Teya Salat
Yêu phải người tình một đêm - Kim Huyên

Yêu phải người tình một đêm - Kim Huyên


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 97 đánh giá )

Yêu phải người tình một đêm - Kim Huyên - Chương 4

↓↓

"Tại sao lại là tôi?"

bạn đang xem “Yêu phải người tình một đêm - Kim Huyên” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Bởi vì tôi thích em."


Lương Kỳ Gia bị câu trả lời ngoài dự đoán của anh làm cho đầu óc choáng váng, hoàn toàn không biết phản ứng ra sao, nên thấy vui sướng hay kinh ngạc.


Bởi vì tôi thích em.


Anh nói nghiêm túc sao? Không phải là đang đùa với cô đấy chứ?


Cô nhận ra chính mình lại hi vọng anh đang nghiêm túc, lại bắt đầu hi vọng xa vời rằng anh có thể thích cô.


Tại sao lại có thể như vậy được? Không nên như vậy, hi vọng luôn luôn không thể thành hiện thực, không nhận được tình cảm có bao nhiêu đau đớn, từ nhỏ đến lớn cô còn chưa trải qua đủ sao?


Cái gì cũng có thể ôm hi vọng; tiền, cố gắng làm việc sẽ có; Xe, có tiền thì có thể mua xe; Bạn trai, chỉ cần đi xem mặt cũng có! Cảm giác ấm áp, mặc nhiều quần áo hơn là được. Chỉ mong nhận được tình cảm từ người thân hoặc tình yêu thì dù thế nào cũng vẫn là hi vọng xa vời hoặc dù cố gắng nỗ lực cũng mãi không được đáp lại.


Mẹ cả, em trai như thế, Đường Gian cũng như vậy, còn anh,... Liệu có như thế không?


Cô có nên dũng cảm mà tiếp tục thử một lần, cho dù không vì mình thì cũng vì bảo bối? Nhưng nếu như kết quả vẫn như trước đây thì không chỉ có mình cô tổn thương mà thôi, còn có bảo bối; Hơn nữa nếu không tốt, cô còn có thể mất đi bảo bối.


Không, tiền cược rất lớn, cô không thể mạo hiểm! Không thể mạo hiểm!


"Anh không nên nói lung túng, anh vốn không biết gì về tôi." Cô lạnh lùng nói.


"Cặp đôi nào trước khi yêu nhau cũng đều không biết nhau, huống hồ biết hay không biết căn bản không phải là vấn đề, muốn biết thì bây giờ cũng không muộn."


"Tôi thực sự không muốn quen anh!"


"Thật sao? Vậy thì thật đáng tiếc." Trạm Diệc Kì cố ý dừng lại rồi lại cho cô một nụ cười tao nhã mê người, chân thành nhìn cô nói: "Nhưng tôi muốn."


***


Lương Kỳ Gia quả thực không thể tin được, cô lại có thể bị uy hiếp rồi bị bắt cóc, mà tên cướp kia lại là Trạm Diệc Kì, người mà ngũ quan đoan chính, có nụ cười vô hại, được mọi người ca ngợi là "nổi bật hơn người, ôn văn nho nhã, diện mạo hiên ngang", cái tên mà cả đống phụ nữ đều ao ước!


Tại sao lại có thể như vậy?


Tại sao giờ đây cô lại ở trong nhà anh?


Cô cố gắng nhớ lại xem chuyện gì đã xảy ra.


Cô nhớ cô nói với anh rằng không muốn quen anh. Sau đó anh nói anh muốn, sau đó thì sao? Anh nói anh đói rồi, hỏi cô muốn ăn gì, thấy cô không trả lời, anh liền tự mình quyết định cho cô ăn tất cả thức ăn, chỉ có hai người mà có hẳn một bàn đầy thức ăn, anh còn gắp đầy thức ăn vào bát của cô.


"Ăn thịt tốt, có thể bổ sung thêm protein và sắt."


"Ăn cá tốt, bổ sung thêm canxi."


"Ăn rau chân vịt tốt, có vitamin A với chất xơ."


"Ăn hoa quả tốt, có vitamin C."


...


Cả một buổi tối khiến cô giống như đang học dinh dưỡng vậy. Thực vật nào có nhiều dinh dưỡng, chất nào tốt cho phụ nữ mang thai, ăn cái gì có thể giúp cho bảo bối trong bụng trở nên thông minh, xinh xắn... Cô nghe mà đầu óc choáng váng, ngay cả bản thân ăn gì vào bụng cũng không biết, chỉ biết lúc ra khỏi phòng ăn thì bụng đã no căng!?


Sau đó thì sao?


Phải, vì bụng quá no khiến cô không thể tự mình đi tới trạm xe bus hoặc đi taxi về nhà, không còn cách nào khác đành để anh lái xe đưa về.


Anh còn không hỏi địa chỉ nhà mà đã đưa cô về đến tận cửa, làm cho cô phát hiện hình như từ lần nói chuyện trước anh đã điều tra hay theo dõi cô rồi thì phải?


Cảm giác của cô rất phức tạp, nhưng đây không phải là trọng điểm.


Cô nhớ rõ sau khi anh lái xe đưa cô đến dưới lầu, còn tùy tiện dừng xe, không thèm quan tâm xem xe có bị kéo đi không, trực tiếp đỗ ngay ven đường, chiếm đến phân nửa lối đi, cố ý hộ tống cô tới cửa! Mà không phải cửa lớn dưới lầu, mà lại là cửa nhà cô!


Bề ngoài nhìn anh có vẻ nho nhã, ôn hòa, giao tiếp tốt nhưng kỳ thực lại ngang ngược muốn chết!


Cố tình đưa cô lên lầu, tới nơi lại cố tình muốn vào nhà kiểm tra, xác định bên trong không có điều gì nguy hiểm đến cô mới bằng lòng rời đi.


Cô mệt đến mức không muốn cãi nhau với anh. Trên thực tế, có muốn cãi cũng không tránh nổi nên đành tùy anh, không thèm để ý mặc anh tìm tác nhân nguy hiểm.


Anh tỉ mỉ kiểm tra phòng ngủ, toilet, ban công, cửa sổ, cửa chính, vách tường... Sau đó...


Vách tường?


Đúng vậy, đầu tiên Lương Kỳ Gia thấy anh khẽ gõ vào mặt tường, rồi áp tai lắng nghe âm thanh bên trong. Việc này khiến cô tràn đầy nghi hoặc, không hiểu anh muốn làm gì, đến tận khi anh quay đầu nói với cô một câu: "Tường này quá mỏng, cách âm không được tốt." thì cô mới hiểu ra.


Rồi lại liên tiếp soi mói.


Không khí lưu thông không tốt, quá ẩm, mặt trời không chiếu đến, ban công cửa sổ không an toàn, cửa chính không đủ chắc canh, thang máy quá cũ, hàng xóm hỗn tạp, thậm chí ngay cả bóng đèn trên trần nhà anh cũng ghét bỏ nói: "80W không đủ sáng, chỗ này cần ít nhất là 120 đến 150W mới đủ." Sau đó liền tự tiện quyết định việc ăn ở của cô.


"Em không thể ở chỗ này." Anh kết luận.


Cô chỉ cảm thấy không thể hiểu nổi, không ở đây thì ở đâu được chứ?


"Cám ơn anh đã đưa tôi về, còn mời tôi ăn cơm. Ngày mai tôi còn đi làm nên muốn nghỉ sớm một chút. Cửa ở đó, thứ lỗi cho tôi không tiễn." Cô ngồi xuống giường miễn cưỡng mở miệng.


Giờ đã 9h, cô thực sự cảm thấy có chút mệt mỏi, muốn ngủ một giấc, cho nên coi như không nghe thấy câu nói vừa rồi của anh, miễn anh mở miệng nói lại không dứt được.


"Mặc kệ có đi làm hay không, phụ nữ có thai vốn nên nghỉ sớm một chút." Trạm Diệc Kì cũng gật đầu đồng ý, "Cho nên em nhanh tay thu dọn vài thứ cần thiết là được, còn lại thì sau này quay lại lấy."


"Anh rốt cuộc đang nói gì vậy? Sao tôi lại phải thu dọn đồ đạc, thu dọn để đi đâu?" Cô nhíu mày, không kiên nhẫn hỏi.


"Nhà tôi."


"Nhà anh?" Cô ngạc nhiên trợn mắt.


"Phải, nhà tôi." Anh lặp lại lần nữa.


Cô thì một câu cũng không nói nổi. "Đừng ngẩn người ra nữa, không phải em nói muốn nghỉ sớm sao? Thu dọn đồ đạc nhanh lên, hay là em muốn tôi giúp?" Anh miệng nói tay làm, trực tiếp đi tới tủ quần áo của cô.


"Anh đang làm gì hả?" Lương Kỳ Gia giật mình kêu lên, nhanh như chớp chạy đến chỗ anh, "rầm" một tiếng đóng tủ lại, giận dữ nhìn anh. Trong tủ còn có nội y của cô, làm sao có thể để anh mở loạn ra, xem loạn lên, còn muốn giúp cô thu dọn.


"Giúp em sắp xếp." Anh thản nhiên nói.


"Tôi còn chưa nói là đến nhà anh."


"Em không cần nói, tôi nói rồi mà."


Cô tức chết mà. "Anh rốt cuộc có ý gì hả? Tôi nói lại, tôi sẽ không đến nhà anh!"


"Em chắc chắn sẽ." Trạm Diệc Kì ôn hòa nói: "Nếu như một mình tôi không thể thuyết phục em thì tôi có thể mời tiểu thư Tiểu Tuệ tới giúp."


"Anh uy hiếp tôi?" Cô không thể tin vào mắt mình.


"Nói là uy hiếp nghe có vẻ nghiêm trọng quá, phải nói là thuyết phục mới đúng." Anh lắc đầu sửa lại lời buộc tội của cô. "Nếu như Tiểu Tuệ không thuyết phục nổi em, tôi nghĩ trong công ty em vẫn còn rất nhiều người đồng ý tới giúp tôi giải quyết." Nói xong anh nhìn cô mỉm cười.


Đây không phải uy hiếp thì là cái gì?


Cô không thể không có công việc, không thể không có thu nhập, cho nên chỉ có thể bị anh uy hiếp, không cam tâm mà thu dọn vài thứ thiết yếu rồi ngồi vào xe bị anh mang tới đây.


Đây là bắt cóc, mặc dù trong quá trình không có bất cứ hành động thô lỗ nào nhưng chính xác là bắt cóc!


Đồ hèn hạ!


Đồ ghê tởm!


Cái gì gọi là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, cô bây giờ mới có thể hiểu rõ, lĩnh hội hoàn toàn rồi.


Tên hỗn đản có vẻ đạo mạo, trang nghiêm này! Thật là tức chết cô mà!


Chương trước | Chương sau

↑↑
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử là một truyện võng du được đăng tải miễn phí tại KhoTruyenHay.Gq

19-07-2016 105 chương
Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Văn án: Tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em đúng là ngốc

15-07-2016 75 chương
Mãi mãi là bao xa

Mãi mãi là bao xa

Dù cho thực tế chẳng ai bắt ta phải tin vào điều đó, dù ta có cân nhắc lí trí đến

29-06-2016
Mùa xuân trở lại

Mùa xuân trở lại

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Cô quá đau

27-06-2016
Forget me not

Forget me not

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Nhạc vỡ

Nhạc vỡ

(khotruyenhay.gq)"Thường thì người ta không tặng nhau những vật dễ vỡ vì họ sợ rằng

30-06-2016