pacman, rainbows, and roller s
Tuấn Nam Với Dã Tiểu Miêu

Tuấn Nam Với Dã Tiểu Miêu


Tác giả:
Đăng ngày: 24-07-2016
Số chương: 9
5 sao 5 / 5 ( 120 đánh giá )

Tuấn Nam Với Dã Tiểu Miêu - Chương 06

↓↓
Tiểu ác ma kiễng hai chân nói: Nói đúng nha, thích thì phải cướp ắn về nha! Hạnh phúc phải dựa vào chính mình tranh thủ đoạt!

bạn đang xem “Tuấn Nam Với Dã Tiểu Miêu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Không được, không được! Hạ Lộ nói bọn họ đã chính thức gặp gỡ , ta như vậy không phải là thành người thứ ba phá hư chuyện tình cảm của người khác sao? Huống chi, Tuấn Nam nếu quả thật thích ta, sẽ không hẹn hò cùng Hạ Lộ…” Kỉ Diệu vẻ mặt chính nghĩa lẫm liệt, cố gắng chống lại tiểu ác ma trong lòng.

“Ngươi nhìn, nữ thật kia kỳ quái .” Người đi đường thấy nàng lầm bầm một mình thì không khỏi nhìn nàng với ánh mắt kì dị

“Đúng vậy, còn trẻ như vậy đã bị bệnh a, thật là đáng tiếc a.” Một đôi tình nhân đi ngang qua nàng, không nhịn được bàn luận xôn xao.

Nhan Kỉ Diệu lập tức quay đầu lại, khôi phục lại uy phong tiểu dã miêu vốn có.”Uy, tiểu tử thúi, ngươi nói người nào nổi điên a?”

Đôi tình nhân vội vàng dắt tay nhau chạy, chỉ nghe nữ nhân kia còn nhở giọng trách bạn trai : “ Chỉ tại ngươi nói linh tinh a, bây giờ trên đường rất nhiều kẻ không bình thường a…”

“Thật là đáng ghét!” Nàng đã khó chịu như vậy qua, lại còn bị người đi đường kêu là người điên. Nếu tiếp tục như vậy, nàng sẽ nổi điên thật mất !

Làm sao bây giờ? Cuối cùng đã về đến nhà, nàng không muốn vào liền ngồi trước cửa hóng gió.

Mặt trời cũng đã lặn, nàng ngồi nghĩ lung tung “ thứ sáu ngày mười ba sao?” nàng vốn là người may mắn vậy mà sau khi ngày sinh trùng đúng ngày đó thì lại trở nên xui xẻo như bị nguyền rủa vậy.

Tiếng chuông điện thoại lại không báo trước vang lên.

“Đô nữa nữa… Đô nữa nữa…”

Nàng xem số điện thoại, không phải Hạ Lộ, cũng không phải Tuấn Nam, mà là một số lạ.”Uy!” Nàng bắt máy.

Trong điện thoại truyền đến thanh âm làm nàng rung động. “Là ta, Dương Khải.”

“Dương Khải?” Tại sao có thể như vậy? Nàng hôm nay còn chưa gặp đủ chuyện sao ?”Ngươi ~~ ngươi tại sao có số điện thoại của ta?”

“Xem ngươi quả nhiên là uống rượu say, đến cả việc cho ta số điện thoại cũng quên rồi sao?.”

“Đó… Đó.” Bởi vì hắn chưa từng gọi điện thoại cho nàng, nàng dĩ nhiên cảm thấy rất kinh ngạc a.

“Ngươi đang làm cái gì vậy?”

“Không có, ta ở cửa nhà, đang chuẩn bị vào nhà.”

“Vậy thì chớ vào, ta đến đón ngươi.”

“Đón ta? Đi nơi nào?”

“Đi rồi nói sau, ta ở gần nhà ngươi, mười phút nữa là đến nơi, ngươi chờ ta.”

“A? Cái gì…” Nàng còn chưa hiểu rõ chuyện gì thì điện thoại đã cúp. Cảm giác giống như sắp có bão tố nổi lên vậy.

Đây rốt cuộc là chuyện gì a?Người mà mấy năm này không hề xuất hiện trước mặt nàng ương Khải, to lại đột nhiên gọi điện nói muốn gặp nàng vào lúc này a?

Quả nhiên, không đến mười phút sau, Dương Khải lái một chiếc màu xanh ngọc, xuất hiện ở trước mặt nàng.

“Ngươi còn đứng đó làm gì, mau lên xa.” Hắn quay cửa kính xe xuống gọi nàng.

“Đi đâu a!” Nàng ngồi lên xe, đóng cửa lại.

” Bây giờ muốn mời ngươi đi uống ly rượu thôi!”

Cái gì? Uống rượu? Kỉ Diệu nhìn đồng hồ đeo tay.”Có lầm hay không a? Bây giờ đi uống rượu a?”

“Ha hả, đối với ta mà nói, chỉ cần mặt trời lặn, cuộc sống mới bắt đầu.” Dương Khải cười nói.

Nàng không nói gì nhìn Dương Khải, người này trời sinh phóng đãng, có lẽ ban đầu nàng chính là bị vẻ “Bất lương” của hắn hấp dẫn .

“Không nên, ta không uống.” Nàng cong cái miệng nhỏ nhắn lên, lần trước không cẩn thận uống nhiều quá, tỉnh dậy làm nàng mệt gần chết, bây giờ còn muốn nàng uống! ? Không nên, tuyệt đối không nên a.

“Không sao, không uống rượu, chúng ta có thể ăn lẩu, nơi đó cái gì cũng có.”

” ‘Nơi đó’ ? Nơi nào?”

“Một nơi ta thường hay tới .” Dương Khải tăng tốc độ, chiếc xe nhanh chóng lao đi

**

Mười phút sau, chiếc xe thể thao màu lam dừng lại ở của một PUB được trang trí lộng lẫy.

“Xuống xe đi, chính là chỗ này.”

“Này… Nơi này?” Nàng cước bộ có chút do dự, nói thật, không phải là nàng chưa từng nghe nói nhưng đây là lần đầu tiên nàng đến những nơi như thế này.

“Vào đi thôi.” Dương Khải một tay đóng cửa xe, một tay lôi kéo nàng vào trong.

Có lẽ là vì mới khai trương không lâu,trong PUB cũng không có nhiều người lắm.

“A Khải,sao hôm nay tới sớm như vậy?” Chủ quán đang đứng ở trước quầy ba chào hỏi.

“Này! Johnny, cho ta một chén Mã Đinh Ni, cho vị tiểu thư này một phần… lẩu Thập cẩm.”

Lẩu Thập cẩm! ? Ở trong PUB danh từ này nghe thật xa lạ, lời vừa nói ra không chỉ chủ quán sững sờ mà hai người khách đang ngồi đó cũng không nhịn được ngẩngđầu đánh giá hai người.

Chủ quán Johnny dùng ánh mắt đánh giá qua Nhan Kỉ Diệu, nụ cười mập mờ, nói khẽ với Dương Khải “Ơ, đổi lại khẩu vị a?”

“Thiếu gia ngươi lắm lời cái gì a? mau mang rượu đến cắn.” Dương Khải trừng mắt liếc hắn một cái, nhưng ngay sau đó kéo Kỉ Diệu ngồi xuống bên cạnh.

“Cái gì gọi là đổi lại khẩu vị a?” Kỉ Diệu nhìn hắn chằm chằm, đại nam nhân mà nói cái gì khó hiểu vậy a? muốn cho nàng không nghe được sao?

“Ngươi nghe được a?” Dương Khải lộ vẻ lung túng .

“Chuyện đó là đương nhiên.” Đừng quên nàng có Miêu nhĩ nhạy bén.

“Bọn họ nói giỡn, đừng để ý đến bọn họ.” Dương Khải cười, còn nhìn chằm chằm vào Johnny đang cười trộm bên quầy ba.

Đổi lại khẩu vị? Chẳng lẽ hắn luôn thích kiểu nữ nhân như Tĩnh Hương sao !

“Là sao? Đúng rồi, bạn gái mỹ lệ của ngươi đâu rồi a?”

“Tiểu thư, bạn gái của ta rất nhiều, hơn nữa ai cũng đều mỹ lệ, ngươi nói ai a?”

“Thật chịu không được ngươi nữa, thật là không đứng đắn, ta là nói tiểu thư Công Đằng Tĩnh Hương a.” Kỉ Diệu liếc mắt.

“Cái gì Công Đằng Tĩnh Hương?” Hắn biết người như vậy sao?

“Chính là người hát trong ngày sinh nhật của ta, Tĩnh Hương tiểu thư nha, nàng không phải là bạn gái của ngươi sao?” Kỉ Diệu khinh thường quở trách .”Hừ,nam nhân các ngươi thật quá vô tình vô nghĩa , mấy ngày trước mới cùng người ta ân ân ái ái, nhưng bây giờ ngay cả tên của người ta cũng quên.”

Dương Khải bừng tỉnh ngộ, thì ra là nàng nói Tĩnh Hương.

“Ai ~~ chỉ là vui thì đi cùng thôi.” Hắn cười khổ, vẻ mặt bỗng nhiên trở nên thật tình.

Những năm gần đây nữ nhân bên cạnh Dương Khải không phải là ít, bất quá Tĩnh Hương cũng là người ở bên cạnh hắn lâu nhất nên dĩ nhiên cũng có chút tình cảm.

Chỉ bất quá bây giờ hắn cảm thấy mệt mỏi, đối với loại cuộc sống xa hoa phù phiếm này cũng đã mệt mỏi, chán ghét. Nhất là ngày đó khi nhìn thấy Kỉ Diệu, không hiểu sao hắn bỗng nhiên khát vọng muốn gặp lại nàng .

“Vui thì đi cùng? Những lời này có ý gì a?” Khỉ Diệu nghiêng đầu hỏi.

“Tiểu thư, lẩu thập cẩm tới rồi đây.” Phục vụ bưng lẩu tới còn mang theo cho Dương Khải một ly Mã Đinh Ni.

“Ăn cái gì trước đã.” Dương Khải hiển nhiên không muốn tiếp tục đề tài này.

“Được rồi, ta đói bụng.” TMùi lẩu thơm ngào ngạt làm cho Kỉ Diệu đói cồn cào, lúc này nàng mới nhớ buổi tối nàng chưa có ăn cơm, buổi trưa cũng ăn rất ít đã vội vã bỏ đi.

“Đúng rồi, ngươi nhận điện thoại của ta có vẻ rất kinh ngạc a??” Dương Khải nhấp một ngụm Mã Đinh Ni, mùi thơm của rượu theo cổ họng đi xuống.

“Dĩ nhiên là kinh ngạc, sau khi tốt nghiệp đã lâu như vậy, ngươi chưa từng gọi cho ta.”

“Ta không gọi điện thoại cho ngươi, chẳng qua là không dám, sợ quấy rầy ngươi.”

“Quấy rầy ta? Làm gì có?” Nàng vừa ăn vừa nói.

“Ta biết ngươi cùng Tuấn Nam rất tốt, cho nên không quấy rầy chuyện tốt của các ngươi.” Dương Khải dĩ nhiên nhìn ra được tình cảm của Bùi Tuấn Nam với Kỉ Diệu rất sâu sắc, mà hôm đó gặp lại đã được kiểm chứng một lần, hắn đành tự biết mình không có cơ hội.

Chỉ bất quá, ngày hôm qua hắn ở PUB nhìn thấy Tuấn Nam cùng một nữ nhân uống rượu, chuyện này khiến cho hắn muốn tìm Khỉ Diệu để hỏi cho rõ ràng, có lẽ, hắn không phải là hoàn toàn không có cơ hội

Quả nhiên, vừa nhắc tới Tuấn Nam, nét mặt của nàng lập tức ảm đạm xuống.

“Hai người các ngươi có phải có chuyện gì hay không ?” Dương Khải dò xét hỏi.

” Có chuyện gì sao?” Nàng để đũa xuống.

“Ta ngày hôm qua ta thấy Tuấn Nam ở đây uống rượu… Cùng một nữ nhân, người kia hình như hôm sinh nhật ngươi có thấy , tên gì lộ…” Dương Khải hồi tưởng.

“Hạ Lộ.” Khỉ Diệu trả lời .

“Đúng, không sai, chính là nàng.” Dương Khải chắc chắc nói .”Nàng không phải là đồng nghiệp của ngươi sao? Làm sao lại cùng Tuấn Nam đi tới nơi này uống rượu, nhìn hai người bọn họ ở chung một chỗ rất thân mật…”

Khỉ Diệu vẻ mặt cứng đờ, đậu phụ ở trong dạ dày của nàng làm loạn, thật là khổ sở.

Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt Dương Khải như đang thương hại nàng thất tình, nàng không thể làm gì khác hơn là giả bộ cười nói “Đúng vậy a, hai người bọn họ là do ta giới thiệu.”

“Ngươi giới thiệu hai người bọn họ quen nhau?” Dương Khải rất kinh ngạc.”Nhưng, ngươi cùng Tuấn Nam không phải là…”

“Ta cùng Tuấn Nam? Chẳng qua là bằng hữu a! Hắn vẫn chỉ xem ta như học muội của hắn.” Nàng cúi đầu, nhìn cái nồi lẩu đang sôi sùng sục , thật giống như tâm tình của nàng bây giờ.

“Thật sự, bọn họ đang hẹn hò, ngươi cũng tận mắt thấy không phải sao?” Mặc dù biết đây là sự thật, nhưng khi nàng nghe nói bọn họ hèn hò thân mật thì tâm nàng như bị tổn thương, rất khổ sở.

“Như vậy là thật rồi, nhìn hai người bọn họ rất thân mật, không nghĩ tới Tuấn Nam thật có diễm phúc—— “

“Ngươi đừng nói nữa a!”

Dương Khải vừa ngẩng đầu, cảnh tượng trước mắt làm cho hắn hoảng sợ.

Không biết tại sao, vẻ mặt Kỉ Diệu trở nên bỗng khổ sở, nước mắt thi nhau rơi vào trong cái nồi lẩu

Mặc dù biết đó là sự thật, nhưng nàng không muốn nghĩ tới sự thật này, chẳng lẽ không được sao?

“Kỉ Diệu, ngươi làm sao vậy? Ngươi đang khóc a?” ở bên trong PUB bên ánh đèn mờ ảo, hơn nồi lẩu không ngừng bốc khói nên hắn cũng không đám khẳng định.

“Ta không có!” Nàng phủ nhận.

Thấy nước mắt của nàng, Dương Khải hoàn toàn hiểu , tung hoành tình trường nhiều năm như vậy, hắn dĩ nhiên vừa nhìn cũng biết chuyện gì xảy ra.

Nữ nhân thường chỉ khóc vì hai lý do, một là vì yêu ai đó, hai là khóc vì bị tổn thương, mà nàng thì chắc chắn là khóc vì lý do thứ nhất

Dương Khải đem bàn tay đặt lên vai nàng, thanh âm ôn nhu không những không an ủi mà còn làm cho nàng vô cùng khiếp sợ.”Tiểu Diệu, ta thích ngươi.”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc là một truyện ngôn tình của tác giả Lương Uẩn Như được

22-07-2016 22 chương
Trùng phùng nghịch lý

Trùng phùng nghịch lý

Người ta thường nói: "Có những thứ dù nó vụt khỏi tầm tay nhưng rồi trở lại nó

24-06-2016
Rồi trái tim sẽ ổn

Rồi trái tim sẽ ổn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không") Tôi

25-06-2016
Chuyện cây táo

Chuyện cây táo

Ngày xửa ngày xưa, có một cây táo rất to. Một cậu bé rất thích đến chơi với cây

30-06-2016
Gã

Vâng. Lại là gã. Chính gã chứ không phải ai khác. Gã lại đến tìm Linh. Cứ rảnh là

23-06-2016
Lạc đầu mùa

Lạc đầu mùa

Anh Hân và chị hình như vừa hái lạc xong, tất tưởi chạy ra. Vừa đến nơi là vồ

30-06-2016
Vợ đúng là cục nợ

Vợ đúng là cục nợ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016