XtGem Forum catalog
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 134 đánh giá )

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc - Chương 02

↓↓
Nghe anh chế nhạo làm cô bực mình dùng sức đẩy anh ra, nhưng ngay lập tức cô liền gặp báo ứng, thân thể mềm mại nghiêng ngả, thiếu chút nữa đã trượt chân, may mắn lúc đó anh đã vòng tay ôm eo cô.

bạn đang xem “Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Ngoan ngoãn, không nên cử động.” Giọng nói ám muội thoáng bên tai cô.

Toàn thân cô run rẩy, âm thầm cầu nguyện bên tai mình đừng đỏ lên, cố gắng bày ra khuôn mặt nghiêm túc, bộ dáng mạnh mẽ nhất.

“Nhậm Quang Hy, anh rốt cuộc muốn gì? Anh bắt tôi hẹn hò với anh, anh thích trêu đùa tôi như vậy à?”

“Việc này có thể xem như đang trêu đùa à?” Anh cười lạnh lùng. “Tôi có ý tốt muốn dạy cô trượt băng thôi.”

“Tôi không muốn học!” Mộ Tranh phản bác, cố gắng giãy dụa muốn thoát khỏi vòng tay của anh nhưng lại bị anh trở tay xoay cô một vòng, rồi ôm chặt cô từ sau lưng.

“Thật ra tôi muốn xin lỗi cô, em cơm hộp.” Anh cười nhẹ giải thích.

Anh ta nói cái gì? Mộ Tranh sửng sốt, cô không nhìn thấy vẻ mặt của anh, hơn nữa tư thế của hai người đang rất mờ ám càng làm cho lòng cô lo lắng.

“Sách của cô, cá của cô, thời gian của cô, sự trong sạch của cô, tôi xin lỗi.” Giọng anh khàn khàn, giọng điệu nghe qua rất chân thành.

Tim cô không khỏi đập nhanh hơn. “Nếu… anh thật tình muốn xin lỗi, tôi sẽ suy nghĩ lại.”

Anh nghe vậy, quả nhiên liền buông cô ra.

Cô đứng đờ tại chỗ, ngây ngốc nhìn anh như Đại bàng giương cánh, ung dung trượt trên sân băng, sau đó nhanh chóng tiến lên, đứng trước mặt cô.

Cô nhanh chóng bị anh hù dọa, nhớ tới vừa rồi anh cùng đội viên va chạm kịch liệt.

“Anh… không biết trò chơi này rất nguy hiểm à? Anh không sợ à?”

“Đúng là có chút nguy hiểm, nhưng đây chính là điều tôi thích ở nó.” Anh nhặt một viên băng cầu lên, đưa cho cô. “Chỉ có khi bị công kích, bị thương tổn, tôi mới có cảm giác mình đang sống, còn những lúc khác, tôi không khác gì đã chết, chỉ tồn tại chứ không sống.”

Vì sao? Mộ Tranh chấn động trong lòng, vì sao anh lại nghĩ như vậy? Anh thực sự nghĩ như vậy ư?

Cô chăm chú nhìn Quang Hy, rõ ràng lời nói thương tâm, nhưng khóe miệng lại lộ vẻ giễu cợt coi như toàn bộ đều không có gì.

Cô nhớ rõ lúc ở phòng cảnh sát, anh từng nhắc tới khi còn nhỏ đã bị chấn thương tâm lý – lời nói đó thực sự là trêu đùa sao?

“Anh có biết Johann Sebastian Bach không? Có một lần biểu diễn trong Hoàng cung, cây đàn Cello của ông bị kẻ khác phá hỏng, ngoài dây G, thì những dây khác đều bị đứt hết, tất cả mọi người đều đang chờ đợi nhìn ông bị mất mặt.” Cô thì thào kể lại chuyện xưa.

Anh kỳ quái nhíu mày: “Rồi sao? Sau đó ông ta đã làm như thế nào?”

“Sau đó Bach cũng chỉ dùng một dây G đã ngẫu hứng diễn tấu một bài, khúc ca kia, hiện nay rất nổi tiếng, đó là ‘Air on the G string’.”

Air on the G string? Nghe tên ca khúc này, ngay lập tức ánh mắt Quang Hy tối lại, thật lâu sau mới lên tiếng trả lời. “Sao cô lại vô duyên vô cớ kể câu chuyện nhàm chán này?”

“Đây là câu chuyện ba tôi kể cho tôi nghe.” Không biết vì sao, cô rất muốn chia sẻ với anh. Mộ Tranh phiền muộn than nhẹ. “Cho dù ở trong thời điểm khó khăn nào, chỉ cần chúng ta có lòng quyết tâm thì vẫn có thể diễn được bản nhạc làm rung động lòng người, cuộc đời con người cũng như thế.”

Ý cô là gì? Anh buồn bực nhìn cô.

“Vì vậy, cho dù anh đang cảm thấy rất khó khăn, rất đau khổ, cũng nhất định không thể nói những lời bừa bãi như lúc nãy được.” Cô chợt mỉm cười nhìn anh, nụ cười thực trong sáng thực nhẹ nhàng.

Trong lòng Quang Hy bỗng chốc co thắt lại, giờ khắc này, anh bỗng nhiên hoài nghi mình có nên tiếp tục trò chơi cá cược này không, nhưng chẳng quá mấy giây, anh đã áp chế được cảm xúc bất thường này.

Dù sao cuộc đời của anh vốn đã không có ý nghĩa gì…

Vừa nghĩ tới đây, trong lòng anh liền cảm thấy buồn bực, anh lạnh giọng hạ lệnh:

“Nhắm mắt lại!”

“Làm gì?” Mộ Tranh không hiểu.

Anh không buồn giải thích, giây tiếp theo, liền dùng thế sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng tiến đến trước mặt cô, dùng tay che khuất hai mắt cô, rồi nghiêng người hôn lên đôi môi mềm mại của cô.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc là một truyện ngôn tình của tác giả Lương Uẩn Như được

22-07-2016 22 chương
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Giáo Sư Thường Dịu Dàng

Giáo Sư Thường Dịu Dàng

Giáo Sư Thường Dịu Dàng là một truyện ngôn tình sủng kể về một anh chàng mang trong

22-07-2016 10 chương
Quảng Tâm

Quảng Tâm

Anh dừng xe trước cổng chùa, mỉm cười chào nó. Rồi anh quay xe đạp đi về phía

24-06-2016
Mẹ ơi, ba...

Mẹ ơi, ba...

Ba có thói quen hay nói một mình, mẹ đừng lấy làm phiền lòng mẹ nhé! Chẳng qua là vì

25-06-2016
Em đồng nát khả kính

Em đồng nát khả kính

"Này bào nhiêu?" Tôi chợt hỏi. "Hết giá là 300k chú ạ!" Em trả lời. "300k sao, rẻ

23-06-2016
Gái Đến Ở Cùng Nhà

Gái Đến Ở Cùng Nhà

Tên truyện: Gái Đến Ở Cùng NhàTác giả: Hoang Thien AnhThể loại: Truyện VOZ, ReviewTình

18-07-2016 11 chương
Hai con ngựa

Hai con ngựa

Một con Ngựa trắng rất đẹp, nó được người chủ giàu có cho ăn uống đầy đủ,

24-06-2016
Phải tin mình xinh đẹp

Phải tin mình xinh đẹp

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Và tớ

25-06-2016