Pair of Vintage Old School Fru
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 97
5 sao 5 / 5 ( 68 đánh giá )

Tình yêu quý tộc - Luxu - Chương 69

↓↓

- Em không vào trong sao? – Phong cất tiếng.

bạn đang xem “Tình yêu quý tộc - Luxu” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đôi mắt của anh có chút thay đổi.


- Em...em...không thích những nơi ồn ào lắm. – cô quay mặt đi trả lời, hơi bối rối trước hành động kia của anh.


- Ừ, ở ngoài này lạnh lắm. Anh ngồi xuống được chứ? – anh hỏi.


- Vâng...vâng...tất nhiên rồi ạ.


Phong mỉm cười, lặng lẽ bước tới và ngồi cạnh cô.


Cả hai cùng lặng ngắm cái không gian êm ả quanh đây, tận hưởng sự trong lành của thiên nhiên.


- Anh đã nói là hôm nay em rất đẹp chưa nhỉ? – Phong tiếp lời.


Cô bối rối, khuôn mặt chợt ửng đỏ ngại ngùng.


- Em...em... cảm ơn. – cô đáp.


- Nhảy cùng anh một bản được chứ? – anh nói khi nghe vang vọng tiếng nhạc ở đâu đó.


- Ơ, em...em không biết nhảy đâu. – cô từ chối. Lại một người muốn mời một người nhảy tệ như cô nhảy rồi.


- Sao thế? Coi như là thay lời khen lúc nãy đi.


- Không...em...


Phong đứng lên, kéo tay cô dậy và thuyết phục.


- Được rồi, đừng từ chối anh trong một ngày như thế này nữa chứ.


- Em...em nhảy tệ lắm.


- Chỉ cần theo anh là được.


- Em sẽ dẫm phải chân anh đấy.


- Không sao?


- Em té đó.


- Anh sẽ đỡ.


- Tại sao anh lại muốn nhảy với em thế? – cô nhăn nhó.


- Ừ, vì anh thích.


- Hả?


- Để anh đi dép cho em nhé.


Phong nhẹ đẩy cô ngồi lên chiếc xích đu, còn mình quỳ xuống, nhấc khẽ đôi chân trần của cô lên.


Thoáng giật mình, cô định rụt chân lại nhưng đã bị anh giữ lại và từ từ giúp cô đi dép. Lúc này, cô chợt thấy mình thật giống lọ lem được một chàng hoàng tử đi giày giúp cô. Nhưng...đối với cô Phong chỉ như một người anh đáng kính.


Phong đứng dậy, kéo theo cô. Nhẹ nhàng vòng quá eo của cô, bước chầm chậm theo điệu nhạc, từ từ hướng dẫn cô từng bước từng bước một. Dần dần, Cô cũng bắt đầu cảm nhận được âm nhạc và nhảy theo. Nó cũng có điều gì đó thú vị lắm. Lần đầu cô có thể nhảy "tạm" được mặc dù vẫn có dẫm chân và vấp té. Nhưng có thể là do Phong làm cô không cảm thấy căng thẳng như những lần trước.


Tiếng nhạc du dương ấy cứ vang vọng mãi, khuấy động sự yên tĩnh vốn có, dần dần cũng tắt hẳn.


Xuân buông cánh tay ra, trong khi Phong vẫn còn chút nuối tiếc. Anh nhìn cô nói:


- Em nhảy cũng không tệ lắm đâu.


- Vậy sao ạ? Em cảm ơn. – cô mỉm cười có đôi chút tự hào.


Anh lại nhìn cô chăm chú, đôi mắt ánh lên một tia cười dịu dàng, hết đỗi ấm áp.


Cả hai im lặng, đứng cạnh nhau. Phong trân trọng điều đó. Giây phút được ở cạnh người con gái đó thật ngọt ngào, yên bình làm sao? Đã từ rất lâu rồi, anh chưa bao giờ được tận hưởng được cái cảm giác đó.


- Cậu chủ, ngài chủ tịch muốn cậu tới gặp ông ấy ngay lập tức. – một người đàn ông bước tới gần phá vỡ khoảnh khắc tuyệt vời ấy trong anh.


Không e dè, ném ánh mặt khó chịu về người đàn ông kia.


- Tôi sẽ vào ngay, anh cứ nói với chủ tịch là tôi sẽ tới ngay. – anh nói bằng giọng nói hơi lạnh lùng nhưng vẫn thể hiện sự tôn trọng đối với một người lớn tuổi hơn.


Xuân hơi bối rối khi nhận ánh mắt kì lạ của người đàn ông lúc ông ta quay đi. Có lẽ là do ông ấy không thích cô cho lắm.


- Em vào cùng anh chứ? – anh hỏi.


- Không, em thấy hơi mệt nên có lẽ em sẽ về phòng trước. – cô lắc đầu.


- Vậy sao? Ừ. – anh cảm thấy có chút hụt hẫng nhưng cũng không tỏ ý là sẽ ngăn cản cô.


- Anh đi đi, đừng để ông chờ lâu. – cô nhắc anh.


- Ừ, anh đi. Em về phòng nghỉ đi nhé. Mai gặp lại em. – anh xoa đầu cô.


- Em cảm ơn. – cô mỉm cười.


Nhìn dáng người cáo ráo của anh thất thểu quay lưng đi, khiến cô thấy buồn cười. Trông như một là con nít ấy.


Suy nghĩ một lúc, lâu cô cũng cất bước đi về phía phòng của mình. Vừa đi vừa cảm nhận thiên nhiên quanh đây, cảm nhận cái mới mẻ, và cả cảm giác nhung nhớ vu vơ nữa. Đã xa nhà gần tuần rồi, cô thấy thật nóng lòng khi muốn quay về Việt Nam mặc dù chưa chắc là sẽ được về "nhà".


..........................................


Phong trở lại bữa tiệc với tâm trạng có đôi chút khó chịu. Anh đưa mắt nhìn một lượt rồi hướng nhanh bước chân về phía người đàn ông đang đứng trung tâm của bữa tiệc.


- Cháu chào ông. – Phong cúi chào, tâm trạng đã tốt hơn khi anh nhận lại được nụ cười hiền hậu quen thuộc của ông.


- Cái thằng, nãy giờ đi đâu để ông kiếm khắp thế? – ông khẽ trách.


- Cháu xin lỗi, chỉ là đi dạo vài vòng thôi mà ạ. – anh hối lỗi.


- Được rồi, đừng làm ra vẻ ta đang bắt nạt cháu thế. Ta chỉ muốn giới thiệu cháu với một vài người bạn. Cả năm đứa kia đều đã gặp họ trước rồi, chỉ còn cháu thôi đấy. – ông nói.


- Cháu cảm ơn. – anh cười trừ.


Cả hai ông cháu bước nhanh hướng về một nhóm người đang đứng ở một góc.Phong chợt nhận ra Băng và Duy cũng đang đứng ở đó. Ngoài ra, ở đằng xa, Triệt đang nói chuyện với một vài tiểu thư nào đó. Vũ và Erika thì dường như không rời nhau được, và đang làm chủ cả buổi khiêu vũ đằng kia. Chỉ còn lại một người duy nhất, anh chưa thấy sự xuất hiện.


Dòng suy nghĩ bị cắt bởi một nữ phục vụ, bước tới và mời anh một li sâm panh. Anh định từ chối nhưng người đó kịp đưa một bức thư. Thoáng lưỡng lự, anh nhận li sâm panh đó cùng tờ giấy kia.


Sau đó quay lưng bước theo ông. Khẽ liếc nhìn tờ giấy kia, anh chợt nhận thấy nét chữ mềm mại, quen thuộc. Đọc nhanh lời nhắn trên đó, lòng anh chợt xao động. Bất giác mỉm cười, anh đưa li sâm panh lên và nhâm nhi nó từ từ cho tới hết. Đút vội tờ giấy vào và theo kịp ông của mình.


Lòng anh vẫn còn bồi hồi, rạo rực. Anh vẫn chưa dám tin vào mắt mình, tin vào những gì mình vừa đọc.


Thì ra những người ông muốn anh gặp là một vài đối tác mới của ông, có liên quan tới lĩnh vực về y tế. Có một vài sản phẩm y khoa tiên tiến mới được sản xuất nên họ đang muốn giới thiệu. Điều đó quả thật giúp anh,nó liên quan trực tiếp tới con đường anh sẽ theo trong tương lai. Ông nội thật tốt khi tạo điều kiện giúp anh như thế này.


Cuộc nói chuyện vẫn tiếp tục kéo dài khá lâu, nhưng trong người anh cảm thấy rạo rực, hưng phấn một cách kì lạ, khiến anh cảm thấy khó tập trung vào cuộc thảo luận. Toàn thân nóng bừng bừng, hình ảnh quen thuộc của người con gái kia tràn ngập trong anh, từng hơi thở trở nên khó nhọc.


Anh cố gắng theo kịp cuộc nói chuyện, thỉnh thoảng có đưa ra một vài lời nhận xét nhưng đó là cả một nổ lực. Từng thớ thịt trong anh càng ngày càng trở nên bức bối, anh chỉ muốn chạy nhanh ra khỏi đây. Muốn chạy ngay tới cạnh người con gái kia.


Thời gian trôi qua chậm chạp như cả thế kỉ. Cuộc nói chuyện kết thúc khi họ cần gặp một đối tác nào đó. Phong lặng người, khẽ dựa lưng vào tường,nhắm mắt lại và thở gấp.


Đột ngột, Phong mở trừng mắt, men theo lan can và đi ra khỏi khu hội trường. Từng bước chân vội vã, luống cuống, anh hướng về nơi nào đó.


Vũ vui vẻ cúi chào Erika như một nghi thức kết thúc màn khiêu vũ. Đêm nay thật tuyệt vời. Anh cảm thấy hoàn toàn vui vẻ, mọi mệt mỏi...nhung nhớ chợt tan biến theo những giai điệu nhộn nhịp của bản nhạc, những cử động duyên dáng, dứt khoát của điệu nhảy.


Đôi mắt hổ phách chợt bị thu hút bởi dáng người vội vã của Phong. Anh gọi vói theo nhưng dường như Phong không nghe mà vẫn tiếp tục đi. Trong Phong có vẻ vội vã lắm.


Vũ lắc đầu, có lẽ là cậu ấy đang bận gì đó nên cũng không mấy bận tâm.Quay lại bữa tiệc sa hoa kia, mặc dù trong lòng cho chút cảm giác kì lạ.


Cố quên đi khuôn mặt lúc nãy của Phong, nó có gì đó xa lạ...và hoang dại.Không giống như Phong lúc trước lúc nào. Linh tính của anh cho anh thấy một điều gì đó không hay sắp xảy ra.


Anh bước nhanh theo hướng lúc nãy của Phong đã đi. Từ từ và thận trọng.


Cạch...


Xuân bước ra từ cửa phòng tắm. Bộ váy sang trọng lúc nãy được thay thế bằng bộ pyjama mềm mại màu xanh nhạt có điểm chút hoa văn đẹp mắt.


Lau nhẹ mái tóc dài đang ướt sũng của mình, cô đi ra phía ban công để hóng mát. Gió sẽ làm mái tóc dài của cô khô nhanh hơn một chút.


Mải mê ngắm nhìn bầu trời mà cô không cảm nhận thấy được sự xuất hiện bát ngờ của một ai đó ở đằng sau lưng mình.


.....................................


Hơi thở càng ngày càng dồn dập, khó kiểm soát. Người anh nóng bừng, đầu óc quay cuồng, hình ảnh của người con gái kia cứ tràn ngập trong anh một cách dữ dội.


Anh lê từng bước chân vội vã, loạng choạng tiến về phòng của cô ấy. Khẽ chạm nhẹ lên nắm cửa.


Không khóa.


Anh mừng thầm, đẩy vội cánh cửa và bước vào, không một lời chào hỏi.


Căn phòng gọn gàng, ngăn nắp.


Ánh sáng lờ mờ phát ra từ chiếc đèn ngủ và từ ánh sáng từ bên ngoài.Tiếng nhạc nhẹ nhàng, êm dịu vang vọng trong không gian càng làm anh trở nên... "điên cuồng" và mất kiểm soát.


Đảo mắt quanh căn phòng, tìm kiếm dáng người nhỏ bé kia. Ánh mắt chợt dừng lại ở hướng ngoài ban công kia.


Là cô ấy.


Lòng anh lại một lần nữa rạo rực. Lửa trong người anh như bùng cháy, tay chân trở nên lúng túng, khó điều khiển. Nhịp tim đập loạn xa, hơi thở càng ngày càng gay gắt, dồn dập.


Khuôn mặt mỉm cười kia, nụ cười trong trẻo như bừng sáng của người con gái ấy...tất cả cứ bủa vây quanh anh.


Bước từ từ tiến về phía trước. Không một tiếng động, không một lời nói.Chỉ còn cái nhìn hoạng dại, đê mê. Chỉ còn lại sự điên cuồng trong anh,một con người xa lạ, độc ác.


Khẽ mỉm cười thích thú ngân theo một điệu nhạc nào đó. Xuân chợt nhớ tới khung cảnh lung linh, thơ mộng lúc nãy, trong lòng chợt ấm áp.


Cộp...cộp...


Có người tới.


Xuân giật mình quay lại. Cô trợn tròn mắt ngạc nhiên khi nhận ra người đó là Phong.


Làm sao anh có thể vào đây được? Chẳng phải cô đã khóa cửa phòng rồi sao? Tại sao anh ấy lại đến lúc này? Và điều quan trọng hơn là anh trông thật xa lạ.


Điều đó làm cô khẽ run lên vì sợ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Dưỡng Thú Thành Phi

Dưỡng Thú Thành Phi

Mời bạn cùng đọc truyện huyền huyễn Dưỡng Thú Thành Phi tại website thichtruyen, nhớ

24-07-2016 199 chương
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi là truyện ngôn tình cổ đại cung đình được đăng tải miễn phí

20-07-2016 131 chương
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mình thấy rất hay nên chi

21-07-2016 120 chương
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Y Sinh Thế Gia

Y Sinh Thế Gia

Thêm một truyện ngôn tình hay của tác giả Diệp Chi Linh được đăng tải miễn phí mời

20-07-2016 17 chương
Thuốc chữa đau buồn

Thuốc chữa đau buồn

Nhưng bất cứ nơi nào bà ghé vào, từ những căn nhà cao sang hay gác xép tồi tàn, bà

29-06-2016
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Màu nước mắt

Màu nước mắt

"Vì đời vui được mấy đâu, con người ta thò đầu ra đã khóc rồi, những đứa không

24-06-2016
Hoa Hồng Là Em

Hoa Hồng Là Em

Vũ Hoàng Bảo Anh: (nó) 16 tuổi mang một tính cách lạnh lùng, tàn ác . Sở hữu đôi mắt

22-07-2016 21 chương
Thuê mẹ cho con

Thuê mẹ cho con

Đời người đàn bà cô đơn nên đi đâu cũng cô đơn. *** Đã một hai hôm nay ông già

24-06-2016
Hoa bụi đường

Hoa bụi đường

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Chúng ta

25-06-2016
Mùa xuân trở lại

Mùa xuân trở lại

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Cô quá đau

27-06-2016
Miền ký ức

Miền ký ức

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?') - Nun,

25-06-2016