Ring ring
Nữ Vương Trở Về Tổng Giám Đốc Chớ Trốn

Nữ Vương Trở Về Tổng Giám Đốc Chớ Trốn


Tác giả:
Đăng ngày: 24-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 40 đánh giá )

Nữ Vương Trở Về Tổng Giám Đốc Chớ Trốn - Chương 26

↓↓
"Ha ha ha. . . Lãnh đương gia, như thế nào, nghe thấy không?" Liệt Diễm càn rỡ cười to.

"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?" Ánh mắt Lãnh Liệt Hàn càng ngày càng băng lãnh. Đáng chết, cư nhiên dám tát bảo bối của anh?

Lãnh Liệt Hàn gắt gao cau mày, chẳng lẽ hắn biết trong mắt Hạ Du Huyên có tử tinh thạch?

Thấy Lãnh Liệt Hàn không nói lời nào, Liệt Diễm tiếp tục mở miệng "Nếu như một mỹ nhân mất đi đôi mắt xinh đẹp sẽ như thế nào nhỉ? Ha ha ha ha. . . ."

bạn đang xem “Nữ Vương Trở Về Tổng Giám Đốc Chớ Trốn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"tút tút tút. . ." Điện thoại truyền đến thanh âm cắt đứt lạnh băng.

Lãnh Liệt Hàn đem di động quăng xuống đất, trong nháy mắt, toàn bộ linh kiện đều bị văng ra.

"Đáng chết." Lãnh Liệt Hàn cau chặt mày.

"Hàn, vách núi Hắc Sơn." Đường Sâm bình tĩnh nói.

"Mang theo 100 người tinh anh, đi." Lãnh Liệt Hàn không để lại một câu dư thừa, không lãng phí thêm chút thời gian nào, điên cuồng lái xe.

Từ nơi này đến đó, ít nhất cũng phải mất nửa giờ đồng hồ.

——————–

"Anh, đây chính là người phụ nữ của Lãnh Liệt Hàn?" Liệt Hỏa lúc này toàn thân quần áo hồng rực, từ một cánh cửa khác tiến vào.

Hạ Du Huyên trừng mắt nhìn Liệt Diễm, nghe thấy âm thanh của Liệt Hỏa, khiến cho cô không khỏi hoài nghi.

Bọn hắn là anh em ruột? Thế nhưng. . . ******? Lại là đàn ông với đàn ông?

Ghê tởm! ! !

"Đúng như cô nghĩ, tôi cùng Hỏa nhi nhà tôi là anh em ruột, cũng là người tình thân mật nhất." Liệt Diễm nâng cằm Liệt Hỏa lên.

Kịch liệt hôn môi, trình diễn ngay trước mặt Hạ Du Huyên.

Hạ Du Huyên ghê tởm quay đầu đi.

"Anh, em thấy a, tại sao người phụ nữ của Lãnh đương gia lại ăn hại như vậy? trừ bỏ khuôn mặt hoàn hảo, vóc người xinh đẹp. Em thấy giống như một cái bình hoa." Liệt Hỏa châm chọc nhìn lên người Liệt Diễm.

"Chậc. . . Hỏa nhi, tại sao lại có kết luận sớm như vậy? Cô ta a, tính cách vô cùng mạnh mẽ." Liệt Diễm khinh thường nhìn Hạ Du Huyên.

"Có biết tại sao tôi biết trong mắt cô có tử tinh thạch không?" Liệt Diễm nhếch môi.

Hạ Du Huyên chuyển ánh mắt về hướng Liệt Diễm.

"Anh không biết sao? Đôi mắt màu hồng của tôi, sẽ thường biến thành màu tím, lại có thể biến mất trong nháy mắt, khôi phục thành màu hồng. Anh nói xem có gì kỳ quái đâu?"

Liệt Diễm coi thường biểu tình của Hạ Du Huyên, tự nhiên nói "Tử tinh thạch a. . .là thứ tất cả mọi người đều muốn tìm thấy. Cô nói xem, tôi có muốn lấy mắt của cô hay không? Hay là, tôi nên đợi Lãnh đương gia đến đây rồi nói?"

Nếu không ngoài dự đoán, Lãnh Liệt Hàn đang trên đường đến đây.

Hạ Du Huyên trừng lớn hai mắt, đứng dậy, rống to "Không cho phép anh làm thương tổn Hàn, tôi nói cho anh biết, có cái gì anh cứ nhằm vào tôi."

"A, thật gan dạ a. Không nghĩ tới Lãnh đương gia thế nhưng cần một cô gái nói hộ hắn?" Liệt Diễm tỏ vẻ khinh thường, Hạ Du Huyên không phải không nhìn thấy.

"Anh khinh thường phụ nữ? Cũng đúng, anh là một tên Gay cơ mà, hơn nữa còn **** Gay, ngay cả mẹ trong mắt anh, cũng là đàn ông đi." Hạ Du Huyên châm chọc nói.

"Cô nói cái gì?" Liệt Diễm không hề tức giận, thế nhưng Liệt Hỏa lại vô cùng tức giận.

"Cô nói lại lần nữa xem?" Liệt Hảo hung hăng trừng mắt với Hạ Du Huyên, lại bị Liệt Diễm ôm vào trong ngực, không thể động đậy.

"Thế nào? Tại sao lại nặng tai như vậy? anh em các ngươi, thật không đặc biệt chút nào a." Lời nói của Hạ Du Huyên chứa đầy hàm ý châm chọc.

Liệt Hỏa không biết thoát khỏi vòng tay của Liệt Diễm bằng cách nào, chạy tới quăng cho Hạ Du Huyên một cái bạt tai.

Cái tát có lực đạo rất lớn, khóe miệng Hạ Du Huyên tràn ra máu tươi.

Liệt Hỏa tựa hồ vẫn chưa hết giận, nhịn không được hung hăng giẫm mất phát lên bụng Hạ Du Huyên.

Máu, từ đùi Hạ Du Huyên chảy ra, màu sắc thật gai mắt.

Cô hoảng hốt ôm bụng, biểu tình trên mặt cực kỳ thống khổ.

Có trời mới biết cô phải tiêu tốn bao nhiêu sức lực mới có thể chống đỡ thân thể. Ngữ khí lạnh băng, hoàn toàn như thể biến đổi thành người khác "Liệt Diễm, Liệt Hỏa, tôi tuyệt đối không để cho các người được sống thoải mái."

Liệt Hỏa cả ngày bị Liệt Diễm bắt ở trong nhà, đối với thế giới bên ngoài không hề biết gì. Còn tưởng rằng thân thể Hạ Du Huyên rất yếu, không chịu nổi mấy cú đạp của mình, mới đổ máu.

"Chậc chậc. . . Nhìn xem, người phụ nữ của Lãnh đương gia tại sao lại yếu đuối như vậy? Đạp có mấy cái đã thổ huyết rồi sao?" Liệt Hỏa bĩu môi khinh thường.

Liệt Hỏa không hiểu, không có nghĩ Liệt Diễm cũng không hiểu. Thế nhưng, về thực lực hiện giờ mà nói:

Sở Thiên Ngạo, Lãnh Liệt Hàn và hắn, là một hình tam giác, ba người là ba đỉnh tam giác, mỗi người chiếm đóng một phương!

Hạ Du Huyên gợi lên nụ cười quỷ dị, bàn tay nhỏ bé mò vào trong ngực, Lãnh Liệt Hàn đã từng đưa súng cho cô.

Chống đỡ thân thể, run rẩy đứng lên.

Liệt Diễm ngưng mắt, hắn thật muốn nhìn xem, cô gái yếu đuối như vậy, có thể đem đến bất ngờ gì cho hắn.

Trong nháy mắt, 'đoàng' một tiếng.

Liệt Hỏa trừng lớn hai mắt, không thể tin được nhìn vào bóng dáng đang chạy trốn của Hạ Du Huyên, hai tay ôm chặt bụng mình.

Liệt Diễm lại càng kinh ngạc, tiến lên. Ôm lấy Liệt Hỏa, hướng về phía Cảnh Hồng vẫn đang lấp trong bóng tối, ra lệnh:

"Đuổi theo, bắt con tiện nhân đó về, tao muốn hai mắt của nó! Tao muốn nó sống không bằng chết!" Liệt Diễm điên cuồng gào thét.

"Vâng. Liệt Diễm đại nhân. . .Không, Liệt Diễm đương gia." Cảnh Hồng thần tốc chạy ra ngoài.

--- ------ ---

Đêm khuya

Một chiếc Bugatti Veyron màu hồng chạy điên cuồng trên đường quốc lộ.

Mái tóc màu bạc của Lãnh Liệt Hàn không ngừng bay lượn.

Đáng chết! Tại sao lúc trước anh lại quyết định xây dựng biệt thự ven biển ở chỗ chết tiệt đó chứ! Từ biệt thự gần ven biển đến vách núi Hắc Sơn, ít nhất cũng phải tiêu tốn đến gần nửa giờ đồng hồ!

Nghĩ đến bảo bối tâm can của mình còn đang bị Liệt Diễm khống chế, trái tim liền không nhịn được run rẩy kịch liệt.

"Bảo bối, chờ anh." Vừa nghĩ, xe càng điên cuồng gia tăng tốc độ, đem khoảng cách với nhóm Đướng Sâm kéo ra rất xa.

Đường Sâm rủa thầm một tiếng "Shirt. Tên yêu nghiệt này đang liều mạng sao? Đêm khuya trời tối như vậy."

Nói xong, bản thân cũng gia tăng tốc độ, đuổi theo rất nhanh.

Hạ Du Huyên cố nén những vết thương chồng chất trên cơ thể, liều chết chạy trốn, từ phía sau, có một bóng người đang từ từ đuổi theo, là Cảnh Hồng!

Hạ Du Huyên lặng lẽ rút súng trong ống tay áo ra, Cảnh Hồng dường như nhìn thấy điều này.

Khinh thường nhếch môi, lấy khẩu súng lục trong ngực ra, không chút do dự hướng về phía bả vai Hạ Du Huyên, bắn.

"A." Bắn trúng cánh tay đang cầm súng của Hạ Du Huyên !

Thống khổ hừ nhẹ.

Quỳ rạp trên mặt đất, mệt mỏi nhìn Cảnh Hống đang tới gần.

"Tôi sẽ cho anh nếm thử mùi vị, so với thống khổ còn khó chịu hơn gấp bội lần." Hạ Du Huyên quật cường chống đỡ bản thân, lại phát hiện cơ thể hoàn toàn không còn khí lực.

"Thật sao?"

Cảnh Hống khinh miệt cười "Cô cảm thấy, cô có cơ hội sao?"

"Có cơ hội hay không, không phải do anh định đoạt." Một âm thanh xa lạ không biết từ chỗ nào truyền đến.

Cảnh Hồng cảnh giác giơ súng lên, nhìn ngó xung quanh mình "Là ai? Ra mặt đi!"

Chẳng lẽ. . . là Lãnh Liệt Hàn?

"Ha ha. . ." Người xuất hiện, không phải Lãnh Liệt Hàn, mà là. . .

Sở Thiên Ngạo!

"Sở Thiên Ngạo!" Cảnh Hồng kinh hãi.

Sở Thiên Ngạo đau lòng ôm Hạ Du Huyên đã ngất vào lòng, ánh mắt khát máu chợt xuất hiện rồi biến mất rất nhanh.

"Người, tôi sẽ mang đi." Sở Thiên Ngạo hung hăng nện bước rời đi, cẩn thận đặt Huyên Huyên vào trong xe mình.

"Độc Xà, cho hắn một châm." Bước vào trong xe, hướng về phía Độc Xà vẫn đang canh giữ bên ngoài nói.

"Vâng, đương gia." Độc Xà nhìn theo bóng dáng ô tô rời đi.

Tiến đến trước mặt Cảnh Hồng.

Cảnh Hồng cảnh giác nhìn vào người đàn ông tóc đen tràn đầy sát khí ở trước mặt "Anh, anh muốn gì?"

Vừa mới dứt lời, trên cánh tay đã bị một cây ngân châm rất nhỏ đâm vào.

Trong nhất thời, ánh mắt tan rã.

Độc Xà nhếch môi hài lòng, tiến sát lại gần Cảnh Hồng, âm thanh mị hoặc nhẹ nhàng truyền vào trong tai Cảnh Hồng:

"Hạ Du Huyên nhảy xuống vách núi, không tìm thấy xác." Nói xong, liền xoay người rời đi

Đây là thuật thôi miên mới nhất được nhà họ Sở nghiên cứu ra, có thể khiến cho người ta quên đi toàn bộ những chuyện vừa mới xảy ra, hơn nữa sẽ hành động dựa theo lời người khác.

Cảnh Hồng gật đầu, chậm chạp vừa đi vừa lẩm bẩm "Hạ Du Huyên nhảy xuống vách núi, không tìm thấy xác. . .Hạ Du Huyên nhảy xuống vách núi, không tìm thấy xác. . .Hạ Du Huyên. . ." lặp đi lặp lại.

Một giờ sau

Trên vách núi Hắc Sơn đã không còn ai.

Lãnh Liệt Hàn mất nửa giờ đồng hồ phi đến đây, nhưng vẫn là chậm chân một bước.

Bảo bối của anh đâu?

"Huyên Huyên. . .Huyên Huyên. . ." Lãnh Liệt Hàn suy sụp hô to.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cảm Thụ Mập Mờ

Cảm Thụ Mập Mờ

Trích đoạn:Vì vậy lúc này, tất cả nhân viên của công ty mới lý giải được vì sao

23-07-2016 11 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Thằng đĩ

Thằng đĩ

- Ta nói mi nghe: một khi tình yêu có nguy cơ tan vỡ, thì tìm cớ chuồn đi, đừng để bị

24-06-2016
Tình đầu dở hơi

Tình đầu dở hơi

Tình đầu à! Tình đầu lấy vợ có vui lắm không? Sao tình đầu cứ cười trên nỗi

26-06-2016
Vị ngọt đôi môi

Vị ngọt đôi môi

Rầm ... chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nó đã bị lão ấn ngay vào góc phòng. *** Lão

24-06-2016
Vu Lan và hồi ức mẹ

Vu Lan và hồi ức mẹ

Mỗi lần họp lớp, tôi lại cười trừ mỗi khi tụi bạn học cấp III khoe về việc mua

28-06-2016
Pháo hoa

Pháo hoa

Tuổi trẻ của chúng ta, nếu không phải là tình yêu sâu đậm thì hẳn sẽ phải là một

24-06-2016