Duck hunt
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 87 đánh giá )

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn - Chương 97

↓↓
Tôi ngửi mùi thơm mát mẻ tỏa ra từ trên người cô, mang theo một hơi thở uyển chuyển đặc biệt của thiếu nữ, cảm thấy nhịp tim của mình đập đến kịch liệt như thế. Trong thân thể dâng lên một cỗ kích động khó đè nén, giống như có một loại lực lượng đụng chạm vào tâm hồn của tôi, muốn xông phá thân thể, thả ra ngoài.

bạn đang xem “Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Có một đôi tay vòng lên eo của tôi, nhẹ nhàng, mềm mại, ngón tay Trần Kết vuốt ve phía sau lưng của tôi, cô không dùng được lực, gãi từng chút một, rất thoải mái, lại làm tâm thần tôi nhộn nhạo, hô hấp cũng dồn dập.

Tôi buông đôi môi cô ra, mở mắt nhìn mặt cô gần trong gang tấc, ánh sáng đèn nê ông ngoài cửa sổ chiếu vào trên mặt của cô. Cô xinh đẹp như thế, cô gái 18 tuổi da thịt nhẵn nhụi trơn bóng, khuôn mặt hoàn mỹ không có một chút tỳ vết nào, tôi đột nhiên cảm thấy rất nóng, vô cùng nóng!

Cái loại cảm giác kích động khó ức chế đó càng ngày càng xuất hiện ở trong ý nghĩ của tôi, quay về ở trong thân thể của tôi, va chạm bốn phương tám hướng muốn tìm được cửa ra. Tôi nhắm hai mắt lại, muốn khống chế được mình, lại phát hiện tất cả đều là phí công.

Phần còn lại của hai cánh tay bị cụt của tôi vẫn chống đỡ trên thân thể của cô. Tôi cúi đầu, dùng cái trán của tôi ma sát cái trán của cô, chóp mũi ma sát chóp mũi của cô, tôi gọi cô: "Tiểu Kết. . . Tiểu Kết. . ."

Tiểu Kết. . . Tiểu Kết. . . Nếu như có thể, tôi thật sự hi vọng vĩnh viễn đều gọi em như vậy, gọi đến khi chúng ta bước qua thanh xuân, gọi đến khi chúng ta đi vào trung niên, gọi đến khi chúng ta không cùng tóc trắng xóa, gọi đến ngày thế giới hủy diệt.

Tôi đang chìm đắm ở trong ảo tưởng của chính mình thì cô đột nhiên buông lỏng tay ra, gọi tôi: "Tư Viễn. . ."

Tôi ổn định tâm thần, nuốt một ngụm nước bọt, lui hai vai về phía sau, đứng thẳng người, lui về phía sau một bước.

Tôi nhìn cô, nói: "Tiểu Kết, em trở về phòng đi."

Sắc mặt của cô hồng đến cổ quái, hàm răng cắn môi, một đôi tay cũng không biết nên thả ở nơi nào, liếc mắt hai cái lên người tôi liền mắc cỡ cúi đầu xuống.

Trong lòng tôi cả kinh, cúi đầu xem xét, trên mặt lập tức nóng lên.

Tôi đi xa mấy bước, nhỏ giọng nói: "Thật xin lỗi."

Sau khi Trần Kết rời đi, tôi nằm nghiêng ở trên giường cực kỳ lâu, vẫn khó mà bình tĩnh được, đáng chết chính là ngay cả trên thân thể xuất hiện phản ứng cũng không thể ức chế xuống.

Tôi hiểu rõ đây là tình huống rất bình thường, nó cùng với tôi vượt qua thời kỳ trưởng thành khó nhịn, nhưng hôm nay, ở trước mặt Trần Kết, tôi vẫn cảm thấy khó chịu.

Tôi vì ý niệm xuất hiện ở trong đầu mình mà cảm thấy xấu hổ, vì hành động trong tưởng tượng của mình mà cảm thấy xấu hổ. Tôi nhắm mắt lại, liều mạng nhẫn nại, người ý chí có thể chiến thắng tất cả, trước đây rất lâu, tôi liền thề với mình, nhất định phải làm một người kiên cường, cho dù đối mặt nhiều khó khăn hơn nữa, tôi cũng không thể nổi giận, không thể buông tha, không thể cô phụ kỳ vọng người yêu của tôi đối với tôi.

Đây chỉ là một quấy nhiễu nhỏ không đáng kể, tôi tin tưởng mình có thể vượt qua. Từ nay về sau, bên cạnh tôi sẽ thêm một người đáng giá để tôi nỗ lực. Trần Kết, Trần Kết. . . chỉ hi vọng là hôm nay tôi không có hù sợ em.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Uyển Tâm gõ cửa phòng của tôi, giao thẻ phòng mở cửa của chị cho tôi, chị nói cho tôi biết Trần Kết còn đang ngủ, chị muốn trở về trường học trước, nếu như mà tôi nguyện ý, có thể đi vào phòng ở chung với Tiểu Kết.

Sau khi Tô Uyển Tâm rời đi, tôi nghĩ thật lâu, vẫn là phòng của Trần Kết.

Cô bọc chăn ngủ rất ngon, như một đứa bé, động tĩnh của tôi một chút cũng không có ồn ào đến cô. Tôi nghĩ, cô là thật sự mệt mỏi.

Đi tới trước cửa sổ, tôi cởi giày, dùng chân kéo rèm cửa sổ ra một chút. Thời tiết rất tốt, trong bầu trời xanh thẳm nổi mấy đám mây trắng, ánh nắng ấm áp rải vào gian phòng. Tôi ngưỡng mặt lên híp mắt đối mặt với thế giới bên ngoài, trong lòng chỉ cảm thấy bình tĩnh.

Đây là một ngày rất bình thường, thế giới của tôi lại đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn cô gái nhỏ ở trên giường, tôi nhẹ nhàng nói với cô: "Tiểu Kết, anh cũng xác định."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ là truyện ngôn tình quân nhân dành cho các bạn thích đọc thể

21-07-2016 42 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Cát - tác giả

23-07-2016 10 chương
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Đen

Đen

Có những chuyến trở về, để mà đi mãi mãi…   *** Không còn ai nói với tôi về

29-06-2016
Mắt kính

Mắt kính

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Anh là

25-06-2016