50 sắc thái (18+) - E. L. James

50 sắc thái (18+) - E. L. James


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 25
5 sao 5 / 5 ( 28 đánh giá )

50 sắc thái (18+) - E. L. James - Chương 10

↓↓

Không nghi ngờ gì nữa, anh hẳn đang nghĩ rẳng tôi đã tiêu tùng vì những hành vi tình dục khó lường của Grey. Nhưng mà, những hành vi tình dục của anh có bất thường không hay tình dục chính là như thế. Tôi thầm chau mày. Tôi chưa từng quan hệ với ai để có thể so sánh, mà tôi cũng không được tâm sự vói Kate. Đó chính là điều tôi muốn thổ lộ cùng Christian. Hoàn toàn tự nhiên thôi mà, nếu tôi muốn tâm sự chuyện đấy với người nào đó – và tôi không thể nói chuyện với anh được vì mới phút trước anh vừa cởi mở thì phút sau anh đã lạnh tanh.

bạn đang xem “50 sắc thái (18+) - E. L. James” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Taylor giữ cửa mở cho cả hai chúng tôi, rồi bước theo sau. Christian nhấn gọi thang máy.


"Chuyện gì vậy, Anastasia?" Anh hỏi.


Sao anh biết tôi đang băn khoăn đủ chuyện trong đầu nhỉ? Anh tiên tới và kéo trễ cằm tôi xuống.


"Đừng cắn môi nữa, không thì tôi sẽ làm chuyện đó với em ngay trong thang máy mà không cần biết có ai vào hay không."


Tôi đỏ mặt nhưng rõ là trên môi anh cũng thoáng một nụ cười. Cuối cùng, tâm trạng anh có vẻ đã dịu lại.


"Christian, em có một chuyện."


"Sao nào?" Anh tỏ vẻ quan tâm.


Thang máy đến. Chúng tôi bước vào, Christian nhấn nút "G"


"Dạ." Tôi đỏ mặt. Nói sao bây giờ đây? "Em cần phải nói chuyện với Kate. Em có quá nhiều điều chưa biết vê chuyện quan hệ, mà anh thì đòi hỏi rất cao. Làm sao em hiểu được tất cả những gì anh muốn em làm?" Tôi dừng lại, cố tìm cho đúng từ.


Anh đưa mắt nhìn tôi.


"Cứ nói, nếu thấy cần." Anh dằn từng tiếng. "Phải chắc là cô ấy không kể gì với Elliot."


Tôi cự nự lối nói bóng gió của anh. Kate có thế đâu.


"Cô ấy không làm thê đâu, cũng như em sẽ không kể với anh bất cứ điều gì giữa cô ấy với Elliot, nếu cô ấy có nói gì đó với em." Tôi nói nhanh.


"Thế này, sự khác biệt nằm ở chỗ, tôi không hề quan lâm đến đời sống tình dục của anh ấy." Christian nói tỉnh. Elliot là một kẻ tọc mạch. Chỉ về những gì chúng ta đã làm cho đến giờ thôi đấy." Anh cảnh báo. "Cô ta có thể nắm đằng chuôi nếu biết tôi muốn em làm gì." Anh vụt nói thêm và tôi không chắc mình có nghe rõ không.


"Được ạ." Tôi hoàn toàn đồng ý, ngẩng lên cười với anh, an tâm.


Ý nghĩ về Kate và gót chân của Christian không phải là điều tôi quan tâm.


Anh khẽ nhếch môi với tôi rồi lắc đầu.


"Em càng sớm dấn vào chuyện này càng tốt, rồi chúng ta có thể chấm dứt tất cả." Anh nói.


"Chấm dứt tất cả gì cơ?"


"Em, ghét bỏ tôi."


Anh nghiêng xuống, ngậm cằm tôi rồi đặt lên môi tôi một nụ hôn vội và ngọt ngào khi cửa thang máy vừa mở. Anh nằm tay tôi, cùng bước ra hầm đế xe.


Mình, ghét bỏ anh... Bằng cách nào?


Bên thang máy, tôi thấy chiếc Audi bốn chỗ nhưng khi anh bấm vào móc khóa, thì một chiếc xe thể thao đen bóng bật cửa và nhá đèn. Đây là kiểu xe nên có một chân dài, tóc vàng, không mặc gì trừ một dây nơ trên eo, ngồi vắt vẻo trên nắp xe.


"Xe đẹp quá." Giọng tôi khô khốc.


Anh liếc tôi rồi cười toe.


"Chứ sao." Anh đáp và trong một phần trăm giây, Christian ngọt ngào, trẻ trung và vô lo vừa trở lại. Điều đó sưởi ấm trái tim tôi.


Nhìn anh thật phấn khởi. Các cậu bé và những món đồ chơi. Tôi liếc nhìn anh, không thể ngăn mình mỉm cười. Anh mở cửa cho tôi rồi bước vào. Chà... thật thấp. Anh xoay người ngồi vào xe một cách thành thục rồi thư giãn cơ thể to lớn một cách duyên dáng ở ghê bên. Sao anh làm được thế nhỉ?


"Đây là loại xe gì thế?"


"Audi R8 Spyder đấy. Hôm nay đẹp trời, mở mui ra nhé. Có một chiếc mũ bóng chày ở đây. Mà có khi là hai."


Anh chỉ vào ngăn để đồ lặt vặt. "Có cả kính mát nữa, nếu em cần."


Anh khởi động máy, động cơ rú lên phía sau chúng tôi. Anh chuyển ba lô vào ghế trống phía sau, nhấn nút và mui xe từ từ mở ra. Cũng chỉ với một phím vặn, giọng Bruce Springsteen tràn ngập quanh chúng tôi.


"Bruce đáng yêu." Anh cười toe với tôi rồi phóng xe ra khỏi hãm đỗ, vượt qua đoạn dốc đứng, dừng lại một lúc chờ cho cửa mở.


Thế rồi, chúng tôi đang ở giữa buổi sáng tháng Năm Seattle trong sáng. Tôi tìm trong ngăn để đồ linh tinh, được chiếc mũ bóng chày. Đội Mariners. Anh ấy thích bóng chày? Tôi đưa anh chiếc mũ lưỡi trai, anh đội lên đầu. Tôi túm tóc ra sau rồi từ từ đội mũ vào.


Trên đường, mọi người nhìn theo chúng tôi. Ban đầu, tôi nghĩ mọi người nhìn anh... và chợt một tia hoang tưởng khiến tôi nghĩ rẳng mọi người nhìn vì biết những gì mình đã làm trong 12 giờ vừa qua, nhưng cuối cùng, tôi hiểu ra rằng, đó là vì chiếc xe. Christian dường như xa lạ, chìm đắm trong những suy tư riêng.


Đường thông thoáng và chúng tôi nhanh chóng tiến vào Đường Liên bang số 5, xuôi nam, gió phần phật trên đầu. Bruce đang hát về lửa và niềm đam mê. Trùng hợp chưa. Tôi đỏ mặt khi nghe những ca từ ấy. Christian liếc sang tôi. Anh đang đeo chiếc kính Ray-Ban nên tôi không thể đoán dược anh đang cảm thấy thế nào. Khóe miệng anh run run, cinh nghiêng qua, đặt tay lcn đầu gối tôi, xoa nhẹ nhàng. Hơi thở tôi sâu hơn.


"Đói chứ?" Anh hỏi.


Không phải thức ăn.


"Không đói lắm."


Môi anh bặm lại.


"Em phải ăn, Anastasia." Anh trách. "Tôi biết một chỗ rất ngon gần Olympia. Chúng ta sẽ đến đó."


Anh xoa gổi tôi lần nửa, rồi thu t,ay về vô lăng, thả chân ga. Tôi ngòi sầu vào ghế. Chàng trai, xe chạy được đấy.


Nhà hàng nhỏ và ấm cúng, một kiểu nhà gỗ giữa rừng. Trang trí thô sơ: ghế bàn để rải rác, khăn trải bằng vải thô kẻ sọc, hoa dại cắm trong những lọ nhỏ. Bảng BẾP MỘC, kiêu hãnh giương trên cửa.


"Lâu rồi tôi không đến đây. Chúng ta không được chọn món – nhà hàng nẵ bất kỳ thứ gì họ bắt hoặc hái được."


Anh nhướng mày hài hước khiến tôi bật cười. Cô phục vụ đển nhận yêu cầu về thức uống. Cô đỏ mặt thấy Christain, lảng tránh ánh mắt của anh, giấu cái nhìn sau mái tóc dài vàng óng. Cô ấy thích anh! Đâu phải chỉ mình tôi!


"Hai cốc Pinot Grigio." Christian nói bẳng giọng đầy uy quyền. Tôi hé môi, khó chịu.


"Sao?" Anh cao giọng.


"Em muốn Diet Coke." Tôi nói nhỏ.


Đôi mắt xám của anh nheo lại rồi lắc đầu.


"Pinot Grigio chỉ là rượu nhẹ thôi. Rượu này rất hợp để thưởng thức với thức ăn, dù đó là gì." Anh nói vẻ kiên nhẫn.


"Tất cả các món ư?"


"ừ." Anh mỉm cười. Tôi không thể ngăn mình đáp lại nụ cười sáng chói của anh.


"Mẹ tôi thích em." Anh nói khô khốc.


"Thật ạ?" Điều anh nói làm tôi đỏ mặt sung sướng.


"ừ. Bà luôn nghĩ tôi đồng tính."


Hàm tôi rơi ra và tôi nhớ câu hỏi đó... trong cuộc phỏng vấn. Ôi đừng.


"Sao bà lại nghĩ anh đồng tính?" Tôi thì thầm.


"Vì chưa bao giờ bà thấy tôi ở bên một phụ nữ nào."


"Ồ... chưa một ai trong số mười lăm người đó?"


Anh cười.


"Em nhớ rõ nhỉ. ừ, không người nào."


"Ôi."


"Biết không, Anastasia, đây cũng là một cuối tuần rất


nhiều cái đầu tiên với tôi." Anh khẽ nói "Như thế nào cơ?"


"Tôi chưa bao giờ ngủ cùng ai, chưa bao giờ làm tình trên giường mình, chưa bay cùng cô gái nào trên Charlie Tango, chưa từng giới thiệu phụ nữ với mẹ. Em đang làm gì tôi thế này?"


Mắt anh rực lửa, sự mãnh liệt của anh khiến tôi ngừng thở.


Cô phục vụ quay lại với hai ly rượu, tôi lập tức nhấp một ngụm. Anh đang cởi mở hay đây cũng chỉ là một kiểu nói chuyện thông thường của anh?


"Em thích ngày cuối tuần vừa rồi." Tôi nói.


Anh nheo mắt nhìn lại tôi.


"Đừng cắn môi nữa." Anh gầm gừ rồi nói thêm. "Tôi cũng thế."


"Quan hệ va-ni là thế nào?" Tôi hỏi, cố giải thoát mình khỏi cái nhìn mãnh liệt, cháy bỏng và quyến rũ của anh.


Anh bật cười.


"Nghĩa là quan hệ tình dục bình thường, Anastasia. Không đồ chơi, không dụng cụ." Anh nhún vai. "Em biết đó.. à, em không biết, nhưng có nghĩa như thế."


"Ồ."


Tôi đã tưởng tượng nó như chiếc bánh chocolate phủ kem có cherry ở trên. Nhưng này, tôi đã biết gì đầu nhỉ?


Cô phục vụ mang ra món súp. Cả hai chúng tôi đều nhìn ngạc nhiên.


"Súp tầm ma." Cô phục vụ mời trước khi quay vào bếp. Tôi không nghĩ cô ấy thích bị Christian thờ ơ. Tôi nếm thử. Ngon. Christian và tôi cùng lúc nhìn nhau thở phào. Tôi cười khúc khích, anh nghiêng đầu sang một bên. "Tiếng em cười rất hay." Anh nói.


"Sao anh chưa từng quan hệ va-ni? Anh luôn dùng đến... à, vậy anh làm thế nào?" Tôi hỏi, đầy tò mò.


Anh gật đầu chậm rãi


"Đại loại thế." Giọng anh ngập ngừng. Anh nhăn mặt một thoáng, như thể đang đấu tranh nội tâm, rồi chợt nhìn lên, quyết định. "Năm mười lăm tuổi, một người bạn của mẹ đã quyến rũ tôi."


Ồ – Trời ạ, ở tuổi đó!


"Bà ấy có những sở thích rất đặc biệt. Tôi đã phục tùng bà suốt sáu năm." Anh rùn vai.


Ồ – Đầu óc tôi đông cứng lại, rũ liệt, quay cuồng trước sự thú nhận ấy.


"Cho nên tôi rất biết cảm giác phục tùng thể nào, Anastasia." Mắt anh ánh lên ấm áp.


Tôi nhìn sửng, không thốt nổi nên lời – ngay cả khi tiềm thức hoàn toàn thinh lặng.


"Tôi đã không hề nhập môn tình dục học theo cách thông thường."


Thời gian như đông cứng lại.


"Thời đại học, anh không hẹn hò với ai sao?"


"Không." Anh lắc đầu xác nhận.


Cô phục vụ lại mang ra bộ đồ ăn, cuộc nói chuyện gián đoạn mất một lúc.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lá cuối năm

Lá cuối năm

Đời người cũng giống như chiếc lá. Mỗi năm Tết lại đến một lần. *** Đó là

23-06-2016
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Tiếng chuông

Tiếng chuông

"Bố mày rất tàn bạo, tao nói thật lòng. Một con quỷ." "Ông ấy rất thích máu, nên

29-06-2016
Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy và bây giờ

Ngày ấy, có biết bao nhiêu chuyện để giận hờn, có vô số cớ để trách

23-06-2016

Polaroid