Insane
Yêu Không Phải Lúc

Yêu Không Phải Lúc


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 59
5 sao 5 / 5 ( 115 đánh giá )

Yêu Không Phải Lúc - Chương 41

↓↓
bồ.công.anh-diễ..n.đ.àn.lê.q.u..ýđ.ôn

bạn đang xem “Yêu Không Phải Lúc ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi đã tắt máy..."

Lương Cảnh Hành hết sức kiềm chế, trở lại chỗ ngồi, lễ phép hướng Triệu nữ sĩ nói rõ tình huống, cũng thỉnh cầu nói rời chỗ trước.

Ra khỏi phòng, anh lại gọi lại một lần, vẫn tắt máy, không khỏi mắng thầm một câu, thiếu chút nữa một ném điện thoại đi.

Đi tắt, vượt một đèn đỏ, Lương Cảnh Hành chỉ tốn thời gian mười lăm phút đã đến dưới lầu Khương Từ. Anh nắm lấy điện thoại di động chiếu sáng, chạy thật nhanh lên lầu sáu, đang muốn đạp cửa ra, mới phát hiện cửa không khóa.

"Khương Từ!"

Anh một cước đá văng, trong nhà tối như bưng, trước cửa sổ phía nam phía treo mấy bộ quần áo, một chút ánh đèn ngoài cửa sổ chiếu vào, đung đưa theo gió.

Anh bật đèn, trực tiếp đi tới phòng tắm, cửa mở rộng, còn có mùi thơm bột giặt .

"Khương Từ, em đừng đùa anh nữa, mau ra đây!"

Anh gạt rèm vải ngăn cách phòng khách và phòng ngủ, ga giường vỏ chăn toàn bộ không có, chỉ còn lại một tấm ván gỗ trụi lủi; cửa tủ quần áo cũng mở ra, quần áo bên trong trống một nửa.

Anh mắng một câu thô tục, một quyền nện ở trên bàn sách. Cúi đầu xem xét, lúc này mới phát hiện ra trên bàn đặt một lá thư, mở ra, bên trong chứa tiền được kẹp trong tờ giấy phác họa.

Anh thở dốc một hơi, đem giấy mở ra:

Lương Cảnh Hành, em cuối cùng cảm thấy em may mắn, ở sau khi cha qua đời, ở lúc cùng đồ mạt lộ, gặp được anh, hơn nữa cũng như giặc cùng đường bất chấp hậu quả yêu một cuộc.

Em vẫn cho là, chúng ta còn có rất nhiều thời gian, đủ trừ khử đi trở ngại tồn tại ở giữa chúng ta, hiểu lầm cùng xa cách. Em có thể một lần lại một lần khiêu chiến ranh giới cuối cùng của anh, cho đến khi anh như lần trước không thể nhịn được nữa, đi ngược chiều theo em thật đúng là lãng phí quãng đời còn lại. Mà em lại đánh giá mình quá cao, hoặc là nói, em đánh giá thấp anh.

Cám ơn anh, nguyện ý như vậy theo em một đoạn đường, mặc dù anh cũng không thuần túy như em yêu, hoặc là, trong này cũng không có thành phần gọi là ‘ tình yêu ’ chân chính. Em cảm kích anh thương tiếc cùng bao dung, biết rõ không thể tiếp tục gặp được thứ hai như anh, người vô cùng tốt với em.

Nhưng hôm nay, tất cả em đều không thể không ép buộc mình từ bỏ.

Anh không cần đeo cuộc đời của em trên lưng, chuyện đó đối với anh mà nói, quá mức nặng nề; anh cũng không cần đeo trên lưng tình yêu đi ngược lẽ phải của em, chuyện đó đối với anh mà nói, cũng quá mức nặng nề.

Lương Cảnh Hành, thầy Lương, chú Lương.

Cả đời này có lẽ duyên phận quá cạn, chỉ đủ cho em cùng anh mấy trăm ngày đêm.

Em nguyện ý dâng hiến tất cả của mình, nhưng hôm nay em lại hai bàn tay trắng.

Cũng may, còn có tự do, đây là thứ cuối cùng em có thể cho anh.

ps. Em đã cam kết trước khi vào năm hai đại học trả lại cho anh mười vạn đồng em từng mượn, trước còn một nửa, tiền ở trong thẻ, mật mã là sinh nhật của anh.

Em yêu anh, sau này còn gặp lại.

Lương Cảnh Hành ban đầu nhìn rất nhanh, đọc nhanh như gió. Nhìn xong, lại giống như không nhìn thấy, trong óc lửa giận mạnh mẽ đâm tới — cô làm sao dám viết ra lời nói khốn kiếp như vậy!

Sau đó, anh hãm lại tốc độ, nhìn từng đoạn từng đoạn; sau, lại nhìn một lần, lần này là nhìn từng câu từng chữ. Cho đến tất cả toàn bộ đều khắc vào trong đầu, khi còn sống đều khó mà lau đi.

Sau khi vô cùng phẫn nộ, anh ngược lại tỉnh táo lại, đem bức thư gấp lại nhét vào túi, lần lượt gọi điện thoại cho Lưu Nguyên, cho Hứa Tẫn Hoan, Lương Tĩnh Tử.

Rất nhanh, mọi người lao tới phi trường, trạm xe lửa cùng trạm xe hơi đường xa.

Vậy mà bận việc đến rạng sáng, không thu hoạch được gì.

Mọi người đến trong nhà Lương Tĩnh Tư hội họp, thông báo tình huống, hơn nữa thương lượng đối sách. Vợ chồng Trần Trăn cùng Lương Tĩnh Tư vừa mới biết sự việc này của Lương Cảnh Hành cùng Khương Từ, nhưng mà không có thời gian kinh ngạc, dù sao hôm nay không thấy người mới là chuyện lớn.

Lương Tĩnh Tư rót cho tất cả mọi người một cốc nước, nhìn về phía Lương Cảnh Hành ánh mắt trầm trầm, "Cảnh Hành, lần cuối cùng em cùng cô Khương một gặp mặt là mấy giờ? Cô ấy nói gì với em? Có tiết lộ tin tức hữu dụng gì hay không?"

Nói cái gì?

Khi nào hoa anh đào nở thì hãy đi chụp ảnh, quần áo không cẩn thận ngâm nước rồi, muốn đi siêu thị mua thức ăn, so với cha cô còn dài dòng hơn...

Còn có cái gì?

Lương Cảnh Hành đem đầu vùi vào trong lòng bàn tay, giọng nói thanh mềm của cô mấy giờ trước, giờ phút này từng tiếng quay về bên tai:

"Lương Cảnh Hành, em vừa làm một chuyện có lỗi với anh."

Cùng với, "Hẹn gặp lại."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Dưỡng Thú Thành Phi

Dưỡng Thú Thành Phi

Mời bạn cùng đọc truyện huyền huyễn Dưỡng Thú Thành Phi tại website thichtruyen, nhớ

24-07-2016 199 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Ngày ta im lặng

Ngày ta im lặng

Anh nhận ra anh đang ảo tưởng về mối quan hệ với Mai. Và khoảng trống trong anh, từ

24-06-2016
Niềm vui

Niềm vui

Con dâu đi làm về, chưa kịp cởi giày đã nghe trong bếp tiếng mẹ chồng hậm hực: "3

28-06-2016
Chàng ngốc học khôn

Chàng ngốc học khôn

Ngày xưa, ở một làng nọ có anh chàng Ngốc bố mẹ mất sớm. Ngày bố mẹ anh còn

24-06-2016
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Theo cơn gió nhẹ trôi

Theo cơn gió nhẹ trôi

Nó thích anh! Nó chưa từng nói với ai điều này, nhưng dù cho có ai đó trong số bạn bè

23-06-2016
Những gì họ trải qua

Những gì họ trải qua

"Tại sao ông ta lại ngạo mạn thế chứ? Ông ta không thể chờ đợi một vài phút để

30-06-2016