Bọn họ mua xong cua với sup sò, ở ven đường tìm một nơi có thể ngồi ngồi xuống, vừa thoải mái cắn ăn, vừa thưởng thức biểu diễn đầu đường , tuyệt không quan tâm ánh mắt người ngoài .
bạn đang xem “Sủng Thê Đại Trượng Phu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!” Ai, thật đúng là không sai a !” Uống hai miếng súp sò, Kiều Cảnh Nghị kinh diễm mà khen .
” Chứng minh anh không phải nói mò chứ ?” Quan Trạch Thao cười liếc cô một cái, chuyên chú lột vỏ cua .” Đến, hé miệng ra ….”
Thấy anh muốn uy cô, Kiều Cảnh Nghị giật mình kinh ngạc, tim đập nhanh, lập tức xấu hổ nhìn một chút xung quanh, mới nhanh chóng hé miệng , một ngụm ăn hết tâm ý anh.
” Cảm ơn .” Cô thẹn thùng mỉm cười, khuôn mặt xinh đẹp tươi cười ngọt ngào hạnh phúc, đưa tay lấy một con cua, cúi đầu lột vỏ, có qua có lại đút cho anh .” A—–”
Quan Trạch Thao nhìn cô cười một cái, tiến sát thân lại, mở lớn miệng ăn hết miếng cua cô vất vả lột được , thậm chí cố ý cắn đến ngón tay cô .
” A !” Kiều Cảnh Nghị kinh hô, nhanh chóng rút tay, giận dữ liếc anh .” Anh đói đến phải cắn tay của em sao ?”
” Anh đói đến có thể đem em tiến nhập trong bụng anh .” Anh dự tính chỉ trêu ghẹo nói .
Cô đỏ mặt, muốn quát, nhưng một hỉnh ảnh bỗng nhiên nhảy lên trong đầu .
” Chờ một chút ….” Cô thấp giọng hô dừng , tĩnh tâm mới có thể khiến hình ảnh rõ ràng .” Anh trước đây cũng đã từng ở chỗ này cắn ngón tay của em đúng không ?” Ký ức của cô vì tình cảnh tương đồng này gợi dậy .
” Em nhớ được ?” Lại một lần nữa kinh hỉ làm cho Quan Trạch Thao mừng rỡ .
” Bất quá cũng chỉ chợt hiện lên chút đó .” Cô giải thích nói, miễn cho anh vui mừng lại bị dội tắt .
” Ngày hôm nay như vậy cũng rất được rồi , mặc dù chỉ là đoạn ngắn , từ từ sẽ hợp lại ký ức hoàn chỉnh , anh không thúc dục em, anh cũng không cần phải gấp gáp .” Anh ôn nhu mỉm cười, tâm ý săn sóc, cấp cô trấn an cùng cổ vũ .
Trên người anh có cổ khí tức trầm ổn tin cậy, ở bên cạnh anh, cô cảm thấy rất ấm áp kiên định, có anh bao dung cùng làm bạn , cô tin tưởng mình nhất định có thể chậm rãi nhớ ra tất cả .
Bởi tình trạng Kiều Cảnh Nghị có chút tiến triển , ngày hôm đó Quan Trạch Thao mang theo cô đi rất nhiều nơi, hành trình rất phong phú, cho nên hai người trở lại khách sạn thì đã mệt gần chết, có thể thấy rằng sau lần này, suốt một ngày cuối cùng ở San Francisco , Quan Trạch Thao cùng Kiều Cảnh Nghị trôi qua rất thoải mái .
Ban ngày, Quan Trạch Thao lái xe đưa Kiều Cảnh Nghị dạo chơi đoạn bờ biển đẹp nhất miền nam California , dọc theo đường đi, Kiều Cảnh Nghị giống như đứa trẻ hiếu kì , dính chặt cửa sổ thưởng thức cảnh đẹp, tốp biệt thự đồ sộ lộng lẫy, rừng rậm xanh ngắt , cây thông xoắn xuýt kì lạ ….. Mỗi loại cảnh vật đều làm cho cô kinh diễm không ngớt .
Hào hứng , hai người đem xe dừng lại , bước chậm trên bãi biển xinh đẹp sạch sẽ , tay trong tay đạp trên bọt sóng, lưu lại đôi ấn chân .
Buổi tối khi mặt trời xuống núi , bọn họ trước về khách sạn , thay phiên nhau tắm rửa thay quần áo, mới chuẩn bị đi ra ngoài ăn cơm .
” Trạch Thao, chúng ta ở trong nhà hàng khách sạn ăn được không ?” Mới vừa tắm rửa xong, Kiều Cảnh Nghị mở cửa phòng tắm, kéo cao âm lượng, giương giọng hướng Quan Trạch Thao nói.
” Mệt sao ?” Quan Trạch Thao đi tới cửa phòng tắm, dựa vào khung cửa cười hỏi , con ngươi đen thẳm ngắm nhìn tiểu mỹ nhân xinh đẹp giống như hoa sen mới nở trước mặt .
” Ừ, không muốn lại chạy quá xa .” Cô mấp máy môi, cầm lấy máy sấy bật chốt mở, bắt đầu công trình sấy khô mái tóc dài.
” Vậy cứ bảo nhân viên khách sạn phục vụ ?” Anh đưa ra đề nghị càng tiện lợi
“ Ừ !” Kiều Cảnh Nghị nhãn tình sáng lên, xoay người lại, gật đầu như giã tỏi tán thành đề nghị của anh :” Như vậy hay nhất, em nghĩ muốn đem tóc sấy khô cũng rất lâu, càng lười ra ngoài .”
” Anh tới giúp em đi !” Chân dài nhanh chóng bước vào cửa, bàn tay to lớn tiếp nhận máy sấy trong tay cô .
Kiều Cảnh Nghị kinh ngạc trố mắt, xoay đầu đối anh hoài nghi :” Anh sẽ làm sao ? Sẽ không đem da đầu em làm phỏng a ?” Đường đường tổng giám đốc tập đoàn Hồng Trạch, sẽ biết sấy tóc cho nữ nhân .
” Anh sẽ không ?” Anh nhướng mi cười , bước đên sau cô, dùng tay thuần thục khảy khảy sợi tóc ướt sũng của cô .” Nếu bị phỏng em đã sớm bị phỏng !”
Ngụ ý là anh rất có kinh nghiệm, trước đây đã thường thay cô làm như vậy rất nhiều lần ?
Kiều Cảnh Nghị vô cùng kinh ngạc nhìn động tác của anh qua gương .
Thân ảnh hai người bọn họ hiện ra trong gương, anh rất cao, đỉnh đầu của cô chỉ tới cằm anh, anh rất mạnh khỏe cường tráng, vai anh bao quát vai cô, khí tức hai người giao hòa cùng một chỗ, dương cương cùng nhu nhược đối lập, thật giống như cô bị anh bao quanh .
Hơn nữa, đầu ngón tay anh hảo ôn nhu, dường như có chứa ma pháp , từ từ hòa tan trái tim cùng lí trí cô .
Kỳ quái, cô thế nào cảm thấy càng lúc càng nóng ? Là bởi vì máy sấy tóc sao ? Hay là nhiệt độ từ trên người anh ? Càng kì quái chính là, cỗ nhiệt khí kia lẻn tới ót, thúc dục tim cô đập mạnh cùng hô hấp …..
“Cái kia… cứ để tự em làm là được rồi .” Cô xoay người muốn cầm lại máy sấy , nhưng này một cái thay đổi phương hướng , trong lúc đó lại biến thành bị hạn chế ở bồn rửa tay cùng anh, tư thế trở nên xấu hổ, bầu không khí cũng trở nên quỷ dị .
” Đừng nhúc nhích , sắp được rồi .” Đối mặt góc độ này vừa lúc làm cho Quan Trạch Thao sấy khô tóc trước trán và hai bên .
Kiều Cảnh Nghị không dám hô hấp , khuôn mặt rất giống trái cà chua chín, đầu cũng càng cúi càng thấp, hai chân không hiểu hư nhuyễn, may là cái mông có bồn rửa tay có thể dựa vào, nếu không rất có khả năng đã ngã ngồi .
Quan Trạch Thao nhạy cảm cảm thấy được bầu không khí thay đổi, phát hiện cô không dám nhìn anh, đầu ngón tay trắng xanh không ngừng xoa nắn , thoạt nhìn khẩn trương ngượng ngùng .
Trong lòng anh căng thẳng, mâu quang tối lại, đầu ngón tay khẽ vén một sợi tóc ra sau tai cô, thấy cái lỗ tai thanh tú khéo léo của cô hoàn toàn đỏ, kìm lòng không được lấy ngón tay khẽ nhẹ nhàng chơi đùa .
Loại cảm giác tê dại như bị điện giật trong nháy mắt chạy đến, cô hơi nghiêng đầu, nhưng không tránh né đụng chạm của anh, ở sâu trong nội tâm thậm chí mơ hồ chờ mong hai người càng thêm thân mật, muốn biết, một loại phương thức khác anh yêu cô …
Anh xoa nhẹ dọc theo lỗ tai chậm rãi đi xuống, lòng bàn tay ấm áp nóng bỏng chạm vào cổ của cô, ngón tay cái nâng lên cằm cùa cô, khiến cô ngẩng đầu đối mặt anh .
Kiều Cảnh Nghị ngửa đầu nghênh thị ánh mắt chuyên chú của anh, kinh ngạc ngã vào kia giữa một hồ nước sâu , nghe không thấy thanh âm vù vù của máy sấy, chỉ nghe thấy tiếng tim mình điên cuồng đập .
Quan Trạch Thao thật sâu ngưng mắt nhìn nữ nhân mình yêu thương luôn phủng trong lòng bàn tay, thấy giữa ánh mắt cô động tình quang mang, hai gò mà đỏ bừng, môi đỏ mọng hiện ra thủy nhuận sáng bóng mê người , dường như đang mời gọi ….
Anh cũng không lại muốn khổ vì kiềm chế ham muốn như lửa giấu ở sâu nhất trong cơ thể , mang máy sấy trong tay gác qua một bên, hai tay nâng lên khuôn mặt của cô, cúi người khẽ che phủ cái miệng nhẹ phả ra hương hoa lan kia , bằng phương thức vô cùng thân mật để biểu đạt trong lòng yêu thương sâu đậm .
Cô giống như một đóa hoa nhỏ ẩm ướt , hứng lấy sủng ái của anh , cảm thụ đầu lưỡi anh ghì chặt bờ môi cô, duyện cánh môi cô , tham tiến vào trong miệng cô, đốt cháy cô, làm cô hư nhuyễn, không tự chủ được mà dật ra tiếng ưm ….
Chương trước | Chương sau