XtGem Forum catalog
Truyền Thuyết Phu Thê Vô Địch

Truyền Thuyết Phu Thê Vô Địch


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 30
5 sao 5 / 5 ( 50 đánh giá )

Truyền Thuyết Phu Thê Vô Địch - Chương 12

↓↓
Hoặc nên nói là tôi cũng chưa từng thử giải mã anh. Giải mã hỉ nộ ái ố của anh, để hiểu rõ tư tưởng của anh, hiểu rõ hành vi của anh.

bạn đang xem “Truyền Thuyết Phu Thê Vô Địch ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Tôi thậm chí không biết là cái gì khiến tối hôm đó anh đến trước mặt tôi, nói với tôi câu nói đó… Có cần giúp không…

Tôi cầm điện thoại nghe câu “Số điện thoại bạn vừa gọi đã tắt máy” kia, nước mắt lặng lẽ làm mờ mắt đi. Hàn Lượng, lẽ nào vẫn còn khoảng cách giữa anh với em hay sao?

Lúc mặc áo cưới Dã Miêu còn trêu chọc, này Mạt Lị, cậu có xứng với anh ta đâu. Tôi không phủ nhận. Tôi cũng lo rằng tất cả đều là mộng, nhưng tình yêu như đánh bạc, tôi đem tương lai của mình làm vật thế chấp cho anh.

Sau khi kết hôn, tôi cẩn thận từng li từng tý để che dấu quá khứ của mình, cũng cẩn thận từng li từng tý để không nhắc đến quá khứ của anh, không vạch trần quá khứ trước kia của cả hai.

Anh không nói gì, yên lặng bao dung tất cả của tôi.

Tôi… chỉ không quên được lúc mẹ tôi kí tên vào đơn li hôn, cố tình để tôi mặc một chiếc váy mới, nói lạnh nhạt, Mạt Lị con nghe cho kĩ đây, bố mẹ là vì đã hiểu nhau mà tách ra.

Cho nên Hàn Lượng, em không thể học được cách hiểu anh, em cũng sợ.

Tôi rối bời nhớ lại toàn bộ hành vi của ông xã trong thời gian này, đi từ cổng trường ra, dọc theo đường cái, tìm kiếm một cách mù quáng.

Tôi không ngừng hỏi mình, anh bây giờ đang ở đâu, ở chỗ nào, nếu như tôi là anh tôi sẽ đi nơi nào, tôi nên biết chính anh sẽ đi nơi nào, lặp lại một lần rồi lại một lần… Thì ra là em đã quen giao tất cả cho anh, người vợ như em quả là không xứng đáng.



Đi đến mệt mỏi, tôi đột nhiên nhớ tới ông xã vì có thể trở về như cũ đã vắt nát óc, lại nhớ đến một câu nói của John, đoán ra một tia hi vọng, bắt taxi đi đến nhà ga.

Nhà ga vào ngày thứ ba vắng hơn những ngày nghỉ. Nhưng nhiều người đến người đi như vậy nên vẫn là nơi được xưng tụng là huyên náo nhất thành phố.

Tôi mờ mịt nhìn quanh, tưởng tượng đến cảnh anh đột nhiên nhảy ra từ phía sau tôi.

Mặt trời chẳng biết từ lúc nào đã lên đến đỉnh, ánh mắt trời vàng ươm chiếu đến quảng trường trước nhà ga, tôi phải căng mắt ra mà nhìn, sáng vậy lại có phần chướng mắt.

Tôi từ phía đông nhìn lại, cho đến khi…

Đập vào mắt là chiếc cặp đỏ của ông xã, dịu dàng chiếm lấy vị trí sau lưng anh, cùng anh ngồi lẳng lặng bên vườn hoa cạnh cửa ra vào. Chỉ thấy đầu anh nhìn vào lối ra của nhà ga, khuôn mặt bình tĩnh, nhưng cũng mang theo chút… cô đơn.

Tôi chưa từng nghĩ tới có thể thấy được điều này trên người anh… Anh vẫn luôn bình thản tự tin.

Mũi tôi bỗng cay cay, tôi hít một hơi, chậm rãi tới gần anh. Anh đúng là thất thần đến lợi hại, ngay cả việc tôi tới gần cũng không phát hiện ra. Tôi ngồi xuống cạnh anh, vừa thở dài vừa nói, “Anh không sợ bị người ta lừa đi à?”

Nếu như bị lừa đi thì tôi phải làm sao bây giờ.

Anh hơi cứng người, sau đó vẫn duy trì tư thế ngồi kia, cũng không quay lại nhìn tôi, chỉ nhìn chằm chằm lối ra vào. Đột nhiên anh cười bỉnh tĩnh, nói nhàn nhạt, “Anh chỉ đột nhiên muốn xem ở đây có ai… bán bánh ngọt hay không thôi.”

Tôi cố gắng nén cảm giác chua xót vừa mãnh liệt trào ra lại. Nụ cười của anh càng rạng rỡ hơn, “Anh vừa mới nghĩ không biết có thể gặp em ở đây hay không. Cuối cùng em vẫn xuất hiện,” Rồi anh ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn tôi, “Mạt Lị.”

Ánh mặt trời quá tùy tiện, bao phủ lên người anh… Quá không chân thực.

Đúng vậy, chồng của tôi chỉ trong một đêm đã đột nhiên biến thành trẻ con.

Tôi trợn mắt nhìn anh. Rồi anh nói, “Mạt Lị, anh muốn hôn em.”

“…” Tôi không từ chối được…

Tôi, tôi không làm được.

Anh mỉm cười, có chút tự giễu, “Đúng vậy, cả hai chúng ta đều không làm được.” Anh chậm rãi hít vào một hơi, “Anh nghĩ mãi mà vẫn không hiểu vì sao loại chuyện này lại xảy ra trên người chúng ta.”

Tiếp theo anh trầm lặng nhìn lối ra vào của xe lửa, chậm rãi nói, “Trên đời này có quá nhiều chuyện bất hạnh, đều là những chuyện chúng ta không cách nào đoán trước. Chúng ta chưa trưởng thành sẽ thế nào, nếu em không thương anh sẽ thế nào, anh đều tự nói với mình chuyện đó không thể xảy ra. Nhưng mà…” Anh đột nhiên trầm mặc, không nói thêm câu nào.

Nhưng mà càng lúc càng bất an.

Tôi không biết có nên mở miệng hay không, mà nếu mở miệng thì phải nói cái gì, tôi nghĩ lung tung lúc lâu, cảm thấy ít nhất cũng phải chỉ được một điểm tích cực trong suy nghĩ tiêu cực của anh… Ma xui quỷ khiến thế nào mà lại mở miệng, “Gấu trúc đực muốn QJ* gấu trúc cái, gấu trúc cái liều chết không theo, chống lại đến cùng, anh biết gấu trúc đực nói cái gì không?”

Anh nhẹ nhàng nghiêng đầu nhìn tôi, tôi liền nói tiếp, “Gấu trúc đực nói, ‘mẹ nó, chúng ta sắp tuyệt chủng rồi!” Nói xong nước mắt tôi bắt đầu lã chã rơi.

“Mạt Lị.” Anh yên lặng nói tiếp, “Xin em nhất định phải tin tưởng rằng anh yêu em.”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Cát - tác giả

23-07-2016 10 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Thằng Sẹo

Thằng Sẹo

Thằng bạn tôi - Tùng Sẹo. Hôm nay nó ra tù sau năm năm cải tạo vì tội mua bán ma túy.

24-06-2016
Yêu và trọng

Yêu và trọng

Sáng đầu tuần, cô tạp vụ nghỉ ốm, thế là mất suất cà phê sáng. Cố nhịn, rồi

29-06-2016
Bến đỗ

Bến đỗ

Nó. Một con bé 22 tuổi. Hồn nhiên. Yêu thơ văn. Thích những con chữ. Giàu cảm xúc. Hay

23-06-2016
Khói và nắng

Khói và nắng

Không hiểu sao Lam vẫn hay bị khói ám ảnh. Mỗi lần cầm cái gì nong nóng lên uống, Lam

29-06-2016
Tấm ảnh

Tấm ảnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") *** "Nó

25-06-2016
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Gửi lại ngày hôm qua

Gửi lại ngày hôm qua

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hồi

25-06-2016