Ring ring
Ôsin nổi loạn - Suly

Ôsin nổi loạn - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 105
5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Ôsin nổi loạn - Suly - Chương 11

↓↓

- Xin lỗi cưng nhé. Chị kô ngu đến nối bị lừa đâu. Biết hàng cưng dùng là thật hay là giả.

bạn đang xem “Ôsin nổi loạn - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tử Kỳ thản nhiên, giải tỏa thắc mắc của Kim Anh:


- Cả trường này có thể làm chứng.


Kim Anh xì một tiếng rõ dài :


- Bốc phét mà cũng kô biết ngượng mồm. Thôi kô đùa với cưng nữa chị đi đây.


Kim Anh định đánh bài chuồn thì bị Tử Kỳ ngăn lại :


- Đi là đi thế nào.


Anh dơ tờ giấy cam kết của Kim Anh ra trước mặt cô :


- Nếu cậu kô tin cúc áo đồng phục của tôi bằng vàng thì có thể hỏi một trong số tất cả các học sinh ở trường này để kiểm tra cũng được. Tờ giấy này sẽ làm bằng chứng nếu cậu kô đến tôi sẽ gửi cho nhà cậu để nhờ sự trợ giúp của người thân đấy.


Kim Anh toát hết cả mồ hôi thầm kêu lên :" Oh ... My ... God.". " Con có tội gì mà phải vướng vào cục nợ khủng bố này thế hả trời.". " Con xin lỗi ba, chưa làm ra tiền đã phải gồng gánh chả nợ cho con rồi hu...hu... ông Phùng ơi. Con xin lỗi."Tử Kỳ thấy Kim Anh có vẻ mặt đâu khổ vậy mà vẫn kô tha, a còn sát them muối của Kim Anh :


- Ngày mai tôi đợi cậu ở căng tin nhé. Nhớ mang hẳn một bộ theo lời cậu nói nhé. Kô cần giống mẫu cũ đâu cần giá trị tương đương là đc rồi.


Kim Anh nghe giọng đểu giả của Tử Kỳ vang bên tai như sấm rền. Mồ hôi càng ngày càng túa ra.


" Rầm !!!"


Kim Anh ngất ngay tại chỗ.


Tử Kỳ kinh ngạc nhìn Kim Anh ngất với một tư thể rất "hot". Phì cười :


- Có cần xúc động mạnh vậy kô.


Kim Anh mơ màng đưa tay lên trán từ từ mở mắt ra. " Woa ... con đang ở trong hoàng cung sao." Cô dụi dụi mắt cho tỉnh rồi ngồi dậy tựa vào thành giường nhìn xung quanh căn phòng. Cô bật thốt :


- Thiên đường .


Toàn căn phòng đều màu trắng. Cửa sổ mở ra nhìn thấy một màu xanh của cỏ. Màu xanh tươi mát của trời. Ở giữa nhà là một chùm đèn to với đủ các loại bóng đèn. Trên đầu giường có một bức ảnh với đôi cánh trắng như thiên thần. Đang ngước lên nhìn gương mặt thì cảnh cửa mở tung ra. Tử Kỳ bước vào.


Kim Anh nhìn a khó chịu. Tử Kỳ lại dở nụ cười thiên thần hại Kim Anh ra :


- Kô cần nhìn nhau cay đắng vậy đâu.


Kim Anh ngoảnh mặt kô them đốp chat lại, cô xỏ dép vào chân định đi thì Tử Kỳ lên tiếng :


- Có muốn tôi trừ nợ cho cô kô.


Kim anh nghe câu này mà mừng thầm trong lòng. " Có lẽ thấy mình tội nghiệp nên cậu ta mủi lòng thương bỏ qua đây mà." . " Mà chưa chắc tên ác quỷ này không giống vẻ bề ngoài chút nào, nghe hết câu cái đã."


Kim Anh làm bộ kô phản ứng gì nhưng tai cô thì vểnh lên để nghe cho rõ.


Tử Kỳ tủm tỉm cười vì trò chơi mới phát minh của mình :


- Cậu phải tìm mọi cách quyển rũ được Trịnh Kim thì tôi sẽ tha cho cậu.


Kim Anh ngớ người ra bật thốt lên 1 câu tiếng anh :


- I don't now. ( Tôi kô hiểu )


Tử Kỳ giải thích :


- Bằng mọi cách cậu phải tiếp cận được Trịnh Kim đến khi nào cậu ta chịu làm người yêu của cậu thì thôi. Thời gian sẽ là 3 tháng. Do you know. ( Bạn hiểu chứ ) – Tử Kỳ cũng đốp lại Kim Anh bằng một câu Tiếng Anh.Kim Anh lắc đầu rồi lại lắc đầu :


Tử Kỳ bức xúc :


- Ngu lâu dốt dai khó đào tạo thế nhờ.


Cậu cố nhẫn nhịn giải thích lại một lần nữa :


- Tức là cậu phải tìm mọi cáhc, tôi kô biết là cách gì chỉ cần Trịnh Kim động lòng chịu làm người yêu của cậu lúc ấy tôi sẽ trừ nợ cho cậu. Thời gian cho cậu tán tỉnh Trịnh Kim sẽ là 3 tháng. Hiểu?Tử Kỳ nhìn Kim Anh để chờ đợi câu " Hiểu rồi." hoặc một cái gật cầu của cô. Cuối cùng :


- I know. ( Tôi hiểu )


Tử Kỳ thở phào. Khẽ xười với sự thôngminh và trò chơi thú vị của mình. Anh liếc nhìn Kim Anh đang tập chung suy nghĩ gì đó.


- Mà Trịnh Kim là ai ? – Kim Anh ngây thơ hỏi.


Tử Kỳ nhìn cô như người ngoài hành tinh :


- Cô học trương đấy mà kô biết Trịnh Kim là ai à. Giả nai đá. Kô có tiền cát xê đâu mà phải diễn.


Kim Anh hồn nhiên lắc đầu.


Tử Kỳ ngạc nhiên, tự chỉ tay vào mình a hỏi :


- Đừng bảo cô kô biết tôi là ai nhé.


Kim Anh phẩy tay cười :


- Sao thế được.


Tử Kỳ cười theo :


- Ít ra phải thế chứ.


Kim Anh tắt nụ cười, nói tiếp :


- Cậu kô nói sao tôi biết được cậu là ai.


Đùng!!!


Lần này thì sét đánh ngang tai Tử Kỳ.


" Không thể tin được. Nó học trường đấy mà ngay cả đến mình cũng kô biết là ai sao? Có nên tin kô đây."Tử Kỳ gãi gãi cằm hỏi :


- Thế biết Tử Kỳ là ai kô.


Kim Anh ra chiều ngẫm nghĩ xem mình có quen kô, cô nhớ mang máng là có nghe tên này rồi nhưng kô thể nhớ cụ thể.


- À.


- Sao. – Tử Kỳ hỏi nhanh.


- À.


- Sao, nhớ chưa.


- Ừm.


Tú Anh thấy Kim Anh vẫn ngẫm nghĩ. Anh gợi ý.


- Cục vàng No. 2 của trường ĐH HCM ấy.... Cục vàng... - Anh cố kéo dài giọng chữ "Cục vàng" may ra còn khơi gợi tý trí nhớ của con nhỏ ngu ngốc trước mặt mình.


Kim Anh vỗ tay cái "bốp" :


- Đúng rồi.


Tử Kỳ sốt sắng :


- Nhớ rồi à. Hơ hơ.


Vừa hay nhìn thấy đĩa táo ngay chỗ bàn cạnh giường kô biết ai để vào đấy. Tiện tay cầm cho vào miệng, cô nhồm nhòam nói :


- Thì là thằng No. 2 đấy.


Tử Kỳ bị sốch nặng khi nghe Kim Anh nhắc đến mình một cách cực kì, cực kì bình thường lại còn thản nhiên ăn thêm miếng táo nữa chứ. A gặng hỏi :


- Thế nghe đồn thằng No. 2 đấy như thế nào.


Kim Anh gật gù vừa nhai táo vừa kể :


- Có. Đẹp trai, nhà cực giàu, chỉ số IQ cao, giỏi các môn thể thao ...


Tử Kỳ cười thầm. Tất nhiên phải thế. Tử Kỳ mà lại.


- Học giỏi nhưng ... chỉ sếp thứ hai thôi. – Kim Anh nói tiếp.


Uỳnh!!


Lại một đợt sét nữa. Vết thương lòng đẫm mãu.


- Mà làm sao. – Kim Anh quay sang hỏi.


Tử Kỳ đột nhiên cúi sát xuống mặt cô nở nụ cười chết người của mình :


- Cậu thấy tôi như nào .


Kim Anh nhìn từng nét trên mặt của cậu. " Cũng đẹp nhưng kô bằng anh đẹp trai hơ hơ." Kim Anh thản nhiên :


- Thì cũng ... tạm.


Tử Kỳ đe dọa :


- Tạm ...


Kim Anh chợt nhớ ra thân phận của mình đang là con nợ còn người đứng trước mặt là chủ nợ. Kim Anh cười toe tóet đưa ngón tay cái lên nịnh bợ :


- Hoàn hảo. Đẹp như hoàng tử trong truyện tranh ấy có khi còn hơn í chứ. Lại sở hữu nụ cười cực khiêu gợi ...so sexy.


Nghe Kim Anh kéo dài giọng Tử Kỳ phì cười:


- Đủ rồi.


Anh đứng dựa vào tường hai tay khanh trước ngực nhìn Kim Anh hấtmặt hỏi :


- Thế cô biết tôi là ai kô.


Kim Anh ngây thơ :


- Kô.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A là một truyện ngôn tình cổ đại có nội dung 18+ (truyện ngôn tình

22-07-2016 45 chương
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Văn án: Hơn mười năm trước có một âm mưu bị phát hiện, người duy nhất thoát

10-07-2016 66 chương
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương
Shock tình - Kawi

Shock tình - Kawi

Giới thiệu: Sự trở lại của một Kawi độc đáo hơn, cá tính hơn và sắc nhọn

15-07-2016 127 chương
Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng

Ba Ba Lạnh Lùng là cuốn tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Anh Túc, cùng với

22-07-2016 28 chương
Búp bê lật đật

Búp bê lật đật

Phải cho nó biết tự vươn vai đứng dậy trước những khó khăn thách thức thì sau này

24-06-2016
Em sẽ đợi anh về

Em sẽ đợi anh về

"Em biết, giờ này ở đất nước xa xôi ấy có một chàng trai cũng ngồi nhâm nhi ly cà

29-06-2016
Nhà hoang

Nhà hoang

(khotruyenhay.gq) - Có lẽ phải đưa mẹ về quê! Ở thế này mệt mỏi lắm – Anh nói -

27-06-2016