Polaroid
Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh

Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 114 đánh giá )

Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh - Chương 3 - Thiện ác đáo đầu

↓↓

-Tình hình của các anh sao rồi? - Ông John hy vọng vẫn còn kịp.

bạn đang xem “Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


-Đội 1 vẫn đang theo lệnh của ngài Peter, chúng tôi sẽ đánh trực diện khu I tại cổng chính, một phần chia ra bít các lối mòn thoát thân của chúng.


-Đội 2 đã đến rất gần khu vực I, dàn binh để chặn mọi con đường của DEVILS.


-Đội 4 tập trung ở kênh đào Panama, khóa vận toàn bộ cửa khẩu hải quan.


-Đội 5 đã vượt qua lãnh thổ Paraguay.


-...


-Đội 3 thì sao...? Alo! Chỉ huy gọi đội 3.


-Đoàng! Bùm! Bùm! - Hệ thống máy của chiếc phi cơ số 4 phát nổ. Hình như ai đã đổ nước vào trước khi máy bay cất cánh. Trớ trêu thay, chiếc máy bay bay giữa.


-Đội 3 nghe rõ không?


Quá bất ngờ, ở cự li ngắn, 100m, khiến 5 chiếc còn lại chệch hướng lái ngả ra tứ phương, riêng chiếc số 7 bay ngay sau nên không kịp trở tay, đang rơi tự do với độ cao 1000m.


-Nhảy xuống! - Tất cả đành phải nhảy dù, cả 6 chiếc máy bay còn lại đều đang bị hư hỏng do mảnh vụn từ chiếc số 4 với lực tung ra rất mạnh đập vào.


-Đội số 3 nghe rõ trả lời ngay!?


-Vâng, chúng tôi cần viện trợ, phương tiện của chúng tôi đã hỏng. Vừa rồi đã xảy ra một sự cố. Tôi đang kiểm soát tình hình.


-Được rồi, ở yên đó, ta sẽ xin chính phủ Brazil một chuyến xe.


z


Họ - những người vừa trải qua giây phút quyết định của cuộc đời hẹn nhau sẽ tập trung ở tọa độ 24X 46Y chờ đợi viện trợ.


-Ơn chúa! May mà chúng tôi thấy cái máy bay có hiện tượng lạ nên đã nhảy xuống! - Một người lên tiếng.


-Vậy sao phi cơ của máy số 4 không báo cáo? - Người chỉ huy đội 3 không hài lòng.


-Lúc đấy quá khẩn cấp nên tôi phải nhảy luôn, không kịp - Người phi cơ lên tiếng, người này, có khi nào là của DEVILS?!


Một kế hoạch thật hoàn hảo, nhờ đó mà 25 người của DEVILS vốn không hề có giấy thông hành đã trà trộn vào thay thế cho 25 người thuộc ANGELS để rút về Colombia. Nếu như cảnh sát cứ nghĩ là có 10 người của ANGELS và 15 của hội chữ thập đỏ thì cứ để mặc họ suy nghĩ, ai mà biết được cơ chứ, họ luôn đeo khẩu trang bịp kín mặt lúc hoạt động từ thiện. Hay thật, thế là toàn bộ quân của DEVILS trong lốt những người gieo mầm cỏ hạnh phúc đã qua mặt cảnh sát. Về phần người của ANGELS, chẳng khó khăn để họ tham gia vào một hoạt động tình nguyện khác rồi trở về với ngôi nhà của mình.


z


Lâu quá rồi, thời gian hững hờ trôi, trong khi trụ sở chính của FBI đang hối thúc, ông Peter ra quyết định:


-Vào thôi! Bắt sống bọn chúng!


Hơn 500 người đổ bộ vào khu nhà của DEVILS, thực chất là một căn hầm rất rộng. Từng bước chân nhẹ nhàng không tạo ra tiếng động, đội đặc nhiệm cẩn trọng rà soát từng phòng. Họ phải mặc áo chống đạn và trang bị mặt nạ phòng độc. Rất có thể chúng đốt bạch phiến.


-Đứng yên! - Ông Peter động thủ khi phát hiện một bóng đen.


-Đoàng! Đoàng! Đoàng! - ba phát súng từ gọng của ông. Ông vội vàng chạy đến cái bóng đó.


-Shit! Một con Manocanh.


-Ngài Peter! Chỗ ngài có tín hiệu gì không? - Trung sĩ Taw chỉ đạo hai mươi người đi lối cửa phụ.


-Vẫn chưa. Khỉ thật, cái hầm này rộng ghê.


-Bọn này có mấy con Manocanh như người thật làm quân của chúng tôi nhầm lẫn.


-Chỗ ta cũng thế - ông Peter đi sâu vào đường hầm hơn. Ông sử dụng máy rò tìm. Nguyên tắc hoạt động của máy là cảm nhận tia hồng ngoại. Cơ thể người phát ra tia hồng ngoại, máy sẽ có chức năng đếm số người trong căn hầm, chỉ cần hơn con số 500 là có kết quả.


-Sếp đã thấy động tĩnh gì chưa? Chúng em đi mãi mà không phát hiện ra ai cả - một tiểu đội nữa lên tiếng.


-Kiên nhẫn đi, chắc chắn chúng tập trung ở nhà lớn - Ông Peter phát hiện ra một căn phòng rất rộng, đang cho quân kéo tới.


-Bọn này đầu tư thật!


-Tất cả các người đã bị bắt! - Câu nói được đồng thanh cất lên từ chỉ huy của sáu tổ đặc nhiệm, trong đó có ông Peter. Họ đi từ các cổng riêng biệt.


-Sao vậy? Không có một con quỷ nào, thậm chí tất cả đều trống trơn.


-Chúng độn thổ chắc! - Máy của ông Peter chỉ con số 500.


-"Hàng" cũng không có. Thế này là sao?


-Bên ngoài có động tĩnh gì không? - Ông Peter cố tỏ ra bình tĩnh.


-Không thưa chỉ huy.


-Quái lạ, chúng đào tẩu bằng cách nào? Mà còn hàng hóa nữa, sao có thể chuyển đi một cách dễ dàng được - ông quan ngại về sự cố bão từ khi nãy.


-Bây giờ là 17h58 phút!


-Cái gì kêu đấy? - Ông Peter ngạc nhiên trước chất giọng lạ hoắc.


-Các vị còn 2 phút nữa, chính xác là 1 phút 56s.


-Cậu nói à?


-Không, tiếng nói phát ra từ cái loa trên trần kìa Sếp.


Ông Peter hướng tầm nhìn lên.


-Bom! - Một đặc vụ thấy có dấu hiệu lạ dưới gầm bàn trà.


-Còn 1 phút 30s - tiếng nói được cài tự động.


-Chạy!


Tất cả 500 con người hô hoán chạy nhanh, họ chia ra tìm đường tháo rút, do đã được tập huấn nên không hề diễn ra cảnh giẫm đạp lên nhau.


-Chạy mau! Có bom! - những người ở sâu bên trong thông báo cho đoàn phục kích bên ngoài để họ dãn ra, tạo lối đi cho người ở trong.


-Bom! Yêu cầu mọi người rút ngay khỏi vị trí - Hệ thống truyền tin lan tỏa, xe cơ động đang ở chế độ nổ máy để chờ người bên trong hầm lên.


-Còn 1 phút!


Cái hầm này quá rộng, cộng thêm nữa là rất sâu, muốn thoát khỏi phải đi qua rất nhiều bậc cầu thang. Liệu một phút có đủ cho 500 con người chạy thoát. Bộ trang phục chuyên dụng khiến họ nặng nề và thật tốn diện tích. Từng giây đồng hồ trôi qua, không khí hỗn loạn bao trùm.


-Đã có người thoát ra - một vài đặc vụ chạy lại khơi thông đường cho họ.


-Còn 30s...20s...10s...5s...1s...tích tắc...tích tắc... Bùm!- Vụ nổ làm sáng cả một vùng trời Venezuela. Khói bụi tạo thành lớp mây đen khổng lồ. Quả bom với sức công phá mạnh, hủy diệt toàn bộ căn hầm và vùng xung quanh. Bụi khí SO2 , CO2, CO tỏa ra ngây ô nhiễm môi trường nặng nề, chưa kể là những chất phóng xạ thoát ra với liều lượng lớn trong thời gian quá ngắn.


z


- Peter! Ông bị sa thải - Cấp trên FBI thất vọng.


- Nó nằm ngoài dự đoán của tất cả, tôi... - Ông Peter không tìm được lời bào chữa nào.


- Ông có biết cách đây ít phút, chuyến hàng của DEVILS đã trót lọt tới Vancouver không?


- Sao cơ? Chúng chuyển hàng tới đó?


- Ông sai rồi, chúng đã lợi dụng việc FBI quá chú trọng cảng Panama, khởi hành một chuyến hàng mới từ Alaska, ung dung mà nhập cảng Vancouver.


- Vô lí, chúng lấy đâu mà nhiều hàng đến thế?


- Hỏi Chúa!


Ông John cũng không thể điều tra được thứ "hàng tồn" của DEVILS. Thất bại, FBI đã tốn một khoản phí không hề nhỏ trong cuộc điều tra này, thậm chí còn tạo thuận lợi lớn cho DEVILS xuất ra một khối lượng hàng khổng lồ sang Bắc Mĩ. Trị giá của chuyến hàng mới này gấp bảy lần chuyến cũ đó. Như vậy, từ giờ đến cuối năm, DEVILS có thể "nghi binh" để tránh sự điều tra của Interpol. Còn về chuyến hàng cũ chẳng bao giờ cảnh sát ngờ tới được. Mấu chốt là ở quả bom.


Một vụ nổ, ai cũng muốn thoát ra khỏi căn hầm, chẳng ai còn ở lại để đi sâu thêm một tầng ngầm nữa. Cảnh vật xung quanh đều hoang tàn vì bom, nhưng đâu phải chỗ nào cũng không nguyên vẹn. Bom chỉ nổ bên ngoài thôi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc

Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc là một truyện ngôn tình của tác giả Lương Uẩn Như được

22-07-2016 22 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Bong bóng tình yêu

Bong bóng tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: ''Chuyện đời sinh viên.'') Trong đời

24-06-2016
Ánh dương của tôi

Ánh dương của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết phải không") Trước

25-06-2016
Em của ngày hôm qua

Em của ngày hôm qua

Tôi, đẹp trai, nhà giàu, một tương lai sáng. Tôi đâu dễ dàng gì thân thiết yêu

25-06-2016
Vẫn đợi em quay về

Vẫn đợi em quay về

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Hay là mình cứ bất chấp hết

26-06-2016