XtGem Forum catalog
Ngang qua thế giới của em - Trương Gia Giai

Ngang qua thế giới của em - Trương Gia Giai


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 17 đánh giá )

Ngang qua thế giới của em - Trương Gia Giai - Chương 31 - Truyện kể về ba đóa kim hoa

↓↓

Ba Đóa Kim Hoa vừa khóc vừa gật đầu.

bạn đang xem “Ngang qua thế giới của em - Trương Gia Giai” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Mẹ bảo:


- Nhớ dọn dẹp phòng ốc. Mẹ lo lắm, nửa đêm nửa hôm con ra ngoài làm gì, ăn mặc phong phanh như thế...


Lúc nói những lời này, mẹ vẫn siết chặt tay Ba Đóa Kim Hoa. Lời vừa dứt, tay mẹ đã trôi xuống.


Đó là câu nói cuối cùng của mẹ với Ba Đóa Kim Hoa.


Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng.


Trước kia, nếu vì thất tình, nhiều nhất Ba Đóa Kim Hoa cũng chỉ bỏ việc một tuần.


Lần này là cả tháng. Hết tháng cô mới quay lại công ty.


Giám đốc không trừ một đồng lương nào của cô.


Tháng đầu tiên khi quay lại làm việc, nước mắt Ba Đóa Kim Hoa tuôn rơi lã chã trong lúc cô đánh máy.


Vì vậy, cô ấy không dám đánh máy nữa.


Ngày nào uống nước, cô ấy cũng khóc.


Vì vậy, cô ấy không nuốt nổi hạt cơm nào.


Lúc nào vào họp cô ấy cũng khóc.


Vì vậy, cô ấy không có thành tích.


Nhưng giám đốc không trừ một đồng lương nào của cô ấy.


Mẹ bảo: Con không biết chăm sóc bản thân, mẹ làm sao mà yên tâm được...


Mẹ bảo: Nhớ dọn dẹp phòng ốc. Mẹ lo lắm, nửa đêm nửa hôm con ra ngoài làm gì, ăn mặc phong phanh như thế...


Sau khi hồi tỉnh, cô ấy biến thành Ba Đóa Kim Hoa.


Cô ấy vốn cười không hé răng, thì nay lại thích thét gào, đầu lưỡi lúc nào cũng như muốn chọc thẳng lên lợi.


Cô ấy vốn đi lại nhẹ nhàng, thì nay lại thích chạy nhảy, đã nhiều lần dép cao gót đá văng ghế ngồi.


Ngồi trong quán bar, tôi hỏi:


- Vì sao sổ tay cô lại ghi: Đến nay cây đã um tùm lá xanh?Rồi tôi chợt nhớ, câu đó trong bài Hạng Tích Viên chí của Quy Hữu Quang:


Cây sơn trà trong sân


Tôi trồng cây ngày vợ mất


Đến nay cây đã um tùm lá xanh


Ba Đóa Kim Hoa thích ăn đào.


Trước ngày mẹ mất, mẹ trồng một cây đào trong sân. Nhưng cây chưa kịp ra hoa kết quả, mẹ đã về với tổ tiên.


Cây đào ngày ấy, đến nay đã um tùm tán xanh.


(1) (3) Những câu thơ trong bài Tiết phụ ngâm (Khúc ngâm của người tiết phụ) của nhà thơ Trương Tịch, thời Đường, Trung Quốc. Bản dịch thơ của Ngô Tất Tố.


(2) Bài hát Khúc Dương Quan tam điệp thường được hát khi tiễn biệt nhau. Dương Quan là một cửa ải ở biên giới tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc, trong văn chương, địa danh này được sử dụng với nghĩa bóng để chỉ nơi tiễn biệt.


 


Chương trước | Chương sau

↑↑
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Duyên nợ

Duyên nợ

(Phần 2 cuả "Nợ anh lời xin lỗi") Cuộc sống này có những thứ một khi đã mất đi

24-06-2016
Nhỏ của ngày xưa

Nhỏ của ngày xưa

Nhà Nhỏ ở dưới chân núi, xa tít sau bạt ngàn rừng cà phê. Mỗi khi đến mùa, hoa

27-06-2016
Đón ba về

Đón ba về

"Nhưng mà thôi, dẫu sao thì mình vẫn là con... ráng làm cho tròn bổn phận mấy anh chị

25-06-2016
Nỗi buồn sau hàng mi

Nỗi buồn sau hàng mi

Nó khéo léo giấu nỗi buồn và niềm trống trải bên dưới hàng mi dài và đẹp, nó

30-06-2016