Teya Salat
Nữ Vương Trở Về Tổng Giám Đốc Chớ Trốn

Nữ Vương Trở Về Tổng Giám Đốc Chớ Trốn


Tác giả:
Đăng ngày: 24-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 41 đánh giá )

Nữ Vương Trở Về Tổng Giám Đốc Chớ Trốn - Chương 28

↓↓
Quán bar

Trong không khí hỗn tạp tràn ngập mùi rượu cùng thuốc lá, âm nhạc mở tới mức tối đa, cơ hồ muốn phá hủy lỗ tai người khác. Trên sàn nhảy, cả nam lẫn nữ đều đang điên cuồng nhảy múa, vặn vặn vòng eo, lắc lắc cái mông. Đám con gái thì ăn mặc vô cùng mát mẻ, cười hi hi ha ha, dùng giọng điệu ngả ngớn khiêu khích dục hỏa đàn ông. Còn đám đàn ông lại vừa uống rượu vừa cùng nhóm con gái ăn chơi trác táng.

Trong quầy bar

Có một cô gái với mái tóc đỏ rượu hơi xoăn xoăn dài tới ngang eo, trên người tràn đầy khí chất nữ vương. Hai hàng mi vừa dài vừa tinh tế, đôi mắt to màu hồng vô cùng xinh đẹp, cánh mũi cao thẳng xinh xắn, đôi môi hồng nộn như cánh hoa anh đào. Da thịt trắng nõn mịn màng, gương mặt tinh xảo đến cực điểm. Dáng người cao gầy hoàn mỹ.

bạn đang xem “Nữ Vương Trở Về Tổng Giám Đốc Chớ Trốn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Trên người là một chiếc áo màu đen hở vai, bên dưới là một chiếc quần soóc ngắn màu trắng, đi kèm với dây đai màu xanh bằng da mịn màng cùng đôi giày cao gót thủy tinh màu hồng cao đến bảy phân.

Trên bờ vai trần trắng nõn, có một con rắn mỹ lệ tựa như san hô, thân hình cực nhỏ, nằm gọn trên đầu vai không hề nhúc nhích. Chỉ đến khi phun ra lưỡi rắn, người khác mới biết đó là rắn thật, là một con rắn sống!!

Bên cạnh, là bốn cô gái với bốn phong cách khác nhau, nhưng cũng cùng mặc một loại quần áo, vô cùng cao ngạo, kẻ đứng người ngồi xung quanh cô gái tóc đỏ.

Năm người là năm loại mỹ nhân hiếm thấy. Chỉ là cô gái có mái tóc màu đỏ ngồi ở giữa dường như mỹ lệ hơn một chút.

"Đầu, Khi nào thì chúng ta bắt đầu hành động a." Hề Linh với mái tóc đen thẳng, đáng yêu chu miệng lên.

"Ngu ngốc, Đầu có suy tính của riêng mình, ai cần cậu lo a." Mộc Nhĩ với mái tóc quăn màu lam, gõ một phát lên đầu Hề Linh.

"Vội như vậy làm cái gì?" Lạc Tình cũng với mái tóc quăn màu lam, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh uống cocktail.

"Được rồi, đừng ầm ĩ nữa." Hồng Nguyệt với mái tóc đen thẳng là người tỉnh táo nhất, im lặng nhất, nhẹ nhàng nhíu nhíu mày.

"Nhìn thấy bên kia không?" Hạ Du Huyên nhếch môi, ngón tay thon dài di chuyển, chỉ vào một góc sáng sủa, nơi Cảnh Hồng đang không ngừng ôm từng cô gái một.

Mấy năm nay, bọn họ nắm giữ trong tay toàn bộ tư liệu về nhà họ Liệt. Bao gồm toàn bộ tư liệu về tất cả các nhân vật ở trong đó.

Mà Cảnh Hồng này, là một tên ham mê sắc đẹp. Tuy cũng tính là đẹp trai, chỉ là tính cách này của hắn, khiến cho người ta chán ghét đến cực điểm.

"Ừm. Đó chính là Cảnh Hồng, một trong những kẻ Đầu muốn tự tay xử lý." Hề Linh bĩu môi.

"Ừm. Đúng vậy a, ta chỉ muốn một cánh tay của hắn, những cái khác tùy mọi người chơi đùa." Hạ Du Huyên đứng dậy, từ từ bước về phía Cảnh Hồng.

Bốn cô gái còn lại đứng tại chỗ, nhìn về phía bóng dáng yêu mị, nhếch môi cười nhẹ.

"Đại ca, đại ca, mau nhìn kìa, vị mỹ nữ đó, vị mỹ nữ đẹp nhất đó đang đi về phía chúng ta." Tên tiểu đệ bên cạnh Cảnh Hồng vô cùng kinh hỉ, ra sức lôi kéo người đàn ông đang không ngừng vận động.

"Hử?" Cảnh Hồng nhếch môi, buông cô gái dưới thân ra.

"Ưm. . .Cảnh Hồng đại nhân. . . Người ta vẫn còn muốn." Cô gái kia không thèm để ý tới toàn thân trống trơn bị người khác nhìn thấy, càng thêm không biết xấu hổ tiến sát lại gần Cảnh Hồng.

“Cút” Cảnh Hồng cười vô cùng dâm đãng nhìn Hạ Du Huyên đang đi về phía mình.

Có lẽ do ánh đèn quá mờ mà hắn vẫn chưa nhận ra Hạ Du Huyên chính là cô gái năm đó mình đã bắn bị thương.

“Cảnh Hồng đại nhân.” Hạ Du Huyên cố ý lắc lắc mông tròn, ngồi xuống đối diện Cảnh Hồng.

Cảnh Hồng nhíu nhíu mày, âm thanh này…

Không đúng, cô ta đã nhảy xuống vách núi và chết lâu rồi. Sợ cái gì chứ?

Sau đó, lông mày khẽ dãn ra.

Vừa mới đứng dậy, chỉ trong tích tắc đến thần không biết quỷ không hay, một cánh tay đã bị bắn thương, đau đớn ngã nhào xuống ghế sofa.

“Mày… Mày là ai?!”

Hạ Du Huyên đùa nghịch với khẩu súng bạc giảm thanh ở trong tay mình “Xem ra mày là người hay quên a, đến cả tao mày cũng quên rồi hả?”

“Không phải vì tao, mày mới có được vị trí như ngày hôm nay hay sao?” Hạ Du Huyên khinh thường nhìn Cảnh Hồng.

“Mày… mày là… con đàn bà năm đó?!” Cảnh Hồng trừng lớn hai mắt, không thể tin được nhìn vào cô gái giống như ma quỷ ở trước mặt!

“Hừ, coi như mày còn có chút trí nhớ.” Hạ Du Huyên vẫn như cũ nghịch ngợm khẩu súng trong tay mình, tiến từng bước một đến gần Cảnh Hồng.

“Chúng mày đang làm cái con mẹ gì? Không nhanh đi lên bắt con đàn bà kia cho tao.” Cảnh Hồng rống to.

Đám tiểu đệ xung quanh muốn rút súng ra, lại phát hiện.

“Chúng mày muốn tìm những cái này sao?” Hề Linh, Hồng Nguyệt, Mộc Nhĩ, Lạc Tình. Đem đủ loại kiểu dáng súng ống vứt trên mặt đất.

Trên tay mỗi người cầm một khẩu súng trường AK47.

“Mày…: Cảnh Hồng trừng lớn hai mắt. Không, tại sao cô ta lại trở nên cường đại như vậy?!

“Cực kì kinh ngạc? Điều này còn phải cảm ơn Cảnh Hồng đại nhân lúc trước đã bắn thương một cánh tay của tao, cực kì sảng khoái a.” Hạ Du Huyên đón lấy khẩu súng AK47 được Hề Linh ném qua, nhẹ nhàng chọc chọc gương mặt hoảng sợ của Cảnh Hồng.

“Mày…” Ngoài chữ này ra, Cảnh Hồng không biết phải nói gì nữa.

“Phịch phịch” một tiếng, cánh tay còn lại của Cảnh Hồng cũng đã bị bắn thương.

Những tên tiểu đệ còn lại đã sớm bị bốn cô gái giải quyết hết rồi.

Hạ Du Huyên trả lại khẩu súng cho Hề Linh “Hề Linh, Hồng Nguyệt nơi này giao lại cho mấy người đó.”

“A… Đúng rồi, không cần giết chết Cảnh Hồng đại nhân nha. Cứ để cho ngài ấy hưởng thụ cảm giác sống-không-bằng-chết đi, cảm giác tuyệt vời nhất của cuộc sống a.” Những chữ cuối cùng Hạ Du Huyên nói vô cùng nhẹ nhàng.

Thế nhưng, đối với những người xung quanh, nó tựa như âm thanh của thiên thần nơi địa ngục.

Binh đoàn Nữ Tử.

Hạ Du Huyên, Đầu, Đầu. Gần như toàn năng. Trải qua một năm kinh nghiệm trên đảo Địa Ngục, thành công biến thành đại ma nữ với công lực nhanh, chuẩn, độc. Có một người bạn vô cùng thân thiết, chú rắn nhỏ Su Su.

Hồng Nguyệt + Hề Linh: Phụ trách toàn bộ mảng thông tin, lắp ráp máy tính, súng ống đạn dược. Hơn nữa, đối với công lực giày vò hành hạ người khác, thật sự là cao thủ số một.

Lạc Tình + Mộc Nhĩ, phụ trách công việc đi theo Hạ Du Huyên đánh nhau, thu thập các bang phái nhỏ cùng nhiều nhiệm vụ nguy hiểm khác.

Su su: Sủng vật của Hạ Du Huyên. Đối với Hạ Du Huyên mà nói, nó cũng là một người bạn vô cùng thân thiết! Chỉ duy nhất nghe theo mệnh lệnh của Hạ Du Huyên, khả năng trao đổi giữa Hạ Du Huyên và Su Su vô cùng tốt, tựa như Su Su không phải là rắn, mà là một người bình thường. Đồng thời, cũng là lão đại trong đảo địa ngục.

Trước đây, vào thời điểm Hạ Du Huyên gặp phải bầy sói, vốn dĩ bây giờ càng ngày càng đông, cuối cùng chỉ còn lại 10 con, nguyên do đều vì sự xuất hiện của Su Su. Nhưng vì bị thương, nên đàn sói mới không sợ hãi, không có đào thoát hết.

Một tuần sau

"Đầu, tối nay có lễ kỷ niệm ngày thành lập ba đời nhà họ Liệt." Hề Linh khép máy tính lại, nhìn Hạ Du Huyên.

"Ừm."

"Bọn chúng tổ chức tiệc tại nhà của gia chủ Liệt gia, cần phải có thiệp mời mới được vào trong."

"Cậu cảm thấy chúng ta cần thiệp mời sao?" Hạ Du Huyên nhíu mày, ánh mắt cao ngạo không ai bì nổi.

"Cũng đúng a. . . Đối với nhà họ Liệt, chúng ta đã không thể thân thuộc hơn được nữa rồi a." Lạc Tình uống một ngụm nước, nói.

"Ừm." Hồng Nguyệt đạm mạc gật đầu một cái.

"Hồng Nguyệt, cậu không thể nhiệt tình hơn một chút sao." Hề Linh chu chu miệng, bất mãn nhìn Hồng Nguyệt.

Hồng Nguyệt vẫn nhàn nhạt gật đầu như cũ, không nói gì.

Hạ Du Huyên nhếch môi, buông ly rượu đỏ trong tay xuống "Mình lên lầu trước, đến tối gọi mình a."

Bốn người nhìn theo bóng lưng Hạ Du Huyên đang khuất dần nơi cầu thang.

"Ài, mọi người nói xem, rốt cuộc người đàn ông của Đầu trông như thế nào a?" Hề Linh tỏ vẻ chờ mong.

"Mình cũng rất muốn biết a. . ." Mộc Nhĩ cũng đứng bên cạnh Hề Nhi, vẻ mặt chờ mong.

"Nhất định là siêu cấp đẹp trai." Lạc Tình bày ra vẻ mặt háo sắc.

"Cậu cả ngày chỉ biết mê trai." Hồng Nguyệt trừng mắt liếc nhìn Lạc Tình.

"Cái gì a, vậy cậu thử nói xem là người đàn ông như thế nào đi." Lạc Tình bất mãn nhìn Hồng Nguyệt.

"Dù sao mình cũng tin tưởng ánh mắt của Đầu tuyệt đối không kém." Hồng Nguyệt liếc nhìn ba người còn lại, xoay người đi lên lầu.

"Cậu, hừ." Lạc Tình tức giận đến trừng mắt dựng lông, nổi giận đùng đùng chạy lên lầu.

"Ài, chúng ta cũng đi thôi. Chuẩn bị thật tốt để đêm nay chơi cho đã." Mộc Nhĩ bất lắc dĩ lắc đầu, lôi kéo Hề Nhi đi lên cùng.

——— —————

Phòng ngủ Hạ Du Huyên

Hạ Du Huyên lấy điện thoại ra, trên màn hình nho nhỏ, là hình ảnh hai người đang hôn nhau.

Ngón tay thon dài tinh tế vuốt ve gương mặt hoàn mỹ của Lãnh Liệt Hàn, đi đến gần cửa sổ, nói khẽ "Hàn, chờ em. Qua đêm nay, chúng ta có thể gặp nhau rồi."

——————

Cùng thời gian đó

Biệt thự gần biển

"Này, yêu nghiệt. Anh định thật sự đính hôn cùng cái cô gì gì Lâm gì gì Hàm đó sao?" Đường Sâm chất vấn Lãnh Liệt Hàn.

"Có ý kiến?" Ai biết, người đàn ông bày ra dáng vẻ không liên quan.

"Anh. . .Vậy Huyên Huyên phải làm sao bây giờ?" Đường Sâm chỉ là buột miệng nói ra tên của Hạ Du Huyên.

"Hạ Du Huyên?" Lãnh Liệt Hàn nhíu mày, nhẹ nhàng phun ra ba chữ.

Đường Sâm nghe thấy Lãnh Liệt Hàn kêu tên đầy đủ, còn tưởng anh đã nhớ ra "Anh. . .Anh nhớ rồi sao?"

"Nhớ cái gì?" Lãnh Liệt Hàn liếc mắt nhìn Đường Sâm, tiếp tục nhấm nháp ly rượu.

"Mới vừa rồi không phải anh đã gọi được đầy đủ tên của Huyên Huyên hay sao?"

"Cậu cả ngày ở trước mắt tôi lải nhải cái tên này, tôi có thể không nhớ sao?" Lãnh Liệt Hàn nhíu mày.

Đường Sâm đang khí thế hừng hực chợt tiu ngỉu hẳn đi, thật sự là vui mừng hụt rồi.

"Đúng rồi, hôm nay nhà họ Liệt có tổ chức tiệc, tại nhà của gia chủ, anh có đi không?" Đường Sâm hỏi.

Nhà họ Liệt này, hôm nay Đường Sâm anh muốn tiêu giệt toàn bộ bọn chúng. Tất cả đều do anh em bọn chúng đã hãm hại Huyên Huyên mất tích ba năm, đến giờ vẫn chưa có tin tức! Còn khiến anh phải đau khổ ba năm trời.

"Không đi." Lãnh Liệt Hàn suy nghĩ một chút, nói.

"Được. Em sẽ đi với Thanh Long và Ngân Long." Đường Sâm nói xong, vẫy vẫy tay rời đi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Văn án: Tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em đúng là ngốc

15-07-2016 75 chương
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Y Sinh Thế Gia

Y Sinh Thế Gia

Thêm một truyện ngôn tình hay của tác giả Diệp Chi Linh được đăng tải miễn phí mời

20-07-2016 17 chương
Muốn Nói Yêu Em

Muốn Nói Yêu Em

Trích đoạn:Trên đời này đứa nhỏ không cha không mẹ có rất nhiều, Tống Tiểu Tây

20-07-2016 43 chương
Mẹ ơi! Con thèm…

Mẹ ơi! Con thèm…

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập Truyện ngắn kinh dị) - Mẹ làm chi mà

28-06-2016
Chơi vơi Ba mươi

Chơi vơi Ba mươi

Phụ nữ, khi đã có chồng con, khi đã trải qua mọi cung bậc của yêu đương rồi, lòng

24-06-2016
Khoảng cách mong manh

Khoảng cách mong manh

(khotruyenhay.gq) ...Thừa cả chiếc Ipad mới cứng, chiếc laptop hiệu Apple, chiếc xe tay ga

30-06-2016
Mùa thu Sài Gòn

Mùa thu Sài Gòn

Tôi đến Sài Gòn vào những ngày mùa Thu đậm sắc vàng. Những cơn gió khe khẽ thổi làm

25-06-2016