XtGem Forum catalog
Ôn Thôn Nương Tử

Ôn Thôn Nương Tử


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 41
5 sao 5 / 5 ( 39 đánh giá )

Ôn Thôn Nương Tử - Chương 12

↓↓
“Hay. Cô nương thật giỏi văn thơ.” Liễu viên ngoại vỗ tay tán thưởng, “Lão phu còn có một câu mời cô nương đối.”

bạn đang xem “Ôn Thôn Nương Tử ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Liễu viên ngoại vuốt chòm râu, trầm tư nói. “Tân nguyệt như cung, tàn nguyệt như cung, thượng huyền cung, hạ huyền cung*.”

(*Trăng non tựa như cung tên, trăng tàn tựa như cung tên, (trăng) lưỡi liềm tựa như cung tên, (trăng) khuyết tựa như cung tên)

Mọi người nín thở, đợi chờ Tô Tích Nhân trả lời.

Tô Tích Nhân nhẹ cau mày, trầm tư một lát, khẽ mở môi nói:

“Triêu hà tự cẩm, mộ hà tự cẩm, đông xuyên cẩm, tây xuyên cẩm*.”

(*Ánh bình minh tựa như gấm, hoàng hôn đỏ tựa như gấm, (mặt trời) mọc lên phía đông tựa như gấm, (mặt trời) lặn phía tây tựa như gấm)

“Hay, câu đối thật sự rất hay.” Liễu viên ngoại hắng giọng khen. “Lão phu thật sự rất bội phục tài hoa của cô nương.”

“Ừm.”

“Ừm.”

Những vị giám khảo khác cũng mỉm cười, liên tục gật đầu.

“Viên ngoại khen nhầm rồi, tiểu nữ tử chỉ là thích thi từ ca phú mà thôi.” Tô Tích Nhân ngượng ngùng trả lời.

Đan Ty Tuấn cũng tự hào nhìn Tô Tích Nhân, quả nhiên rất tài hoa, không hổ danh sinh ra trong thư hương thế gia, lại càng không hổ danh là người mà hắn yêu mến.

“Lão phu bây giờ tuyên bố vô địch cuộc so tài thi từ lần này chính là nhóm của Đan công tử.”

“Bây giờ đội thua phạt rượu, thắng thì thưởng tiền.”

“Được, được…”

Quần chúng nổ ra một trận hoan hô, mọi người xem đội thua cầm lấy chén lớn uống rượu, còn Liễu viên ngoại thì chuẩn bị đem khay bạc trắng phủ tấm vải đỏ ở trên thưởng cho nhóm Đan Ty Tuấn.

“Chậm đã!” Đan Ty Tuấn vung tay lên dừng tiếng động náo nhiệt của mọi người, cất cao giọng nói. “Đoàn người tại hạ chẳng qua là yêu thích thơ ca, cũng không phải là vì ngân lượng. Cho nên những thứ bạc này kính xin Liễu viên ngoại phát ra cho những người dân nghèo khổ ở vùng phụ cận đi!”

Đan Ty Tuấn nói xong, quay đầu nhìn thấy ánh mắt đồng ý của đoàn người Tô Tích Nhân.

“Đan công tử chẳng những giỏi văn, còn có phẩm hạnh thật tốt, thật là làm lão phu bội phục!!” Liễu viên ngoại sau khi hiểu rõ ý tứ của Đan Ty Tuấn, không khỏi bội phục nói. “Vậy lão phu theo ý của công tử, đem ngân lượng phát cho dân chúng nghèo khó, ở chỗ này, ta thay bọn họ nói cám ơn với các người.” Nói xong, khom người cúi chào thật thấp.

“Liễu viên ngoại, không cần cám ơn! Muốn cám ơn còn phải cám ơn ngài, đã tổ chức cuộc thi đấu này.” Đan Ty Tuấn cười một tiếng. “Tại hạ còn có việc, xin phép đi trước. Các vị bảo trọng.”

Đám đông tấp nập tự động tách ra hai bên, tiễn bọn họ ra ngoài.

“Đan công tử, các vị tiểu thư đi thong thả!!” Liễu viên ngoại nói lời từ biệt với bọn họ. “Hy vọng lần sau tranh tài, mấy vị còn có thể tới tham gia.”

“Có cơ hội, sẽ tới.”

Đoàn người Đan Ty Tuấn đã đi xa, thanh âm văng vẳng truyền đến.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Văn án: Tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em đúng là ngốc

15-07-2016 75 chương
Cảnh Xuân Nam Triều

Cảnh Xuân Nam Triều

Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai

20-07-2016 208 chương
Dạ cổ

Dạ cổ

Tiếng hát ai oán trong đêm, như kể lể về lòng người bẽ bàng. Còn ám ảnh

25-06-2016
Khi cơn mưa trút xuống

Khi cơn mưa trút xuống

Dư vị những khoảnh khắc đó chưa bao giờ mất trong chị. Mỗi đêm nó trở về mơn man

30-06-2016
Ngày mai em lên xe hoa

Ngày mai em lên xe hoa

Em đã lìa xa anh theo cách của em. Em đã lìa xa anh bằng cách chọn một thành phố khác, em

26-06-2016
Yêu đơn phương

Yêu đơn phương

Chú mày biết không, anh đã từng yêu đơn phương 1 cô gái trong 10 năm. Đến tận mấy

23-06-2016