“Tiểu Thiến……” Anh bắt lấy bàn tay nhỏ của cô, kéo hai người ra một khoảng.
bạn đang xem “Lấy Vợ Phải Dùng Sắc Dụ Trước ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Bị “Kẻ làm hại” ép buộc dừng lại khuôn mặt đỏ bừng một mảng, ánh mắt mang theo một chút mập mờ.
“Em nên vào nhà rồi.” Giọng nói khàn khàn của anh nhắc nhở.
Nghe thấy câu nói kế tiếp, Sở Tiểu Thiến mới chậm chậm hồi phục tinh thần lại.
“Em không muốn vào.” Âm thanh yếu ớt của cô, ánh mắt lại chăm chú khác thường, cả người tản ra khí thế, khiến Chu Luật Nhân một lần nữa bị bắt phải đầu hàng.
“Tiểu nha đầu……”
“Nhớ rõ nha, em sắp 26 tuổi rồi, sớm đã không phải tiểu nha đầu nữa.” Cô kháng nghị cắt đứt lời anh.
Chu Luật Nhân nhìn cô, đôi mắt lớn xinh đẹp đó cũng cùng lúc trừng lên, bên trong lóe ra sự kiên định, làm anh lại có một hồi loạn nhịp.
“Tiểu cô nương sớm đã trưởng thành rồi.”
Sở Tiểu Thiến trừng mắt nhìn anh, cảm xúc thô rát tỉ mỉ vuốt ve da thịt của cô, vốn là ánh mắt mập mờ, dần dần tỉnh táo lại.
Một câu nói bình thường, nghe vào tai, rõ ràng lại là cự tuyệt.
Cô, ôm ấp yêu thương lần thứ N, lại thất bại lần nữa.
Vốn định tiếp tục đè nén xuống, hoặc hỏi vì sao không tiếp nhận cô, nhưng vẻ mặt mất đi ý cười của người trước mắt, khiến lời muốn nói ra của cô toàn bộ nuốt vào cổ họng.
“Anh thật khó theo đuổi.” Cuối cùng, cô chỉ có thể mếu máo, nói ra câu này.
Cự tuyệt liền cự tuyệt thôi, dù sao không phải lần đầu, tiếp tục tiến lên không phải được rồi sao? Hôm nay tốt xấu gì cũng được một nụ hôn, cũng coi như là có thu hoạch. Trong lòng cô vì thất bại lần thứ N của bản thân mà tự an ủi mình.
Chu Luật Nhân chỉ cười cười, vỗ nhẹ đầu của cô. “Vào nhà đi.”
Thở dài thật mạnh, sau khi nhìn chằm chằm anh mấy giây, vẫn là nghe lời khom nửa người lấy hộp bánh đặt dưới ghế cùng với hoa hồng phía trước, xuống xe, đóng cửa, lại không lập tức rời đi, mà là dựa bên ngoài cửa xe.
“Anh Luật Nhân.” Cô gọi anh.
“Hả?”
“Anh có biết phụ nữ cũng có nhu cầu không hả?”
Anh không trả lời. Chính xác mà nói, anh hoài nghi mình không phải đã nghe lầm rồi chứ.
Tiểu Thiến nói với anh………Cái gì?
Hai người cách nhau cửa xe mắt lớn lườm mắt nhỏ, từ ánh mắt của anh Sở Tiểu Thiến biết, dường như anh đang hoài nghi nội dung câu nói của cô là chỉ cái gì.
“Em là nói, nhu cầu.” Cô lập tức quyết định nói trắng ra, “Em thích anh, em muốn anh, đây là điều rất bình thường mà?”
“Tiểu Thiến……”
“Được rồi được rồi, em sẽ vào nhà liền, không cần đuổi em!” Cô vượt lên trước một bước cắt đứt lời anh, “Em thật là muốn anh mà, dù sao em đều có thể cưỡng hôn anh thành công, ngày nào đó muốn để em dốc sức đạt được không?” Đương nhiên là thương lượng về sự phối hợp cần thiết của anh, dựa vào sự chêch lệch về vóc dáng và lực lượng của hai người, một mặt cô tuyệt đối ép không được anh.
Trong lòng vừa mới buộc chặt nháy mắt đã tan biến, Chu Luật Nhân xoa xoa trán đang nhức. “Tiểu Thiến, không nên tùy tiện đòi đàn ông yêu.” Đầu óc của cô gái này lúc nào cũng nằm ngoài dự liệu của anh.
“Em đòi yêu với anh, chứ không phải tùy tiện với người đàn ông khác…… Được rồi, được rồi, vào nhà đúng không!” Anh dùng ánh mắt thì có thể ra lệnh cho cô, tính của cô đúng là đủ kiên cường, “Rồi, em nghe lời vào nhà rồi, anh lái xe cẩn thận, bye.” Nghe lời thì nghe lời, cô vẫn là có vẻ mặt ngoài cười nhưng trong lòng không cười, vừa phải truyền đạt bất mãn của cô.
Người bên cạnh cửa sổ xe xoay người rời đi, ngồi trên xe nhìn theo cô đi vào trong nhà, Chu Luật Nhân, vốn là chuyển thành gương mặt lạnh sau khi nhìn thấy vẻ mặt tỏ ra bất mãn của cô, nhịn không được thoát ra vẻ lạnh lùng.
Đi xe trở lại khu nhà ở thuê, anh mở đèn, để ánh sáng chiếu khắp phòng.
Đá rớt giày da trên chân, tiện tay cởi vớ dơ ra ném sang một bên, mặc cho nó rơi ở góc sàn, cởi áo sơ mi dính bụi bên ngoài, trước khi anh trở về phòng, ném áo trên ghế sô pha đã chất đầy vật hỗn tạp, để nó gia nhập vào trong mớ lộn xộn vốn có.
Không nhìn chỗ bừa bãi dọc đường, đối với môi trường lộn xộn trong phòng anh đã quá quen thuộc, thậm chí cảm thấy vô cùng thoải mái, Nơi này là khu vực cá nhân anh không để ai đi vào.
Từ cửa chính đi vào trong phòng không đến mấy giây, bình thường “hình tượng đoan chính” bên ngoài của người đàn ông tốt đã là quần áo không chỉnh tề, thân thể hiện ra hình chữ đại bị vùi lập trong quần áo “còn không tính bẩn”.
Ở vào hoàn cảnh lộn xộn quen thuộc, trái ngược với khuôn mặt tươi cười lễ độ bên ngoài, anh lộ ra vẻ mặt thả lỏng lười biếng.
Về đến nhà rồi. bộ dạng bí mật chân thật nhất của anh, nếu như có thể, anh vô cùng vui khi ở trong nhà làm trạch nam, chỉ là thân là con trưởng trong nhà, ý thức trách nhiệm bẩm sinh làm cho anh trước mặt mọi người vô cùng tự nhiên giả trang thành hình tượng ưu tú dưới tiêu chuẩn của xã hội, thầm nghĩ hoàn toàn thả lỏng, không bị quấy rầy.
Ting ting……
Chiếc điện thoại bị ném bên giường vang lên tiếng tin nhắn, anh đưa tay tìm kiếm, sờ soạng vài cái thuận lợi kiếm được chiếc điện thoại, cầm nó tới trước mắt.
“Anh Luật Nhân, buổi tối nhớ ngủ sớm nha…… Còn nữa một tuần không thấy anh ở công ty, em sẽ vô cùng vô cùng nhớ anh nha! Anh cũng phải cẩn thận đừng để người khác bắt cóc nha…… Em yêu anh (chụt) hôn một cái đi!”
“A”
Hình ảnh tình yêu tràn đầy nhảy vào tầm mắt, dường như nội dung chữ viết giống như bản thân người gửi tin, làm anh cười lên.
Tin nhắn chúc ngủ ngon? Vừa là thông báo vừa là nhắc nhở, sau cùng còn không quên bổ sung thêm hình ảnh đôi môi đỏ mọng ăn khớp với nội dung, có thể ở trong một tin nhắn ngắn tất cả ý đồ trong đầu đều bày tỏ rõ ràng, anh thật không thể không khâm phục cô nhóc này.
Nhìn thấy hình ảnh đôi môi đỏ mọng nhỏ nhắn kia, anh nhớ lại nụ hôn trên xe khi nãy, tay, theo bản năng xoa nhẹ môi.
Ở đây vẫn nhớ rõ xúc cảm thơm mát mềm mại kia, bên môi đầy ý cười lại vào lúc này truyền đến một chút chua xót, cho dù có một chút chút động lòng……… Thì sao?
Chứng thực tiền lệ quá nhiều, không có người phụ nữ nào có thể tiếp nhận sau khi về nhà bạn trai, tựa như dần dần biến mất, hoàn toàn không ra khỏi cửa, càng không thể tiếp nhận bạn trai cũng không làm cho cô vào khu nhà ở “Độc thân” của bản thân.
Không cần nghi ngờ, anh là người phòng thủ trái tim rất mạnh, từ nhỏ chỉ có sau khi về nhà mới có thể hoàn toàn thả lỏng thói quen, làm cho anh càng thêm bảo vệ khu vực cá nhân này. Nhưng nhiều lần quen bạn gái đừng nói tiếp nhận tật xấu của anh, chỉ là không hoàn mỹ một chút, đều không cho phép xuất hiện trên người anh.
Trong đầu hiện lên nhiều lần quen bạn gái, ánh mắt của anh thoáng nhìn, đảo qua so với phòng khách, phòng bếp sạch sẽ hơn nhiều, nhưng vẫn là mớ bừa bộn trong phòng, nỗi chua xót bên môi thoáng nhạt dần.
Tuy Tiểu Thiến khác với bạn gái anh đã từng quen, cứ trực lai trực vãng, ngay cả oán giận cũng đơn thuần đáng yêu, bản thân cũng chưa từng chịu áp lực từ cô. Nhưng, thực sự không cần lại thêm một ví dụ thực tế để tự nói với bản thân, trước kết giao với phụ nữa vừa dịu dàng lại khéo hiểu lòng, sau khi kết giao lại một lần cũng không chịu nỗi.
Anh không rảnh lại đi vỗ về một người phụ nữ vừa nổi giận vừa khóc vì anh không mua đồ ăn khuya đưa đến nhà của đối phương, càng chán ghét hơn mỗi lần đưa về đều trình diễn một màn chia tay khôi hài.
Cho nên, cứ giữ gìn như vậy đi.
Độc thân, vẫn là độc thân tốt nhất.
Chương trước | Chương sau