Theo Yun, Ring sẽ ở lại để theo dõi từng hành vi của tên cướp, còn Luci và Poise sẽ tới cổng A của hải cảng bãi 125 để "đón" vàng. Yun biết giờ chưa có chứng cứ để bắt chẹt tên đó nên cậu sẽ cùng Ring thu thập dữ liệu và đề ra đường lối cho hai người bạn còn lại, chỉ trường hợp khẩn cấp mới ra tay ứng trợ.
bạn đang xem “Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Được cung cấp mã số của mười container vận chuyển kim loại quý, Ring nắm được vị trí bến bãi, tuyến đường và các ngân hàng nhận giữ, do đó khi nào tên cướp ra tay cậu vẫn có thể kiểm soát tình hình.
-Mình không nghĩ hắn sẽ cướp ra mặt! - Yun và Ring đồng suy nghĩ - nhưng không biết làm thế nào hắn có thể chuyển được số vàng về DEVILS được ?
-Cái khó ở chỗ đó, nếu hắn lấy tiền thì còn dễ, chứ lấy vàng thì hơi bị "chịu chơi" , xưa nay có mấy vụ cướp hàng trăm lượng vàng bằng tay không đâu, phần lớn đều phải do cả tổ chức thực hiện. Đây mới chỉ có hai người!
-Không! Chỉ một người thôi, mình tin Moon không tham gia vụ này!
-Thôi đi ông tướng! Bọn DEVILS giỏi ngụy trang lắm, nhìn tên Wine hồi mới vào lớp xem, trông chẳng khác gì một thằng ngớ ngẩn, thế mà giờ còn phong độ hơn cả siêu sao, ha ha! Buồn cười thật, chẳng có lí gì mà nói con nhỏ đó không phải là người của DEVILS!
-... - Yun đắn đo.
-Rồi, hắn bắt đầu hành động, màn hình của mình báo cáo tín hiệu liên hồi, hay thật, sao giờ này mà vẫn không hề "rải" virus để vô hiệu hóa chúng ta.
-Biết thừa chúng ta có mạng lưới an ninh antiV rồi thì tung ra làm gì cho phí công - Yun thực sự vẫn hy vọng không có Moon tham gia.
-Bíp Bíp! - Ring quay sang bộ đàm - Đến nơi rồi sao? - Cậu hỏi hai người bạn và tiếp tục - Thông tin mới: Cảnh sát sẽ không chia vàng thành mười xe chuyên dụng, mà chỉ có duy nhất một xe có hàng thật, còn lại chín cái kia vinh dự chở kim loại bạc cùng vomfram, nên các cậu chỉ cần làm "vệ sĩ" cho xe số VI, những mấy cái kia giao cho các cảnh sát đóng thế mặc giống trang phục hai cậu, một nam một nữ là được.
Đầu dây bên kia, là Luci:
-OK, tất cả các xe đều được bảo vệ nghiêm ngặt bởi hải quan, cảnh sát và công an. Số lượng người có mặt tại đây phải lên tới một một người, bao gồm cả cảnh sát nước ngoài.
-Mỗi thùng hàng đều có gắn chip trống trộm, mình sẽ gửi mã số cho cậu - Poise khởi động hệ điều hành và tải dữ liệu về, toàn bộ quá trình được thực hiện nghiêm ngặt và không có sự cố.
Đây là cuộc giao dịch xuyên quốc gia nên cảnh sát nước bạn cũng đi theo để "hộ tống" số kim loại vô cùng giá trị. Ngân hàng Trung Ương tiếp nhận vàng ròng, các ngành công nghiệp trang sức sử dụng bạc trắng, còn kim loại nặng khác như vomfram hay crom sẽ chuyển tới trung tâm công nghiệp để làm nguyên liệu sản xuất. Sau khi giao hàng thành công, tiền mặt quy đổi sang dola Mĩ chuyển vào tài khoản của nước xuất khẩu kim loại. Mọi kế hoạch vận chuyển hàng đều được bàn tính kĩ lưỡng và tối mật, chỉ những nhà chức trách và người trong cuộc mới được biết, nên rất khó để "hack".
Luci và Poise cũng như toàn bộ nhân viên cảnh sát ở đây đều được trang bị áo chống đạn cùng vật dụng cần thiết để sẵn sàng chiến đấu. Thùng hàng đã được cần cẩu chuyển tới từng ô tô tải, họ đều chưa thấy có bất cứ dấu hiệu đáng lo ngại, diễn biến theo đúng kế hoạch, dấu niêm phong được dán xung quanh khắp các kiện, và bên trong có máy quay camera và bộ phận cảm ứng linh hoạt phát giác mọi tính hiệu lạ. Chuyến hàng đầu tiên lăn bánh, theo sau là hai xe chở bạc và vomfram, cuối cùng cả thảy các phương tiện rời khỏi vị trí và đi về các ngả khác nhau. Cảnh sát vẫn đang tập trung tối đa vào nhiệm vụ.
-Luci gọi Ring, cậu có thấy gì bất thường không? Xe số VI đã sắp tới kho bãi mà chưa xuất hiện động tĩnh của tên cướp.
-Không rõ! - Ring trả lời gắn gọn, trên máy tính hiện lên quá nhiều vùng nguy hiểm. Ban đầu cả cậu và Yun đều nghĩ có ít nhất hai tên, mà giờ con số là hai mốt. Mỗi thùng hàng đều có kẻ bám sát, chúng biến hóa khôn lường nên không thể xác định rõ vị trí, chỉ có thể khoanh vùng phạm vi xung quanh.
-Liệu tên ngồi ở quán RaY còn ở đó không? - Ring quay sang hỏi Yun, cả hai đều đưa mắt theo các tín hiệu thu được.
-Hắn là tên chỉ đạo, có lẽ một trong hai ta phải tới đó để nắm được tình hình. Mình nghĩ, dù hắn có còn ở đó hay không, thì hẳn vẫn phải còn máy chủ của hắn ở đó.
-Vậy mình sẽ ở lại, còn cậu đi? - Ring đoán được ý đồ cậu bạn - Nhớ là đừng để tình cảm chi phối.
-Vớ vẩn! - Yun ra khỏi phòng và lên xe phóng tới.
Sau 6 phút 32 giây cậu có mặt ở quán trình giấy chứng minh và đi lên lầu như một thượng khách.
-Xin chào! - Wine ấn định thời gian hoàn tất nhiệm vụ.
...
Sau hai mươi phút, mọi chuyến hàng đã nhập kho an toàn, số lượng vàng nguyên vẹn, cả những kim loại khác cũng tới xưởng. Màn hình của Ring cũng mất dấu lũ bám đuôi.
-Hoàn thành! - Poise trả lời qua máy bộ đàm, bản thân cậu cảm thấy có gì không ổn, trong quá trình vận chuyển, Ring thông báo có thành viên của DEVILS theo sau, mà mấy lần cậu đánh lạc hướng đều không nhìn rõ chúng là ai. Có thể máy của Ring đã bị cài vào "con ma tặc", phiên bản bốn chiều tạo ảo ảnh không gian, sử dụng đồ họa đời X9, đem lại hiệu ứng người sử dụng, gây rối thiết bị an ninh. Dù sao thì hàng đã được chuyển tới, việc làm trên cũng vô nghĩa, không chừng lần này DEVILS chỉ là đang trêu ngươi cảnh sát.
Ring cũng nhận thấy sự thành công trong kế hoạch vận chuyển mà sao cậu bạn không liên lạc về. Hay Yun vẫn đang ở chỗ của tên cướp, -"Có thể vì cô ta thấy Yun mà mủi lòng chăng?" - Cậu cười trừ, vẫn giữ nguyên suy nghĩ người ngồi ở quán café đó là Moon, giả thiết Yun đã thuyết phục được cô nhóc.
Xong xuôi tất cả, Luci và Poise trở về nhà. Ông Peter cũng vừa đến, tất cả đều có mặt đông đủ, chỉ thiếu Yun.
-Các ông làm gì thế hả? - Một viên chức ngân hàng Nhà nước gần như hét lên vào ống thoại của vị chủ tịch WHITE.
-Ông nói gì vậy, hàng đã về tận tay rồi còn gì!?! - Cố giữ giọng điềm tĩnh, vị chủ tịch thanh minh.
-Ừ! Hàng về rồi, vậy còn số tiền Nhà nước phải trả cho núi vàng này là bao nhiêu?
-Quy đổi đúng theo tỉ giá ngoại tệ! Không phải sao? Còn mấy mặt hàng kim loại khác các ngành kinh tế vừa mới hoàn tất giao dịch.
-Im đi! Tại sao số dư tài khoản của bên xuất không hề tăng? Chẳng lẽ chúng tôi phải mua một trả hai cây vàng ư?
-... - Vị chủ tịch đứng người, DEVILS đã chơi một vố đau điếng. Ông dập máy ngay.
-NGHE ĐÂY! TÊN CƯỚP KHÔNG CƯỚP VÀNG, MÀ ĂN TRỘM GIÁ TRỊ MẶT HÀNG TRAO ĐỔI BẰNG TIỀN! - Ông quát lên trước mặt Peter và ba học trò cùng những người có mặt tại đây.
Không một tiếng động được phát ra, Ring kinh ngạc khởi động lại chương trình. Dấu vân tay của Yun đã bị tên cướp lợi dụng để lấy chuối seri mã thẻ ATM, hắn đã cao tay chặn đường truyền tiền tệ, vơ vét số tiền tỉ bỏ túi. Những tên cướp ảo bám theo chỉ dùng để "mời gọi" một trong bốn người thuộc nhóm Seven tới lấy dấu tay, vì cả bốn được giao trọng trách nên có quyền thâm nhập cơ quan ngân hàng. Hắn đã lợi dụng điều đó để cướp trắng trợn số tiền mà không cần tốn một giọt mồ hôi, lại còn thu được chiến lợi phẩm là Yun.
Ở trên trái đất hình cầu này biết DEVILS ở đâu mà tìm. Quay lại quán café đó chắc chắn sẽ chẳng còn gì, liệu Yun có thể toàn mạng, câu trả lời hiện rõ mồng một. Ring và cả hai người còn lại lo sợ điều không may xảy đến với người anh em thân thiết. Còn chưa kể, cậu sẽ bị truy tố trước phát luật vì đã "thông đồng" với "giặc" trắng trợn cướp của, khiến cán cân thương mại mất cân đối, chỉ số các mã chứng khoán đi kèm với giá vàng và dola tuột dốc.
z
Wine trở về văn phòng, tới trình diện Sếp.
-Tốt lắm! - Arrow quả không nhìn nhầm người. Hắn khá hài lòng với thành quả của nhân viên, tài khoản của DEVILS.4 đã tăng lên tương đối sau mấy phi vụ của Wine. Phải công nhận ông Monster rất giỏi, sau khi từ bỏ người vợ, ông ta đã cáo lui DEVILS và quyết tâm huấn luyện hai người con trai trở thành một trong những gangster tài giỏi, nhưng vì tập đoàn không chấp nhận, Monster đã bao lần hi sinh để đưa đẩy hai con từ hạ cấp lên tới vị trí cao - Xứng đáng với cánh tay phải của ta! - Arrow hài lòng, dẫu có hơi "tâng bốc" nhưng hắn cho Wine cơ hội thăng tiến.
-Cảm ơn Sếp! - Wine đã thành công, công sức bao nhiêu năm trời tận tụy theo DEVILS.4 quả không uổng.
z
Ken hẹn gặp Twin - ông chủ tập đoàn vàng bạc đá quý, một trong những bạn làm ăn lớn của DEVILS. Lão đã hứa làm cho Ken chiếc dây chuyền độc nhất vô nhị từ vàng ròng, mặt dây là hình chữ "K" bằng thạch anh, bên ngoài phủ bởi lớp pha lê kim cương tinh túy. Ánh sáng từ mặt ngọc rất độc đáo, như những chiếc khác, chỉ lấp lánh xa hoa, thì ở riêng chiếc này, phát ra thứ ánh sáng trắng thuần khiết theo đúng khuôn hình chữ "K". Ngọc thạch anh pha lẫn phi kim quý hiếm được điều chỉnh phù hợp với nhiệt độ cơ thể Ken, có nghĩa là cô gái nào may mắn được đeo nó, chiếc dây sẽ thật lấp lánh, nhưng khi có hắn ở gần, thì chiếc dây chuyền sẽ tỏa sáng tuyệt vời, mà nếu ở cùng một người con trai khác, màu của nó sẽ xỉn tối đen. Cấu trúc không gian của Cacbon dưới sự điều tiết theo nhiệt độ của môi trường đã khiến khối thạch anh chuyển màu. Ken hài lòng về chiếc dây được chế tác tỉ mỉ dưới tay người thợ hoàn kim đã hơn 60 năm tuổi nghề.
Ken trở về văn phòng, ngồi rất lâu trong đó. Chiếc dây mỏng manh được hắn đưa qua đưa lại, một màu vàng óng ánh khi ở trong tay mình, Ken tò mò không biết khi đặt lên chiếc cổ thanh mảnh của một cô gái sẽ thế nào, và khi hắn ở bên cô gái đó màu sắc của nó sẽ tuyệt vời cỡ nào nữa.
Chiếc dây còn đi kèm với sản phẩm khác, đó là chiếc lắc tay gầm gố của hắn. Viên kim cương nhỏ được gắn vào mặt trước, nó thông báo trạng thái màu sắc của viên thạch anh trong chiếc dây chuyền nữ kia, dù khi hai loại trang sức này không ở gần nhau. Do đó hắn có thể kiểm soát cô gái đó có đang ở bên người đàn ông nào khác mà vẫn tôn trọng quyền riêng tư do không gài thiết bị định vị. Ken trầm ngâm suy tính sẽ tặng cho người con gái đó bằng cách nào...
Từ cửa phòng, một cô gái chân dài chủ động bước vào, cô ta ăn mặc lịch sự nhưng lại rất gợi cảm, nhẹ nhàng đặt đôi tay nõn nà lên tấm vai của Ken. Hắn vẫn lạnh lùng, không đứng dậy cũng không đẩy cô ra. Chiếc dây khá đẹp khiến cô nàng đưa đôi tay thanh mảnh chạm vào, thân nhiệt của phái nữ khiến mặt ngọc chuyển màu trắng, kèm theo hơi ấm của hắn, tỏa ra một thứ ánh sáng lóng lánh. Thế là đủ, hắn giành lại, cho vào hộp, đứng lên rồi bước đi.
z
10h45, Moon giờ mới tỉnh dậy. Từ khi ở đây, chưa bao giờ em dậy quá 6h làm bữa sáng dù Sếp có ăn hay không. Moon nhớ đã hẹn báo thức mà giường không rung, phần rìa giường và lớp chăn bên trái bị là phẳng, chẳng lẽ Ken đã nằm bên cạnh em suốt? Cũng chẳng có thời gian suy nghĩ, Moon vội vàng dọn ga giường chuẩn bị bữa trưa. Em đã bỏ đi một tuần mà không hề xin phép nên cần chỉnh chu từ đầu đến cuối để Sếp không tức giận. Vừa nấu,em tranh thủ dọn nhà, mong rằng khi Sếp về là kịp.
Chưa thực hiện xong món rau, Ken đã về tới, em không thể bỏ cái chảo lại nên đành tiếp tục công việc. Ken nhận ra Moon đang bận nên không trách cứ.
-Anh về rồi ạ! - Moon lúc này mới tắt bếp, lễ phép nhận lấy áo và cà vạt từ Ken đem treo.
-Ờ! - Ken đi quanh phòng, hắn dừng lại trước cửa gian bếp - Ăn mì! - rồi ra lệnh. Nhìn em nấu ăn vất vả đáng thương nên đành giảm khẩu vị của bản thân, sau đó hắn nằm xuống ghế sofa.
Moon thở nhẹ nhõm khi thấy Sếp không nhận xét gì về nhà cửa cũng như bữa cơm. Moon ngoái lại trông theo. Sau khi đặt đĩa mì lên bàn, em ngoái lại lần hai, không lẽ Sếp đang ngủ, chẳng dám đánh thức nên ngồi đợi chờ. Tự dưng em mỉm cười, hôm qua trong lúc ngủ mình đã chảy nước miếng vào ngực Sếp, buồn cười thật, Moon phá lên cười, rồi bịp ngay miệng lại. Khi ngủ em có thói quen há mồm, hi hi, Sếp sạch sẽ vậy không biết sẽ phản ứng gì, chắc đã quăng em ra nên không có gì phải lo sợ.
Tiếng cười nho nhỏ đã làm Ken rời mắt khỏi món quà, hắn vẫn chưa tìm ra cách để đem bất ngờ tới, liệu em có hạnh phúc vì món quà này hay có mỉm cười khi được nhận, sao mà rắc rối thế không biết,... Ken đứng dậy và đi vào bàn ăn. Nhìn hai đĩa mì, hai cốc nước lọc và mấy thứ linh tinh xung quanh thật chẳng lãng mạn chút nào, không thi vị nhưng tại em không biết nấu ăn đấy mà, Ken tiếp tục "phục tùng". Hắn ngồi xuống, nhìn em. Moon cắm mặt xuống.
Mới bắt đầu bữa ăn mà hắn đã ăn gần xong, Moon e ngại vì mình nấu quá dở chăng? Thêm ít phút nữa, hắn dừng bữa. Người con gái trước mặt đây không muốn những thứ quá phô trương, không cần tới bàn rượu lung linh ánh nến trong nhà hàng chỉ có hai người, em đâu có mơ tưởng những điều cổ tích hão huyền, mà có lẽ thực tế những những thứ giản dị lại dễ được em tiếp nhận. Đó là sự khác biệt với những người phụ nữ hắn từng gặp. Họ đẹp, sang trọng, đẳng cấp, yêu cầu đòi hỏi về cuộc sống rất cao, luôn tỏ ra thanh tao, nhã nhặn mà lại cố tình phô trương trước hắn, còn Moon, theo trường phái hiện thực, luôn ý thức về vị trí, khả năng của mình. Hắn chưa từng thấy em thể hiện bất cứ điều gì dù khả năng làm được, đôi lúc điều đó khiến hắn khó chịu, nhưng ngẫm lại, hoàn toàn bỏ qua được, vì hắn thuộc tuýp người cầu toàn, chẳng ai sánh kịp.
Moon không biết phải đối mặt với Sếp như thế nào, hôm qua ánh mắt này đã nhìn em âu yếm khiến đôi lúc tâm trí xao động. Ken đang rửa tay, theo thói quen mỗi khi kết thúc bữa ăn, hắn lau khô tay cẩn thận rồi bước lại gần, rút sợi dây từ túi ra, mọi hành động diễn ra sau lưng Moon, Ken vòng tay qua và chiếc dây ngự trị trên cổ của người được tặng. Theo yêu cầu đặc biệt, chủ nhân sợi dây chuyền phải là người có thân nhiệt thấp hơn so với người bình thường, mà cô gái vừa nãy chạm nhẹ đã khiến mặt dây tỏa sáng, thì khi ở đúng chủ nhân của nó, hẳn sẽ trên cả tuyệt vời. Moon giật mình, em chỉ biết có một vật gì hơi lạnh vừa mới được đặt lên cổ, em cúi đầu nhưng không gằm hẳn xuống để nhìn được mặt đá. Ken vừa khóa sợi dây lại, hắn bỏ tay ngay lập tức và tư lự bước ra ghế, không hề ngoảnh lại. Nhìn vào chiếc lắc của mình, bộ sản phẩm đôi, óng lên một màu trắng ngọc ngà quý phái, Ken hài lòng.
Moon kết thúc bữa ăn, em vẫn chưa "ngó ngàng" tới món quà, dọn bàn và rửa bát, có một chút ngượng ngùng trong suy nghĩ. Ken xoay người cho đỡ mỏi, hắn đứng lên và tự mình rót rượu uống, thực chất là muốn xem Moon có vui hay không, nhưng thậm chí em còn không vuốt tóc ra khỏi sợi dây, mái tóc buộc lửng bị giữ lại tại gáy vì chiếc dây kéo áp vào. Không ngờ, dù đã bỏ ra gần triệu Bảng cũng không là gì đối với em, quan trọng nhất, em chẳng thể nào biết được hắn đã phải đắn đo suy nghĩ bao nhiêu lần về món quà này,... Thêm một lần thất vọng, sao trước mặt người con gái ấy, hắn chẳng có sự tự tin hậu thuẫn.
Sau khi dọn xong, Moon lúc này bước vào nhà tắm lau tay và nhìn vào sợi dây chuyền. Em nhẹ nhàng nâng sợi dây lên, mân mê mặt chữ "K" long lanh, chữ "K" là tập hợp của vô số viên kim cương, đẹp lắm, em không thể rời mắt được. Con tim không thể kiểm soát nổi đập lên từng nhịp thổn thức, không, chỉ là em chưa quen được nhận quà, chưa quen nhận được tình yêu thương. Sếp thực sự muốn em là "Vợ"?
Moon cố thoát mình khỏi suy nghĩ để chữ "K" kiêu hãnh tỏa sáng. Vào phòng trang phục và lấy ra bộ quần áo đã được nhà thiết kế chuẩn bị sẵn, em đem ra treo trên giá ngay ngắn. Sáng nay Sếp mặc áo màu xanh thẫm và quần Kaki, còn giờ sẽ là áo sơ mi trắng kẻ xanh lam, quần âu.
Đúng là Ken có việc chuẩn bị đi cần phải thay trang phục, nhưng hắn lại bị thất vọng bởi em, chưa bao giờ tự ý chọn cho hắn một bộ cánh nào cả, dù tất cả trang phục của em ngần đây đều là hắn đích thân lựa. Vì sao ư? Người làm họ tưởng em là một cô gái "sexy" nên toàn chọn lựa những bộ quần áo khêu gợi, trong khi sự thật hoàn toàn khác, thế là hắn "tình nguyện" làm nhà thời trang cho em, với hy vọng em cũng sẽ đáp lại "lòng tốt". Nhưng chán quá, Moon có biết chỉ cần là mình chọn thì dù có không hợp, thậm chí tới mức thảm họa, hắn cũng sẽ mặc. Vì hắn muốn "vợ" phải làm tất cả mọi thứ.
-Ta không thích bộ đó, chọn cho ta bộ khác! - Đành phải răn đe vậy.
Moon cất bộ đồ đi, lôi ra một bộ của một nhà thiết kế khác, là áo sơ mi kẻ ca rô chìm và quần đứng. Em chỉ lấy theo thứ tự vì tất cả những bộ đồ này đều là tâm huyết của bao người, nên cần trân trọng.
-Sao ngày nào cũng giặt quần áo mà sao không đem ra đây? - Hắn thấy mình để ý vặt, nhưng phải nói thẳng ra thì may ra "cô vợ" này mới làm được.
-Em nghĩ anh chỉ mặc áo mới ạ! - Luôn có từ "ạ" đi kèm trong câu nói của Moon.
-Chúng thì cũ sao? - Ken sắp điên lên vì em rồi đấy.
-Dạ không, nhưng những bộ này đều được chuẩn bị sẵn cả rồi ạ!
-Giặt rồi vất đấy sao? - Sao em không hiểu gì hết.
-Em nghĩ... anh sẽ mặc tới nhưng chưa thấy họ ngừng cung cấp trang phục.
-Không biết tự điều chỉnh sao? - Tưởng một tuần cho đi "tập huấn" nhà anh trai, sẽ khá khẩm hơn. Hắn thở dài ngao ngán.
-Em sẽ sửa ạ!
-Giờ thì chọn lấy một bộ mang ra đây, ta không thích mặc giống những lần trước nên tự mà lựa đi!- Phải nói rõ với em, không thì em sẽ lấy y nguyên bộ đã thiết kế sẵn mặc rồi, như thế không còn gì để nói nữa. Ken bắt đầu bốc hỏa.
Răm rắp làm theo, Moon lên phòng và loay hoay, khá lâu sau mới thấy em bước ra. Lo không vừa ý Sếp nên cứ chọn đi chọn lại, một chiếc áo sơ mi đen cổ điển và quần kaki sẫm màu.
Theo trí nhớ của Ken, hắn đã mặc chiếc áo cũng với quần đen khác và chiếc quần kaki sẫm kia từng kết hợp với áo đen bóng, chỉ là khác nhau về đường may và kiểu dáng. Thật nực cười, hắn đang cố kìm nén cơn tức giận.
-Tốn thời gian chỉ để chơi trò ghép hình thôi hả?! - Ken chau mày, nhưng nhìn thấy chữ "K"- một phần tài sản của mình hiện hữu trên cơ thể em, hắn nguôi ngay. Nhìn em run rẩy, lo lắng thế kia ai mà giận nổi. Ken lại gần và lấy bộ trang phục, "phục tùng" vì bộ áo này hợp với cuộc họp làm ăn chiều nay. Một ánh sáng lan tỏa thanh tú trên ngực, chữ "K" chuyển sang thứ màu trắng dung hòa y như chiếc lắc trên tay. Đột nhiên hắn mỉm cười trước ánh sáng từ chữ "K" được tạo ra chỉ bởi riêng hai người. Một nụ cười có phần trẻ thơ, hắn liệu có "lấn sân" làm việc cho thiên thần không vậy, mà sao nụ cười hút hồn tới thế. Em lặng người một hồi lâu.
-Tối nay ta về muộn! - Ken trình bày, hắn lại làm những việc mà xưa nay chưa từng, rồi vào phòng thay đồ và đi làm.
Moon vẫn đơ ra khi nhìn thấy nụ cười của Sếp. So với ánh mát ấm áp của Sếp nhỏ, thì đây lần thứ hai khiến tim em ngừng đập trong giây lát. Mặt em nóng lên, tai đỏ ửng, cảm giác lúc này lạ quá. Mãi cho tới khi chuông điện thoại rung mới bừng tỉnh.
Moon sẽ có một cuộc hẹn chiều nay. Trong tin nhắn, người đó chỉ đề cập tới chỗ hẹn, yêu cầu không được mang theo bất kì tín hiệu thu phát sóng nào mà không nói gì thêm, cuối cùng là dòng chữ:
"Đó là lệnh,
DEVILS."
Đây không giống với phong cách của Sếp nhỏ, Sếp sẽ chẳng bao giờ đề chữ DEVILS ở dưới, và cũng chẳng thể là một cuộc hẹn của Sếp lớn, nếu có gì thì Sếp lớn sẽ nói luôn chứ đâu cần rườm rà tới vậy. Ai là người đưa ra cuộc hẹn này?, dù không biết nhưng Moon sẽ tới, có khả năng từ người nào đó thuộc DEVILS. Sau 5 phút kể từ lúc đọc, tin nhắn đã bị xóa không một dấu vết.
Moon nghĩ rằng có thể chiếc dây chuyền mặt chữ "K" gắn thiết bị quan sát, nên để lại, và đi ngay lập tức. Không nằm ngoài dự đoán, người muốn gặp chính xác là những nhân viên kì cựu của DEVILS. Vừa nhìn thấy em, họ đã niềm nở chào đón.
-Xin chào quý bà! - Một ông già chừng 59,60 lên tiếng.
-... - Moon ngoái người lại để xem còn ai khác ngoài ra, lẽ nào danh từ "quý bà" là dành cho em ư? - Dạ! - Moon lễ phép trả lời.
-Mời ngồi - Để Moon ngồi vào ghế, ông tiếp lời - Chúng ta sẽ không đi lòng vòng, mà vào việc chính. Xin giới thiệu chúng tôi làm việc ở ban cố vấn của DEVILS, hôm nay gọi quý bà tới đây là để làm một bài kiểm tra, xem rằng quý bà là một con diều hâu, con sư tử hay chỉ là một con nhạn, con mèo hoang! - Giọng ông ta trở nên đay nghiến chứ không "kính trọng". Nhạn và mèo hoang dùng để so sánh với loài Đại Bàng và Báo gấm, một sự so sánh không chút cân bằng. Moon hiểu ý đồ của người đó, bài "kiểm tra" được thi hành theo cách nào thì chưa rõ.
-Đại Bàng Trắng hiện đang nắm giữ tổng tài sản là bao nhiêu? - Ông ta bắt đầu tra hỏi.
-... Không biết ạ! - Có bao giờ em quan tâm, mà đúng hơn là dẫu Sếp có để cái máy tính vẫn đang hoạt động mà đi ra ngoài, em cũng chẳng dám ngó vào thì sao mà biết được những việc này.
-DEVILS hoạt động trên phạm vi bao nhiêu vùng lãnh thổ? - Sau mỗi câu trả lời của Moon, người thư kí bên cạnh ông ta đánh dấu "x" vào ô trống.
-Tôi không biết!
-Phi vụ gần đây nhất của DEVILS thu lời bao nhiêu tỉ đô? - tiếp tục hỏi dồn dập.
-Không biết! - Moon căng mắt mà nhìn vào họ, Sếp đâu có để em ngó vào việc của DEVILS.
-... Lấy máy ra đây! - Ông lão nghi ngờ em nói dối, nên sai thuộc hạ mang máy nói thật ra, nhờ việc đưa ra các câu trả lời, máy sẽ đo nhịp tim và điện não đồ để kiểm tra tính đúng sai của câu nói. Nếu nói dối, nhịp tim sẽ đập nhanh hơn.
Chương trước | Chương sau