XtGem Forum catalog
Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon

Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 18
5 sao 5 / 5 ( 138 đánh giá )

Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon - Chương VI

↓↓

Selena cười phá lên.

bạn đang xem “Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trước khi Grace kịp hỏi gì thêm, Cupid bất ngờ bước vào nhà hàng và tiến lại chỗ họ ngồi.


Bên má trái anh ta vẫn còn vết thâm do cú đấm của Julian để lại. Cupid cố tỏ ra thoải mái, nhưng cô biết rằng anh ta đang căng thẳng và ở tư thế sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào khi cảm thấy mất an toàn. Anh ta nhướn mày nhìn mái tóc cắt ngắn của Julian, nhưng không nói gì mà lẳng lặng ngồi xuống cạnh Selena.


"Thế nào?" – Julian hỏi.


Cupid thở dài. "Cậu muốn nghe tin xấu trước hay tin rất xấu trước?"


"Ồ, xem nào..., sao chúng ta không khiến cho ngày hôm nay trở thành một ngày đặc biệt bằng cách nghe tin xấu nhất trước để xem thế nào?"Cupid gật đầu. "Thôi được. Tin xấu nhất đó là lời nguyền này sẽ không bao giờ có thể hóa giải được."


Julian tiếp nhận tin này bình thản hơn cô nghĩ. Anh chỉ gật đầu chấp nhận.


Grace nheo mắt nhìn Cupid. "Tại sao gia đình anh có thể làm vậy với anh ấy? Có Chúa chứng giám, cha mẹ tôi sẽ lên trời xuống biển để giúp tôi, vậy mà anh chỉ biết ngồi đây, thậm chí còn chẳng thèm nói một lời xin lỗi anh ấy. Các anh là anh em kiểu gì vậy?"


"Grace," – Julian nói giọng bực tức – "đừng thách đố anh ta. Việc đó sẽ đem đến hậu quả không thể lường trước được đâu."


"Đúng đấy, tôi..."


"Anh mà đụng vào cô ấy," – Julian nói cắt ngang lời Cupid –"tôi sẽ lấy con dao anh đang giắt cạnh sườn kia moi tim anh ra đấy."


Cupid ngồi lùi xa thêm khỏi Julian. "À nhân tiện, cậu đã bỏ qua một số chi tiết rất quan trọng."


"Ví dụ?" – Julian trừng mắt nhìn anh ta hỏi.


"Ví dụ như câu chuyện nhỏ về việc cậu ngủ với một cô gái đồng trinh của Priapus. Trời ơi, lúc đó cậu nghĩ gì vậy? Cậu còn không thèm cởi chiếc áo choàng của anh ta khỏi người cô gái. Cậu biết rất rõ những chuyện này mà. Tại sao cậu lại có thể hành động như vậy?"


"Nếu anh đã nhắc lại thì tôi cũng nói luôn là lúc đó tôi hơi tức giận với anh ta." – Anh cay đắng trả lời.


"Khi đó lẽ ra cậu nên lấy một trong những người hầu của mẹ. Họ ở đó để phục vụ chuyện đấy mà."


"Bà ấy không phải là người đã giết chết vợ tôi, mà chính Priapus mới là thủ phạm."


Phổi Grace thắt lại trước những lời Julian nói. Anh ấy có nói thật không vậy?


Cupid không thèm để ý đến thái độ tức giận của Julian. "Đến giờ Priapus vẫn còn rất tức giận vì chuyện đó. Có vẻ như anh ta coi đó là sự sỉ nhục cuối cùng của cậu."


"Ồ, tôi biết." – Julian gầm gừ. "Ông anh lớn tức điên lên vì tôi dám ngủ với một trong những thiếu nữ đồng trinh mà ông ấy được cúng tiến trong khi lẽ ra tôi phải đứng yên nhìn anh ta giết hại cả gia đình mình một cách dễ dàng?" Sự giận giữ trong giọng nói của Julian khiến cô lạnh xương sống. "Anh có thèm hỏi Priapus xem vì sao anh ta lại hại họ không?"


Cupid đưa một tay lên dụi mắt rồi thở dài nặng nhọc. "Ấy, cậu còn nhớ khi cậu hành quân đi đánh bại quân của Livius bên ngoài thành Conjara không? Livius đã kêu gọi trả thù cậu trước khi cậu chặt đầu hắn."


"Đó là chiến tranh."


"Và cậu cũng biết Priapus ghét cậu đến mức nào. Anh ta luôn tìm cách làm sao để hại cậu mà không bị trừng phạt và cậu đã cho anh ta cơ hội."


Grace nhìn sang Julian, nhưng trên mặt anh không có bất cứ biểu hiện gì cả.


"Thế anh có nói với Priapus là tôi muốn gặp anh ta không?" – Julian hỏi.


"Cái gì, cậu điên à? Đương nhiên là không rồi. Tôi mới chỉ nhắc đến tên cậu thôi mà anh ta đã chuẩn bị quăng thừng ra rồi. Anh ta nói cậu nên chết rục ở Tartarus (dưới tầng địa ngục) vĩnh viễn. Tin tôi đi, cậu không muốn lại gần anh ta đâu."


"Ồ, thế thì làm ơn cứ tin tôi, tôi muốn đấy."


Cupid gật đầu. "Được, nhưng nếu cậu giết anh ta, cậu sẽ phải đối mặt với Thần Dớt, Nữ thần Tisiphone và Nữ thần Nemesis"


"Anh nghĩ là tôi sợ họ à?"


"Tôi biết cậu không sợ, nhưng tôi thực sự không muốn nhìn thấy cậu bị chết như vậy. Và nếu cậu suy nghĩ tỉnh táo trong vòng ba giây thôi, tự cậu cũng sẽ nhận ra điều này. Thôi nào, cậu có thực sự muốn hứng lấy cơn thịnh nộ của người khổng lồ không?"


Qua nét mặt Julian, Grace có thể nói rằng anh ta thật sự không quan tâm đến những lời dọa nạt của Cupid.


"Nhưng," – Cupid nói tiếp – "mẹ nói rằng vẫn có một cách để phá bỏ lời nguyền."


Grace nín thở, còn trên gương mặt Julian lóe lên một tia hy vọng. Cả hai người đều chờ Cupid giải thích rõ điều này.


Nhưng thay vào đó, Cupid lại đưa mắt nhìn ra góc tối của nhà hàng nói, "cậu có tin được là con người ở đây ăn thứ ki..."


Julian vung mấy ngón tay lên trước mặt Cupid. "Làm cách nào có thể phá bỏ lời nguyền?"


Cupid ngả người ra dựa vào vách ngăn. "Cậu biết đấy, vạn vật trong vũ trụ này đều tuần hoàn. Nếu đã có khởi đầu, ắt sẽ có kết thúc. Bởi vì Alexandria là người đã gây ra lời nguyền, bởi vậy cậu phải được một người phụ nữ khác cũng có tên Alexander triệu gọi. Cậu sẽ phải hy sinh cho cô ta và..." – Cupid bật cười.


Julian nhoài người qua bàn và tóm lấy cổ áo anh ta hỏi: "và gì?"


Cupid gạt tay Julian ra và ngưng cười. "À..." – Cupid đưa mắt nhìn Grace và Selena. "Xin hai cô vui lòng ra ngoài trong ít phút được không?"


"Tôi là một chuyên gia tâm lý tình dục." – Grace nói với Cupid. "Những điều anh nói sẽ không thể khiến tôi bị sốc được đâu."


"Còn tôi thì sẽ không rời cái bàn này cho đến khi tôi nghe được thông tin thú vị kia." – Selena nói.


"Thôi được." Anh ta quay lại phía Julian. "Khi người phụ nữ có tên Alexander triệu gọi cậu, cậu không được phép "quan hệ" với cô ta cho đến ngày cuối cùng của thời gian triệu gọi. Khi đó, hai người phải hòa hợp làm một trước lúc nửa đêm và cậu sẽ phải giữ cho người cậu gắn với cô ta cho tới lúc mặt trời mọc. Nếu vì bất cứ lý do gì cậu tách rời khỏi cô ta trước khi mặt trời mọc, cậu sẽ lập tức phải quay trở lại cuốn sách và lời nguyền lại tiếp tục."


Julian chửi thề và quay mặt đi.


Cupid nói tiếp: "Cậu biết rõ là lời nguyền của Priapus mạnh đến mức nào rồi đấy. Cậu sẽ không thể nào giữ mình nổi trong vòng 30 ngày đâu."


"Đó không phải là vấn đề." – Julian nói, hai hàm răng nghiến chặt. "Vấn đề là ở chỗ tìm đâu ra người phụ nữ có tên Alexander để triệu gọi tôi bây giờ."


Tim Grace đập loạn xạ, cô ngồi dịch lên phía trước nói: "Thế có nghĩa là gì? Một người phụ nữ mang tên Alexander?"


Cupid nhún vai. "Đúng, người phụ nữ ấy phải có chữ Alexander trong tên của mình."


"Ví dụ là họ Alexander?" – cô hỏi.


"Đúng."


Grace ngước mắt lên và bắt gặp ánh mắt đầy đau khổ của Julian. "Julian, tên tôi là Grace Alexander."


Chương trước | Chương sau

↑↑
Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Giới thiệu: Trong khi đang công tác ở Pari, nhà biểu tượng học của trường Đại học

15-07-2016 106 chương
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay được đăng

22-07-2016 77 chương
Tin nhắn thứ 1000

Tin nhắn thứ 1000

Khi tôi nhắn đến tin thứ 999 anh đã nhắn lại cho tôi, lần đầu tiên anh nhắn lại

30-06-2016
Yêu thương quay về

Yêu thương quay về

(khotruyenhay.gq) Người ta vẫn thường nói rằng: "Trong tình yêu ta cần những ngọn lửa,

27-06-2016
Những vòng tròn

Những vòng tròn

Nhớ hồi tôi chừng 7 tuổi, ông nội dẫn tôi đến bên hồ cá trong trang trại rồi bảo

29-06-2016
Một phút cho sáu năm

Một phút cho sáu năm

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho truyện ngắn "Tháng năm không trở lại") Dường như

27-06-2016
Về nhà

Về nhà

Trong khi đợi bạn tôi ở sân bay, tôi đã chứng kiến những khoảnh khắc đáng quí nhất

01-07-2016