Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện

Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 68
5 sao 5 / 5 ( 0 đánh giá )

Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện - Chương 56

↓↓
Kiều Phi


Bác sĩ đã tháo đai cố định tay cho anh.


Tôi đứng dậy hỏi: "Anh có việc gì không?"


"Có". Anh đáp, "Em tìm giúp anh bản tin trên báo Thế giới về tình hình Khối hiệp ước Bắc Đại Tây Dương sử dụng quân sự đối với liên minh phía nam".

bạn đang xem “Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Không hiểu đây là tin tức từ thời đại nào nữa, tôi mở máy tính tìm.


Tôi đưa báo cho anh, sau đó đăng kí.


Gia Dương nhận báo, anh nhìn tôi hỏi: "Thế nào rồi?"


Nhìn dáng vẻ của anh, tôi biết anh đang tìm từ thích hợp để nói với mình.


"Em có bận lắm không?"


"Anh nhìn thấy rồi đấy". Tôi đáp, "Em đang định ngủ trưa".


"Vậy nhé, cảm ơn em. Anh đi trước đây".


"Không có gì".


Gia Dương vừa đi, tôi liền nhận được điện thoại từ phòng Phiên dịch cao cấp mói tôi qua bên đó một chút. Tôi xin phép ông phiên dịch già. Ông đang cầm kéo cắt báo, vẫn không ngẩng đầu lên: "Đi sớm về sớm nhé, bởi nếu có người tới muộn báo thì bác không tìm được đâu".


Hóa ra là đại hội toàn cầu với chủ đề: Phát triển bền vững. Phiên dịch trong phòng không đủ do vậy phải điều động thêm từ các phòng ban khác để hỗ trợ các hoạt động tổ chức, tiếp đón, tháp tùng các đại biểu. Chị phụ trách nhóm phiên dịch phân công công việc cho mỗi người theo danh sách. Tôi đoán cùng lắm thì mình chỉ có thể được tháp tùng phu nhân đoàn đại biểu đi thăm quan. Phiên dịch tiếng Anh Triệu Bằng Viễn đang đứng cách tôi khá xa nhưng cũng hét lên chào tôi. Đúng lúc tôi đang cười với cậu ấy thì chị phụ trách đọc tới tên tôi.


"Kiều Phi!"


"Có mặt"


Chị phụ trách đưa mắt nhìn tôi lúc đó đang ngồi cạnh cửa sổ, chậm rãi phân công: "Hội nghị buổi thứ hai, ngày 15/11, em có mặt. Buổi sáng chín giờ mười lăm phút tới mười một giờ, buổi chiều từ 14 giờ 15 phút tới 16 giờ, làm phiên dịch cabin tiếng Pháp".


Chị ấy nói xong mà tôi vẫn đứng ngây ra. Phải một lúc sau mới bình thường trở lại. Đây là cơ hội làm việc thế nào nhỉ? Quá tốt rồi, đúng là khổ tận cam lai, Kiều Phi mày có cơ đổi đời rồi.


Tôi nhìn thấy những ánh mắt đố kỵ của các đồng nghiệp đang chĩa vào mình, vội vàng giấu nụ cười mãn nguyện đi. Chắc giờ đây họ đang mong tôi phạm sai lầm. Cứ chờ đấy mà xem, tôi sẽ chuẩn bị tốt, sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc, cứ chờ đấy mà xem.


Phân công xong, chị phụ trách tuyên bố kết thúc cuộc họp. Chị ấy gọi tôi lại và đưa rất nhiều tài liệu.


"Kiều Phi à, đây là lần đầu em làm phiên dịch cabin cho hội nghị, em phải chuẩn bị kỹ đấy".


Tôi đáp: "Vâng, vâng".


Chị nhìn tôi, dường như cảm thấy rất khó hiểu liền hỏi tôi: "Một cô gái hoàn hảo như em, tại sao lúc đó lại nằng nặc xin đi Kenya làm gì chứ?"


Tôi đáp: "Em làm vậy là phục vụ nhân dân thôi mà".


"Được rồi, bây giờ em về chuẩn bị đi, phục vụ tốt cho nhân dân trong nước là được rồi".


Tôi mang tập tài liệu về nhà nghiên cứu. Nhiệm vụ vinh quang tới một cách bất ngờ này dường như kích thích tôi, tôi ăn nhiều, chăm chỉ luyện tập, ngủ ngon hơn.


Một buổi tối khi tôi và chị Đặng ăn cơm, ti vi đang chiếu phim Vua đầu bếp.


Chị Đặng đang gặm xương ngạc nhiên nhìn tôi hỏi: "Kiều Phi à, em lại coi mình là nhân vật trong phim phải không?"


Tôi ngượng ngùng đáp: "Đâu có, chị mau ăn đi. Ngon thật đấy!".


Thế nhưng, tâm trạnh hớn hở, tinh thần và thể lực sung mãn, ý chí quyết tâm của tôi chỉ sục sôi tới buổi sáng hôm khai mạc hội nghị. Khi khoác lên mình bộ vest, đeo thẻ "Phiên dịch" trước ngực, tôi bỗng phát hiện ra trống ngực đang đánh liên hồi.


Nhân lúc người dẫn đoàn không để ý tôi liền bước ra khỏi phòng nghỉ.


Tôi nhìn về phía hội trường, cảnh tượng trước mắt dường như tôi đã gặp rồi. Ngày đó, tôi được chứng kiến Trình Gia Dương làm việc một cách xuất sắc, còn hôm nay tôi ngồi trong căn phòng này, lần đầu tiên làm phiên dịch cabin.


Không xong rồi, tôi phải hút một điếu thuốc mới đượoc.


Tôi đang tìm phòng hút thuốc thì bỗng từ đằng sau vang lên tiếng của Trình Gia Dương: "Kiều Phi!"


Tôi quay lại.


Trình Gia Dương mặc một bộ vest đen, áo sơ mi, cà vạt cùng màu. Khuôn mặt xương xương trắng trẻo, cách ăn mặc trau chuốt rất chỉnh tề, trông anh thật tuấn tú.


Lúc này tôi có rất nhiều chuyện muốn nói với anh, thế nhưng tôi cũng biết rằng có rất nhiều điều không nên nói. Tôi chỉ biết đứng nhìn anh.


Anh đưa tay chỉnh lại thẻ trước ngực cho tôi, chậm rãi, dịu dàng trấn an tôi: "Đừng qua căng thẳng Kiều Phi à, không ai giỏi bằng em đâu".


Tôi gật đầu: "Em tên là không căng thẳng".


Anh bật cười.


"Hôm nay anh làm gì, anh không phải dịch à?" Tôi hỏi anh.


"Anh tháp tùng đoàn lãnh đạo Liên Hợp Quốc, lát nữa sẽ có cuộc họp hội đàm và phỏng vấn".


Tôi gật đầu.


"Được rồi, em đi đi. Đã nhớ lời anh nói với em chưa?"


"Đương nhiên là em nhớ rồi". Tôi chỉ tay vào mình, "Em giỏi nhất mà".


Tôi được ghép ca với một anh, trước khi ngồi vào chúng tôi bắt tay, hỏi han nhau.


Tôi nắm chặt bút ghi tốc kí, tôi nhấn công tắc bật thiết bị dịch, khi nghe thấy lời phát biểu đều tiên của đoàn đại biểu Pháp, tôi liền dịch một cách lưu loát vào micro: "Chúng ta đang theo đuổi mục tiêu có thể duy trì sự phát triển kinh tế xã hội, giống như loài người ngưỡng mộ sự trường sinh..."


Tôi cảm thấy rất rõ, tôi- Kiều Phi, vô cùng xuất sắc.


Trình Gia Dương


Hội nghị kết thúc, sau khi tiễn những nhân vật lãnh đạo của Liên Hợp Quốc, tôi không có nhiệm vụ gì quan trọng nữa.


Tôi nghe đoạn băng ghi lại công tác phiên dịch của Kiều Phi, cảm thấy cô ấy có thể giành được tám mươi lăm điểm. Tuy đôi chỗ còn chưa hoàn hảo, nhưng đã đạt được yêu cầu nhanh gọn, chính xác. Cô gái năm xưa đến cả "lò hỏa táng" cũng không xử lý nổi, bây giờ đã trở thành phiên dịch viên xuất chúng cấp nhà nước.


Tiểu Hoa rót sữa cho tôi, nhìn thấy tôi đang chơi bi a trên máy liền cười.


"Anh có hứng thú chơi một mình kia à?"


"Cũng không hẳn như vậy". Tôi đỡ lấy cốc sữa, uống một ngụm rồi nói, "Vốn có một đối thủ rất được, nhưng không biết lúc này đang ở đâu nữa".


"Thế à? Anh còn có bạn trên mạng nữa ư?"


"Tại sao lại không chư?" Tôi nhìn cô ấy.


"Là nam hay nữ vậy? Anh không được yêu đương lăng nhăng qua mạng đâu đấy".


Tôi cười: "Đừng quê như vậy chứ".


Cũng đã lâu tôi không gặp Tôi không tin không đăng kí được, nay đã đổi tên thành Lê Nhượng Khổng Dung. Có lẽ mọi người đều có việc phải làm, bận việc cơ quan, ai mà rỗi hơi ngồi nghe người khác trút bầu tâm sự chứ.


Tiểu Hoa nói: "Nếu chơi xong rồi thỉ đi ngủ đi nhé, đừng để quá mệt đấy".


"Được, em ngủ trước đi, anh còn tắm nữa".


Thành tích xuất sắc của Kiều Phi trong hội nghị đã khiến trưởng phòng chuyển cô ấy từ phòng Tư liệu về phòng Phiên dịch cao cấp.


Ngày hôm sau, phó phòng nhân sự dẫn cô ấy tới các phòng ban liên quan để gặp gỡ đồng nghiệp, anh còn giới thiệu chúng tôi với nhau nữa.


Chúng tôi bắt tay nhau, Kiều phi nói với phó phòng nhân sự: "Em quen anh Trình, chúng em từng học cùng trường".


Tôi khích lệ: "Cố gắng lên".


Phi đáp: "Cảm ơn anh".


Đến trưa, mẹ tôi gọi điện tới, nhưng thật ra là thư ký của bà gọi gián tiếp: "Gia Dương à, cậu chờ một chút, Vụ trưởng muốn nói chuyện với cậu".


"Gia Dương!" Giọng mẹ tôi vang lên, "Trưa nay hai mẹ con mình ăn cơm vớ nhau nhé"


"Vâng ạ".


"Chúng ta sẽ đi xe của mẹ. Mẹ chờ con ở trước cổng".


"Vang".


Tôi dập máy xuống, hít một hơi thật sâu.


Tôi khoác áo gió rồi đi xuống, lúc xuống hành lang tôi nhìn thấy phiên dịch tiếng Anh Tiểu Triệu đang nói với Phi: "Đúng mà. Lúc đó mình rất lo đấy, mình còn nói sao một cô gái như cậu lại quyết định tới nơi đó chứ, song cậu cũng cừ thật đấy, mình nghe bọn họ nói, nghiệp vụ của cậu rất khá..."


Tôi đứng cạnh bọn họ chờ thang máy, Tiểu Triệu nhìn thấy tôi liền giơ tay chào: "Chào anh!"


"Hi!" Tôi đáp lại.


Kiều Phi cười với tôi rồi hỏi: "Anh cũng tới nhà ăn à?"


"Không, anh ăn ở nơi khác" Tôi đáp lại.


Xuống tới nhà ăn, họ ra khỏi thang máy.


Tiểu Triệu chỉ đi sau Phi có nửa bước, trông dáng vẻ dường như rất quan tâm tới cô ấy.


Xe của mẹ tôi đã chờ sẵn ở trước cơ quan, tôi lên xe. Mẹ tôi vẫn đang xem tài liệu.


Lúc chúng tôi tới nhà hàng, mẹ mới bỏ tài liệu xuống.


Mẹ tôi nhìn tôi đang ăn gan vịt liền hỏi: "Sao con gầy thế?"


"Đâu mà mẹ"


"Mẹ không nghĩ như vậy đâu, con gầy đi rất nhiều đấy". Mẹ tôi uống một ngụm nước hoa quả, "Sắp tới, bố mẹ phải đi công tác dài ngày".


"Vâng"


"Trước khi đi bố mẹ muốn hẹn gặp bố mẹ của Tiểu Hoa".


Tôi ngẩng đầu lên nhìn mẹ: "Được ạ, chắc bọn con cũng không cần phải đến. Mẹ biết đấy, con không giỏi ăn nói với các bậc bề trên mấy".


Mẹ tôi thở dài: "Gia Dương à, con không còn nhỏ nữa. Ý của mẹ là muốn sắp xếp ổn thỏa chuyện của con và Tiểu Hoa".


Tôi đã có linh cảm ngày này sắp tới nên không bất ngờ chút nào, tôi lấy giấy ăn lau miệng: "Tại sao không ai giục Gia Minh lấy vợ chứ?"


"Gia Minh ư?" Mẹ tôi cũng không ngạc nhiên chút nào. "Nếu như nó cũng có cô gái phù hợp giống như con và Tiểu Hoa thì tốt biết mấy".

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Cảm Thụ Mập Mờ

Cảm Thụ Mập Mờ

Trích đoạn:Vì vậy lúc này, tất cả nhân viên của công ty mới lý giải được vì sao

23-07-2016 11 chương
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ

Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ là truyện ngôn tình quân nhân dành cho các bạn thích đọc thể

21-07-2016 42 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Phía sau một chàng trai

Phía sau một chàng trai

  (khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu

26-06-2016
Mưa và nước mắt

Mưa và nước mắt

Anh là một chàng trai rất phong lưu. Với vẻ bề ngoài điển trai cùng một tính cách

30-06-2016
Người thực vật

Người thực vật

(khotruyenhay.gq Tham gia viết bài cho  tập truyện kinh dị số 1) Lan vẫn chưa hay biết, ở

27-06-2016
Thằng bé

Thằng bé

Đến con chó cũng còn có một cái tên.... *** - Ăn cướp! Bà con ơi, ăn cướp!!! Ông

30-06-2016
Mùa đi ngang phố

Mùa đi ngang phố

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Người đàn bà điên

Người đàn bà điên

Cuộc đời vốn chẳng ai nói trước được điều gì. Đã nghiệt ngã sẽ lại gặp

29-06-2016

pacman, rainbows, and roller s