Từ phía xa, có một nhân viên bảo vệ bửa tiệc chạy đến phía Cẩm Nhung và Uy Vũ đang đứng mà nói:” Cô có mướn người đóng giả thú nhồi bông đến không, người đó đang đứng bên ngoài nhưng bảo vệ chưa cho vô.”
bạn đang xem “Soái Ca, Em Đến Đây Để Anh Ngược ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Cẩm Nhung bật cười: “ Cho vào đi, là khách của tôi.”
- Từ khi nào, cậu lại thích trò trẻ con đó chứ. - Uy Vũ uống cạn ly rượu mà nói.
Bích Trân nghe theo lời Cẩm Nhung cứ nghĩa đây là bữa tiệc hóa trang thật, nhân vật mà cô thích nhất chính là Mèo Kitty vì vậy cô đã mua một bộ trang phục mèo kitty mà mặc đến bữa tiệc này. Trong lòng đầy hào hứng, Uy Vũ nhìn thấy có lẽ sẽ nhận ra cô ngay.
Quả nhiên, Uy Vũ nhìn thấy con Mèo Kitty đang khó khăn di chuyển từng bước vào trong bữa tiệc liền nghĩ đến Bích Trân.
- Cậu cũng thích con mèo ngu ngốc đó sao?
Mọi ánh mắt đổ dồn vào chú mèo Kitty, những đứa trẻ con hào hứng chạy xung quanh… người lớn thì thi nhau chụp ảnh lại.
Bích Trân từ bên ngoài nhìn ra… họ đều mặc những trang phục lễ hội bình thường không hề giống như hóa trang, ở đây chỉ một mình cô là kì lạ nhất. Cô dáo mắt tìm kiếm Cẩm Nhung, không ngờ cô ta lại đứng bên cạnh Uy Vũ… Cô làm sao có thể để Uy Vũ nhìn thấy bộ dạng này của mình… Bích Trân nhanh chóng quay đầu bỏ chạy.
- Đến dự sinh nhật mình, chưa chúc mừng đã bỏ về sao? - Cẩm Nhung tiến về phía cô.
Uy Vũ vẫn đứng phía sau quan sát.
Cô không dám lên tiếng, chỉ sợ Uy Vũ phát hiện ra giọng nói của cô…Mèo Kitty đứng bất động…
- Đến rồi, thì ở lại cùng mình một chút chứ. - Cẩm Nhung lại nói. - Mình rất thích trang phục hôm nay của cậu, rất đẹp.
Bích Trân biết mình bị lừa, cô gái này là muốn làm nhục cô mà.
Cô không chấp, nhanh chóng quay người bỏ đi thật nhanh, bộ trang phục vướn víu khiến cô té ngã… chiếc đầu hình mèo rơi ra để lộ rõ gương mặt của Bích Trân với đầu tóc rối tung ướt đẫm mồ hôi.
Uy Vũ nhíu mày, cô ta đang làm trò gì ở đây chứ.
Mọi người xung quanh cười ầm lên, Bích Trân muốn đứng lên nhưng vì bộ đồ quá nặng nề không thể đứng lên được.
Cẩm Nhung bật cười hả hê.
Một bàn tay đỡ Bích Trân đứng dậy, cô đưa mắt nhìn về người tốt bụng ấy… chính là Uy Vũ, anh đang trước mặt mọi người mà giúp cô ư?
- Một mình tôi biết cô là con mèo ngu ngốc là được, không cần để cả thế giới này biết đâu. - Uy Vũ nhặt chiếc đầu hình mèo kia đội lên cho cô. - Tôi đưa cô ra khỏi đây.
Bích Trân không nói được lời gì, lặng lẽ ôm lấy tay anh mà từng bước nặng nề bước đi.
- Uy Vũ, anh đi đâu, buổi tiệc còn chưa bắt đầu mà. - Cẩm Nhung nói.
- Chúc mừng sinh nhật, em yêu. - Uy Vũ giơ tay ngược lại vừa chào vừa nói… Chỉ cần anh nói ra như vậy, cũng đủ cho Cẩm Nhung kia ngày mai có tin tràn ngập mặt báo rồi.
Ra khỏi bữa tiệc, Uy Vũ đưa Bích Trân đến nhà vệ sinh để cởi bộ đồ ngu ngốc kia ra, đứng mãi bên ngoài không thấy cô ra… đến khi cô ra ngoài vẫn giữ nguyên hiện trạng.
- Còn không mau cởi nó ra.
- Tôi cởi ra rồi, nhưng không thể cởi.
- Vì sao không thể?
- Bên trong vì quá nóng nên rôi mặc chiếc áo rất mỏng… tôi không dám mặc nó ra ngoài đường đâu. - Bích Trân nói. - Tôi thấy bộ trang phục này cũng đáng yêu mà phải không, hay cứ mặc như thế.
Uy Vũ trợn mắt tức giận, đẩy Bích Trân mà tự mình cởi bộ trang phục hình mèo kia ra khỏi người Bích Trân, đúng là bên trong cô ta mặc chiếc áo voan quá mỏng so với quy định. Anh lại vô tình nhìn thấy nội y hình mèo Kitty của cô, Uy Vũ chỉ muốn đập đầu vào tường mà hối hận vì sao trước kia ngăn cản cô ta thay đổi phong cách.
Chiếc áo vest của anh được khoát lên người Bích Trân… cô lẳng lặng bước theo phía sau anh…Sau đó lại khẽ nói:” Tôi… cảm ơn anh, Uy Vũ.”
Uy Vũ nhếch môi cười quay lại nói: “ Không cần cảm ơn tôi, chỉ là tôi thấy áy náy vì đã lừa cô thôi.”
- Anh lừa tôi ư? - Cô ngây người hỏi.
- Thật ra mắt tôi không bị làm sao cả, cô nghĩ cô có thể hại được người vưa đẹp trai vừa phong độ như tôi ư? - Uy Vũ tự cao.
Bích Trân tức giận… vung tay thật cao dùng tất cả sức mạnh và tức giận đấm ngay vào mắt Uy Vũ khiến anh không thể ngờ được.
- Á… cô làm gì vậy… Á… đau quá…
- Lần này thì tôi cho anh mù thật, đều xảo trá. - Bích Trân vung chân thêm một cái, đá thẳng vào khuỷa chân của anh khiến anh đau buốt mà ngã xuống. Cô không quan tâm anh kêu thảm thiết phía sau mà tức giận bỏ đi.
Chương trước | Chương sau