Thiên thần sa ngã - Tào Đình

Thiên thần sa ngã - Tào Đình


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 30
5 sao 5 / 5 ( 143 đánh giá )

Thiên thần sa ngã - Tào Đình - Chương 5

↓↓

Tôi lái chiếc xe Audi của người khác, chở cô dâu của người khác lao băng băng trong khung cảnh trời đêm phồn hoa lộng lẫy, còn người ngồi bên cạnh đến một lời cũng không hề mở miệng.

bạn đang xem “Thiên thần sa ngã - Tào Đình” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Phát hiện nàng không ngừng liếc hình ảnh mình phản chiếu trong gương chiếu hậu, tôi thầm nghĩ: "Được rồi, đẹp lắm rồi".


Nhậm Đạm Ngọc sợ gió thổi bay làm rồi tóc nàng, nhất định không mở cửa sổ. Gió từ phía tôi thổi tới phía nàng rồi lại quay về, đem theo một mùi hương thanh nhẹ bay vào mũi tôi. Tôi liếc nhìn bàn tay nhỏ đang nắm chặt chiếc túi xách tay của nàng, đoán chừng phải chăng bàn tay ấy đang hồi hộp đến toát mồ hôi.


- Cô căng thẳng à? – Tôi giả vờ bình tĩnh, hỏi nàng.


Mãi không nghe thấy gì, tôi cũng không chờ đợi câu trả lời nữa thì từ sau lưng bỗng vang lên tiếng con gái:


- Có một chút. – Nàng nói.


- Vậy thì tôi sẽ lái xe nhanh hơn chút nữa, tốc độ có thể giúp cô thư giãn hơn đấy. – Tôi nói với nàng, kèm theo một điệu bộ mà tôi nghĩ là trông rất lão luyện.


- ... Vâng, được.


Nhậm Đạm Ngọc liền nhắm nghiền mắt. Ánh đèn đường ban đêm lướt qua đôi mắt nhắm nghiền của nàng lấp lánh.


Nếu như nàng là cô dâu của tôi sắp đưa về nhà thì lúc đó nhất định tôi sẽ dừng xe lại, hôn lên đôi mắt nàng, giúp nàng bình tâm trở lại.


Nhưng đó lại là cô gái lọt vào mắt xanh của Tào Lợi Hồng, nên tôi chiếc xe của ông ta, nhìn cô gái mình yêu quý, nhưng không dám đưa tay ra nắm lấy bàn tay nắm chặt đến trắng bệch của nàng mà an ủi.


Trong lúc tâm tư buồn chán rối rắm, đốt một điếu thuốc tôi nghĩ mãi xem nên đưa nàng đi đâu. Ở đâu là tốt nhất để giúp nàng xoa dịu nỗi đau bị bỏ rơi đây?


Tất nhiên người đẹp ngồi bên vẫn chưa hề biết tối nay nàng bị bỏ rơi. Tôi đoán nàng đang ngầm nhẩm lại trong đầu chút nữa gặp Tào Lợi Hồng sẽ nói những lời nào cho hay.


Có lúc tôi suýt nữa đã muốn cứ như thế đưa cô Đạm Ngọc đang nôn nóng bất an kia đến một nơi chân trời góc bể nào đó, nơi mà chỉ có hai chúng tôi thôi.


Cuối cùng tôi quyết định chọn con đường quen thuộc nhất – con đường về nhà mình.


Căn hộ của tôi ở Thượng Hải là nhà thuê, loại có ba phòng: một phòng khách, hai phòng ngủ. Nhà cửa thì chả ra đâu vào đâu mà tiền thuê nhà thì đắt kinh người.


Tôi dừng xe, đỡ người đẹp ăn mặc sang trọng ngồi đằng sau bước xuống và đưa lên lầu.


Đạm Ngọc đi giày cao gót, trước sau va vấp, bước đi xiêu vạo khó nhọc, đôi chân run run, thật làm người khác không nhịn được muốn lao ngay đến đỡ cho người đẹp. Những đường cong của nàng thật bắt mắt, đôi gót giày nhọn trông giống y một lưỡi dao sáng lóng lánh. Tôi đi đằng sau nàng, nghĩ giá mà được chết dưới hai lưỡi dao kia, tôi cũng nhất định không chịu từ bỏ sự say mê xuẩn ngốc đối với nàng! Thật là sự kết hợp tuyệt vời của mỹ nhân và giày cao gót!


Tưởng như đôi gót nhọn kia sắp sửa đâm thẳng vào trái tim tôi làm tôi tắt thở.


Lúc đầu, do quá hồi hộp, Đạm Ngọc không nói năng gì.


Nhưng đi được vài bước, nàng bắt đầu nhìn quanh, như thể cảm thấy có điều gì không ổn, rồi lại liên tục nhìn tôi một cách ngạc nhiên, tuy nhiên vẫn không quên giữ cho mình dáng vẻ hoàn hảo.


Tôi không để ý đến những nghi ngờ của nàng, vẫn đưa nàng lên lầu. Tôi lo lắng không biết căn hộ đã được dọn dẹp chưa, liệu có chiếc tất bốc mùi chưa giặt nào quăng lung tung không, lo những con gián trong bếp có thể bất thần xuất hiện hay thậm chí lo không biết những bao cao su cũ hôm trước liệu đã vứt đi hết chưa v.v... Quả thật mọi việc bất ngờ quá.


Quả thật tôi và Đạm Ngọc, cả hai đều giống như giai nhân bị mạo phạm vậy, tâm trí hoang mang, rối bời lo lắng.


Chán nhất là khi đến được cửa thang máy, tôi nhìn thấy tấm bảng to đùng: "Đang sửa chữa".


Không còn cách nào khác, tôi đành phải đem nàng Đạm Ngọc với đôi giày cao mấy tấc leo bộ mười bốn tầng lầu. Suốt dọc đường, tôi chịu đựng ánh mắt đầy nghi ngờ nhưng không dám nói ra của Đạm Ngọc.


Đáng phục là suốt dọc đường nàng không hề kêu một tiếng nào, chỉ im lặng theo sau tôi. Cuối cùng, khi lên tới nơi thì Đạm Ngọc đã mồ hôi mồ kê nhễ nhại, thở không ra hơi.


Điều đó lại càng làm tăng thêm cảm giác tội lỗi của tôi với nàng.


Mở cửa và với tay bật đèn, chúng tôi đứng ở phòng khách căn hộ tôi thuê. Đạm Ngọc định thần, hỏi nhẹ nhàng: "Đây là đâu vậy?"


Tôi biết cái lúc hai tiếng "nhà tôi" thoát ra từ miệng tôi, chắc là Đạm Ngọc sẽ chỉ hận một nỗi không thể xé xác phanh thây tôi ra cho hả cơn giận.


- Vất vả khổ sở như vậy để về nhà anh làm gì? – Nàng hỏi.


- Chẳng có gì, ngồi chơi chút thôi. – Tôi nhún vai, tùy tiện phác một vài cử chỉ.


Tôi nhìn biểu hiện thú vị trên khuôn mặt Đạm Ngọc, từ ngạc nhiên đến nghi ngờ rồi chuyển sang tức giận, thêm nữa dư vị của cuộc leo mười bốn tầng gác vẫn còn đọng lại trong những tiếng thở dồn dập của nàng.


Nàng đứng dưới ánh đèn trong phòng khách nhà tôi, mặc bộ đồ sang trọng thanh lịch, đôi giày cao gót quý phái và mái tóc được chải cầu kỳ nhưng lại bị đưa đến một nơi có vẻ như khu nhà của tầng lớp bình dân ở Thượng Hải, thậm chí không có nổi cái cầu thang máy. Chiếc váy hơi xòe ra của nàng làm căn phòng càng trở nên chật hẹp.


Nhà tôi quả thật không đủ cho nàng công chúa tỏa ánh hào quang mê hồn ấy.


Trước cơn giận của công chúa, tôi đành ủ rũ nói: "Á Đương bận đi Bắc Kinh công tác, việc gấp bất ngờ".


Nhậm Đạm Ngọc lặng đi trong hai giây. Giây thứ ba nàng bình tĩnh nói: "Tại sao không nói với tôi ngay, lại đưa tôi đến đây làm gì?"


"Tôi không nỡ làm cô mất vui". – Tôi cứ y sự thực mà nói.


Rồi tôi ngồi xuống ghế sô pha, im lặng chờ đợi sự phẫn nộ của công chúa sắp trút lên đầu


Chương trước | Chương sau

↑↑
Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử là một truyện võng du được đăng tải miễn phí tại KhoTruyenHay.Gq

19-07-2016 105 chương
Cảnh Xuân Nam Triều

Cảnh Xuân Nam Triều

Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai

20-07-2016 208 chương
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Ôsin nổi loạn - Suly

Ôsin nổi loạn - Suly

Giới thiệu: Nữ chính hài, ngốc nghếch vs nam chính đẹp trai, lạnh lùng cực điểm

12-07-2016 105 chương
Đơn giản vì em yêu anh

Đơn giản vì em yêu anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Tình

25-06-2016
Bà Tư

Bà Tư

Mặt trời chưa kịp nhú lên khỏi đằng Đông thì bà Tư đã lom com chuẩn bị cho ngày

24-06-2016
Vệt máu

Vệt máu

- Tại sao lại có vệt máu khô ở đây? – Trúc buột miệng. - Mẹ ơi... Vai con gái run

29-06-2016
Chuyện tình hôm qua

Chuyện tình hôm qua

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Nếu gặp lại nhau

Nếu gặp lại nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Làng tôi

Làng tôi

Con bé ngước nhìn từng đàn cò đang chấp chới bay trong trời chiều, bóng đàn cò in

25-06-2016

Old school Easter eggs.