Polaroid
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 81
5 sao 5 / 5 ( 136 đánh giá )

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh - Chương 12 - Chim xanh

↓↓
Chị Vinh mê chú Đàn không chỉ nhờ tiếng kèn.


Chị mê chú còn vì những bức thư tình nồng nàn của chú.


Lại cũng Tường kể với tôi. Thằng này có cái tật lớn là không bao giờ kể chuyện một lèo. Chuyện gì cũng vậy, nó cứ hôm nay he hé một chút, hôm sau he hé một chút khác. Có nhiều chuyện, khi tôi nghe được phần sau thì đã quên béng mất phần đầu.


Người đưa thư cho chú Đàn dĩ nhiên là thằng Tường.

bạn đang xem “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tôi không hiểu tại sao chú Đàn lại không nhờ tôi. Tôi ghen tị nghĩ, nhưng rồi tôi tự giải đáp được ngay. Ba chị Vinh là thầy Nhãn, là thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi, chú Đàn không nhờ tôi có lẽ sợ tôi khiếp vía thầy sẽ làm hỏng việc.


Khi nghe Tường kể, tôi công nhận chú Đàn tính toán hay thật.


Chú Đàn viết thư bỏ vào phong bì rồi lật áo thằng Tường lên, nhét phong thư ngang lưng quần, giấu sau vạt áo.


Buổi trưa, Tường chạy qua nhà chị Vinh, réo inh ỏi:


- Chị Vinh ơi, chị Vinh!


Chị Vinh bước ra:


- Có chuyện gì thế em?


Chú Đàn bày cho Tường cả chục câu trả lời:


- Chị cho mẹ em xin quả ớt.


- Chị cho mẹ em xin quả chanh.


- Chị cho mẹ em mượn chai xì dầu.


- ...


Tùy theo câu trả lời của Tường mà chị Vinh đưa cho nó một quả chanh, một quả ớt hay một chai xì dầu, tay kia lật áo thằng nhóc rút phong thư rồi lật đật giấu vào vạt áo của chị.


- Thế mày qua nhà mà thầy Nhãn không hay biết à? - Tôi thắc mắc.


- Biết chứ.


Tôi cắn môi:


- Thế thầy không hỏi gì sao?


- Có. Thỉnh thoảng thầy hỏi "Con đi đâu đó Tường?". Có hôm thầy hỏi "Con tìm chị Vinh làm gì vậy con?".


Tôi rụt cổ:


- Nếu tao là mày chắc tao tè ra quần rồi.


- Thầy chỉ ngồi trong nhà hỏi vọng ra thôi.


- Ngồi trong nhà hay ngồi đâu cũng vậy. - Lần này tôi vừa rụt cổ vừa rùng mình - Hễ nghe giọng thầy cất lên là tao muốn xỉu rồi.


Tường cười khì khì:


- Anh nhát gan quá.


Bị chê, tôi nổi khùng:


- Mày ngu quá! Tại giáo viên chủ nhiệm của mày là cô Trang. Nếu mày học thầy Nhãn như tao thử coi mày có nhát gan không!


Chương trước | Chương sau

↑↑
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mình thấy rất hay nên chi

21-07-2016 120 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu xoay quanh về trong lúc Chu Mông Mông vì chuyện chênh lệch tuổi

22-07-2016 54 chương
Tình đầu!!!

Tình đầu!!!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Niềm quên quen thuộc

Niềm quên quen thuộc

Vợ không thay đổi được ý định của anh, đành ấm ức đi đến khách sạn. Trong bữa

29-06-2016
Vết thương tỉnh thức

Vết thương tỉnh thức

Những ngày tháng này tình bạn và tình yêu mang đến một niềm vui sống lạ kỳ. "Hãy

24-06-2016
Hẹn em, tuổi 25

Hẹn em, tuổi 25

25 tuổi, tôi chênh vênh giữa được và mất. Giữa ở và đi. *** 25 năm cuộc đời,

27-06-2016
Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ

Mỗi một câu chuyện ra đời thường là sau khi có biến cố hay sự kiện nào đó. Tôi

27-06-2016
Chuyện tình thư viện

Chuyện tình thư viện

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016