XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi

Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi


Tác giả:
Đăng ngày: 24-07-2016
Số chương: 85
5 sao 5 / 5 ( 94 đánh giá )

Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi - Chương 58

↓↓
"Không có, không có gì!" Cô ta cúi đầu, nhìn giày của mình. Thật đúng là quá ác. Hôm nay cô không nên đi giày cao gót ra ngoài.

bạn đang xem “Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"A. . . . . ." Ngự Hành Phong mới vừa nhấc chân lên, còn chưa đi được hai bước, phía sau lưng đã truyền tới một tiếng kêu sợ hãi.

Quay lại liếc mắt nhìn, không ngờ hai chân Tạ Tư Kỳ đều đang giơ lên trời.

"A! A! A! A. . . . . ." Tạ Tư Kỳ phát điên.

"Ha ha ha ha. . . . . ." Người đi đường tất cả đều cười to. Người phụ nữ này, thật đúng là đáng đời.

"Cười cười cười, các người cười cái gì!" Tạ Tư Kỳ chỉ có cảm giác mình bị yêu tinh nhập vào người, cho nên mới xui xẻo như vậy.

*

"Làm sao anh lại ra ngoài này?"Cung Hình Dực nhớ Ngự Hành Phong đã từng nói qua, nếu như bên ngoài không có chuyện gì thì anh ấy là sẽ không xuất hiện.

"Không phải vì con trai của tôi sao? Đương nhiên là muốn ra ngoài thăm nó." Vừa đến phòng làm việc của anh, Ngự Hành Phong đã chiếm lấy Kỳ Kỳ.

"Con tôi lúc nào thì thành con nuôi của anh rồi thế hả?" Cung Hình Dực không nhớ rõ mình có đồng ý để Kỳ Kỳ nhận Ngự Hành Phong làm cha nuôi từ lúc nào.

"Chính là lúc anh hôn mê bất tỉnh, Kỳ Kỳ, có đúng không?" Kỳ Kỳ gật đầu một cái, ăn bánh ngọt mà cô thư ký đã chuẩn bị cho nó.

" Dạ minh châu trên cổ Điềm Điềm, chính là cha nuôi đưa cho Kỳ Kỳ đấy!" Kỳ Kỳ ăn đầy miệng bánh, nói cũng không được rõ ràng.

"Con trai, anh ta đã hơn năm ngàn tuổi, con nên gọi anh ấy là ông nội 5000 tuổi, đừng gọi cha nuôi, cha cũng không biết phải xưng hô với anh ta như thế nào nữa rồi." Cung Hình Dực nói ra tuổi thọ của Ngự Hành Phong thật đúng là dọa cho Kỳ Kỳ giật mình.

"Oa. . . . . . Cha nuôi, sao cha già như vậy? Kỳ Kỳ mới bốn tuổi, cha 5000 tuổi, hơn con những 4996 năm tuổi thọ, con làm sao sống tới được." Kỳ Kỳ từ kinh ngạc chuyển dần thành bất đắc dĩ.

"Tiểu tử, không phải già mà là thành thục." Ngự Hành Phong cũng không thích cái từ già này chút nào.

"Già thì nói là già, từ này quen thuộc rồi mà!" Cung Hình Dực tựa vào trên ghế sa lon, nhìn Ngự Hành Phong.

"Cung Hình Dực, anh em như vậy sao? Dám chê tôi như thế à?" Ngự Hành Phong nhìn chằm chằm Cung Hình Dực. Cậu ta lại dám nói ra tuổi thọ của anh với Kỳ Kỳ, thật là....

"Oa. . . . . . Cha nuôi! Chị Hồng Nguyệt và Loan Đao khi hành lễ với cha, có phải nói ‘ bệ hạ, 5000, 5000, 5000 tuổi ’ hay không?" Cung Hình Dực cười lớn. Đứa con trai này của anh, thật là đáng yêu!

"Kỳ Kỳ —" Ngự Hành Phong hoàn toàn phục đôi cha con này. Năm đó Cung Hình Dực còn nhỏ, lúc ấy anh cũng chưa tới 5000 tuổi đâu thế mà cậu ta vẫn lẩm bẩm 5000 tuổi.

"Cha nuôi a, cha có thể có khả năng sống đến bao nhiêu tuổi? Đừng nói là không biết rõ nagyf ngoẻo nha!" Kỳ Kỳ có chút bận tâm.

"Tiểu tử,con còn nói thêm câu nữa, ta sẽ ném con từ đây ra ngoài." Tiểu tử này, có phải ước gì anh mau chóng sớm ngoẻo hay không thế.

"Cha nuôi, cha có vợ hay không? Làm sao con không nhìn thấy con của cha vậy?"

"Kỳ Kỳ, anh ta vẫn độc thân!" Cung Hình Dực vừa nói câu này xong, Kỳ Kỳ liền cười to.

"Ha ha ha ha. . . . . . Cha a, rắn kéo thẳng chính là cây gậy, có phải vẫn luôn là cây gậy đó hay không?" Cung Hình Dực cũng cười lớn.Trời ơi! Bụng của anh.

Duy chỉ có một mình Ngự Hành Phong mặt đen thui ngồi yên một chỗ.

Anh hối hận rồi. Anh thật không nên đến đây đợi hai cha con nhà này, trừ trêu chọc anh vẫn cứ là trêu chọc anh, một chút mặt mũi cũng không để lại chút nào.

Dù gì thì anh cũng là vua của xà giới, lúc nào thì bị người khác tổn thương như vậy, thế mà hai người này một chút thể diện cũng không lưu lại cho anh.

"tôi vẫn nên trở về thì hơn! Vốn lần này tới đây là để nói cho các người biết, nhà họ Cung có một đại kiếp, các người đã không muốn biết thế thì tôi đi vậy!" Ngự Hành Phong ra vẻ, muốn hóa thành làn khói rời đi.

"Kiếp nạn? Kiếp nạn gì?" Nhà bọn họ còn có thể xảy ra chuyện gì.

"Muốn biết sao?" Ngự Hành Phong lúc này mới dừng ý muốn rời khỏi đây, ngồi trở lại trên ghế sa lon.

"Nói mau!" Anh nên sớm nghĩ ra việc Ngự Hành Phong xuất hiện không thể nào chỉ vì tới để cho hai cha con anh trêu đùa sau đó liền trở về.

"Người phụ nữ vừa rồi tên là Tạ Tư Kỳ đúng không!" Cung Hình Dực không hiểu nhìn anh. Anh ấy làm sao đột nhiên lại đề cập đến chuyện Tạ Tư Kỳ?

"Có liên quan đến cô ta sao?" Ngự Hành Phong gật đầu một cái.

"Lần này có khả năng ông nội sẽ gặp chuyện, anh tốt nhất là nên cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không được để ông nội ra ngoài một mình. Mà ngôi nhà hiện tại của nhà họ Cung cũng có thể sẽ bị hủy sau chuyện lần này." Nếu như nhà họ Cung bị hủy diệt, bọn họ cũng chỉ có thể ở trong đó, không thể tìm đường thoát ra được nữa. Con đường ở trong thư phòng nhà họ Cung, là con đường duy nhất thông với thế giới bên ngoài. Cho đến nay, bọn họ đã tìm mấy ngàn năm, nhưng đều không tìm được đường khác.

"Chúng ta phải làm gì?" Nếu như không mau chóng tìm được biện pháp ứng phó, bọn họ rất có thể sẽ gặp chuyện không may.

"Tôi cũng không nghĩ ra được, bởi vì chuyện này rất kỳ quái. Mặc dù tôi, Hồng Nguyệt và Loan Đao, ba người cùng nhau đi thăm dò, cũng không tra được, trưởng lão cũng không điều tra ra được một chút tin tức nào. Mới vừa rồi khi đứng bên cạnh Tạ Tư Kỳ, tôi rõ ràng có thể nhận ra hơi thở toát ra từ người cô ta không phải là của con người, nhưng mà rốt cuộc là cái gì, tôi cũng không nắm rõ." Anh vẫn không thể nghĩ ra được, cũng không biết rõ, người phụ nữ kia rốt cuộc là người của dị giới nào.

"Cho nên tôi mới nói, chúng ta phải tìm được người chủ mưu trước, mới có thể ra tay sao?" Ngự Hành Phong gật đầu một cái. Anh đã phái Hồng Nguyệt cùng Loan Đao đi thăm dò, chỉ là không biết hai người bọn họ có thể tra được hay không.

"Tôi cảm thấy bây giờ anh nên đưa vợ con anh đến chỗ an toàn đi. Mục tiêu lần này của bọn họ, hình như là anh!" Ngự Hành Phong có cảm giác mãnh liệt rằng mục tiêu của đối phương lần này là Cung Hình Dực.

"Nhưng mà, nơi nào mới là nơi an toàn nhất?" Hiện tại nhà họ Cung, đã bị tính vào khu vực không an toàn, trong công ty cũng không an toàn, vậy còn có nơi nào được gọi là an toàn.

"Tôi có biện pháp, nhưng mà không biết anh có đồng ý làm vậy hay không." Nếu làm như vậy, có thể không chỉ làm tổn thương tới Tống Tâm Dao mà còn có thể thương hại tới cả hai đứa bé, cả bốn người bọn họ đều sẽ bị tổn thương. Chỉ là không biết Cung Hình Dực có thể làm như vậy hay không?

"Biện pháp gì?"

"Tối nay tôi sẽ lại nói với anh! Dạ Thiên đâu?" Có một số việc, anh muốn Dạ Thiên giúp.

"Trong mật thất." Mật thất này, cũng sắp thành nhà của Dạ Thiên rồi, cả ngày đều ở trong đó.

"Bảo anh ta ra ngoài!" Cung Hình Dực gật đầu một cái, đè xuống chốt mở dưới ghế sa lon, tường cửa mở ra. Dạ Thiên vốn đang ở bên trong xem tài liệu, nghe thấy âm thanh mở cửa. Cung Hình Dực có chuyện gì tìm anh sao?

"Tìm tôi có chuyện gì à?" Dạ Thiên duỗi lưng mỏi, thật sự gần đây anh cũng không phải làm gì nhiều, cũng không có chuyện cần giúp đỡ, nghỉ ngơi cũng đủ rồi..

"Anh là người hay là cái gì vậy? Ngày ngày ở bên trong này, anh có buồn bực hay không thế?" Không nhìn thấy anh ấy tìm phụ nữ, cũng không thấy anh ấy ra ngoài, thật không biết anh làm cía gì ở trong đó nữa?

"Không! Đọc sách thời gian qua rất nhanh!" Anh thật thích cuộc sống như thế, vừa an tĩnh, vừa thoải mái, còn không phải làm nhiệm vụ.

"Xảy ra chuyện gì?" Nhìn thấy Ngự Hành Phong, anh có cảm giác có chuyện lớn sắp xảy ra.

"Không có việc gì thì tôi nên ở xà giới làm Xà Vương của tôi đúng không?" Ngự Hành Phong nhạo báng.

"Tất nhiên, làm Xà Vương của anh không thoải mái sao? Trái ôm phải ấp, không thoải mái sao?"

"Nếu không, tôi biến anh thành bộ dáng của tôi, cho anh ở trong đó hai ngày, như thế nào, có được không?" Nhìn xem anh có chịu được chuyện tình trong xà giới hay không, có thể so với chuyện loài người còn nhiều hơn.

"Vậy thôi! Tôi sống rất thoải mái, cũng không muốn đi đến địa bàn của anh chơi." Không làm được, ngày nào đó nếu như anh coi trọng một mỹ nữ xà giới, đến lúc đó lại không thể dẫn cô ấy ra ngoài, vậy cũng không tốt chút nài. Hơn nữa người là người, rắn là rắn, người và rắn vốn là khác biệt.

Trước kia đã từng nghe nói đến xà yêu, nghe được bây giờ còn thật sự gặp được, hoàn hảo còn là Xà Vương.

"Anh nghĩ tới xà yêu sao? Anh coi trọng mỹ nữ nào của xà giới vậy? Tôi có thể đưa cho anh." Anh đang nghĩ cái gì, Ngự Hành Phong chỉ cần theo dõi ánh mắt một lát liền có thể biết.

"Coi như xong! Tôi cảm thấy an phận vẫn là tốt nhất, cũng đừng làm cho một ngày nào đó lại sinh ra một đứa bé người rắn. Nếu như bị những nhà khoa học bắt đi làm thí nghiệm vậy thì không xong rồi." Dạ Thiên cũng không có ham mê như vậy. Nghĩ thì nghĩ thế chứ còn làm thì không thể.

"Kỳ Kỳ, con đi tìm cô thư ký, để cho cô ấy dẫn con đi rửa mặt đi. Nhìn con ăn kìa!" Kỳ Kỳ ăn làm mặt giống như mèo vậy, bọn anh bây giờ còn phải nói chuyện, không thể để cho Kỳ Kỳ biết.

"Được!" Kỳ Kỳ đứng lên, chạy tới phòng bí thư.

"Anh nói ra kế hoạch đi!" Cung Hình Dực vẫn muốn nghe kế hoạch của anh, ít nhất có thể biết được tổn thương đối với bọn họ là như thế nào để tránh được đến mức thấp nhất.

"Được. . . . . ." Ngự Hành Phong đem kế hoạch mà mình nghĩ ra nói cho bọn họ cùn nghe một lần..

"Như vậy không tốt lắm đâu! Nếu như làm không tốt, sẽ làm hại đến mấy người bọn họ." Dạ Thiên cảm thấy cái kế hoạch này không tốt, bọn họ bây giờ vẫn chưa tra ra được chủ mưu làm ra chuyện này là ai, căn bản cũng không biết, phải làm sao bây giờ?

"Tôi biết rõ, như vậy rất khó khăn với hai người, nhưng mà nếu như không làm như vậy, bọn họ cũng có thể nguy hiểm đến tính mặng." Ngự Hành Phong lo lắng nhất chính là chuyện này.

"Tốt! Cứ làm như vậy đi!" Cung Hình Dực đáp một tiếng, cứ biết như vậy đã, tình cảm giữa bọn họ, có thể lại xảy ra vấn đề. Nhưng mà giống như Ngự Hành Phong đã nói, nếu như không làm như vậy, mẹ con Tống Tâm Dao cũng sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng.

"Anh phải hiểu rõ chuyện này trước đã, lần này ba người chúng ta có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng, anh thật sự nguyện ý làm như vậy sao?" Ngự Hành Phong thật sự lo lắng.

"Cha, rất nguy hiểm sao?" Khi bọn họ đang nói chuyện, nó cũng không để ý, thế nhưng khi nghe nói đến chuyện sẽ nguy hiểm đến tính mạng, Kỳ Kỳ thật sự rất lo lắng, nếu quả thật xảy ra chuyện như vậy thì phải làm thế nào?

"Kỳ Kỳ, con nghe cha nói chuyện sao?" Nếu như Kỳ Kỳ có thể giúp một tay, Tống Tâm Dao có thể sẽ rời đi.

"Cha, cha sẽ không sao chứ?" Nó không muốn người bên cạnh mình gặp chuyện không may, nhưng mà chuyện này hình như thật sự rất nghiêm trọng.

"Sẽ, cha còn phải nhìn thấy hai bảo bối Kỳ Kỳ và Điềm Điềm của cha lớn lên, còn phải giúp mẹ con mặc áo cưới, làm vợ của cha nữa." Cung Hình Dực cũng không dám bảo đảm là mình có thể bình an hay không, nhưng anh cũng chỉ có thể đánh cuộc một lần. Nhưng mà lần đánh cuộc này cũng thật quá lớn.

"Được! Con giúp cha." Nếu như Kỳ Kỳ không giúp anh..., có lẽ Tống Tâm Dao còn có thể xảy ra chuyện khác nữa!

Vì để cho cha an tâm, cho nên nó muốn giúp cha một tay, lừa gạt mẹ, không để cho mẹ biết những chuyện này.

"Kỳ Kỳ, cám ơn con!" Cung Hình Dực cười. Có đứa con trai như thế này, cho dù có chết anh cũng không có bất kỳ tiếc nuối gì nữa.

"Dạ Thiên, tôi giao bọn họ cho anh. Nếu như có bất cứ chuyện gì, anh hãy giúp tôi chăm sóc bọn họ thật tốt." Dạ Thiên gật đầu một cái, để cho anh yên tâm.

Trong phòng tối, một người phụ nữ nhân đang bị trói, quần áo trên người cũng không biết đã bị ném đi đâu.

"Các. . . . . .Các. . . . . . Các người . . . chuyện này. . . . . . Những thứ này. . . . . . đều là cầm thú. . . . . . đều. . . . . . đều không. . . . . . không phải là người. . . . . . Rốt cuộc. . . . . . Rốt cuộc. . . . . . muốn. . . . . . muốn như thế nào?" Trên mặt đất, người phụ đang nằm đó trên người đầy vết thương, máu cũng đã đông lại thành từng cục.

"Ha ha ha. . . . . . Chúng ta vốn đều không phải là người, làm gì cô thì như thế nào? Cô không phải là vẫn phải ở dưới thân thể chúng ta la hét dâm đãng sao?" Một người đàn ông cười dâm tà, mà đám thuộc hạ bên cạnh cũng cười theo.

"Như thế nào? Bị mười mấy người đàn ông cùng nhau chơi đùa cảm giác không tệ chứ!" Một người đàn ông đứng bên cạnh, cũng cười theo.

"Các người, các người. . . . . . Muốn như thế nào?" Người phụ nữ này không phải ai khác, chính là Tạ Tư Kỳ, chỉ là buổi sáng cô ta mới vừa ra khỏi Cung thị, thế nào lập tức đã biến thành cái bộ dáng này?

"Chủ Thượng!" Một người phụ nữ đi vào, liếc mắt nhìn người phụ nữ giống mình như đúc ở trong góc phòng cười lạnh.

"Bảo bối, ta vẫn thích bộ dáng lúc trước của em hơn, biến trở lại đi!" Người phụ nữ kia gật đầu một cái, biến trở về hình dạng ban đầu của mình.

Tạ Tư Kỳ không thể tin được chính ánh mắt của mình. Tất cả nhũng gì xảy ra trước mắt là thật sao? Tại sao người phụ nữ này lại muốn biến thành bộ dáng của cô?

"Thật sự tò mò sao? Muốn biết thật sao?" Người được người phụ nữ kia gọi là Chủ Thượng, cười lạnh một tiếng, hôn cô gái mới vừa tiến vào một cái.

"Các . . . . . Các người. . . . . . Rốt cuộc là. . . . . . Là người hay quỷ?" Cô rõ ràng đang ở nhà nghỉ ngơi, vốn định hôm nay sẽ trở về Mỹ nhưng không ngờ tới là sẽ xảy ra chuyện như thế này.

"Chúng ta không phải là người, càng không phải là quỷ!" Người đàn ông mới vừa cười dâm đãng lúc nãy lại một lần nữa mở miệng nói chuyện.

"Chúng ta là rắn!" Tất cả những người đàn ông mới vừa rồi đều biến thành rắn bò tới chỗ Tạ Tư Kỳ.

"A. . . . . ." Tạ Tư Kỳ kêu lên một tiếng sau đó lâm vào hôn mê.

"Đừng dọa cô ta sợ! Các ngươi không cần chơi sao?" Người đàn ông được gọi là Chủ Thượng ôm người phụ nữ kia, một tay cũng đã sớm thâm nhập vào bên trong quần áo của cô ta.

"A. . . . . ." Từ trong miệng cô ta truyền ra một tiếng thở gấp.

"Tất cả đều đi ra ngoài!" Bây giờ là thời gian cho hắn cùng bảo bối của mình, chứ không phải cho những thuộc hạ này .

"Đem cả cô ta ra ngoài đi, ở lại chỗ này quá chướng mắt." Nghe Chủ Thượng ra lệnh, những con rắn kia cũng đưa Tạ Tư Kỳ ra ngoài, tiếp tục đùa bỡn một phen .

Mà bên trong phòng là một màn vô cùng dịu dàng, vui vẻ.

*

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc là một truyện ngôn tình của tác giả Lương Uẩn Như được

22-07-2016 22 chương
Hạnh phúc không muộn

Hạnh phúc không muộn

Từ ngày chia tay Long, Linh trở nên ít nói hẳn, cô thấy mọi thứ xung quanh như sụp đổ,

28-06-2016
Hối không kịp

Hối không kịp

Một anh chồng mệt mỏi vì phải làm việc quần quật trong khi cô vợ được ở nhà sung

01-07-2016
Câu chuyện mùa đông

Câu chuyện mùa đông

Trên phố, một bà cụ đi chân đất đang nặng nhọc lê từng bước trên tuyết, đến

30-06-2016
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Tìm thánh tăng

Tìm thánh tăng

Tại một ngôi chùa Trung Quốc ngày xưa, có một vị sư nổi tiếng về hạnh ở

30-06-2016
Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Trích đoạn:Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không

21-07-2016 59 chương