Old school Swatch Watches
Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon

Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 18
5 sao 5 / 5 ( 76 đánh giá )

Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon - Chương IV

↓↓

"đây này" - cô nói và thả chiếc quần xuống cho Julian trước khi chạy ra phòng tắm cạnh phòng khách. cô không muốn anh nhìn thấy cô khóc. cô sẽ không bao giờ bộc lộ sự yếu đuối của mình với bất kỳ người đàn ông nào nữa.

bạn đang xem “Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Julian thay tấm khăn tắm bằng chiếc quần và đi theo Grace. cô vừa lao vào căn phòng bên cạnh phòng khách và đóng sập cửa lại.


"Grace" - anh gọi nhẹ nhàng và mở cửa.


anh ớn lạnh khi thấy cô khóc. cô đứng trong một phòng kiểu như nhà vệ sinh, có hai cái bồn rửa gắn vào tường, trứơc mặt cô là một cái bệ màu trắng, cô đang giữ một cái khăn trên miệng cố gắng ngăn những tiếng nức nở.


cho dù lớn lên và đựơc dạy dỗ trong một môi trường khắc nghiệt và trong thời đại của mệnh lệnh, nhưng trong lòng anh vẫn trào lên sự thương cảm. cô đang khóc như thể trái tim cô tan vỡ.


nó khiến anh cảm thấy không thoải mái. bất ổn.


cắn chặt hàm răng, Julian cố xua đi cảm giác lạ lùng đó. có một điều mà anh học được từ hồi nhỏ, đó là không bao giờ được tìm hiểu về người khác. không nên quan tâm đến họ. mỗi lần anh phạm phải sai lầm này là một lần anh phải trả giá đắt.


hơn nữa, thời gian anh ở đây chỉ ngắn ngủi thôi, thậm chí quá ngắn ngủi.


anh càng ít dấn sâu vào cuộc đời và tình cảm của cô thì anh càng dễ dàng chấp nhận lần hiện lên tiếp theo của anh hơn.và lúc đó những lời nói của cô lúc đầu làm ngực anh đau nhói. cô đã chỉ tên anh rất đúng. anh chẳng là gì khác ngoài một con mèo đực chỉ cần được thoả mãn và bỏ đi.


nghĩ đến đó, Julian nắm chặt nắm đấm cửa. anh không phải là một con vật. anh cũng có cảm giác chứ.


ít nhất thì trước đây anh đã từng có.


trước khi kịp xem xét lại những hành động của mình, anh đã bước vào phòng tắm và ôm lấy cô. cô vòng tay quanh eo anh và cô bám vào anh như bám vào một chiếc phao cứu sinh rồi gục mặt vào ngực anh và khóc. cô khóc toàn thân run lên bần bật.


có thứ gì đó rất lạ xuất hiện trong anh. mong muốn có đựơc thứ gì đó mà anh không thể gọi tên.


trong đời anh, anh chưa từng an ủi một người phụ nữ đang khóc. anh làm tình bao nhiêu lần thì không thể đếm nổi, nhưng anh chưa bao giờ ôm một người phụ nữ như thế này. ngay cả sau khi làm tình với họ. mỗi lần xong việc, anh thường ngồi dậy và đi tắm rửa, rồi tìm một thứ gì đó để giết thời gian chờ đến lần gọi tiếp theo.


ngay cả trước khi bị lời nguyền, anh cũng không bao giờ tỏ ra dịu dàng với bất kỳ ai. kể cả vợ anh.


là một người lính, từ những ngày đầu anh đã được huấn luyện trở nên cứng rắn, lạnh lùng. khắc nghiệt.


"hãy trở về với tấm khiên hoặc nằm trên cáng". đó là những gì người mẹ kế đã nói với anh khi bà ta túm tóc và ném anh ra khỏi nhà để đi trại huấn luyện lính khi anh mới lên bảy.


cha anh thậm chí còn tệ hơn. là một thống chế Sparta huyền thoại, ông không dung thứ cho bất kỳ một sự yếu đuối nào. không tình cảm. đó là người đã đem lại cho Julian một tuổi thơ dưới ngọn roi da, dạy cho anh cách che giấu nỗi đau của mình. không để ai thấy mình đang đau đớn.


cho tới tận bây giờ, Julian vẫn còn có thể cảm thấy cái đau đớn khi ngọn roi quất vào tấm lưng trần, nghe thấy tiếng roi vút lên rít trong không khí trước khi quật vào da. vẫn còn nhìn thấy nụ cười nhếch mép đầy khinh bỉ và giễu cợt trên mặt người cha.


"tôi xin lỗi" - tiếng Grace thì thầm trên vai anh lôi anh trở lại với thực tại.


cô nghiêng đầu để nhìn lên mặt anh. đôi mắt màu tro xám của cô sáng lấp lánh và nó đã đập vỡ vỏ bọc của một trái tim vốn đã bị băng giá hàng thế kỉ do hoàn cảnh và do chủ định.cảm thấy mất tự nhiên, anh lùi xa khỏi cô, hỏi "đã thấy khá hơn chưa?".Grace gạt nước mắt và hắng giọng. cô không hiểu điều gì đã khiến Julian đi theo cô, nhưng đã lâu lắm rồi không có ai an ủi cô mỗi khi cô khóc. "vâng, khá hơn rồi" - cô nói nhỏ - "cảm ơn anh".


anh không nói gì.


thay vì con người dịu dàng vừa mới ôm cô một phút trước, anh đã trở lại là một Ông Tượng, toàn thân anh trở nên cứng ngắc và lạnh lẽo.


lấy lại đựơc hơi thở bình thường, cô bứơc qua anh nói "tôi đã không làm thế nếu tôi không quá mệt mỏi và vẫn còn hơi chuếnh choáng. thật sự là tôi cần phải đi ngủ đây".


cô biết anh sẽ đi theo, nên cô miễn cưỡng đi về phòng mình và trèo lên chiếc giường cao có trang trí bằng một cánh đồng dứa và chui xuống dưới tấm chăn dày.


giây lát sau, cô cảm thấy rõ tấm nệm lún xuống dưới sức nặng của anh.


tim cô đập nhanh trước hơi ấm đột ngột của anh khi nằm xuống cạnh cô. tệ hơn là anh lập tức áp sát vào lưng cô và quàng một cánh tay dài rắn chắc qua eo cô."Julian" - cô nhắc nhở với giọng đầy hăm doạ khi cô cẳm thấy anh bắt đầu "lớn" lên cạnh người cô. "tôi nghĩ tốt nhất là anh nên nằm tránh sang phía bên kia, tôi nằm bên này".


Anh không thèm nghe cô nói vì anh vẫn tiếp tục nghiêng đầu xuống cạnh đầu cô và nhấm nhấm một lọn tóc cô. "tôi tưởng cô gọi tôi lên đây để làm cho những cơ bắp đang đau nhức kia đựơc thư giãn" - anh thì thầm vào tai cô.


toàn thân cô nóng bừng lên vì sự gần gũi của anh và mũi thơm của gỗ đàn hương bao quanh, Grace đỏ mặt khi nhớ lại những lời cô nói với Selena. "cơ bắp của tớ đang trong trạng thái rất ổn và thoải mái".


"tôi hứa tôi có thể làm chúng hạnh phúc hơn gấp nhiều lần".


ôi, cô đâu có mảy may nghi ngờ điều đó. "này, nêú anh không cư xử đàng hoàng, tôi sẽ buộc phải đuổi anh ra khỏi phòng đấy".


cô ngước nhìn lên và thấy rõ sự nghi hoặc trong mắt anh.


"tôi không hiểu vì sao cô lại muốn đuổi tôi ra ngoài" - anh nói.


"bởi vì tôi không muốn dùng anh như một thứ đồ chơi vô tri vô giác. đựơc chứ? tôi không muốn gần gũi với một người đàn ông mà tôi không hề quen biết".


đôi mắt màu xanh nước biển của anh thoáng chút băn khoăn, cuối cùng thì anh cũng dịch ra và nằm xuống cạnh cô.


Grace hít thở sâu khi cố gắng trấn an con tim đang đập mạnh và làm dịu bớt ngọn lửa đang cháy trong huyết quản. ôi trời, anh thật là một người khó có thể từ chối.


mày có nghĩ là mày sẽ có thể ngủ yên cạnh người đàn ông này không chứ gì, mày có bị điên không đấy?


cô nhắm mắt lại, lẩm nhẩm đọc mấy câu cầu nguyện buồn tẻ. cô phải đi ngủ thôi. không có nếu, và hay nhưng nhị gì hết. thậm chí không có Julian đẹp trai nào cả.


Julian kê gối xuống đầu và nhìn qua Grace. đây sẽ là lần đầu tiên trong suốt quãng đời dài dằng dặc của anh, anh ngủ chung với một người đàn bà mà lại không làm tình với cô ta.điều này không thể tin được. trước đây chưa từng có người đàn bà nào lại đẩy anh ra cả.


cô với tay lấy một bộ điều khiển từ xa giống cái mà cô chỉ cho anh ở tầng dưới. cô bấm nút bật tv lên, rồi chỉnh cho âm thanh người nói nhỏ xuống.


"đây là nút bật và tắt đèn" - cô nói rồi bấm một nút khác. ngay lập tức đèn tắt phụt, chỉ còn ánh sáng từ chiếc tv chiếu lên bức tường đằng sau lưng anh. "tôi là một người rất thính ngủ, vì vậy tôi chắc rắng anh sẽ không đánh thức tôi".cô đưa cho anh chiếc điều khiển. "chúc ngủ ngon, Julian xứ Macedon".


"chúc ngủ ngon, Grace". anh thì thầm. ngắm nhìn làn tóc mềm mại của cô xoà trên mặt gối khi cô dụi đầu xuống để ngủ.


anh để cái điểu khiển từ xa sang một bên và ngắm nhìn cô thêm một lúc lâu trong khi ánh sáng từ tv vẫn nhấp nhoá chiếu lên phần lộ ra của gương mặt cô.


anh có thể xác định đựơc cô bắt đầu ngủ say từ lúc nào qua hơi thở đều đặn. và chỉ khi đó anh mới dám chạm nhẹ vào cô, dám đưa ngón tay men theo đường viền của đôi má mềm mại.


cơ thể của anh bắt đầu phản ứng lại 1 cách mạnh mẽ đến mức anh phải cắn môi lại để không phạm phải lời nguyền.một ngọn lửa cháy rực trong huyết quảncủa anh.anh đã biết đến những thèm khát đau đớn trong suốt cuộc đời mình - đầu tiên là cơn đói cồn cào trong dạ dày, rồi đến khao khát cháy bỏng được yêu và tôn trọng, cuối cùng là đòi hỏi của cơ thể muốn có một cơ thể mềm mại và ẩm ướt của người phụ nữ. nhưng chưa bao giờ anh từng trải qua cái gì như thế này.


nó là một khao khát quá mạnh mẽ, quá mãnh liệt đe doạ đến sự minh mẫn của anh.


và tất cả những gì mà anh có thể nghĩ đựơc trong lúc này là giang rộng cặp đùi mịn như lụa, trắng như sữa kia ra để khám phá và để cả hai cùng đựơc hét lên trong sự hoà hợp.chỉ có điều, chuyện ấy sẽ không bao giờ xảy ra.


Julian nằm lùi xa thêm khỏi cô. tìm một vị trí trên giường đủ an toàn để anh không thể ngửi thấy mùi hương đàn bà ngọt ngào của cô, không cảm thấy được hơi ấm của cô dưới tấm chăn.


anh có thể khiến cô luôn luôn cảm thấy mãn nguyện, nhưng về phần mình thì anh sẽ không bao giờ có đựơc sự yên ổn.


"Priapus, đồ chết tiệt" - anh gầm gừ nói tên vị thần đã nguyền rủa để anh phải gánh chịu số phận này. "ta mong sao Diêm Vương sẽ trừng phạt nhà ngươi một cách thích đáng".cơn giận dữ của anh nguôi đi, anh thở dài và nhận ra rằng ba vị thần Số mệnh và các nữ thần của sự Báo thù chắc chắn đã giao anh vào tay hắn.


............................


Grace tỉnh giấc với một cảm giác lạ lùng về hơi ấm và sự che chở. một cảm giác mà đã nhiều năm nay cô không có đựơc.bất chợt cô cảm thấy một cái hôn được đặt nhẹ nhàng lên mi mắt cô như thể đang có ai chà môi lên lông mi cô vậy. một đôi bàn tay mạnh mẽ, ấm áp luồn vào tóc cô.


Julian!


cô bật dậy nhanh đến nỗi đầu cô va mạnh vào mặt anh. cô thấy anh xuýt xoa vì đau. lấy tay xoa trán, cô mở mắt và thấy anh đang cau mày nhăm nhó nhìn cô.


"xin lỗi" - cô nói và ngồi hẳn dậy. "anh làm tôi giật mình".


anh há miệng và lấy ngón tay cái ấn vào mấy cái răng cửa kiểm tra xem liệu cô có làm gãy cái nào không


"anh muốn ăn sáng thế nào?" - cô hỏi.


anh liếc nhìn xuống chiếc cổ chữ V xẻ sâu của váy ngủ của cô. qua ánh mắt anh, cô nhận thấy rằng với cách ngồi của cô thế này chắc hẳn anh đã nhìn thấy hết.


trước khi cô kịp đứng dậy, anh đã kéo cô lại phiá mình và áp chặt môi lên môi cô.


Grace khoan khoái tận hưởng cảm giác trong miệng anh khi lưỡi anh làm toàn thân cô bủn rủn. đầu cô quay cuồng vì cái hôn sâu, vì hơi thở của anh quyện với cô.


thử nghĩ lại xem, trước đây cô không hề thích hôn.


chắc cô phát điên mất rồi.


môi anh rời môi cô, sau đó anh đưa lưỡi chạm nhẹ lên da cô, đi xuống dưới cổ họng và lướt một vòng tròn trên vai, rồi chuyển qua dái tai và cổ cô.


người đàn ông này dường như biết tất cả những điểm nhạy cảm trên cơ thể một người đàn bà.


và hơn thế, anh còn biết cách dùng lưỡi và tay mơn trớn khiến người phụ nữ cảm thấy sung sướng nhất.


anh thở nhẹ vào tai cô khiến toàn thân cô nổi da gà và khi anh đưa lưỡi vào tai cô thì cô rùng mình vì sung sướng.hai bầu ngực cô râm ran, chúng nở to ra còn hai núm nhỏ thì cương cứng lại chờ đợi cái hôn của anh.


"Julian!" - cô rên lên, không thể nhận ra giọng mình nữa. lý trí của cô muốn cô yêu cầu anh dừng lại nhưng ngôn từ dường như bị dừng lại trong cổ họng cô.


có quá nhiều sức mạnh ẩn chứa trong mỗi cái vuốt ve của anh. thật thần kỳ. nó khiến cô muốn thêm nữa.


"anh phải dừng lại" - cuối cùng cô cũng nói đựơc với anh bằng giọng nói yếu ớt.


"Dừng cái gì lại?" - anh hỏi. "cái này à?" - anh dùng lưỡi chạy nhè nhẹ xung quanh tai cô.


Grace hít vào sung sướng. cô rùng mình như thể toàn thân đang bị những cục than hồng thiêu đốt, chúng thiêu cháy từng centimet trên cơ thể cô. ngực cô càng căng cứng hơn áp sát vào ngực anh.


"hay cái này?" - anh đưa tay xuống qua cạp quần và nắm lấy phần nóng bỏng đang khao khát anh nhất.


những ngón chân cô thực ra đang cong lên khi tay anh vuốt ve người cô, còn lưng cô thì tựa hẳn vào người anh. ôi, anh thật là phi thường.


"ôi..." - Grace rên lên, cô đã hoàn toàn mất khả năng kiểm soát, cô bám chặt vào người anh một cách không xấu hổ.Julian nhắm mắt lại, thưởng thức hương vị của cơ thể cô đang nằm dưới anh, cảm giác của vòng tay cô đang quấn lấy anh.


cô là của anh. và bây giờ cô có thể lên đến đỉnh bất cứ lúc nào.


anh chưa thấy nguời đàn bà nào có mùi vị hấp dẫn như cô. cô có mùi vị rất đặc biệt, nó đã xác định vị trí của mình trong tâm trí anh và anh biết mình sẽ không bao giờ có thể quên.và bây giờ cô đã sẵn sàng chờ anh. cô nóng bỏng, ẩm ướt và căng cứng - đúng là những thứ mà anh muốn ở cơ thể một người đàn bà.


cô phải đựoc giải toả....


cô vươn người lên, vùi tay mình vào tóc anh, không muốn anh rời cô dù chỉ một giây.


bỗng nhiên, chuông điện thoại reo.


Grace nhảy dựng lên khi nghe thấy tiếng chuông, tâm trí cô lập tức trở lại dưới tầm kiểm soát.


"âm thanh gì vậy?" - anh làu bàu.


lòng thầm biết ơn sự chen ngang này, Grace cố thoát khỏi người anh, hai chân cô run rẩy, toàn thân cô như lửa đốt. "đó là tiếng chuông điện thoại" - cô nói trước khi cúi xuống nhấc ống nghe lên.


thực ra thì tay cô vẫn run bần bật khi cô đưa ống nghe lên tai.


Julian rủa thầm và xoay người nằm nghiêng một bên.


"Selena, ơn Chúa chính là cậu" - Grace nói ngay khi cô nghe thấy giọng nói từ đầu dây bên kia.


ôi, cô mới biết ơn khả năng gọi điện đến vào đúng những thời điểm nhạy cảm của Selenna làm sao!


"chuyện gì thế?" - Selena hỏi


"thôi nào" - Grace quát Julian khi anh tiếp tục vuốt ve người cô. cô đẩy anh lùi xa hơn một chút.


"mình có làm gì đâu" - Selena nói


"không phải cậu, Lanie ạ".

Chương trước | Chương sau

↑↑
Có một loài hoa trắng

Có một loài hoa trắng

Mọi chuyện đến quá nhanh khiến tôi khó xử, tôi không biết mình có đủ dũng khí để

26-06-2016
Những năm tháng đi qua

Những năm tháng đi qua

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Tương

27-06-2016
Chuyện xóm trọ

Chuyện xóm trọ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Là sinh viên năm

24-06-2016
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Biển cha, trời con

Biển cha, trời con

Tuổi trẻ của cha là biển cả. Tuổi trẻ của con sẽ là bầu trời. *** Tôi mở cửa

27-06-2016