Pair of Vintage Old School Fru
Theo dòng tình yêu - Sói Xám Mọc Cánh

Theo dòng tình yêu - Sói Xám Mọc Cánh


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 83
5 sao 5 / 5 ( 21 đánh giá )

Theo dòng tình yêu - Sói Xám Mọc Cánh - Chương 8 - Thích

↓↓

Cô nhóc này xem ra rất tò mò đợi mình nói với cô ấy gì đó, ha ha. . . . . .

bạn đang xem “Theo dòng tình yêu - Sói Xám Mọc Cánh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Đợi đã nào...!" Tiểu Ly hét lên một tiếng, muốn dùng sóng âm thanh ngăn cản cửa thang máy. Nhưng mà cửa vẫn từ từ khép lại, thậm chí cô thấy LISA đứng cạnh cửa không biến sắc, mà người phía sau lưng cũng dùng móng tay được vẽ hoa ấn nút, nếu cửa chưa có khuynh hướng mở, như vậy cô ta ấn chính là nút close sao?


Tiểu Ly vừa cấp tốc chạy như bay vừa nguyền rủa: LISA cô ngàn vạn lần đừng rơi vào tay tôi! ! !


Mắt thấy cửa thang máy chỉ còn cách cô một cánh tay, từ từ khép lại, bên trong đưa ra một bàn tay chánh nghĩa, chặn cửa lại, Tiểu Ly đã chuẩn bị đụng vào cửa thang máy lạnh lẽo, không nghĩ có thể vượt qua, nhất thời không kịp thắng lại, đụng vào một lồng ngực.


Người nọ kêu rên một tiếng, nhưng không có đẩy cô ra.


Tiểu Ly từ mùi Bạc Hà quen thuộc trong mũi biết được thân phận của vị tráng sĩ thấy việc nghĩa hăng hái làm này.


"Chạy cái gì!" Tráng sĩ hiển nhiên bị đụng đau, lại không thể xoa ngực trước mặt mọi người, nên không thể làm gì khác hơn là cau mày chất vấn tên đầu sỏ gây nên.


Tiểu Ly âm thầm dùng đôi mắt nhỏ phi đao chết LISA, nói thầm nho nhỏ, "Bị muộn rồi."


"Không thể ra cửa sớm một chút à? Ăn nhiều thì không nói, người cũng lười như vậy ư." Núi băng nói thản nhiên.


Trong thang máy yên tĩnh như chết, tất cả mọi người ra vẻ điềm nhiên như không có việc gì, lỗ tai lại hòan toàn dựng lên, tổng giám đốc Trần chính là một người đàn ông hà khắc vô cùng, bình thường nói chuyện với ai cũng không nói nhảm một chữ, câu "Ấm áp" như vậy, quả nhiên là An Tiểu Ly có léng phéng với anh ta.


Trên đầu Tiểu Ly hiện ba đường vạch đen, mẹ nó! Nhiều người như vậy, anh nói mập mờ như thế là muốn hại chết tôi à!


Quả nhiên, buổi trưa Tiểu Ly ngồi ở trên bồn cầu đang chuẩn bị nói thoải mái quá, thì bên ngoài liền bay tới mấy câu chuyện bà tám.


"Thật, tôi ở tại đó, chính tai nghe được!" Một cô gái vừa nói vừa đi vào nhà vệ sinh, nghe vị trí hình như ở trước gương.


"Trời ơi! An Tiểu Ly đó có cái gì tốt? Dáng dấp tầm thường, cũng không biết ăn mặc . Hơn nữa cô ta không cạo lông nách đó!"


"Đúng! Tổng giám đốc làm sao lại thích cô ta! Cô nói xem lúc nhào lên giường. . . . . . Kết quả liếm đầy miệng toàn là lông..."


"Ây da, cô thiệt là. . . . . ."


Hai giọng nữ kiểu cách cười đùa.


Tiểu Ly cũng không ra ngoài nữa. . . . . .


Lên giường. . . . . . Tổng giám đốc. . . . . . Lông nách. . . . . . Liếm. . . . . . ?


Tuy nói ngày thường những lời nói bóng gió cô đều nghe thấy, nhưng mà thật sự đối mặt với mấy chuyện này, cho dù là dũng sĩ cũng cần giảm phải giảm shock trong lòng.


. . . . . .


Trở lại phòng làm việc, cô vùi mặt ở trong đống văn kiện, gắt gao dán giấy A4 không có nhiệt độ.


"An Tiểu Ly, đi vào một chút." Núi băng đang gọi cô.


Tiểu Ly đã chết.


"Tiểu Ly?" Núi băng cách ba mươi giây lại cho gọi.


Có chuyện thắp hương.


"An Tiểu Ly!"


Mẹ nó, thi thể đông lạnh cũng bị tỉnh lại.


Tiểu Ly cúi gằm đầu đi vào, tức giận hỏi: "Làm gì?"


Trần Ngộ Bạch ngẩng đầu, hơi kinh ngạc, "Em làm sao vậy?"


"Không sao cả."


"Không nói trừ tiền lương."


Tiểu Ly phẫn hận, anh còn có chiêu khác không? !


"Nói."


"Buổi sáng. . . . . . tại sao anh ở thang máy nói như vậy? Người khác sẽ hiểu lầm."


Trần Ngộ Bạch à một tiếng, ra vẻ không sao cả thuận miệng hỏi, "Hiểu lầm cái gì?"


"Tôi không biết đến cùng là anh nghĩ như thế nào, anh cũng chưa từng nói cho tôi biết. Nhưng mà, tôi không cho rằng tình huống trước mắt của chúng ta là tốt." Tiểu Ly ngồi xuống, từ từ nói ra tâm tình mấy ngày qua cô dần dần cắt tỉa ra.


"Chỗ nào không tốt?" Trần Ngộ Bạch ngẩng đầu lên, thanh âm rất ôn hòa, từng bước dẫn dụ .


"Chúng ta. . . . . . Giống như, tôi cảm thấy được, ừ, tình huống sống chung vô cùng. . . . . . rõ ràng anh có thể tìm người biết nấu ăn, anh lại không thiếu tiền ——" Biểu đạt của Tiểu Ly hơi không rõ.


"—— nhưng mà em nợ tôi tiền, ngoại trừ sử dụng sức lao động em, tôi không tìm được biện pháp tốt hơn để đền bù tổn thất của tôi." Trần Ngộ Bạch nói lẽ đương nhiên hợp tình hợp lý.


"Nhưng mà ——" Anh nói như vậy, Tiểu Ly cũng cảm thấy có đạo lý, nhưng mà, cô chính là cảm thấy. . . . . . anh đối với cô, không giống vậy.


"Hử?" Anh ý bảo cô nói tiếp.


Tiểu Ly động viên mình, lấy hết dũng khí mà nói ra: "Nhưng mà —— anh đã hôn tôi."


Nói xong mặt đỏ đến lỗ tai. Nụ hôn triền miên đó, mỗi lần nhớ tới cô đều cảm thấy không có thật, nhưng mà nhiệt độ thân thể của anh, hàm răng cứng, đầu lưỡi mềm mại linh hoạt, cô cũng đều nhớ lại rõ ràng.


Trần Ngộ Bạch vui vẻ cười trầm ấm, mặt mày sáng rực.


Anh cười một tiếng, Tiểu Ly càng hận không thể vùi đầu đến trước ngực hơn nưã.


"Tiểu Ly, " Anh gọi cô gái nhỏ đang quay đầu bỏ chạy, "Như vậy, em cảm thấy thế nào? Em cảm thấy vì sao tôi hôn em?"


Tiểu Ly không có xoay người, cô không dám. Đứng một lúc, sẽ nói ra lời không nên nói, dậm chân một cái chạy ra ngoài.


Cả ngày hôm đó, trên dưới công ty đều cảm thấy rõ ràng tâm tình của Trần tổng tốt vô cùng.


. . . . . .


Vào chủ nhật, Tần Tang và An Tiểu Ly đều không có tâm tình ra ngoài xem phim, đi siêu thị mua ít thức ăn, An Tiểu Ly làm phụ, Tần Tang làm bếp chánh.


Tần Tang cứ thế tao nhã ăn cơm, An Tiểu Ly ngồi đối diện mười phút chỉ duỗi chiếc đũa ba lượt, ngược lại cơm thì đã 3 chén.


"A? Tại sao lại ăn xong rồi?" Tiểu Ly buồn bực phát hiện chén lại trống, sờ sờ bụng, còn có thể chứa được, vì vậy lại đứng dậy đi xới.


"Được rồi. Nói đi." Tần Tang ngăn trở cô.


"Cái gì hả?" Tiểu Ly chột dạ quay mặt.


" Bất quá mình chỉ muốn an ổn ăn cơm nghe cậu kể khổ, xem dáng vẻ có kiến trong quần của cậu, đúng là không có triển vọng." Tần Tang rất thẳng thắn khinh bỉ cô.


"Tang Tang ——" Tiểu Ly để chén cơm xuống, chán nản ngã ở trên ghế sa lon, vuốt cái bụng tròn vo, mặt ủ mày ê bắt đầu hỏi ý chuyên gia tình yêu Tần Tang, "Mình không biết —— anh ấy cái gì cũng không nói, anh ấy không nói mình làm sao biết chứ? Anh ấy phải nói mình mới biết chứ! Anh ấy không nói làm sao mình biết được? !"


Tần Tang chán ghét nhẹ nhàng đá bắp chân của cô một chút, "Đến trọng điểm."


Tiểu Ly khoa trương ngao một tiếng, ôm bắp chân cuộn lại lăn lộn, "Mình không xác định anh ấy có thích mình không. Mình không xác định là mình có thích anh ấy không."


"Vậy trước tiên cậu xác định có thích anh ta hay không."


"Thích thân xác thối tha cùng tiền tài của anh ấy có được coi không?"


"Coi."


"Vậy mình còn rất ưa thích anh ấy."


"Ở chung với anh ta vui vẻ chứ?"


"Vui.... không vui."


"Được rồi. Cứ như vậy đi, vui vẻ đan xen với không vui vẻ, cuộc sống mà, cũng chỉ là chỗ hai tâm tình lần lượt thay đổi . Huống chi, cậu cũng không có lựa chọn nào khác." Tần Tang vỗ vỗ mặt của cô, người như Trần Ngộ Bạch, không cần cô gái bên cạnh quá chủ động.


"Tại sao! Nếu như không xác định có phải thích nhau hay không, còn phải ở chung một chỗ ư?"


"Anh ta không thích cậu, sẽ đem dung mạo không sắc sảo và máy tính không xuất chúng như cỏ đuôi chó buộc ở bên người làm thư ký ư? Cậu không thích anh ta, sao lại cứ vài ngày là nổi điên rối rắm hành hạ mình?"


"Cậu nói là —— anh ấy thích mình?" Khuôn mặt tươi cười của Tiểu Ly nhăn nhíu cười giống như hoa hướng dương nở rộ nhiệt liệt.


"Mình không nói, chính cậu nói." Tần Tang dời chân của cô ấy ra, ngồi xuống mở máy vi tính ra, "Si tình, rửa chén đi."


An Tiểu Ly tự lẩm bẩm rất là vui vẻ chạy đi rửa chén.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương
Anh trai em gái - Tảo Đình

Anh trai em gái - Tảo Đình

Lời tựa Nếu nói rằng: "Yêu là mỗi sợi tơ. Tấm vải tình yếu nhất định phải do

15-07-2016 42 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương
Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Truyện Khuynh Nhiên Tự Hỉ của tác giả Giả Oán Chúc kể về một mối tình cạnh tranh

22-07-2016 62 chương
Chúng mình có duyên

Chúng mình có duyên

Nhiều người cho rằng tình yêu vốn dĩ phải rất cao thượng, phải hy sinh cái này, đánh

24-06-2016
Nếu ước mơ đủ lớn

Nếu ước mơ đủ lớn

Audio - Một đêm kia, ông gọi cô bé đến bên cạnh và thều thào: "Con gái, con hãy cứ

01-07-2016
Hãy nắm lấy tay tớ

Hãy nắm lấy tay tớ

Ngày đầu gặp cậu, tớ không mấy ấn tượng về cậu bạn "lạnh như băng"ngồi ngay

23-06-2016
Chỉ có thể là yêu

Chỉ có thể là yêu

(khotruyenhay.gq) Một lần nữa anh lại cờ bạc thua nặng nề và tất nhiên người anh tìm

29-06-2016
Mùa cô đơn

Mùa cô đơn

"Gió lạnh về. Mùa trở mình qua những cơn mưa đêm rả rích. Tôi cầm trên tay chiếc áo

24-06-2016
Đường tàu

Đường tàu

Tôi đã nhìn thấy rất nhiều đường ray, nơi có những con tàu chạy qua. Hằng ngày,

24-06-2016