Old school Easter eggs.
Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh

Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 125 đánh giá )

Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh - Chương 13 - Trả thù

↓↓

- Mes cái nỗi gì! Hắn không phải sợ, cái quan trọng là Báo và Đại Bàng biết thì hỏng! - Ruby quan ngại sẽ chỉ mình gánh tội khi Perry vẫn đang phụ trách DEVILS.3, thật khó để thay cô ta bằng người khác. "Con nhỏ này có gì mà hai thằng đàn ông đó phải như thế chứ?" - Ruby nghĩ thầm, lườm Chris qua kính gương. Hay là... giết cả hai... bịt đầu mối (!).

bạn đang xem “Ngược chiều kim đồng hồ - Zuzulinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


z


Chưa hết một buổi sáng mà có quá nhiều sự việc xảy ra, dồn dập như thể là ngày tận cùng.


Mes điều động vài chục người đi tìm em, anh vẫn đang giấu cha, dù ghét em nhưng ông vẫn nghĩ là máu mủ của vợ mình nên chỉ im lặng khi biết anh bệnh. Việc nhầm lẫn mười tám năm trước thật tai hại, Chris là con của Trac và Renny, đâu có liên quan tới mẹ anh. Chỉ trách sao cha mình lại đem xét nghiệm mẫu gen của ông mà không lấy anh ra để kiểm nghiệm. Hẳn nếu làm thế chắc chắn em sẽ không phải sống trong kiếp tội nghiệp, mà mẹ anh cũng không phải mang tiếng với chồng. Cũng tại người lớn mà em không đến được với Ken, tại họ mà anh không tìm Luci, tại họ mà anh quyết định ôm trọn trách nhiệm (?!).


Chó nghiệp vụ theo lệnh điều động tích cực tìm kiếm, con Frang cũng hăng hái tham gia. Nó kéo cả đàn chó con theo, chúng thông minh và rất được việc. Có lẽ vì hiểu tâm tư của chủ nên khi được Mes cho ngửi áo của Chris là nó vội vàng phi tới chỗ Ken mà sủa ầm ĩ. Vậy là dù muốn giấu nhưng Mes vẫn phải thú thực với Sếp mình.


- Chris sao rồi? Em đi đâu? - Ngay khi con Frang chạy sộc lên giường, nó đánh thức chủ dậy mà trước đó Ken đã nhờ tới sự hỗ trợ thuốc ngủ, hắn biết điều không lành nên chạy theo con chó đến chỗ Mes mà vấn, vẫn mặc nguyên bộ áo ngủ.


- ... - Mes biết nói gì đây khi đã tìm hơn một tiếng mà không thấy.


- Em không thể đi xa mà không có xe đẩy! - Ken liếc nhìn vào phòng bệnh.


- Tôi không biết, nhưng em tôi... chẳng lẽ lại bị bắt cóc? - Mes không muốn tin là có sự góp mặt của Perry trong chuyện này, vì anh không tìm được nguyên cớ. Không tự nhiên sao em có thể bỏ đi mà không nói.


- Kiểm tra dấu vân tay trong phòng ngay! - Ken sáng suốt ra lệnh lớn, thêm một lần nữa trách mình không theo sát em. - Bác sĩ! - Hắn quát.


- Tôi đây! - Bà bác sĩ tầm năm mươi tuổi với cặp kính dày khệ nệ, đôi chân run bần bật.


- Sếp bình tĩnh! Các bác sĩ ở đây không biết chuyện này,... Perry đưa em đi! - Mes không muốn những người vô tội bị trừng phạt - Có thể cô ấy đưa em tôi đi dạo! - Anh cố dặn mình nghĩ theo hướng tích cực.


- Đi dạo mà ngươi huy động người và chó nghiệp vụ làm gì? - Sao có thể qua con mắt tinh tường, Ken yêu cầu liên lạc với trợ lý bên DEVILS.3 hỏi về Perry và nhận được rằng, cô đi vắng từ ngày hôm qua. Mắt long lên và tay nghiền chặt, hắn thương em bị lạnh hay gì đó chứ riêng Perry thì không mấy nghi ngờ.


- Vì... tôi muốn chắc chắn! - Mes hiểu Ken còn lo cho em hơn anh nhiều, chỉ cần nhìn đôi mắt cố tỏ ra bình tĩnh và tâm trạng bồn chồn không yên ẩn dưới sự lãnh đạm giả dối là biết.


- Thôi được rồi! Cậu đang bệnh, ta sẽ... - hắn không nói nữa, để dấu ba chấm lửng lơ, em có thể cho hắn bảo vệ được không em?


- Nhưng... - Sếp nói đúng, Mes không thể đứng quá lâu.


- Sao? - Ken quắc mắt nhìn, xắn tay áo bắt đầu công việc, nín thở nghe Mes nói gì, hắn đã bao giờ đem tới điều gì tốt đẹp cho người con gái này đâu. Cũng vì thế tất cả các camera ở bệnh viện đều gỡ bỏ tạo cho em sự thoải mái nhất.


- Ngài... đừng nổi giận với cấp dưới! - Anh không phản đối, nhưng cách hắn tra hỏi người bác sĩ khiến bà ta co rúm thì thật không nên, tóm lại anh không muốn hắn dùng quyền hạn mà hành hạ kẻ dưới, nếu Chris biết hẳn cũng như anh.


- ... Ừ! - Hắn quay người, em ghét cái ác, hắn biết điều đó. Khi nhân viên giám định tới thông báo kết quả, hắn đã định quát lớn vì sự chậm tr nhưng kiềm chế ngay lập tức.


- Thưa ngài, chúng tôi xác định ngoài dấu tay của bệnh nhân, ngài Mes, ngài...


- Biết rồi, ngoài ra có ai khác? - Hắn nôn nóng và hỏi nhanh, vẫn giữ ngữ điệu vừa tai nghe.


- Dạ có, của ngài Perry. Dấu vân tay xuất hiện ở thành giường.


- Rồi, ngươi lui đi.


- Sáng nay tôi đã hỏi nhân viên y tế, họ trông thấy Perry, trong câu nói của cô ta có gì đó bất thường, như thể bị ép phải nói thế.


- Gọi người đó lại đây!


- Cô y sĩ đã mất tích. Tôi cho người đi tìm nãy giờ mà không có kết quả.


Ken nghe hết câu nói rồi đi ra ngoài luôn, Mes nhìn theo rồi lại quyết định đi tìm, dù gì anh vẫn khỏe hơn em nhiều.


z


Ruby đang ngấm ngầm. Việc lần này chỉ có thêm Perry biết, cô ả trực tiếp mua chuộc kẻ tôi tớ phụ việc bên bệnh viện bằng biện pháp mạnh, nếu như Perry và con nhỏ đáng ghét ngồi đằng sau biến mất, mọi chuyện sẽ êm thấm.


- Ruby! Cô rẽ hướng khác ư? Tốt nhất đưa Moon về bệnh viện, thay trang phục rồi đợi khi nào tỉnh thuyết phục Moon nói rằng tôi đưa đi lạc. Như vậy chúng ta sẽ không bị sao.


- Chị nghĩ con nhỏ này vị tha gớm! Nó không bắt Đại Bàng xẻo thịt mình ra thì thôi, làm gì có chuyện ngược đời!?!


- Vậy còn cách nào khác? Cứ lẩn trốn và làm việc trái lương tâm này tôi không đồng ý.


- Chị có lương tâm? Buồn cười thật, quỷ ngặm nhấm lương tâm của tất cả người trong DEVILS rồi. Mà nó tỉnh thì có bao nhiêu người túc trực, chị liệu làm gì được? - Rõ ràng Ruby có lí, đã làm sai một lần thì sẽ tiếp tục be bét sai thêm nhiều lần khác nữa.


- Nói cô đang nghĩ gì? - Perry chợt nhận ra ánh mắt sắc lạnh của Ruby, có phần đểu giả và nham hiểm.


- Tôi đang muốn nghĩ gì à? - Hà hà, cô ả cười thầm trong bụng, nhấn ga và lao ngay ra ngoài cửa xe, lộn vòng tiếp đất.


- Cô...? - Sự việc quá nhanh chóng đến nỗi không thể bất ngờ hơn. Xe không người lái trên vực thẳm.


- Binh! - Va vào hòn đá, con xe vẫn tiếp tục lao thẳng do lập trình sẵn, chưa đầy nửa m là xuống vực thật.


Ruby an toàn nhìn ngắm ngày tàn của Perry.


- Moon à! Tỉnh đi em! - Perry hét lớn, cô bắt buộc phải đẩy em ra và nhảy cong chân lên, đặt hông lên thành ghế tài xế và lái xe bằng chân.


Trong cái rủi có cái may, hôm nay cô mang giầy cao gót nên tăng thêm độ dài cho đôi chân, hoàn toàn bằng cảm tính, Perry lái xe mà mắt không thể nhìn thấy đường. Tay cô ghì chặt ghế sau, đầu chúc xuống, phán đoán qua lớp kính sau xe, thi thoảng vẫn phải giữ cho em không bị ngã.


Vách đá thoai thoải ở đỉnh và dốc ngược lưng chừng, sau vài giây nữa họ sẽ rơi tự do, không chết vì sức ép thì cũng vì va chạm trong xe ô tô. Perry muốn vươn người ngồi lái, lại sợ em không có ai giữ cho mà lăn lộn. Tuy nhiên trong trường hợp này đành phải liều, cô ướn người và thu chân nhanh chóng, ngồi đúng ghế lái.


- Moon à, chị xin lỗi, chúng ta nhất định phải sống. - Cô tập trung tối đa sau đó, cố gắng giành giật sự sống bằng việc đi men theo dốc.


- Binh! - Em bắn mình sang bên trái, khiến cả chiếc xe chao đảo trên sườn núi, Perry cố gắng ngồi sang ghế phải để cân bằng trọng lượng nhưng không thể, con xe "muốn" lật.


Chấn động mạnh, làm em tỉnh dậy, chưa hiểu gì nhưng thấy Perry cố gắng nhảy lên lấy lực đà để ổn định thăng bằng, tay cô vẫn giữ vô lăng, em cũng làm theo bằng cách xô mạnh thân mình vào cửa bên phải.


- Moon! - Perry không còn tâm trí để cười khi em tỉnh, gắng hết mình cho hy vọng cuối này, dẫu nếu thoát được lần này vẫn mắc phải những chông gai khác, cái vách núi quá hiểm trở, nơi con xe đang chạy vòng có góc nghiêng 30º, phải đi bằng tốc độ rất nhanh. Hiện tại nó đang bị nghiêng ngửa, nhưng bánh xe vẫn quay đều.


Em và Perry cộng lại chưa được một trăm cân, hành động chống chọi tử thần này chẳng khác gì múa rìu, hều hợt trước sức nặng của con xe dù đây là dòng siêu nhẹ.


- Tắt máy đi! - Em hô lớn. Perry không hiểu nhưng cũng làm theo.


Chris mở kính xe bên phải, nhanh trí tung chiếc dây chuyền, mặt chữ K dắt đúng vào khe đá.


- Được rồi! - Em cười, nghĩ tới chiếc dây mình cất kĩ trong người đem tung ra, rồi may mắn lại rơi trúng khe để bị dắt lại - Khởi động xe nhanh! - Bàn tay em bị sợi dây cứa chặt, toét máu, những giọt máu theo hướng gió bay xa.


- Phựt! - Perry kết hợp ăn ý, nhờ sợi dây mà trọng lượng được kéo về, khi động cơ tăng vọt, lõi làm bằng vật liệu nano của sợi dây chuyền quá tải, đứt ra và con xe tiếp tục theo hướng lái của Perry.


Em giữ chặt sợi dây đó, vì lúc này lòng bàn tay đã bị hằn kim loại vào thịt da, không thể lấy ra được. Chữ K bị giữ lại trên vách núi. Đây là sợi dây chuyền may mắn, vì nó đã cứu em những hai lần...


...


Mười phút sau thì chiếc xe cũng vượt lên khỏi vách. Perry thở hổn hển, khâm phục chính bản thân mình. Cô vẫn đang lái xe đến khi nào nó hết xăng thì tự dừng vì Ruby đã gắn chế độ không thể gỡ bỏ. Cô căm hận con quỷ cái đó.


- Chị... chị xin lỗi!


Em không nói gì, vẫn chăm chú nhìn sợi dây, nghĩ về Ken. Em mà chết, hắn sẽ ra sao? Đến bây giờ em mới thực sự nghĩ cho hắn. Bao lần tự tử không thành, em đã hiểu sao hắn lại bằng mọi giá đòi em về từ cõi chết. Chữ K đánh mất, em không tiếc, vì nó đã đem em về với cuộc sống.


Chiếc dây chuyền này hắn đeo cho, hắn muốn chữ K là của em, hay đặt cả con người mình vào nơi em. Thế mà khi buông hắn rồi, vẫn còn giữ lấy chiếc dây này thì có lẽ tình yêu của em rộng lớn bằng vũ trụ.


Là hắn trói buộc hay tự em thuộc về hắn?


z


Ken dùng ống nhòm quan sát, hắn thấy chiếc xe đỏ mận khả nghi, nó bị xước mạnh và bụi mù, phóng to hơn, hắn nhìn thấy Perry đang lái xe.


- Vù! Vù vù! - Con xe lao ngang qua đường, hắn nhìn thấy cả Chris.


- Nhanh lên, mau chặn chiếc xe lại! - Ken chỉ thị cho cấp dưới. Có điều bất thường, hình như xe không phanh, bằng chứng là nó đi với tốc độ rất lớn, qua nhiều chướng ngại vật mà không giảm tốc, Perry cố gắng để không đâm vào bất kì thứ gì trên đường đi. Lạ nữa là đằng trước có một tòa nhà đang thi công, mà động cơ vẫn cứ theo hướng đông thẳng tiến.


- Em nhảy ra khỏi xe được không? - Perry đề nghị - Xe đã hết xăng nhưng được lên dây cót, không có cách nào làm nó dừng lại được cả! - Cô đã định trở em về bệnh viện và loanh quanh vài vòng tới hết nguyên liệu, không ngờ có quá nhiều rắc rối.


- ... - Em không trả lời, với tốc độ xấp xỉ 100 km/h này thì không thể - Đằng sau có xe tới giúp! - Em quay người lại - Chúng ta được cứu rồi!


- Không đâu, con xe này của Ruby, e rằng khi dừng lại nó sẽ nổ tung vì lúc ở vách núi chúng ta tắt máy đột ngột, lượng xăng bị đổ hết vào hộp điện, nếu dừng lại, điện sẽ chập tạo ra tia lửa điện, hộp bị nứt chảy xăng lọt khe và gây nổ lớn, chị ngửi thấy mùi thuốc nổ. Không cẩn thận thì tất cả những xe yểm trợ cũng nổ theo xe mình mất. - Thôi rồi, có xe đi đằng sau và đang cố vượt lên để chặn, nếu theo Perry nhảy xuống thì khả năng bị xe cán bẹp là rất cao - Em giơ tay ra ngoài đi! Họ sẽ hiểu là mình muốn giữ khoảng cách để nhảy!


- Dạ! - Em chỉ biết nghe lời.


- Cầm lấy! - Perry ném cho em chiếc áo khoác.


- Còn chị? - Chùm áo lên và nhảy sẽ giảm thiểu ma sát, tuy nhiên có duy nhất một cái.


- Nhảy đi! Sắp va vào cổng bê tông rồi - Perry ước tính còn gần mười phút! - Chị có kinh nghiệm!


- Không! Người lái sẽ khó tiếp đất hơn, thôi chị cầm đi! - Em đôi co.


- PERRY!!! - Ken dùng loa để gọi, hắn đi lối ngang và đang áp sát xe, F. cầm lái. Biết rằng gọi như thế có thể Perry bị giật mình, nhưng hắn không thể gọi một cái tên khác.


- Bắc thang qua đây! Tốc độ 105km/h - Perry thông báo, cân chỉnh để hai con xe đi song song, như vậy em có thể trèo qua thang sang bên xe hắn. Kế hoạch thực thi nhanh chóng, Ken xuống hàng ghế dưới để đón em. Như vậy sẽ không phải nhảy xuống.


- Còn chị? - Chris hiểu kế hoạch này chỉ thực hiện với người ngồi sau, Perry và F. cần phải lái xe rất ăn ý mới cho phép người trèo thang nằm ngang di chuyển, nếu Perry làm theo cách này, không thể giữ tay lái.


- Không sao! Ken sẽ gài chip để lái xe hộ chị, rồi chị sẽ làm giống em! Nhanh lên, em không định cho chị sống à?


Chỉ còn 7 phút, Chris làm theo.


Còn 3 phút!


Ken ôm em vào lòng, an toàn. F. tự động thu thang.


- Còn chị Perry! - Em đẩy hắn ra và nói với lên - Chị ấy bảo các ngài - hàm ý chung chung - sẽ gắn chip để xe kia tự lái.


Ken và F. không nói gì, biết là Perry dối em rồi, đâu chuẩn bị sẵn chip điện tử ở đây mà thực hiện nhiệm vụ đó, mà mỗi xe có mã ID riêng trong hộp đen, không biết mã thì chip cũng chẳng giá trị.


- Sao vậy? - Em quyết định vấn hắn bằng con mắt.


Còn 2 phút!


Perry chụp áo lên người, cô sẽ nhảy ra ư? - Thật là khó để thực hiện vì tốc độ của xe càng ngày càng cao.


- Kéo đi! Dùng mối nối kéo con xe của chị ấy di chuyển chậm lại! - Em nảy ra sáng kiến.


Ken cũng không nghĩ ra nên tán thành ngay lập tức. Chí ít nếu động cơ xe kia khỏe hơn, cũng làm chậm tốc độ xe của Perry lại để cô nhảy xuống. F. bắn que nối tự động, thật là khó để bắt được đúng vành inox của khung xe đằng trước.


- Cạnh! - Perry không biết kế hoạch của Ken, cô chờ chiếc xe màu đen dừng lại mà nó mãi cứ bám theo đằng sau, nên mở cửa để F. biết cô định nhảy ra. Nếu cứ đi như thế, sau khi cô thoát được, thì xe đằng sau không cẩn thận sẽ đâm vào xe này.


-Dừng lại Perry! Ta đang cố gắng nối que sang xe đấy, tiếp tục lái xe đi, rồi xe này sẽ đi lùi lại - Ken nói tắt, trên thực tế không thể đi lùi xe bằng vận tốc quá lớn, định sẽ để ba xe đi ngược chiều nối xe hắn lại và bắc cầu giữ tốc độ đứng yên cho Perry nhảy ra. Nếu không thực hiện nhanh thì sẽ mất cả bốn mạng người.


z


Ruby đứng trước mặt Arrow, cô ả có một chiến công. Yun vẫn hiên ngang đứng, cậu dạng hai chân tỏ ra không thể khuất phục. Trong lúc tìm Chris, cậu đã bị ả tóm được.


- Lạ thật, bắt được tên tiểu tử này sao không trình Sếp lớn mà giao cho ta? Không phải cô muốn lấy lòng anh ta ư? - Arrow tỏ ra nghi ngờ, đã bao giờ Ruby hợp tác với hắn.


- Tôi tới đây để trao con tốt cho Ngài! - Ruby khơi lại câu truyện bàn cờ hôm nào, cô đã từng mời chào Arrow tham gia vào kế hoạch của mình nhưng không được đáp lại, giờ này sau khi biết Perry còn sống, ả quay sang cầu cạnh Arrow.


- Im đi! Con tốt nào ở đây chứ? - Arrow thừa hiểu, hắn vốn là người điềm tĩnh, nhưng ngay khi cô nàng nhắc tới người con gái hắn yêu với giọng điệu khiêu khích mà khinh miệt thì hắn không để yên. - Cô nên nhớ là DEVILS 49% thuộc về ta, kể cả có ngày cô trở thành con hậu cũng đừng có mà làm phách. Một khi không nhận được sự đồng thuận của Arrow này thì Ken hay cả Rồng Đen và Cha ta cũng chẳng thể "che chở" cho cô em đâu. Vậy nên đừng làm ta ngứa mắt! - Arrow chỉ trừ không thích Ruby ở điểm này chứ thực sự hắn hài lòng vì lòng cầu tiến và tham vọng của cô ả, dù gì Ruby tài trí vẹn toàn, biết khai thác và sử dụng hợp lý thì DEVILS càng ngày càng lớn mạnh.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Y Sinh Thế Gia

Y Sinh Thế Gia

Thêm một truyện ngôn tình hay của tác giả Diệp Chi Linh được đăng tải miễn phí mời

20-07-2016 17 chương
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mình thấy rất hay nên chi

21-07-2016 120 chương
Anh Chàng Ngọt Ngào

Anh Chàng Ngọt Ngào

Trích đoạn:Anh biết, cổ cô là nơi rất nhạy cảm, chỉ cần anh phà hơi thở vào, nó

21-07-2016 12 chương
Ngoại tình

Ngoại tình

Cô giáo Thảo, cô giáo dạy văn ngoại tình một cách tuyệt vời và tuyệt vọng đã mấy

01-07-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Thầy giáo tôi

Thầy giáo tôi

(khotruyenhay.gq) Nhớ quá Thầy Thư ơi! *** Năm tôi học lớp 12, Trường bắt đầu có

28-06-2016
Hai người bạn thân

Hai người bạn thân

Khi ấy tôi mới 5 tuổi, còn mẹ tôi đang ngồi lau sàn bếp. Tôi kể cho bà nghe về

30-06-2016