Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện

Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 68
5 sao 5 / 5 ( 105 đánh giá )

Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện - Chương 55

↓↓
Trình Gia Dương


Tôi tưởng rằng Kiều Phi sẽ cùng các đồng nghiệp trong cơ quan tới thăm tôi, nhưng cô ấy đã không tới.


Tâm trạng tôi rối bời.


Vụ cháy lần này khiến tôi rơi vào rất nhiều tâm trạng. Từ trước tới giờ, tôi giành giật theo đuổi cái gì? Số mệnh con người giống như quỹ đạo của các ngôi sao, không được phép đi chệch. Tôi và Kiều Phi đã có duyên gặp nhau nhưng cuộc gặp gỡ ấy lại khiến tôi rất lâu, rất lâu mà vẫn chưa tìm thấy phương hướng. Còn Tiểu Hoa, cô ấy đã kéo tôi trở về quỹ đạo trước kia.

bạn đang xem “Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Từ nay tôi có thể tiếp tục sống, yên ổ, thanh thản cho tới chết.


Tôi trở mình, bỗng một ý nghĩ thoáng qua trong đầu. Tôi miên man suy nghĩ, rồi tự khẳng định: Chắc chắn cô ấy không biết tôi bị thương, nếu không đã tới thăm rồi. Trước đây khi tôi bị cảm lạnh, cô ấy đã rất lo lắng. Nếu như biết được tình trạng hiện tại của tôi, thì bất luận là như thế nào cô ấy cũng sẽ đến.


Cho nên, chắc chắn là cô ấy chưa biết.


Tôi sẽ trả đũa, tôi sẽ giả bộ không để ý, cô ấy hỏi tôi, tôi sẽ trả lời không sao.


Hiện giờ tôi đã khá hơn, có lẽ cũng sắp được về nhà rồi.


Khi bác sỹ đang cố định tay cho tôi thì bố tôi đến.


Tôi không nói gì với bố, còn bố cứ chờ ở bên cạnh. Bôi thuốc, thay băng phải mất tới hai tiếng đồng hồ, thế nhưng ông vẫn ở đó.


Khi bác sĩ truyền dịch xong, tôi ngồi xe của bố tới Bộ. Lúc xuống xe, bố tôi dặn: "Mấy ngày này con đừng làm gì, về nhà sớm nghỉ ngơi, vết thương mới mau lành".


Tôi trả lời: "Vâng, thưa bố".


Tôi tới phòng làm việc, không ngoài dự đoán, tôi nhận đượx sự xhao2 đón nhiệt liệt của mọi người, họ hỏi han tôi rất lâu. Tôi muốn bàn giao một số việc với đồng nghiệp nhưng trưởng phòng nói: "Đừng sốt ruột Gia Dương à, cậu cứ nghỉ ngơi cho khỏe đã".


"Về cơ bản đã quyết định xong rồi, đây là danh sách những nhân viên ở lại Cục ta, cậu xem đi nhé. Nhóm phiên dịch mới vẫn do cậu dẫn dắt".


Tôi cầm tờ danh sách trên đó không có tên của Kiều Phi.


Tôi nhìn trưởng phòng thắc mắc: "Thế trưởng phòng không giữ cô gái đó lại à?"


"Cậu nói cô nào cơ?"


"Là cái cô biết thủ ngữ ấy, anh đã nói một người kiêm hai nhiệm vụ cơ mà".


"Cậu nói về Kiều Phi phải không?".


"Em còn tưởng anh không nhớ cô ấy nữa cơ. Đúng rồi, cô ấy được phân đi đâu vậy?"


"Tôi không nhớ cô ấy ư? Toàn Cục ai cũng đều biết cô ấy đấy". Trưởng phòng đáp.


"Cô gái này xin đến Đại sứ quán ở Kenya".


Tôi sững người.


"Chỗ ấy sao lại để cho các cô gái đi? Nơi đó vừa nội chiến lại vừa dịch bệnh, thế đã phê chuẩn chưa ạ?"


"Chỗ ấy đang thiếu người, không ai đi. Kiều Phi rất kiên trì, cô ấy còn xin với cấp trên nữa, cấp trên đã phê chuẩn rồi. Hiện tại cô gái này đã trở thành tấm gương của cả Bộ đấy. Chắc chỉ mấy ngày nữa cô ấy đi rồi, hiện cô ấy đang được nghỉ để thu xếp hành lí".


Tôi gật đầu: "Vậy em cũng đi đây, trưởng phòng à, anh cứ làm việc của mình đi nhé". Tôi vội rời khỏi văn phòng, trưởng phòng gọi với theo: "Gia Dương à, cậu đừng vội làm việc, phải chú ý nghỉ ngơi đấy...".


Tôi liền gọi điện cho Kiều Phi, cô ấy bắt máy rất nhanh: "Gia Dương à?"


"Là anh đây. Em đang ở đâu thế?".


"Ở nhà"


"Em đừng đi đâu cả, nửa tiếng nữa anh sẽ tới".


"Em sắp ra ngoài rồi, anh có việc gì không?"


"Anh sẽ nói cho em biết". Tôi nói to vào điện thoại, "Đừng có đi đâu đấy".


Tôi vẫn chưa kịp gõ cửa, thì Kiều Phi đã mở. Nhìn thấy cánh tay tôi đang giơ lên, cô ấy thờ ơ nói: "Anh đã xuất viện rồi".


Từ trước tới giờ tôi chưa từng có những lời nói cũng như hành động gì ác ý cả, có điều tôi không thể chịu được những biểu hiện bây giờ của cô ấy.


Cô ấy nhìn tôi, tránh sang một bên để tôi vào, cửa vẫn mở to.


Chỉ có một mình cô ấy ở nhà, tôi ngồi trên ghế sô pha, bỗng nhiên lại cảm thấy chẳng biết phải nói gì nữa.


Một lát sau, Kiều Phi rót nước cho tôi. Tôi ngẩng đầu lên hỏi: "Em có biết Kenya là nơi như thế nào không?"


Cô ấy ngồi xuống không nói gì, quay mặt ra ngoài cửa.


"Anh đang nói chuyện với em mà".


Cô ấy liền quay lại rồi cười: "Sao vậy? Có đáng không? Dù gì cũng phải có người đi thôi mà".


"Sao em lại thích tự làm khổ mình như vậy? Nơi đó những người có trình độ tiếng Pháp bình thường thôi cũng có thể đi được, vậy công lao bao nhiêu năm khổ luyện của em đổ xuống sông xuống biển sao?"


"Anh không cảm thấy mình quá nhiều chuyện sao? Anh định lấy tư cách gì để khuyên em?" Cô ấy vẫn cười, nhưng lại đang phản bác lại tôi rất sắc sảo, "Anh nghe em nói đây Trình Gia Dương, cho dù với tư cách gì đi chăng nữa thì anh cũng nói hơi nhiều đấy. Anh không cảm thấy như vậyà?".


Chúng tôi chưa từng cãi nhau, nhưng lời nói của Kiều Phi khiến tôi nổi cơn thịnh nộ. Tôi đứng bật dậy, run người vì tức giận: "Em chẳng biết tốt xấu gì nữa rồi Kiều Phi ạ. Em hỏi anh định lấy tư cách gì để nói chuyện với em ư? Anh sao? Tư cách gì ư?".


Tôi giận tới mức không nói đuôc gì nữa. "Đúng vậy, em hỏi rất đúng. Anh là gì của em chứ? Anh quan tâm tới những chuyện của em như vậy để làm gì? Có điều Kiều Phi à, em cũng không hề nghĩ tới bố mẹ mình phải không? Họ nuôi dưỡng em bao nhiêu năm như vậy, cũng không dễ dàng gì mới được làm phiên dịch cao cấp thì em lại đày đọa bản thân tới Kenya. Đã tới đó thì hai năm cũng không được về, em làm như vậy thử hỏi có lỗi với ai?".


Cô ấy không nói gì, quay đầu đi, tay run bần bật. Sau đó cô ấy châm một điếu thuốc, tôi liền nói: "Cho anh một điếu".


Cô ấy nhìn tôi, sau đó đưa một điếu thuốc vào miệng tôi rồi châm lửa.


Cả hai chúng tôi cùng trấn tĩnh lại một chút.


Tôi rít một hơi dài, rồi nói với cô: "Anh không tới đây để thương lượng với em. Anh tới là để thông báo cho em biết, đồng chí Kiều Phi ạ, đồng chí không thể đi Kenya được". Tôi nói từng tiếng một, rất rõ ràng, "Em không muốn làm phiên dịch nữa phải không?


Thế thì tốt quá rồi, danh sách phòng Phiên dịch cao cấp cũng đang khó chọn. Nói chung em không cần làm ở đó, anh sẽ tìm một chỗ khác cho em".


Tôi định về, mới nói với cô ấy mấy câu nhưng tôi có cảm giác còn đau hơn cả khi phẫu thuật: "Bây giờ em không cần phải đi làm đâu, em hãy chờ để đến báo cáo ở phòng mới đi".


Lúc tôi nói anh đi đây, vết thương trên vai tôi nhói đau.


"Gia Dương, anh làm như thế này là vì cái gì?" Cô ấy nói phía sau, "Em không đồng ý, em sẽ không thay đổi nguyện vọng".


"Nhân viên phải phục tùng cấp trên". Tôi quay lại nói với cô. "Mà còn chuyện này nữa Kiều Phi ạ, em biết anh lâu như vậy rồi, em đã thấy anh không làm được việc gì chưa?"


Cô ấy không nói gì, cứ ngồi đó nhìn tôi.


Vốn dĩ tôi đứng cũng chưa vững lắm, nhưng nhìn dáng vẻ của cô lúc này, khuôn mặt nhỏ nhắn, cặp mắt mèo ương bướng, lại khiến tinh thần tôi dao động.


"Em học hút thuốc từ ai đấy?" Tôi hỏi.


"Một người bạn nước ngoài, em đã hút thuốc từ rất lâu rồi".


"Có biết hút thuốc rất có hại cho sức khỏe không?"


"Thế anh có biết không?"


"Anh thì cảm thấy không sao". Tôi nói thật.


"Em cũng vậy". Cô ấy đáp lại.


Đúng là chúng tôi không thể cứu vãn được nữa rồi, tôi chẳng có cách nào để thuyết phục nổi cô ấy.


Tôi đóng sầm cửa rồi bỏ đi.


Kiều Phi.


Gia Dương hồi phục thật tốt, anh khỏe như vâm, chạy tới mắng tôi.


Sau khi anh bỏ đi, tôi càng nghĩ càng thấy tức giận. Thường ngày tôi rất biết cách áp đảo người khác, thế mà cứ gặp anh tôi lại chẳng nói được gì.


Tôi vùi đầu ngủ.


Buổi tối, tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, là số máy của Ba Ba. Cô ấy vừa bay về từ Paris, muốn mời tôi và Tiểu Đơn đi uống rượu.


Tôi vốn đang mệt, hơn nữa lại lười đi liền nói với cô ấy: "Để lần sau đi, tớ mệt quá".


"Sao cậu chẳng nhiệt tình gì thế? Mau đi đi, khó khăn lắm Tiểu Đơn mới không phải tăng ca, hơn nữa cũng lâu rồi chúng mình chưa gặp nhau mà".


"Thôi được rồi".


Tôi đứng dậy, rửa mặt qua loa rồi đi.


Tới hẹn, tôi nhìn thấy hai cô bạn mình trang điểm rất rạng rỡ, xinh đẹp đã ngồi ở đó.


Vừa nhìn thấy tôi, Ba Ba liền nói: "Này cậu ngồi xa xa tớ một tí đi, ai không biết lại tưởng tớ mang người giúp việc tới".


"Cậu thật độc ác".


Tôi ngồi xuống rồi rót rượu. Trong lòng cảm thấy hơi buồn, tâm trạng tôi vốn đã không tốt, thế mà lũ bạn độc ác này lại còn nói móc tôi nữa.


"Cậu giận à?" Ba Ba quay sang ôm tôi an ủi, "Mình chỉ đùa thôi mà. Cậu xem mình còn mang quà về cho cậu đây này".


Nói rồi cô ấy đưa một lọ nước hoa cho tôi.


"Thế này mới được chứ". Tôi nhận lấy.


"Sao cậu lại buồn thế?" Tiểu Đơn hỏi.


"Đâu có".


"Thôi mà, mặt cậu bơ phờ lắm, lại không mặc áo con nữa chứ" Tiểu Đơn nói.


Tôi giật mình, theo bản năng vội đưa tay che ngực. Bọn họ cười phá lên, tôi bị họ lừa rồi.


Lúc con người ta không vui, tư duy của họ cũng hỗn loạn.


Trước đâu thường là tôi hay trêu đùa họ, thế mà bây giờ lại bị mắc lừa liên tiếp.


Đúng lúc này, có người đi ngang qua, anh ta khẽ gọi: "Kiều Phi!"


Tôi ngẩng đầu lên nhìn, thì ra là Trình Gia Minh. Anh ấy đi cùng hai người bạn nữa.


Tôi liền nói: "Hi! Bác sĩ Trình, thật là trùng hợp". Tôi nhấp một ngụm rượu.


"Các bạn có phiền không nếu chúng ta ngồi chung?" Trình Gia Minh hỏi, rồi bắt tay Ba Ba và Tiểu Đơn.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Cảnh Xuân Nam Triều

Cảnh Xuân Nam Triều

Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai

20-07-2016 208 chương
Anh trai em gái - Tảo Đình

Anh trai em gái - Tảo Đình

Lời tựa Nếu nói rằng: "Yêu là mỗi sợi tơ. Tấm vải tình yếu nhất định phải do

15-07-2016 42 chương
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Cuối năm cưới

Cuối năm cưới

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Căn nhà trọ ma ám

Căn nhà trọ ma ám

(khotruyenhay.gq) Tôi sợ quá đạp cửa chạy tót vô phòng, tôi lay hai thằng bạn đang ngủ

28-06-2016
Hai con dê qua cầu

Hai con dê qua cầu

Trong một khu rừng nọ có hai con dê sinh sống, một con dê trắng, một con dê đen.

24-06-2016

XtGem Forum catalog