XtGem Forum catalog
Dấu chân của chúa - Greg Iles

Dấu chân của chúa - Greg Iles


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 47
5 sao 5 / 5 ( 120 đánh giá )

Dấu chân của chúa - Greg Iles - Chương 2

↓↓

"Công ty đã nói gì với chị?" tôi thận trọng hỏi.

bạn đang xem “Dấu chân của chúa - Greg Iles” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Andy chết rồi!" Lu Li khóc. "Họ bảo ông ấy chết vì chảy máu não, nhưng tôi không biết gì cả. Tôi không biết phải làm gì."


Tôi thấy lúc này nêu ra cái giả thiết về vụ giết người khiến bà vợ góa của Fielding kích động thêm thì chẳng ích lợi gì. "Chị Lu Li ạ, Andrew đã sáu mươi ba tuổi, và không phải đang trong tình trạng sức khỏe tốt nhất. Đột quỵ không phải là việc không thể xảy ra trong trường hợp này."


"Anh không hiểu, bác sĩ David! Andy đã cảnh báo tôi điều này."


Tay tôi nắm chặt ống nói. "Chị muốn nói gì?"


Một đợt thác lũ tiếng Quảng Đông nữa tràn qua dây nói, nhưng sau đó Lu Li chuyển sang thứ tiếng Anh ngắc ngứ. "Andy bảo tôi chuyện này có thể xảy ra. Ông ấy nói, 'Nếu xảy ra chuyện gì với tôi, hãy gọi bác sĩ David. Anh ấy biết phải làm gì.' "


Một cơn đau bóp nghẹt tim tôi. Fielding đã đặt niềm tin như thế vào tôi... "Chị muốn tôi làm gì?"


"Đến đây. Nói chuyện với tôi. Cho tôi biết tại sao chuyện này xảy đến với Andy."


Tôi lưỡng lự. NSA có thể đã nghe được cuộc trò chuyện này. Đến nhà Lu Li bây giờ chỉ gây thêm rủi ro cho bà ấy, cho cả tôi nữa. Nhưng tôi còn lựa chọn nào khác. Không thể phụ lòng bạn tôi. "Tôi sẽ đến trong vòng hai mươi phút nữa."


"Cám ơn, cám ơn David. Làm ơn, cám ơn."


Tôi gác máy, quay vào phòng khách. Rachel đang đứng ngay ngưỡng cửa bếp.


"Tôi phải đi đây," tôi bảo cô. "Tôi rất cảm kích vì cô đã đến tận đây thăm bệnh cho tôi. Tôi biết rằng cuộc thăm này nằm ngoài trách nhiệm."


"Tôi sẽ cùng đi với anh. Tôi đã nghe được vài điều, và tôi sẽ cùng đi với anh."


"Không thể được."


"Tại sao?"


"Cô không có lý do để đến đó. Cô không phải người trong cuộc."


Cô khoanh tay trước ngực. "Đối với tôi thì đây là chuyện nhỏ, được chưa? Nếu quả lời anh nói là đúng, tôi sẽ đi tìm bà góa phụ quẫn trí của Andrew Fielding, chỉ mất ít phút lái xe. Và bà ấy sẽ làm sáng tỏ những gì anh đã nói với tôi."


"Không cần thiết. Tôi không biết Andrew Fielding đã tiết lộ bí mật với bà ấy đến mức nào. Vả lại bà ấy hầu như không nói tiếng Anh."


"Andrew Fielding không dạy vợ mình nói tiếng Anh à?"


"Ông ấy nói giỏi tiếng Quảng. Cộng thêm tám thứ tiếng khác nữa. Còn bà ấy thì mới đến đây được vài tháng."


Rachel dùng lòng bàn tay vuốt phẳng nếp váy. "Anh càng phản đối tôi lại càng thấy anh biết rõ nếu tôi đến đó thì sẽ làm lộ tẩy câu chuyện của anh chỉ là ảo giác."


Cơn giận tràn qua người tôi. "Thôi tôi cũng đành liều để cô đến vậy. Nhưng cô chưa biết nó nguy hiểm như thế nào. Cô có thể chết. Đêm nay."


"Tôi không nghĩ thế. "


Tôi cầm lấy túi Ziploc có chứa chất bột trắng và chiếc phong bì FedEx đưa cho cô. "Cách đây ít phút tôi nhận được một bức thư do Fielding gửi. Chất bột này ở trong phong bì thư."


Cô nhún vai. "Trông nó giống như cát. Cái gì thế?"


"Tôi cũng chẳng biết. Tôi sợ rằng nó là bệnh than. Hoặc cái gì đó đã giết Fielding."


Cô cầm lấy chiếc túi từ tay tôi. Tôi nghĩ trước hết cô phải xem xét chất bột, nhưng cô lại đọc nhãn trên chiếc phong bì FedEx.


"Đây ghi người gửi là Lewis Caroll."


"Đó là mật hiệu. Fielding không thể liều đưa tên thật của mình vào hệ thống máy tính của FedEx. NSA sẽ chộp được ngay. Ông ấy lấy mật danh là Lewis Caroll bởi ông có biệt danh "Thỏ Trắng". Cô đã nghe nói rồi phải không?"


Trông Rachel như đang nghĩ lung về chuyện ấy. "Tôi không chắc đã nghe nói. Bức thư đâu rồi?"


Tôi bước ra cửa trước. "Trong cái túi nhựa trên đi văng ấy. Đừng có mở ra."


Cô cúi xuống đọc nhanh dòng chữ. "Không có chữ ký."


"Tất nhiên là không. Fielding không biết những ai có thể đọc nó. Ký hiệu con thỏ là chữ ký của ông ấy."


Cô nhìn tôi đầy ngờ vực. "Cho tôi đi theo, David. Nếu những gì tôi thấy đúng như điều anh nói, từ giờ trở đi tôi sẽ cẩn thận làm theo những lời cảnh báo của anh. Không còn nghi ngờ nữa."


"Thế chẳng khác nào quẳng cô xuống nước để chứng tỏ có cá mập dưới đó. Lúc cô thấy chúng thì đã quá muộn rồi."


"Trong các truyện tưởng tượng loại này bao giờ cũng thế."


Tôi đi lấy chùm chìa khóa trên quầy bếp. Rachel theo sát gót tôi. "Thôi được, cô muốn đến? Lên xe của cô và đi theo tôi."


Cô lắc đầu. "Không đâu. Anh sẽ bỏ rơi tôi ngay ngã tư đèn đỏ đầu tiên."


"Đồng nghiệp của cô hẳn phải nói với cô rằng đi cùng một bệnh nhân đang đuổi theo những tưởng tượng hoang đường là nguy hiểm chứ? Đặc biệt là bệnh nhân bị chứng ngủ rũ."


"Đồng nghiệp của tôi không biết anh. Còn về chứng ngủ rũ, anh còn chưa tự giết mình cơ mà."


Tôi lần tay xuống dưới đệm sofa, lấy khẩu súng ra, nhét vào cạp quần. "Cả cô cũng chưa biết tôi."


Cô quan sát cái báng súng, rồi nhìn thẳng vào mắt tôi. "Tôi nghĩ rằng tôi biết anh. Và tôi muốn giúp anh."


Nếu cô chỉ là bác sĩ tâm thần của tôi, chắc tôi đã để cô lại đó. Nhưng trong thời gian dài khám bệnh, chúng tôi đã nhận ra điều gì đó ở nhau, một tình cảm không nói nên lời mà hai con người từng trải qua mất mát to lớn chia sẻ với nhau. Dù coi tôi là kẻ có bệnh, cô vẫn chăm sóc tôi trong một thời gian dài theo cách khác hẳn mọi người. Đưa cô đi theo có lẽ là ích kỷ, nhưng sự thật đơn giản là, tôi không muốn đi một mình.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Giới thiệu: Trong khi đang công tác ở Pari, nhà biểu tượng học của trường Đại học

15-07-2016 106 chương
Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Giới thiệu: Trong khi đang công tác ở Pari, nhà biểu tượng học của trường Đại học

15-07-2016 106 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Mỉm cười và quay đi

Mỉm cười và quay đi

"Tôi sắp vào Sài Gòn. Khi ấy cô sẽ uống cùng tôi một cốc cà phê chứ?" "Tại sao

24-06-2016
Vương quốc mất trí

Vương quốc mất trí

Có một ông thầy phù thuỷ rất cao tay, vì muốn tiêu diệt vương quốc nọ, đã đổ

27-06-2016
Me hài ola ngày 30-06-2016

Me hài ola ngày 30-06-2016

Có những câu nói vô cùng đơn giản nhưng nó luôn khiến chúng ta, những người hằng

30-06-2016