XtGem Forum catalog
Ngang qua thế giới của em - Trương Gia Giai

Ngang qua thế giới của em - Trương Gia Giai


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 44 đánh giá )

Ngang qua thế giới của em - Trương Gia Giai - Đêm thứ tư - Chương 16 - Ý nghĩa của du lịch

↓↓

Chúng tôi tập trung ở nhà Nói Láo vào tuần đầu bác gái. Mười một giờ đêm, cửa nhà bật mở, một cô gái đeo khăn tang lao vào, gào gọi tôi:

bạn đang xem “Ngang qua thế giới của em - Trương Gia Giai” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Sao anh không báo em sớm?


Cô ấy kêu khóc thảm thiết, quỳ trước bàn cờ bác gái:


Bác ơi cháu đã thưa chuyện với bố mẹ, bố mẹ bảo cháu cứ ở lại Nam Kinh, họ rất yên tâm bởi vì Nói Láo có một người mẹ tuyệt vời như bác.


Chúng tôi ngớ người không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Cô gái tên Duyệt Duyệt, công tác ở Hồ Nam, nhưng bây giờ cô ấy sống ở Nam Kinh.


Duyệt Duyệt khóc lả đi. Trước mắt cô là di ảnh của bác gái, bác đang mỉm cười nhìn chúng tôi.


Trưa hôm đó, tôi nhận được điện thoại của Duyệt Duyệt. Cô ấy hỏi tôi mẹ Nói Láo là người như thế nào? Tôi bảo, sao cô không đi mà hỏi Nói Láo? Cô ấy bảo không gọi được điện cho cậu ta. Tôi không dám nói bừa mới hỏi, cô tìm bác ấy làm gì? Duyệt Duyệt bảo, thực ra lần đó bác gái không đi du lịch mà một mình tìm đường đến Hồ Nam. Hôm ấy, Duyệt Duyệt đang làm việc thì bác gái đến quầy giao dịch bảo muốn gửi tiết kiệm hai trăm ngàn. Theo đúng trình tự nghiệp vụ, Duyệt Duyệt phải hỏi bác gái muốn gửi thế nào? Bác bảo, nghe nói nhân viên ngành ngân hàng rất vất vả, mỗi năm phải đạt chỉ tiêu huy động vốn mới được thăng chức.


Duyệt Duyệt không hiểu ý bác, nhưng vẫn nói:


- Cháu cảm ơn bác!


Bác gái thẽ thọt:


- Duyệt Duyệt, cháu hãy mau thăng chức để cái thằng Nói Láo chết bằm kia phải hối hận!


Lúc đó cô ấy mới biết bác gái là mẹ của Nói Láo. Cô vội vàng xin nghỉ nửa ngày rồi đưa bác đi ăn.


Bác gái hỏi:


- Duyệt Duyệt cháu có yêu Nói Láo không?


Duyệt Duyệt bật khóc, bảo cháu rất yêu Nói Láo, nhưng sức khỏe của bố mẹ cháu không được tốt, cháu không yên tâm bỏ bố mẹ ở Hồ Nam. Cháu xin lỗi đã khiến bác thất vọng.


Bác gái cười thật tươi nói:


- Thế thì cháu cứ yên tâm ở lại Hồ Nam, và cố gắng thăng chức đi, để thằng Nói Láo không bắt nạt được cháu.


Duyệt Duyệt ngạc nhiên:


- Anh ấy chịu đến Hồ Nam ư?


Bác gái gật đầu:


- Nó sẽ đến, bác đến trước làm quen với môi trường ở đây. Bác sẽ dọn đến ở một thời gian, khi nào hai đứa ổn định cuộc sống, bác sẽ quay về Nam Kinh.


Bác gái ở lại Hồ Nam ba ngày, và đã kịp gói bánh chưng cho Duyệt Duyệt ăn.


Lúc tiễn bác gái về Nam Kinh, Duyệt Duyệt mới biết bác trọ ở một nhà trọ bình dân, trên bàn vẫn bày đầy rau cỏ và gạo nước, còn cả một nồi cơm điện đa năng giá rẻ nữa.


Lúc này tôi mới biết, thì ra bác gái học cách lên Weibo là để tìm Duyệt Duyệt. Tôi không cầm được nước mắt, nói:


- Duyệt Duyệt, cô mau đến Nam Kinh đi bác gái mất rồi.


Vượt ngàn dặm xa xôi, Duyệt Duyệ quỳ trước bàn thờ bác gái, lấy ra chiếc bánh chưng, vừa khóc vừa nói:


- Bác ơi bánh chưng ngon lắm ạ, cháu không nỡ ăn hết, vẫn để dành một chiếc trong tủ lạnh. Hôm nay bỏ ra mới biết bánh hỏng mất rồi, cháu xin lỗi bác, bác đừng trách cháu...


Chúng tôi khóc không thành tiếng.


Một năm sau, Nói Láo và Duyệt Duyệt kết hôn. Đám cưới không ồn ào, náo nhiệt, chỉ có ba mâm cơm bạn bè thân thiết. Nhà gái cũng chỉ có bố mẹ Duyệt Duyệt làm đại diện.


Duyệt Duyệt mặc áo cô dâu, vô cùng xinh đẹp. Nhưng từ lúc bước vào lễ đường cô ấy cứ khóc mãi không thôi.


Nói Láo trong bộ lễ phục chỉnh tề, nắm chặt tay Duyệt Duyệt, rồi cậu ta lôi ra một tờ giấy đã ố vàng, trịnh trọng đọc. Chỉ mấy câu ngắn ngủi, nhưng những tiếng nấc nghẹn khiến đoạn văn bị ngắt quãng nhiều lần:


Đồng chí Lưu Tuyết thân mến. Tôi rất cảm mến đồng chí. Tôi đã xin với lãnh đạo cho tôi chuyển công tác đến Nam Kinh, nhưng họ không đồng ý. Vì vậy tôi quyết định từ chức. Hiện tôi vẫn chưa biết bàn giao công việc như thế nào cho thỏa đáng.


Xin đồng chí chuẩn bị tinh thần tiếp đón tôi ở Nam Kinh.


Đồng chí Lưu Tuyết thân mến, tôi không giỏi ăn nói, nhưng tôi có lời này muốn bộc bạch cùng đồng chí. Tôi muốn được ở bên đồng chí mãi mãi.


Trong đầu tất cả chúng tôi đều hiện ra khung cảnh ấy:


Bà lão chống gậy đứng trong quán bar chửi mắng thậm tệ đám trai trẻ. Rồi bà lôi ra một tờ giấy đã ố vàng và nói:


- Đây là thư ông già viết cho bác đấy, để bác đọc tụi mày nghe. Ôi thôi, cầm nhầm giấy thông báo đóng tiền điện mất rồi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Văn án: Hơn mười năm trước có một âm mưu bị phát hiện, người duy nhất thoát

10-07-2016 66 chương
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật

Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay được đăng

22-07-2016 77 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Yêu Không Phải Lúc

Yêu Không Phải Lúc

Trích đoạn: “Còn có thể thế nào nữa, là cậu tôi nói.” Trần Giác Phi tùy tiện

21-07-2016 59 chương
Thỏ thay răng

Thỏ thay răng

Trong một khu rừng nọ có một chú Thỏ rất nhát gan. Cứ nhìn thấy bóng dáng của Cáo

24-06-2016
Bạn cũ

Bạn cũ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Hoa bên kia đồi

Hoa bên kia đồi

Bàn thờ nhà chị đầy hoa trắng, trắng toát cả một đời chị! *** - Gôn ơi...! Tuyết

26-06-2016
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Gậy ông đập lưng ông

Gậy ông đập lưng ông

Án Tử là tướng quốc nước Tề. Sắp sang nước Sở. Vua nước Tề mới gọi Án Tử

24-06-2016