Nhóc, tôi yêu em thật rồi - Sahy0_0

Nhóc, tôi yêu em thật rồi - Sahy0_0


Tác giả:
Đăng ngày: 13-07-2016
Số chương: 80
5 sao 5 / 5 ( 90 đánh giá )

Nhóc, tôi yêu em thật rồi - Sahy0_0 - Chap 51

↓↓
Gió gầm gừ thốc mạnh vào trong nhà.... luồng jó như jữ tợn cuốn lấy mọi thứ lên.... Bà dì vẫn treo lơ lửng trên không... mặt bà tái lại... dường như không tin nổi mình đang bị jành bởi 2 thánh nữ... ai đó cứu bà với...


Nhìn Thanh thay đổi... bà Đoàn cảm thấy sợ hãi với con người trước mặt... bà không muốn con bà như zậy... bà không muốn thấy nó jống như kẻ jiết người như thế... thà là kêu bà đi chết còn hơn... Bà bất chấp lao tới ôm nó... vừa khóc bà vừa nói


_ Dừng lại đi Thanh ơi... dừng lại đi con....- bà ôm nó chặt nó như không muốn nó làm thế này nữa...


Nó chấn động... là ai đang kêu nó đó... sao tối wá nó không thấy j hết... làm ơn kéo nó ra khỏi chỗ này đi... nó đang ở nhà tại sao jờ lại tối thế này...

bạn đang xem “Nhóc, tôi yêu em thật rồi - Sahy0_0” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


_ Thanh ơi... dừng lại đi...


Mẹ... là mẹ đúng không... kéo kon ra với ... con không thấy j hết...


Ngân Trúc thấy nó hơi buông lỏng... cô dùng sức kéo bà dì về phía mình... rồi dùng tay đánh mạnh vào ngực nó...


Nó cảm thấy xương cốt mình rã rời... nó đang bị j thế này... sao lại nóng lạnh rồid còn đau nữa... nó mở mắt... thấy mẹ đang đỡ nó... xung wanh tiếng xì xầm lan nhanh hơn... nó buồn ngủ wá... nó cảm thấy rất mệt.... nó có thể ngủ không.... phải rồi khi ngủ thì sẽ không nghĩ j nữa... không nghĩ đến bà dì... không nghĩ đến ba mẹ... và không nghĩ đến Vương nữa...


5a.m


Khát nước wá... nó muốn uống nước... nó cần nước... . Người nó khẽ động đậy... bà Đòan jật mình thức dậy nhìn nó... bà cầm tay nó... vừa khóc vừa nói


_ Thanh... con tỉnh rồi hả...


_ Nước... nước


_ Để mẹ kêu người đi lấy...


Nó mệt wá... sao người nó chỗ nào cũng đau nhức hết zậy... đã xảy ra chuyện j... nó chả còn nhơ j nữa...


Bà Đòan mang nước đỡ nó ngồi dậy uống... Vội vàng uống nó bắt đầu...nhìn mẹ nó đầy vẻ ngạc nhiên.


_ Sao con lại ở trong phòng... con nhớ là lúc đó .... Con bị đánh rồi ngất xuống.... rồi....


_ Con thiệt không nhớ j sao Thanh... mọi việc hôm đó con wên hết rồi hả....? Bà Đòan nghi ngờ nhìn nó


_ Hôm đó... đã xảy ra chuyện j??- nó thiệt không nhớ j hết... sao cứ jống như nó vừa trải wa jấc mơ dài zậy...


_ Con đã ngủ 2 ngày rồi... là do con bị dầm mưa nên ốm thôi... không sao đâu- Bà Đòan ôm nó vào lòng nói.... Bà không muốn nó nhớ lại chuyện hôm đó... tốt nhất nên wên đi... lần này bà muốn bảo vệ nó... đứa con của bà... chưa bao h bà làm tốt nghĩa vụ làm mẹ... lần nào cũng là do bà yếu đuối hại nó bị họ hàng mắng bị bà dì đánh... là lỗi tại bà... bà ôm nó chặt hơn.. Mặc dù không hiểu sao mẹ nó lại ôm nó chặt đến zậy nhưng vẫn là trong lòng nó đã thấy rất ấm áp.


6.am tại trường.


_ Bà bị ốm hả... có sao không?- Như wan tâm hỏi nó


_ Phải đó, phải đó, có j nặng không.. tụi tui lo cho bà chết được..- Mi chống cằm nói nó


_ Tui không sao... bình thường à...


Reeeng...


_ Ê zô lớp rồi kà--- Ánh way xuống nói với đám nó.


Nó cũng im lặng way lên , tiết đầu tiên là tiết của chủ nhiệm cũng là tiết của Nguyệt Anh... rồi nó phải đối mặt ntn đây? Nghĩ đến Vương... tim nó bỗng thắt lại... không biết Vương ntn rồi. Mải nghĩ đến Vương nó wên mất là mọi người đang gọi nó.


_ Thanh, Thanh... - Ánh lay người nó


Nó như jật mình thóat khỏi cơn suy nghĩ đó, nhìn Ánh nhìn mọi người rồi nhìn thấy Nguyệt Anh đang jận jữ nhìn nó.


_ Sau jờ học... em lên phòng gặp tôi...- Nguyệt Anh chỉ nó rồi ra hiệu lên phòng.


Nó không biết chuyện tiếp theo j sẽ xảy ra đây... thoáng nhìn ra bên cửa sổ.... nó chợt nhớ đến cái cây đó... cái cây mà Vương nằm ngủ trên đó... lấp lánh đôi khuyên tai bạc.. lúc đó trông Vương thật sự rất đẹp... nó nhớ nó đã way đầu lại không nhìn Vương vì nó không muốn gây rắc rối... lắc đầu nhẹ... nó way mặt hướng lên bảng chăm chú nghe jảng...


Sau tiết học, nó chầm chậm đi lên phòng jáo vụ... nó phải gặp Nguyệt Anh... rồi bắt đầu ntn đây??


_ Thanh..- Khương nắm tay nó kéo lại


Bất ngờ... nó way mặt tiến sát vào gần Khương... một chút nữa là nó với Khương đã....


Vội đẩy Khương ra... nó đanh mặt lại hỏi


_ Có chuyện j


Khương thấy nó lạh lùng trong lòng lại thấy hơi buồn


_ Em vẫn còn để ý ở bệnh viện hả... lúc đó là mẹ tôi không đúng... tôi...


_ Còn chuyện j nữa không??? – nó cắt ngang lời Khương.


Khương không biết nói j, quá bất ngờ với hành động của nó... chỉ 2 ngày thôi nó đã thay đổi đến zậy rồi... không đúng... có cái j đó không đúng....nó..


_ Tôi phải lên phòng jáo viên.


Nó nói rồi bỏ đi một mạch, bước đi thật nhanh... nó không dám way đầu lại... trong trường này... ngòai đám bạn nó thì không còn ai tốt với nó như Khương.. bên Khương cảm jác thật an tòan yên bình đến kì lạ... lúc Khương kéo nó lại... tim nó bỗng đập liên hồi... nhưng nhớ tới lời bà Phan nói hôm đó... tâm nó lại lạnh băng... nó không trách bà cũng chẳng trách ai... mà bởi vì lời bà nói.. nó đúng là đồ sao chổi.... đã là sao chổi thì không nên đến gần người thánh thiện như thần thánh kia... nếu không sẽ vấy bẩn sự trong trắng đó...


Đứng trước cửa... nó trấn an mình một hồi rồi gõ cửa...


_ Vào đi.


Nó bước vào thấy Nguyệt Anh đang ngồi xoay lưng lại vơí nó...nó không biết là cô ta muốn nói j nó nữa đây..


_ Tới rồi hả? 2 ngày vừa rồi cô nghỉ, chắc không phải là vì thấy cắn rứt nên mới nghỉ chứ??? Nguyệt Anh buông lời nói móc nó


_ Có j không..?- nó lạnh nói


_ Zậy tôi vào vấn đề... mong cô từ nay đừng xuất hiện trước mặt Vương và cả Khương nữa.... đừng làm phiền 2 anh em họ...


_ Được- không ngần ngại nó trả lời với Nguyệt Anh như một cái máy di động... bản thân nó cũng biết Nguyệt Anh không thích nó tiếp gần 2 anh em họ. Cái này cũng đúng thôi... nếu là nó nó cũng chẳng muốn...


_ Cô nói thật sao?? Nguyệt Anh nghi ngờ nhìn nó


_ Thật, nếu không có j tôi về lớp...


Nói rồi nó bỏ đi mặc kệ Nguyệt Anh nhìn nó với vẻ ngi ngờ....


Chương trước | Chương sau

↑↑
Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh?

Em Có Tin Vào Định Mệnh? là một truyện ngôn tình của tác giả Dư Lạc Thần, bạn có

21-07-2016 34 chương
Yêu Không Phải Lúc

Yêu Không Phải Lúc

Trích đoạn: “Còn có thể thế nào nữa, là cậu tôi nói.” Trần Giác Phi tùy tiện

21-07-2016 59 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Hiếu Gia Hoàng Hậu

Hiếu Gia Hoàng Hậu

Thái tổ Hoàng Đế hoàng triều Thượng Quan định ra Tổ luật rất rõ ràng, không chút

23-07-2016 47 chương
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Mối Tình Đầu - Sogood

Mối Tình Đầu - Sogood

Đầu tiên phải kể sơ qua thế này.. lớp em là lớp cá biệt, tuần nào cũng đội sổ

17-07-2016 28 chương
Tìm chỗ ngủ

Tìm chỗ ngủ

Ti toe đơn giản lắm, có một thằng non choẹt tay cầm bao thuốc ba số vứt xuống bàn

29-06-2016
Trùng phùng nghịch lý

Trùng phùng nghịch lý

Người ta thường nói: "Có những thứ dù nó vụt khỏi tầm tay nhưng rồi trở lại nó

24-06-2016
Ngôi nhà trên cây

Ngôi nhà trên cây

Tôi trở lại quê hương sau hơn 10 năm xa cách, 10 năm không phải thời gian quá dài, nhưng

26-06-2016
Nước mắt rơi chung

Nước mắt rơi chung

Bạn rơm rớm nói, ông tặng cái chết của mình cho người dân như một cơn mưa phúc

28-06-2016
Miền thương!

Miền thương!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Mỗi chúng ta

27-06-2016
Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam của tác giả Mị Dạ Thủy Thảo truyện ngôn tình sắc xoay quanh

21-07-2016 20 chương
Bước hụt

Bước hụt

Ngày báo tin đậu đại học, nó vừa vui vừa lo, xa ba mẹ, gia đình, nó không dám chắc

23-06-2016

XtGem Forum catalog