bạn đang xem “Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Anh ta là luật sư đại diện cho Hằng Thịnh, rất nhiều hợp đồng cơ mật đều là anh ta tự tay soạn thảo. Như vậy tính ra, Diêu Khiêm Mặc chính là người Hồ Khiên Dư tín nhiệm nhất.
Nhưng tất cả còn cần thời gian.
Tôi trước hết phải tra ra thân phận của David Yang kia mới được.
Vị lái xe của Hồ gia vẫn chậm chạp không chịu nhận 10 vạn làm cho tôi bội phục, cũng không nghĩ sẽ tiếp tục ngồi chờ.
Quan trọng hơn là phải chủ động ra tay.
Tôi không muốn lãng phí thời gian, vì thế chỉ có thể thuê công ty thám tử ở Singapore tiếp tục thăm dò.
Công ty thám tử này rất nhiều hợp đồng, theo như thỏa thuận, tư liệu hợp đồng song phương cũng không công bố. Tuy làm như vậy không cần mất đến 10 vạn nhưng lại hoang phí của tôi thứ so với tiền còn quý hơn, thời gian!
********
Giai đoạn mang thai, sức khỏe tôi không tốt lắm, phải định kì đến bệnh viện kiểm tra.
Khoa phụ sản, phòng xét nghiệm, phòng điện tâm đồ, siêu âm ... rất phiền toái, tôi mang trợ lý đi theo, cô ta có thể ở đó giúp tôi đăng kí, trả viện phí.
Tất cả những phụ nữ có thai đều đến cùng chồng, tôi, ngoài trợ lý chẳng còn ai, tôi cũng không quan tâm sự khác biệt này.
Trước khi siêu âm, tôi đo huyết áp, cân nặng. Cân nặng của tôi làm cho bác sĩ rất lo lắng, nhưng kết quả siêu âm không tồi, thai nhi rất khỏe mạnh, lúc nghe thai tâm, tim đứa bé đập rất ổn định.
Tôi nhẹ nhõm đi nhiều.
*****
Lúc nhìn thấy tin tức Hồ Khiên Dư cùng Lộ Tây đính hôn là khi tôi vừa kiểm tra xong, từ phòng siêu âm đi ra.
Hành lang có treo TV trực tuyến, trợ lý của tôi không có việc gì đang ngồi trên ghế dài chăm chú nhìn.
Tôi đi đến kêu cô ta, cô ta giật mình nhanh chóng đứng dậy.
"Đi thôi." Tôi cầm lấy túi của mình cùng kết quả kiểm tra.
Cô ta gọi tôi lại, ý bảo tôi xem TV: "Lâm tổng, chị xem ..."
Tôi còn một vụ làm ăn cần đàm phán ở sân golf Tây Cống. Đến Tây Cống phải qua biển, thời gian rất gấp. Tôi ngẩng đầu, vội vàng liếc mắt một cái rồi định nhanh chóng đi ra nhưng ánh mắt lại bị giữ lấy.
Tin tức Singapore.
Địa điểm chắc là sân bay, chung quanh người ra vào tấp nập.
Phóng viên dàn hàng, vây một đôi nam nữ đang đứng ở trung tâm.
Phóng viên vày từng bước từng bước ra ngoài, cô gái tránh ở một cánh tay người đàn ông, để người này đi trước đối phó.
Ánh đèn flash không ngừng lóe lên.
Tôi nhìn, lại nhìn, chắc chắn đây là Hồ Khiên Dư cùng Diêu Lộ Tây.
Tôi nghe thuyết minh, đại khái cũng hiểu được xảy ra chuyện gì.
Những ngày gần đây, giới truyền thông Singapore rầm rộ tin tức tổng giám đốc Hằng Thịnh cùng bạn gái đến Paris, bằng mọi cách điều tra được số chuyến bay hai người này về nước, như ong vỡ tổ kéo đến sân bay, ôm cây đợi thỏ.
Vì vậy mới có cảnh tượng như hôm nay: Hồ Khiên Dư cùng Diêu Lộ Tây vừa xuống máy bay, ở cửa ra đã bị ngăn lại. Được hai vệ sỹ hỗ trợ mới thoát được vòng vây, xe đã đỗ ở bên ngoài, hai người vừa lên liền khởi động, phóng khoáng lao về phía trước.
Vương Thư Duy ở phía sau, đối mặt với mọi câu hỏi đều trả lời: "Không tiếp nhận phỏng vấn."
Tất cả việc này là buổi sáng ngày hôm nay, lúc này đã là tin tức buổi trưa, đài truyền hình phát lại, trích dẫn tin tức.
Qua truyền hình người phát ngôn của Hằng Thịnh thông báo tin tức đính hôn giữa Hồ gia và Diêu gia.
Giới truyền thông thổn thức một trận, cảm thán thế sự thất thưởng. Tin tức con gái nhà Họ Diêu đính hôn cùng tổng giám đốc Hoàn Cầu không lâu trước mới oanh động toàn thành phố Sư Tử, mà bây giờ lại đưa ra tin tức đính hôn cùng Hồ gia.
"Lâm...... Lâm tổng?"
Trợ lý gọi tôi, tôi giật mình phục hồi lại tinh thần. Cô ta khẩn trương nhìn sắc mặt tôi, lại nhìn xuống tay tôi. Tôi theo tầm mắt của cô ta di chuyển xuống, thì ra bất tri bất giác tay mình đã nắm thành quyền dường như bóp nát kết quả xét nghiệm.
"Không có gì, đi thôi." Nói xong, ra ngoài.
*****
Buổi chiều, tôi hẹn ở sân golf, là tổng giám đốc tập đoàn Á Hoàn, Quý Lập Nghiệp, cùng một người tôi gặp khi dự brunch cùng Hồ Khiên Dư, cháu của Quý Lập Nghiệp, Quý Đình Vĩ.
Lúc này, cả hai chú cháu họ đã đến.
Tôi đến cùng người quản lý, tôi cũng chơi golf nhưng bây giờ mang thai, không thích hợp động tay động chân. Mà vị quản lý đi cùng cũng không tồi, chơi với Quý Lập Nghiệp hai bàn rất vui vẻ, nói chuyện làm ăn cũng dễ dàng.
Dường như Quý Đình Vĩ nhận ra tôi, chơi mấy ván sau đó ngồi trở lại, lau mồ hôi: "Lâm tiểu thư, trước kia hình như chúng ta đã gặp nhau."
"A, vậy sao?" Tôi thản nhiên cười.
"Tôi nhớ không lầm thì, Lâm tiểu thư là ...." Anh ta dò xét nhìn tôi liếc mắt một cái ... "thư kí của Hồ tổng."
Tôi cố gắng duy trì nụ cười, "Không sai. Quả thật tôi ở Hằng Thịnh làm việc một thời gian, trước đâu không lâu mới đến Hoàn Cầu."
Anh ta thâm thúy nhìn tôi, trầm tư một lát, "À" một tiếng, định mở miệng tiếp tục, lại bị một tiếng hét bất ngờ cản lại.
Chương trước | Chương sau