XtGem Forum catalog
Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ

Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 28 đánh giá )

Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ - Chương 9

↓↓

Nhưng vào lúc này, Đường Thiệu Tông bị bỏ quên ở một bên giơ khẩu súng rơi cạnh chân hắn bắn liên tục, điên cuồng gào thét: "Lũ quái vật chúng mày chết hết đi!"

bạn đang xem “Lãnh Lệ chi tinh - Bồng Vũ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đạn quét về phía mỗi người họ, Diêm Quýnh quay người chắn trước Trình Duy Trạch, cánh tay sắt đỡ đạn giùm hắn; Gia Cát Tung Hoành kéo Trình Duy Ân ra phía sau, dùng mắt bắn tia chớp về phía mi tâm Đường Thiệu Tông, nhưng vì không có gì che chắn, nên thể nào cũng sẽ trúng đạn, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Trình Nhất Hoa không chút do dự, đem hết khí lực cuối cùng, chắn trước người Gia Cát Tung Hoành.


"Đoàng! Đoàng!" hai tiếng, hai viên đạn găm vào ngực hắn, hắn chấn động một chút rồi ngã ra sau.


Cùng lúc đó Địch Kiếm Hoài vỗ cánh, đánh rớt đa số đạn bắn về phía Vọng Nguyệt Tinh Dã cùng Thạch Dật, rồi vung tay, mấy chục cái lông chim cắm tới tim Đường Thiệu Tông, Đường Thiệu Tông trợn trừng hai mắt, còn chưa ngã xuống đã tắt thở.


Hắn đại khái không nghĩ rằng, chỉ vì một dã tâm nho nhỏ lại đưa tới họa sát thân.


Trình Duy Ân kinh hãi quên cả kêu, hình ảnh cha ngã xuống như quay chậm trước mắt nàng, có vẻ không phải sự thật.


"Ba!" Trình Duy Trạch kêu lên đau đớn chạy lại, gục trên người Trình Nhất Hoa khóc lớn.


Gia Cát Tung Hoành khiếp sợ, Trình Nhất Hoa cứu hắn! Lão đã dùng thân mình đỡ thay hắn hai phát đạn!


Hắn tiến lên ngồi xổm bên Trình Nhất Hoa, thì thào hỏi: "Vì sao...... Vì sao ông phải làm vậy......" Bây giờ, hắn lại thiếu lão một cái nhân tình!


Trình Duy Ân đờ đẫn quỳ gối bên người Trình Nhất Hoa, ngẩn người nhìn ngực cha không ngừng trào máu.


Trình Nhất Hoa hấp hối nhìn Gia Cát Tung Hoành, hơi mỉm cười. "Cậu là người Duy Ân yêu...... Tôi phải vì nó... bảo vệ cậu......"


"Vô dụng thôi, dù tôi có yêu cô ấy bao nhiêu, căn bản không thể......" Hắn khó xử nhíu mày. Hắn sao có thể đem con gái kẻ thù về đảo Bắc Cực Tinh? Sao có thể?


"Trên đời này...... Không có gì là không thể...... Hãy nghe tôi nói...... Duy Ân...... Không phải con ruột tôi.... Con bé là....một trong số.... những đứa nhỏ...... Đơn giản là khi ở trên thuyền...... con bé sinh bệnh...... Tôi liền ... đem nó về ...... Nuôi nấng......" Trình Nhất Hoa đứt quãng nói ra tâm sự hắn cất giấu trong suốt hai mươi năm.


Trình Duy Trạch cùng các thành viên Bắc Đẩu Thất Tinh khác đều ngây ngốc.


Trình Duy Ân nghĩ nàng nghe lầm, nàng khó có thể tin điều cha nói, khó khăn hỏi: "Ba...... Ba đang nói gì thế? Rốt cuộc ba đang nói cái gì?" Gia Cát Tung Hoành chấn động mạnh, một câu của Trình Nhất Hoa đã dễ dàng giải trừ cố kị trong lòng hắn.


"Duy Ân...... Thực xin lỗi...... Giấu con lâu như vậy......"


"Sao có thể?" Nàng không thể tin được, điều này thật quá sức chịu đựng!


"Duy Ân...... Là cô nhi...... Xin cậu...... Đối xử tốt với con bé...... Nhận lời tôi......" Trình Nhất Hoa như ngọn đèn cạn dầu, cầm lấy tay Gia Cát Tung Hoành.


"Tôi sẽ làm vậy." Gia Cát Tung Hoành gật đầu nhận lời.


"Chúc...... Hai đứa...... Hạnh phúc......" Trình Nhất Hoa thanh âm càng lúc càng nhỏ, cuối cùng yên lòng nhắm mắt.


"Ba? Ba?" Trình Duy Ân thất thần kêu, nhưng cha nàng không tỉnh lại nữa. "Ba! Ba mau tỉnh lại, nói cho con biết con là con của cha! Ba nói đi! Đây rốt cuộc là chuyện gì? Ba....." Nàng kích động kêu điên cuồng, bỗng nhiên nói cho nàng rằng nàng không phải con của cha, vậy nàng đã là gì trong suốt hai mươi năm qua?


"Duy Ân, ông ấy đã đi rồi." Gia Cát Tung Hoành ôm lấy vai nàng.


"Sao ba có thể chỉ bỏ lại câu này rồi ra đi? Nếu con không phải con của ba, thì con là ai? Em rốt cuộc là ai?" Nàng ngẩng đầu nhìn Gia Cát Tung Hoành, khóc.


"Em vĩnh viễn vẫn là Trình Duy Ân, là cô gái anh yêu." Hắn trịnh trọng nói.


Lời nói của hắn cho nàng một tia hi vọng, bởi vì dù nàng là ai, hắn cũng đều ở bên nàng.


Nàng kinh ngạc ngây người nhìn hắn, nước mắt vô thanh vô tức trào ra.


Gia Cát Tung Hoành đau lòng ôm nàng, để nàng dựa vào người hắn, nhẹ nhàng vỗ về.


Tận tình khóc đi! Ân oán đã xong, trò chơi của Thiên Xu cũng nên ngưng hẳn.


Ngẩng đầu lên, mây đen trên trời đã dần dần tản ra, tuy rằng còn mưa, nhưng hắn biết, trời, sẽ trong xanh.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Sủng Thê Đại Trượng Phu

Sủng Thê Đại Trượng Phu

Truyện ngôn tình hiện đại với độ dài 10 chương nhưng nội dung theo mình thì ổn. Mọi

22-07-2016 10 chương
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Lưu Luyến Không Quên

Lưu Luyến Không Quên

Xuyên suốt câu chuyện là những yêu thương đang cần được tháo gỡ, những vướng mắc

20-07-2016 50 chương
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương
Một người anh

Một người anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Sau khi có

27-06-2016
Thằng đĩ

Thằng đĩ

- Ta nói mi nghe: một khi tình yêu có nguy cơ tan vỡ, thì tìm cớ chuồn đi, đừng để bị

24-06-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Ba

Ba

Mẹ thường bảo tôi là một đứa con gái thật chẳng giống con gái một xíu nào. So với

23-06-2016
Yêu ư, để sau!

Yêu ư, để sau!

"- Trời, đã sáu tháng kể từ lúc biết mày, tao chỉ thấy mày đưa hột cho người khác

28-06-2016