Insane
Ông Xã Phúc Hắc Chỉ Yêu Vợ

Ông Xã Phúc Hắc Chỉ Yêu Vợ


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 147 đánh giá )

Ông Xã Phúc Hắc Chỉ Yêu Vợ -Chương 118

↓↓
"Miêu Tông, cậu đừng nghe nó nói bậy, coi như bây giờ rút lui không làm, Thượng Quan Ngưng cũng sẽ không bỏ qua cho người nhà của cậu, hiện tại chúng ta là châu chấu trên một sợi thừng, bây giờ cậu chỉ có thể phối hợp với chúng tôi mới có cơ hội sống sót!" Lý Qua nói với Miêu Tông ngồi kế bên tài xế.

bạn đang xem “Ông Xã Phúc Hắc Chỉ Yêu Vợ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Lúc này Tiêu Tiểu Bảo im lặng rốt cuộc lại bị chọc cười, giương mắt nhìn Lý Qua đang lái xe, vừa liếc nhìn sắc mặt tái nhợt của Mộ Linh Dược, "Các người nói thật đúng là buồn cười, châu chấu trên một sợi thừng chỉ có thể cùng chết tất nhiên cũng không nhất định có khả năng cùng sống!" Tiêu Tiểu Bảo lành lạnh nói một câu nhưng trong nháy mắt phá vỡ hi vọng của bọn họ. Khiến mấy người kia hận không thể lập tức bóp chết cậu.

"Cô xuống xe, ở chỗ này chờ tôi, chờ tôi giải quyết mọi chuyện sẽ tới tìm cô!" Chạy đến một khu vực phồn hoa, Lý Qua bảo Mộ Linh Dược xuống xe.

"Tôi. . . . . ." Mộ Linh Dược không yên lòng.

"Đi xuống đi, tìm chỗ ở lại!" Lý Qua lạnh lùng nói, sau đó trực tiếp xuống xe đến phía sau kéo cô xuống.

"Lý Qua, là tôi hại các anh!" Mộ Linh Dược nhỏ giọng nói, nước mắt đã sớm mất khống chế.

Đột nhiên Lý Qua một tay kéo cô vào trong ngực, gần như đã dùng hết hơi sức ôm cô, "Mộ Linh Dược, nếu như có thể vượt qua cửa ải này, tôi hi vọng cô có thể sống thật tốt, vì ông Mộ cũng vì mấy anh em đã chết, có được hay không?"

"Tốt! Tốt! . . . . . ." Mộ Linh Dược không kiềm chế được, tại sao phải đi tới bước này?

Thù nhất định phải báo! Trong lòng Lý Qua suy nghĩ, buông cô ra hy vọng có thể mang tất cả tai họa đi.

"Miêu Tông, hiện tại cậu tự mình lựa chọn, cùng tôi rời đi hay là một mình cậu rời đi!" Trở lại trên xe, Lý Qua bình tĩnh hỏi người ngồi chỗ kế bên tài xế.

"Ha ha. . . . . ." Miêu Tông cười nhạt một tiếng, "Tôi còn có cơ hội lựa chọn sao?" Trừ phi, Lý Qua buông tha báo thù bọn họ mới còn có một con đường sống, nếu không vậy cũng chỉ có thể cùng chết!

Lý Qua nhìn anh một cái, sau đó đạp mạnh chân ga vội vã rời đi. l,ê .qúy. đ,ôn

Mặc dù hi vọng mong manh, bọn họ cũng chỉ có thể liều lĩnh đánh cuộc!

Cửa sau xe bị khóa, Tiêu Tiểu Bảo một mình ngồi ở phía sau, hiện tại cậu chỉ có thể đợi, trong tay của cậu còn nắm thật chặt một chiếc khuyên tai mẹ cậu làm mất, chiếc khuyên tai này là cha cố ý đưa cho mẹ cậu. Khóe miệng Tiêu Hòa Nhã dần dần hiện lên một chút ý cười. Chỉ sợ hành tung của bọn họ đã sớm bị cha nắm trong tay rồi? Nếu không chuyện cố ý này có ích lợi gì?

Đúng như Tiêu Tiểu Bảo suy nghĩ, chiếc khuyên tai này được đặc chế, kim cương khổng lồ phía dưới được cài đặt hệ thống định vị, Thượng Quan Ngưng tùy thời có thể nắm trong tay vị trí của người đeo khuyên tai. Hiện nay anh đã phái người ở trên đường chuẩn bị chặn lại. Chỉ vì bảo đảm an toàn cho Tiểu Bảo bọn họ không dám lỗ mãng làm việc thôi.

Mà bên kia, Tiêu Hòa Nhã một mực chờ đợi rốt cuộc cảm thấy vấn đề xuất hiện ở chỗ nào rồi. Tiểu Bảo và tiểu Noãn giúp cô đi tìm khuyên tai vẫn chưa về, cũng chính vào lúc đó, báo động vang lên. Không phải là. . . . . .

Nghĩ tới đây, Tiêu Hòa Nhã hốt hoảng, vội vàng đứng lên nhấc áo cưới chạy ra ngoài.

"Tiểu Nhã!" Người phía sau hô một tiếng, có mấy người vội vàng đuổi theo.

"Thiếu phu nhân, lúc này ngài không nên đi ra ngoài!" Hiện trường hôn lễ ngoài trời to như vậy, lại được nhân viên bảo vệ có chuẩn bị vũ bao vây toàn bộ, gần như khoảng cách nửa cánh tay là có một người đứng, đây cũng là một trong những nguyên nhân nhiều tân khách như vậy nhưng không người nào dám động đậy.

"Các cậu để cho tôi đi ra ngoài đi, có phải Tiểu Bảo và tiểu Noãn xảy ra chuyện hay không? Các cậu để cho tôi đi tìm họ có được hay không? Tôi van cầu các cậu!" Tiêu Hòa Nhã nắm lấy cánh tay của người kia nước mắt chảy xuôi, nhất định là bọn họ đã xảy ra chuyện, bằng không tại sao hiệu trưởng lại để cô một mình ở chỗ này.

"Thiếu phu nhân, xin không cần làm khó thuộc hạ, thiếu gia phân phó, không có mệnh lệnh của anh ấy ai cũng không được rời đi!" Người nọ có chút khó xử nhưng vẫn không đồng ý.

"Tiểu Nhã, Thượng Quan Ngưng sẽ giải quyết!" Tiêu Vô Hiền kéo cô trở lại an ủi nói.

"Ba. . . . . . Con muốn đi tìm bọn họ, ba. . . . . ." Tiêu Hòa Nhã không biết làm sao, vội vàng lôi kéo cầu xin Tiêu Vô Hiền.

"Để cho con bé đi đi!" Lúc này Thượng Quan Vân Thích đi tới âm thanh ôn hòa nói.

". . . . . . Dạ, phu nhân!" Người nọ gật đầu một cái, sau đó không biết nói những gì vào điện thoại, chỉ chốc lát sau đã có một người đến.

"Cậu mang thiếu phu nhân đi tìm thiếu gia!"

"Dạ!"

Tiêu Hòa Nhã nhấc váy vội vàng đi theo.

Bên kia, vị trí của Tiểu Bảo đã được xác định, Thượng Quan Ngưng cũng đã phái người bao vây nơi đó. Hiện tại đang định tự mình đi qua. Vừa muốn lên xe lại nhìn thấy một bóng dáng màu trắng chạy như bay tới, Thượng Quan Ngưng không tự chủ nhíu mày.

"Tại sao lại đến đây?" Thượng Quan Ngưng hỏi, đưa tay lau nước mắt trên mặt cô. "Không phải bảo em chờ ở đó sao? Anh sẽ lập tức trở lại!"

"Em đi theo anh!" Tiêu Hòa Nhã lau sạch nước mắt, nỗ lực không để cho mình khóc thành tiếng. Trước khi anh cự tuyệt đã chui vào trong xe.

"Lão đại!" Đại Nhị hô một tiếng.

"Lên đường!" Thượng Quan Ngưng nhíu nhíu mày, rốt cuộc chưa nói gì cũng đã lên xe.

Mục đích của bọn họ, đến gần vị trí ở vùng ngoại ô của Hoa thị, một chỗ đang khai phá nhưng bởi vì tiền vốn không đủ mà tạm ngừng, nhà lầu mới vừa xây một nửa. Trên đường, Thượng Quan Ngưng nói đơn giản tình hình hiện tại cho Tiêu Hòa Nhã biết, Tiểu Bảo trong tay người khác, Ôn Tiểu Noãn bị thương nằm viện.

Tiêu Hòa Nhã nghe nhưng không khóc! Thật ra chỉ có chính cô biết bây giờ mình muốn khóc đến mức nào, nhưng cô biết khóc cũng vô dụng, ngược lại sẽ làm rối loạn kế hoạch của hiệu trưởng, cho nên cô chịu đựng. Cô tin tưởng anh nhất định sẽ mang Tiểu Bảo về, Tiểu Bảo là mạng sống của cô, mà anh chắc chắn không để cho cô mất đi mạng sống của mình, có yêu hay không cô không dám xác định, nhưng hiệu trưởng thương yêu cô lại chưa từng hoài nghi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay được đăng

22-07-2016 77 chương
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương
Cô nàng đỏng đảnh

Cô nàng đỏng đảnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Câu chuyện bát mì

Câu chuyện bát mì

Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một

01-07-2016
Khi cô ấy khóc

Khi cô ấy khóc

"Nhìn con xem, con luôn tươi cười, mẹ đừng lo nhé..." *** Khi cô ấy khóc. Người phụ

24-06-2016
Độc chiêu kiếm vợ

Độc chiêu kiếm vợ

Đều đặn suốt nửa năm, tuần nào hắn cũng "đổ" 2 chỉ. Không biết bà chủ nói gì,

28-06-2016
Sẽ có người cần em

Sẽ có người cần em

Mưa cứ thế rầm rì rả rích, như thể len lỏi sâu vào tận đáy lòng cô. Một nỗi đau

24-06-2016
Em của ngày hôm qua

Em của ngày hôm qua

Tôi, đẹp trai, nhà giàu, một tương lai sáng. Tôi đâu dễ dàng gì thân thiết yêu

25-06-2016