XtGem Forum catalog
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 105 đánh giá )

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn - Chương 37

↓↓
Tôi vừa ăn vừa nhìn anh, nhìn dáng vẻ Diệp Tư Viễn ăn cơm đã quen, nhưng tôi không nghĩ tới khi cùng mọi người ăn cơm, anh thà bị đói bụng cũng không muốn người khác trợ giúp.

bạn đang xem “Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Anh chỉ nguyện ý để cho tôi giúp anh.

Về sau nếu cùng anh đi ra ngoài, tôi nhất định sẽ luôn đi bên cạnh anh, bởi vì anh không thể tách rời tôi.

Tôi nhớ kỹ rồi.

Sau kì nghỉ, khi đi học lại, tôi hỏi Vương Giai Phân chuyện làm thêm bữa trước.

Cô ấy lấy điện thoại ra, tìm số Ứng Hạc Minh đưa cho tôi rồi nói: "Anh ấy nói nếu cậu có hứng thì gọi cho anh ấy."

Tôi cầm điện thoại Vương Giai Phân rồi ấn nút gọi.

Giọng nói của Ứng Hạc Minh vang lên: "Chào em."

Tôi nghe thấy tiếng còi xe, tiếng radio từ trong điện thoại, chắc là anh ta đang lái xe.

"Xin chào, Ứng Hạc Minh, tôi là Trần Kết bạn học của Vương Giai Phân, bây giờ anh có tiện để nói chuyện không?"

"Ồ! Tiểu Kết hả, chào em chào em, đã lâu không gặp, em tìm anh có chuyện gì?" Có vẻ là tâm tình anh ta rất tốt.

Tôi đi thẳng vào vấn đề: "Là như vậy, Vương Giai Phân nói anh đang tuyển người mẫu cho cửa hàng của mình, tôi muốn hỏi thời gian làm việc, thù lao và công việc cần làm."

"À. Nếu không thì vậy đi, chúng ta gặp mặt rồi nói được không? Anh đang lái xe, âm thanh không tốt cho lắm."

"Anh có thể nói cho tôi biết trước là lương một tháng bao nhiêu không?" Tôi chỉ quan tâm vấn đề này.

"Mỗi lần chụp 300-500 tệ, một tháng được chừng 1800 tệ thôi."

Trong lòng tôi nhanh chóng tính toán, thù lao này đúng là không tệ, dù là một lần 300, một tháng chỉ đi 4 lần cũng có 1200 tệ rồi, so với thù lao khi đi làm ở siêu thị thì cao hơn.

Tôi nói: "Tôi biết rồi, cái này. . . Có cần phỏng vấn gì hay không?"

Ứng Hạc Minh cười, trả lời tôi: "Không cần, anh đã gặp em, dáng người em tôi cũng thấy rồi, khi nào em có hứng thì gọi cho anh để anh chuẩn bị, không thích thì không làm, rất đơn giản."

"Được, cám ơn anh, tôi quyết định rồi gọi cho anh."

"Được, vậy anh cúp trước, phía trước có cảnh sát giao thông đấy."

"Tạm biệt."

"Tạm biệt."

Cúp điện thoại, Vương Giai phân hỏi tôi: "Sao rồi?"

"Không tệ, nhưng mình vẫn phải hỏi Diệp Tư Viễn đã." Tôi nằm trên bàn học, trong miệng cắn bút suy nghĩ, quyết định buổi tối nói chuyện này với anh.

Ăn cơm xong, tôi rửa chén, dọn dẹp phòng bếp, giặt quần áo xong thì định tìm Diệp Tư Viễn nói chuyện thì thấy anh đã thay áo tay T-shirt, quần thể thao chuẩn bị chạy bộ rồi.

"Tiểu Kết, giúp anh thắt dây giày nhé.” Anh đi tới trước mặt tôi, tôi cúi đầu nhìn chân anh, anh mang đôi giày chạy màu đen, dây giày xoã ra hai bên.

Tôi đi tới phòng ngủ lấy một đôi tất, nói: "Mang tất vào, nếu không chân sẽ đau."

"Không có gì, anh quen rồi." Anh chỉ mang tất vào mùa đông, còn bình thường đều chân trần mang giày, nhưng mà chạy bộ chứ không phải đi bộ, không mang tất thì chân sẽ cọ xát vào giày rất đau.

"Không mang thì chút nữa em không mát xa cho anh nữa!" Tôi trợn mắt uy hiếp anh.

"A, được rồi." Diệp Tư Viễn thỏa hiệp, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa, tôi ngồi xổm trước mặt anh, giúp anh mang tất vào.

"Thật không thoải mái." Anh giật giật ngón chân lẩm bẩm.

Chân chính là tay của anh, có ai mà thích cả ngày mang bao tay? Chắc đây chính là cái cảm giác khi Diệp Tư Viễn mang tất.

Mang tất xong, tôi lại giúp anh mang giày, buộc lại dây giày, anh vui vẻ đi chạy bộ.

Tôi nhìn anh cúi đầu, miệng cắn bút ấn ấn mấy nút trên màn hình, tấm lưng vững chãi, bờ vai rộng cứ như vậy hiện ra ở trước mặt tôi, chỉ là khi nhìn thấy hai tay áo trống không phất phơ qua lại tôi vẫn cảm thấy nhói lòng.

Tôi bước nhanh đến sau lưng anh, vòng tay ôm lấy anh, áp má vào trên anh, nhiệt độ người anh cách lớp áo T-shirt truyền tới người tôi.

"Tiểu Kết?" Anh nghiêng đầu gọi tôi, để mặc cho tôi ôm, không có giãy giụa.

"Không có gì, để cho em ôm anh một lát." Tôi vừa nói vừa dùng sức ôm anh chặt hơn.

Cái này cứ gọi là con gái đa sầu đa cảm đi, tôi ôm Diệp Tư Viễn, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp.

Tôi nhắm mắt lại, lòng rốt cuộc bình tĩnh lại một chút, nghĩ tới chuyện lát nữa nói với anh, không biết anh có đồng ý không, hay sẽ lại tức giận.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh trai em gái - Tảo Đình

Anh trai em gái - Tảo Đình

Lời tựa Nếu nói rằng: "Yêu là mỗi sợi tơ. Tấm vải tình yếu nhất định phải do

15-07-2016 42 chương
Anh Chàng Ngọt Ngào

Anh Chàng Ngọt Ngào

Trích đoạn:Anh biết, cổ cô là nơi rất nhạy cảm, chỉ cần anh phà hơi thở vào, nó

21-07-2016 12 chương
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mình thấy rất hay nên chi

21-07-2016 120 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Truyện có nội dung nhẹ nhàng đơn giản nhưng hấp dẫn được đăng tải miễn phí tại

20-07-2016 59 chương
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu

Giới thiệu: Diệp Xuân (17 tuổi) : nữ nhân vật chính, là một người hiền lạnh nhưng

14-07-2016 97 chương
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu xoay quanh về trong lúc Chu Mông Mông vì chuyện chênh lệch tuổi

22-07-2016 54 chương
Vì em là les

Vì em là les

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Hà Nội trong tôi

Hà Nội trong tôi

Hà Nội rất đẹp. Dù sau này tôi có qua bao miền đất khác thì Hà Nội vẫn là tình yêu

24-06-2016
Dòng sông và nỗi nhớ

Dòng sông và nỗi nhớ

Nói là sông chứ thực ra nó chỉ là dòng suối nhỏ với tên gọi là suối Đu. Suối Đu

24-06-2016
Chỉ là để yêu

Chỉ là để yêu

(khotruyenhay.gq - Truyện ngắn dự thi cho tuyển tập: "Rồi sẽ qua hết, phải không?') Có

25-06-2016