Ring ring
Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện

Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 68
5 sao 5 / 5 ( 113 đánh giá )

Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện - Chương 49

↓↓
Trình Gia Dương


Trên đường về cả hai chúng tôi đều không nói gì. Thành phố đang giờ tan tầm, xe cộ xếp thành hàng dài trên đường, nửa tiếng sau mới nhích được một đoạn ngắn.


Không gian tĩnh lặng tới mức dường như tôi nghe được cả hơi thở của Kiều Phi.


Tôi cảm thấy lòng mình rất bình yên.

bạn đang xem “Người phiên dịch - Kỳ Viện Viện ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tôi hy vọng cứ như thế này mãi mãi, vĩnh viễn dừng ở nơi đây.


Dường như cô đã không còn kiên nhẫn thêm được nữa, cứ nhìn trước nhìn sau. Xe cộ xếp thành hàng dài, không có khả năng có thể giải phóng ngay được.


Cô băn khoăn: "Anh thử nghĩ cách gì đi".


"Thử nghĩ cách gì ư? Chẳng có cách nào cả". Tôi đáp lại.


Cô nặng nề dựa vào ghế: "Anh có chuyện gì mà cứ phải ra tận bờ biển nói kia chứ? Người ta đã hẹn chơi bài với bạn, anh làm lỡ chuyện của em rồi".


Cô cầm điện thoại lên gọi cho bạn: "Xin lỗi nhé, xin lỗi nhé, e là mình không thể về ngay được, cậu tìm người thế chỗ mình đi, nhưng chỉ một lát thôi nhé. Mình về là cô ấy sẽ phải ra đấy...".


Tôi nhìn cô ấy không nói gì. Vì chuyện này mà cũng có thể trách tôi, thì việc tôi ở Paris chờ em tới phát điên chắc em cũng không coi là gì đâu.


Bên cạnh chỗ chúng tôi đang dừng có một quán KFC.


"Em đói rồi". Kiều Phi nói.


"Để anh đi mua". Tôi chuẩn bị xuống xe.


"Này". Cô ấy gọi tôi, "Anh phải lái xe, để em đi. Anh muốn ăn gì?".


"Humberger cánh gà, ngô, khoai tây nhuyễn, chính là những món như trước đây ấy".


Tôi buột miệng, sau đó liền cảm thấy hối hận.


Có lẽ lúc đó Kiều Phi đang lơ đễnh nên không nghe rõ, cô đáp: "Được, anh chờ chút nhé".


Tôi nhìn theo bóng cô đang chạy đi. Cô đã trưởng thành thật rồi, nhưng dáng vẻ vẫn như xưa, dường như cô chưa bao giờ đi đứng cẩn thận.


Xe của tôi lại tiếp tục nhích lên phía trước, chẳng mấy chốc Kiều Phi đã quay lại.


Cô một túi, tôi một túi, đồ ăn thơm phưng phức, tới lúc này tôi mới cảm thấy đói.


Bỗng chuông điện thoại của tôi reo lên, tôi nhìn vào màn hình, là Văn Tiểu Hoa gọi tới. Tôi bấm nút từ chối.


Kiều Phi không ăn mà nhìn ra bên ngoài.


"Em đang nhìn gì thế?" Tôi hỏi.


"A, chỗ này có ga tàu điện ngầm phải không? Cô ấy rất vui, quay ra nói với tôi: "Xin lỗi anh nhé, em phải đi tàu điện ngầm thôi, bài lệnh như sơn mà".


Tôi không nghe nhầm đấy chứ?


Cô xuống xe rồi, tôi liền gọi với theo: "Kiều Phi!".


"Sao cơ?" Cô quay lại hỏi.


"Thế còn chuyện công việc hôm nay anh nói với em thì sao?"


"Em biết rồi, chuyện anh nói với em là chuyện tốt, có điều..." Cô ngừng một lát rồi nói, "Em cũng có lựa chọn của riêng mình".


"Em phải suy nghĩ cho kĩ đấy".


"Em đi đây. Tạm biệt".


Kiều Phi vừa đi, Văn Tiểu Hoa lại gọi tới.


Tôi bắt máy.


"Gia Dương à?"


"Ừ". tôi vẫn nhìn theo bóng Phi đang sang đường.


"Khi nào anh về đấy? Chúng mình đi xem phim nhé!"


"Tối nay anh về nhà". Tôi đáp, "Anh không đi được".


"..."


"Xin lỗi em Tiểu Hoa".


"Ừ, thế cũng được. Thế mai hai bọn mình đi xem nhé, được không? Anh biết mà, em rất thích xem bộ phim 2046 đó".


"Mai à, được, không vấn đề gì. Anh tới đón em nhé".


Tôi cúp máy, bắt đầu ăn.


Đoàn xe dần dãn ra, chỉ một lúc sau tôi đã lái được xe về ngôi nhà phía tây thành phố.


Mẹ đang xem thời sự trong phòng khách, tôi chào mẹ rồi lên phòng, bỗng mẹ gọi tôi lại.


"Dạo này con bận lắm à?"


"Con vẫn thế mà".


"Sao lại không hay về nhà thế?"


Tôi ngồi xuống, thím giúp việc mang đồ uống tới. Tôi không nói gì, rồi bật sang kênh khác.


"Con sống cùng Tiểu Hoa à?"


"Mẹ à, sao cái gì mẹ cũng biết thế?" Tôi thắc mắc.


Mẹ tôi cười nói: "Càng ngày mẹ càng không hiểu nổi con nữa, Gia Dương à, ban đầu bố mẹ chỉ muốn con tiếp xúc nhiều hơn với Tiểu Hoa, con không thích, vậy mà sau này lại dính chặt lấy nhau. Rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?"


Tôi nới cà vạt.


"Mẹ thấy cô gái này rất tốt, tuy rằng có chút không xứng với nhà ta, nhưng con cũng đừng nên quà đa tình đấy".


"Mẹ nói gì vậy? Con không thích nghe mẹ ca cẩm suốt ngày đâu. Mẹ là cán bộ cao cấp, mà sao lại hay nói những chuyện vớ vẩn như vậy chứ?"


Mẹ tôi cười rồi vỗ vai tôi: "Nếu như mẹ không sinh ra hai anh em con thì suốt đời sẽ không phải lo lắng những chuyện như thế".


Tôi nắm chặt tay mẹ, nhìn vào khuôn mặt được dưỡng trắng mịn, sáng bóng của bà rồi nghiêm túc hỏi: "Mẹ à, vậy mẹ muốn quản lý con tới lúc nào nữa".


Mẹ tôi suy nghĩ một lúc rồi đáp lại: "Bush bố quản Bush con tới lúc nào? Tưởng Giới Thạch quản Tưởng Kinh Quốc tới lúc nào? Cả đời đấy".


Tôi lên lầu.


Lên mạng lại vô tình gặp lại cô bạn đã lâu không gặp, Tôi không tin không đăng kí được.


Cô ấy bảo: "Tôi muốn đổi tên".


"Định đổi là gì?"


"Lê Nhượng Khổng Dung"


"Tại sao?"


"Thay đổi vận may".


"Gần đây xui xẻo lắm à?"


"Đúng vậy. Phản ứng của độc giả đối với sách mới không tốt lắm. Thế còn anh? Anh thế nào rồi? Lần trước hình như tôi đã đắc tội với anh".


"Lần trước nào cơ? Tôi quên rồi. Dạo này tôi vẫn bình thường".


"Chẳng phải anh sắp kết hôn rồi sao".


"Cô đùa đấy à?"


"Không, bây giờ mới là giai đoạn phù họp mà, tôi hỏi như vậy là do sợ bạn bè đột nhiên đem chuyện này ra dọa mình".


"Vậy thì cô phải cẩn thận đấy, thời gian tới tôi cũng chưa có ý định kết hôn".


"Thế thì tốt. Độc thân không có hại, độc thân muôn năm".


Tôi châm một điếu thuốc, tiếp tục gõ: "Thực ra, chẳng có ai muốn cô đơn một mình cả"


"?"


"Chỉ là bất đắc dĩ mà thôi. Tôi đang chờ người tới cứu đây"


"Vậy anh thấy tôi thế nào"


"Ha ha"


Tôi offline rồi nằm trên giường đọc sách, xem được một lát thì ngủ thiếp đi, rồi nói mơ: "Em đi xa vậy làm gì chứ?"


Kiều Phi


Tôi nhận được điện thoại của phòng Nhân sự Bộ Ngoại giao, họ thông báo cho tôi thời gian thi viết. Tôi vẫn rất do dự, mỗi câu Trình Gia Dương nói đều rất có lí. Tôi muốn làm phiên dịch chuyên nghiệp, tôi muốn bố mẹ tự hào về mình. Được làm ở Bộ Ngoại giao là một công việc quá tốt mà trình Gia Dương mang tớ cho tôi.


Đương nhiên rồi, nếu như không tính đến một số yếu tố, tôi sẽ không do dự chút nào mà ngay lập tức tham gia thi viết.


Nếu như tôi trúng tuyển, có phải tôi sẽ làm việc cùng anh?


Nếu vậy sẽ rất nguy hiểm, một sự cá dỗ không thể cưỡng nổi.


Tôi hoàn toàn mất niềm tin vào bản thân, tôi cảm thấy không thể đắc tội với anh được chỉ còn cách trốn trách thôi.


Sáng hôm phải tới dự thi ở Bộ Ngoại giao tôi dậy rất muộn. Tôi cầm đồng hồ lên, hy vọng là quá trễ để mình không phải đi. Kết quả vẫn còn nửa tiếng nữa mới tới giờ thi, tôi chầm chậm mặc quần áo.


Chưa kịp đánh răng, thì tôi nhận điện thoại từ nhà, cô hàng xóm nói: "Phi Phi, mẹ cháu đang ở cạnh cô, mẹ cháu có việc muốn nói với cháu"


"Có chuyện gì vậy cô?"


"Cháu về nước rồi sao không về quê hả?"Cô hàng xóm hỏi.


"Cháu muốn tìm việc trước đã".

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Cảnh Xuân Nam Triều

Cảnh Xuân Nam Triều

Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai

20-07-2016 208 chương
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Mắt rừng

Mắt rừng

Cái tin Lả sắp về làm dâu nhà ông Tèn Lua làm cả bản xôn xao. *** Trong cái vùng này

25-06-2016
Quả táo của Jules

Quả táo của Jules

"Trong tình yêu, duyên số luôn có cách giúp ta tìm lại nhau. Đôi khi, chỉ cần đến một

30-06-2016
Niềm tin không lý do

Niềm tin không lý do

Tin vào con người là một chuyện khó khăn, nhưng chỉ bằng cách đó, chúng ta mới có cơ

29-06-2016
Ngày gió giao mùa

Ngày gió giao mùa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Một lời cảm ơn

Một lời cảm ơn

Lúc đó, nếu tôi có thể thì tôi đã mua cả tiệm ăn cho nó.Trước khi tôi nói được

30-06-2016
Hermes hay Dior?

Hermes hay Dior?

Cuộc sống vốn dĩ luôn rất công bằng. Nếu bạn không đẹp thì bạn sẽ giàu và

24-06-2016
Bố luôn ở đó mà

Bố luôn ở đó mà

Vậy là ngày bố và tôi dự định đi du lịch cùng nhau cũng đã đến. Thay vì vui vẻ

25-06-2016