Zya nói là lúc trước từng nhắc đến việc giả kim thuật phục chế với tôi. Bọn họ muốn phục chế ra vị chủ thần đã tiêu tan. Có điều tôi không hiểu, rõ ràng là Loki cũng đã thức tỉnh rồi, giờ đây tất cả bộ lạc đều tràn đầy hi vọng, vì sao bọn họ không chịu chuẩn bị khí giới mà lại bận rộn việc phục chế chủ thần không nhất định thành công? Zya nói cô ta cũng không hiểu, cô ta cũng chỉ làm thuê thôi.
bạn đang xem “Lời chúc phúc của Odin - Quân Tử Dĩ Trạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Sinh nhật Loki mang đến ảnh hưởng rất lớn cho Vanaheim, qua rất nhiều ngày mới hơi ổn định lại. Mỗi buổi sớm tôi và Zya vẫn cưỡi Tutu đến hoàng cung Hoenir học tập như cũ. Buổi chiều lại đi bộ đến phố Eden tăng ca và đáp cá voi bay bỗng về nhà mỗi buổi tối dưới ánh sao rực rỡ trong tầng mây. Cuộc sống vô cùng phong phú, song chỉ có điều kèm theo ít tin đồn để lại sau yến hội.
Có người nói sau hai mươi tám ngày tin đồn sẽ qua đi. Nhưng ngay khi tôi dự định chịu đựng gian truân vất vả mấy ngày đó thì Loki xuất hiện.
Thật ra anh chưa làm gì quá đáng, chỉ là giữa trưa mỗi ngày đến mời tôi đi ăn cơm, xế chiều đưa tôi về. Tôi không muốn cưỡi "Nhiệt huyết đàn ông" của anh (Không biết vì sao, anh và Zya đều thích chọn tên biến thái như vậy đặt cho Dực Long) thì anh lại theo tôi cùng đáp cá voi. Mỗi khi màn đêm buông xuống, gió đêm lay khẽ mái tóc đỏ nhẹ bay, anh ngồi cạnh tôi, ánh mắt dịu dàng thật ra vẫn còn vô cùng cuốn hút người khác, chỉ là mỗi một đôi mắt xung quanh chúng tôi lại giống như chuông đồng có phần dọa người sợ hãi.
Thật rất muốn hỏi anh, không phải anh nói hai chúng ta không có quan hệ sao? Nhưng mà đôi lúc nhìn vào ánh mắt của anh, tôi lại sẽ nhớ đến mình đã từng yêu thích anh biết bao. Huống hồ, anh vừa xuất hiện thì người xung quanh tôi sẽ tự động biến mất ngay, Flad còn thường nói thêm một câu trước khi biến mất "Yêu anh ta thì lên đi" ... Tôi hoàn toàn không có cơ hội nói không.
Lúc trời tối, tôi mơ thấy một cơn ác mộng. Trong mộng tôi bị Zya bóp nhuyễn thành phấn vứt vào trong ống nghiệm, lúc la lúc lắc sau đó nổ tung. Tôi biết nguyên nhân gặp giấc mơ này là đêm hôm trước Zya pha chế dung dịch trong nhà khiến khói bay mù mịt, sau khi đứng dậy cô ta cố nén dục vọng muốn bộc phát tàn bạo, lục lọi cầm lấy tờ báo đầu giường, nhìn thấy một tin tức nhỏ nằm ở góc bên phải "Thần tộc Aesir bất ngờ tập kích thôn Jill."
Mấy ngàn năm nay, mỗi ngày đều có những tin tức thế này được đưa lên, kể từ sau khi Loki thức tỉnh đã giảm đi rất nhiều, có điều cũng không thể hết hẳn.
Nhưng là phía trên viết là "thôn Jill."
Đó là quê hương lớn lên của tôi.
Nhiều năm trôi qua vẫn luôn là thôn làng hoang vắng, sao đột nhiên lại...
Lên lớp buổi sáng với tâm trạng không yên, tôi về đến nhà, ném hết kiếm ngắn và dao găm sử dụng ma pháp vào đầy bao, vác lên lưng, mượn Tutu của Zya, nói có việc về quê một chuyến, liền bay về phía ngoài vương đô.
Thật ra thôn Jill cách vương đô cũng không xa, tốc độ cưỡi rồng nhanh hơn. Nhưng khi đến đích lại như đã trải qua mấy đêm dài dằng dẳng. Lơ lửng trên bầu trời thôn Jill, nhìn đống rơm rạ lộn xộn đầy thôn, vùng đất ngoài thôn hoang vu, và dãy núi tầng tầng lớp lớp, sương mù dày đặc giăng kín khắp nơi... Tôi lại nhớ đến chị gái lần nữa.
"Nana, bây giờ chúng ta phải cố gắng, đợi sau khi kiếm đủ tiền rồi sẽ đón toàn bộ ba mẹ em trai em gái đến vương đô, sống những ngày an bình sung túc." Chị đã từng nói với tôi như vậy.
Tôi kìm nén đau thương và căm phẫn trong lòng, để Tutu lặng lẽ bay xuống, sát qua từng gian nông trại.
Cuối cùng ở bên cạnh nông trại có một ánh nến leo lét, hai bóng người in xuống mặt đất khô cằn, người đứng cầm lấy cái búa khổng lồ, nện thật mạnh lên thân người quỳ
"Nói! Cô ta đã đi đâu!" Sau khi nói xong lại nện một búa xuống, người trên mặt đất bắt đầu nức nở.
"Yina đã đi đâu! Nói xem!!"
Chương trước | Chương sau