Polly po-cket
Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc

Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 42
5 sao 5 / 5 ( 83 đánh giá )

Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc - Chap 31 - Đa suyễn

↓↓

"Lâm Vi Linh cô đến quả đúng lúc, vừa đánh đến màn kích thích." Lý Huy Trạch cười nói.

bạn đang xem “Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tôi gật đầu: "Xin chào." Nói xong chuyên tâm xem quyết đấu.


Tiếng kiếm tre va chạm vào nhau là tiếng động duy nhất trong này. Người mang đai màu đỏ rõ ràng hơn một chút, lưỡi kiếm cũng lợi hại, có vài lần tiên phát chế nhân (1)


Đối thủ bị bức không thể không lui về phía sau.


"Anh trai anh là ai?"


Lý Huy Trạch giơ tay chỉ: "Người mang đai lưng màu lam."


Tôi theo hướng chỉ nhìn qua. Kĩ thuật kiếm của Lý Triệu Giai cũng không phải tầm thường. Muốn trách thì chỉ có thể trách đối thủ quá mạnh mẽ, anh ta chỉ có thể bại trướng.


Xem xong, tôi không khỏi cảm thán: Người mang đai lừng màu đỏ quả thật lợi hại.


Nhìn thấy cao thủ tôi không khỏi có chút nóng lòng muốn thử: "Không biết tôi có thể lên sàn đấu thử một lần hay không?"


Lý Huy Trạch đánh giá tôi một chút, nở nụ cười, "Đương nhiên."


Sau đó gọi phục vụ, đưa tôi đi thay quần áo, chọn kiếm.


Đổi đấu phục xong tôi đi ra, một ván của Lý Triệu Giai còn chưa chấm dứt.


Tôi ở một bên hỏi vị Lý thị tam công tử đang thờ ơ lạnh nhạt: "Lý thiếu không muốn lên sàn thử một ván?"


Lý Huy Trạch nghiêng đầu nhìn tôi, "Tôi ngay cả anh trai tôi cũng đánh không lại, huống chi là anh ta? Vẫn là thôi đi!"


Cuối cùng, người mang đai lưng màu đỏ ra một đòn trí mệnh, cầm cây kiếm trong tay chỉ thẳng đầu Lý Triệu Giai.


Lý Triệu Giai thua.


*********************** ************************


Lý Triệu Giai buông kiếm khoát tay: "Người anh em quá lợi hại, Lý mỗ không nhận thua cũng không được."


Lý Triệu Giai nói xong xuống sàn, lúc này, anh ta nhìn thấy tôi.


"Lâm tiểu thư đã đến?"


Tôi cười, "Lý tổng, trận vừa rồi thật quyết liệt."


Anh ta lau mồ hôi xua tay: "Khiến Lâm tiểu thư chê cười rồi."


Nói xong đảo qua trang phục trên người tôi, "Lâm tiểu thư cũng biết kiếm đạo?"


Tôi liếc mắt nhìn vị cao thủ kia vẫn đứng nghiêm tại chỗ.


Không biết có phải ảo giác hay không, tôi thấy hình như anh ta chăm chú nhìn mình.


Con người này, ánh mắt cùng như sự xuất hiện của anh ta làm cho tôi thấy ớn lạnh.


Tôi hoàn hồn nhìn Lý Triệu Giai, cẩn thận cười: "Đại khái biết một chút."


"Lâm tiểu thư khiêm tốn rồi. Nếu đã có hứng thú không ngại thì lên sàn một phen, thay Lý mỗ dạy dỗ tên tiểu tử này một chút cũng tốt."


Tôi tự nhiên là cung kính không bằng tuân mệnh.


Lên sàn đấu, đội mặt nạ, hành lễ.


Tầm mắt của tôi đối diện với người này.


Cách nhau một lớp mặt nạ, tôi chỉ có thể nhìn rõ dáng người, nhưng lạ lùng là gương mặt của anh ta làm tôi có chút quen thuộc.


Tôi còn chưa kịp nhìn kĩ, anh ta đã ra tay trước.


Chiêu thứ nhất anh ta dùng kiếm đánh xuống, tôi chỉ kịp chặn ngang trước mặt, tránh một nước.


Lực anh ta sử dụng quá lớn, chiêu này làm hai cánh tay tôi trong nháy mắt trở nên tê dại.


Người này quá lợi hại.


Trong lòng tôi thầm than – đụng phải cao thủ rồi.


Đành phải tập trung toàn bộ sức lực đối phó lại.


Mỗi chiêu của anh ta đều hướng mặt, vai, ngang sườn, những chỗ hiểm tôi mà đánh.


Trận đánh này căn bản đã vượt quá phạm vi xã giao vui đùa bình thường, mà là thực sự đối kháng.


Trình độ của tôi không kém Lý Triệu Giai là mấy.


Nhưng người này chỉ dùng bảy phần đối phó với Lý Triệu Giai, lại dùng toàn lực đối phó với tôi.


Mồ hôi cả người tôi chảy ròng ròng, vừa tránh né vừa phản kích.


Rốt cuộc cũng có cơ hội, kiếm của tôi xẹt qua sườn mặt anh ta, anh ta theo bàn năng né sang một bên, vừa lúc bên trái không hề dùng lực, tôi chuyển chuôi kiếm.


Lập tức, tôi đã có thể đánh ngã anh ta.


Đáng tiếc, ngay lúc tôi tưởng mình đã thắng, anh ta đột nhiên cúi thập người tay cầm chuôi kiếm đánh mạnh ở đầu gối tôi. Chân tôi đau nhói, không giữ được trọng tâm té ngã trên mặt đất.


Người này, giây tiếp theo tiến đến chỉa kiếm vào mặt tôi.


Anh ta ra một chiêu thật âm hiểm.


Tôi thua như không phục, nằm phía dưới thở hổn hển, bất đắc dĩ bị kiếm của anh ta chĩa vào không thể cử động, đành phải ngửa đầu giận dữ nhìn.


Anh ta từ trên cao nhìn xuống, một tay giữ kiếm, một tay kéo mặt nạ.


Khi đã nhìn rõ người này, tôi ngây ra một lát, sau đó trong lồng ngực lập tức nổi lên lửa giận.


Nhưng trên mặt tôi vẫn phải cố gắng giữ bình tĩnh.


Vì thế chỉ có thể lạnh mắt nhìn anh ta cùng kiếm của anh ta trước mặt mình.


Anh ta thu kiếm, tay hướng đến, làm bộ kéo tôi đứng dậy.


Tôi hất ra, tự mình đứng lên.


**************************** ********************************


"Lâm tiểu thư, cô thua." Lý Huy Trạch ở bên ngoài tiếc rẻ lên tiếng.


Tôi cười một chút, quay đầu, miễng cưỡng liếc nhìn Diêu Khiêm Mặc phía sau, "Tôi thật sự thua, nhưng vị tiên sinh này thắng cũng không thực quân tử."


Bây giờ coi như là tôi được lĩnh giáo, người tên Diêu Khiêm Mặc này, không chỉ có phi quân tử, còn tiểu nhân âm hiểm giả dối.


"Ha ha," Diêu Khiêm Mặc cười ra tiếng, sau đó đi đến, đứng bên cạnh tôi, "Thắng chính là thắng, ai quan tâm gì đến quân tử hay không?"


Tôi xem anh ta như không khí, chẳng thèm nghe, chỉ nhìn Lý Huy Trạch phía trước: "Lý tiên sinh có thể nói cho tôi biết hay không tại sao luật sư của Hằng Thịnh xuất hiện ở đây?"


Lý Huy Trạch sửng sốt.


Ngay lúc đó Diêu Khiêm Mặc cười đáp: "Chuyện làm ăn giữa Lý thị và Hằng Thịnh không ảnh hưởng đến quan hệ anh em chúng tôi. Lâm tiểu thư nên rõ ràng một chút."


"Vậy sao?" Tôi trêu chọc hỏi lại.


Cái gì gọi là quan hệ? Tôi thật không biết.


"Nhìn không ra Lâm tiểu thư lại là mẫu phụ nữ thép như vậy. Khiêm Mặc xem ra cậu đắc tội người phụ nữ thép của chúng ta rồi." Lý Triệu Giai luôn thờ ơ ở một bên bây giờ cười giải tỏa.


Tôi không muốn làm ảnh hưởng đến tâm trạng thoải mái hôm nay nên không để ý đến Diêu Khiêm Mặc, cùng với Lý Triệu Giai ra vào vài câu rồi trở về thay quần áo.


Từ trong phòng thay đồ vừa đi ra, tôi lại đụng phái Diêu Khiêm Mặc: "Người phụ nữ thép, cùng uống một chén không?"


"Không cần."


Tôi nói xong định đi, lại bị Diêu Khiêm Mặc gọi lại, "Em không muốn biết vì sao anh cùng Lý thị quan hệ tốt như vậy?"


Vấn đề này của anh ta thành công hấp dẫn tôi.


Quả thật lúc này tôi muốn biết lập trường của Diêu Khiêm Mặc.


Anh ta là người của Hồ Khiên Dư?


Tôi nghĩ không phải.


Vậy tại sao anh ta giúp Hồ Khiên Dư làm việc? Mục đích là gì?


Nói thật, lấy thân phận công tử Diêu gia của anh ta, căn bản không cần đi nịnh bợ Hồ Khiên Dư cùng Lý Triệu Giai.


Hoặc là, anh ta giúp Hồ Khiên Dư hoàn toàn là vì quan hệ với Lộ Tây? Nhưng Lộ Tây tại sao lại nhắc nhở tôi phải phòng bị anh ta?


Tôi suy nghĩ, dừng bước, quay đầu nhìn Diêu Khiêm Mặc: "Đi đâu uống?"


Anh ta hiểu ý, cười như tất cả phản ứng của tôi đều nằm trong dự đoán, "Chỗ này anh có mấy chai hồng rượu quý, chúng ta đến khui một chai."


(1) Tiên phát chế nhân: Ra tay trước để chế ngự địch, một trong những kế dùng binh.


(P13)


Dường như Diêu Khiêm Mặc đối với nơi này rất quen thuộc, thuần thục đưa tôi xuống hầm rượu.


Nhiệt độ dưới này rất thấp, tôi cố nén theo anh ta đến giá cất rượu.


Trở lại phòng khách mới cảm thấy ấm áp một chút.


Diêu Khiêm Mặc lấy ly cho tôi: "Thật ra lần này là anh nhờ Lý Triệu Giai giúp mời em đến đây."


Tôi nhìn chất lỏng màu nâu đỏ trong ly, tôi ghét uống rượu.


Tôi uống một hớp, có chút buồn cười nhìn anh ta: "Diêu tiên sinh, chỉ là muốn gặp tôi mà thôi, cần gì phí công như vậy?"


Diêu Khiêm Mặc nhìn kĩ tôi: "Nếu không phải Lý Triệu Giai ra mặt hẹn, em sẽ gặp anh?"


Sẽ không. Trong lòng tôi trả lời, ngoài miệng lại vẫn im lặng.


Diêu Khiêm Mặc nói xong cũng im lặng, anh ta lại cho tôi thêm một ly, tôi lắc đầu ý bảo mình không uống thêm nữa, sau đó hỏi: "Vào đề luôn đi, tìm tôi có chuyện gì?"

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn

Mời bạn đọc truyện Gả Hạnh Không Hẹn của tác giả Trùng Tiểu Biển và viết cảm

23-07-2016 37 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Một mái nhà

Một mái nhà

"Có lần đi công tác, đứng trong nhà vệ sinh khách sạn, chực nghẹn ngào, trời ơi, chỉ

24-06-2016
Một câu trả lời

Một câu trả lời

Một hôm, chú Gà Con cứ bám riết lấy anh Gà Trống to tướng mà hỏi. – Tại sao mỏ

24-06-2016
Cờ mù

Cờ mù

Năm lớp sáu, hai thằng được xếp ngồi cạnh nhau. Cả hai đều lầm lì ít nói nên

28-06-2016
Yêu đến chết

Yêu đến chết

Cô tự tử, nhưng đến Diêm Vương cũng từ chối cô. Dư luận không ngừng đả kích. Cô

27-06-2016