Duck hunt
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 69 đánh giá )

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn - Chương 92

↓↓
Trần Kết kiên nhẫn ghi nhớ, rốt cuộc đi đến bên cầu nhảy với Diệp Tư Viễn.

bạn đang xem “Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Nhìn vách đá dưới chân, cô giơ tay lên ôm sát hông của anh, đã dùng hết toàn bộ hơi sức.

Cô nói: "Có vài người từng chìm dưới nước thì sẽ sợ nước, có vài người từng gặp hỏa hoạn thì sẽ sợ hỏa. Em từng rơi lầu, nhưng mà một chút cũng không sợ độ cao, thậm chí lá gan còn lớn hơn trước".

Diệp Tư Viễn ngưng mắt nhìn cô, cô nói tiếp, "Lần đó cũng không đáng sợ. Diệp Tư Viễn, lần này chúng ta liền cùng nhau điên cuồng một chút đi."

"Được."

Trần Kết nở nụ cười: "Chuẩn bị xong chưa?"

"Chuẩn bị xong."

"Diệp Tư Viễn, em nguyện ý."

Diệp Tư Viễn ngây ngẩn cả người, còn chưa kịp phản ứng, Trần Kết đã mang theo thân thể anh, trực tiếp ngã người xuống.

Rơi vào vực sâu hạnh phúc đó, lại lần nữa bay lên thiên đường ngọt ngào.

Rơi xuống cực nhanh, hoá ra là một loại cảm giác như vậy.

Trần Kết lớn tiếng hét ầm lên, Diệp Tư Viễn cũng không nhịn được hô to ra tiếng.

Tóc của bọn họ tung bay theo gió, hai người đều can đảm mở mắt, trong mắt chỉ có bóng dáng nhau, giống như thời gian đã bất động, hoàn toàn không nhìn thấy phong cảnh gào thét trôi qua ở bên cạnh.

Bọn họ ôm nhau thật chặt, trên không trung bắn lên một lần lại một lần, rơi xuống, tiếp tục bắn lên, rồi rơi xuống lần nữa.

Con người khi còn sống tựa như nhảy Bungee, có cao triều, có thung lũng, chìm nổi trôi giạt, cuối cùng sẽ bình tĩnh trở về.

Diệp Tư Viễn và Trần Kết, hai người buộc chung một sợi dây, đầu dưới chân trên dao động qua lại giữa khe núi. Thân thể của bọn họ vẫn dán sát ở chung một chỗ như cũ, đợi đến khi sợi dây không hề bắn lên xuống nữa, Trần Kết nhắm mắt lại, đưa hai tay ra bưng lấy gương mặt Diệp Tư Viễn.

Bọn họ lấy một loại tư thế kỳ quái hôn môi, thân thể vẫn còn đang lắc lư với biên độ lớn. . . . . .

Lắc lư như con thoi ở giữa núi sông, hôn trong gió mát cây xanh.

Trần Kết mở mắt, phát hiện Diệp Tư Viễn đang nhìn cô, tóc của anh rơi ngược xuống, có vẻ hơi tức cười. Nhưng ánh mắt của anh đen nhánh sáng ngời, còn mang theo nụ cười.

"Diệp Tư Viễn, em nguyện ý." Trần Kết nở nụ cười, kiên định nói.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ôn Thôn Nương Tử

Ôn Thôn Nương Tử

Trích đoạn:Đan Ty Tuấn nhìn Tô Tích Nhân, tim vì nàng mà nhói đau. Từ khi mới quen, ấn

21-07-2016 41 chương
Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh? là một truyện ngôn tình của tác giả Dư Lạc Thần, bạn có

21-07-2016 34 chương
Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng là một trong 2 tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh

23-07-2016 94 chương
Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả

23-07-2016 10 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Sao anh không nói yêu em?

Sao anh không nói yêu em?

Anh khờ lắm! Tại sao trước kia anh không nói yêu em? *** Một tháng kể từ ngày gã lên

29-06-2016
Kết thúc bất ngờ

Kết thúc bất ngờ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Con tàu chở tình yêu

Con tàu chở tình yêu

Em thấy không tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia

23-06-2016
Sống khác để yêu em

Sống khác để yêu em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Chiều nay mưa

Chiều nay mưa

Cơn mưa lại về trước ngõ làm ủ dột cả một buổi chiều. Mưa thường đến với

23-06-2016
Khi cô ấy khóc

Khi cô ấy khóc

"Nhìn con xem, con luôn tươi cười, mẹ đừng lo nhé..." *** Khi cô ấy khóc. Người phụ

24-06-2016
Cafe không dấu vết

Cafe không dấu vết

Ngón tay cái lên tiếng lúc đầu ngày, vỏn vẹn hai chữ "Cafe ?!". Ngón tay cái nào đó

24-06-2016