Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 131
5 sao 5 / 5 ( 121 đánh giá )

Lãnh Cung Thái Tử Phi - Chương 06

↓↓
Đêm tân hôn

Kế tiếp, nam tử kì quái kia không còn xuất hiện nữa, đường đi không còn bị cản trở, đến trước hoàng cung, nha hoàn lại một lần nữa phủ lên người Long Y Hoàng một thân hỷ phục hồng y chói mắt, tóc dài vấn lên bằng trâm vàng tinh xảo, phía dưới là khuyên tai đẹp đẽ, từng bước sinh động, sau đó là mũ phượng, phượng hoàng bay lượn, ngay cả lông vũ cũng rất sống động, hình dạng như thật.

Khăn hỉ màu đỏ thêu chỉ vàng nhẹ nhàng phủ lên mũ phượng, che đi ánh mắt khuynh đảo cùng dung nhan đến trời đất đều thất sắc.

Thị nữ trái phải nâng đỡ nàng, ở cửa cung nghênh đón nàng sau đó đi về phía hoàng cung.

bạn đang xem “Lãnh Cung Thái Tử Phi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Dưới chân cẩm thạch càng tôn thêm làn váy hồng y.

Qua cửa cung, dưới chân nàng là thảm đỏ rực rỡ kéo dài, thẳng tiến đến tận lễ điện.

Long Y Hoàng hơi mù mờ, chỉ biết là bốn phía có rất nhiều người, tại chỗ cao nhất ở lễ điện, hai người sóng vai ngồi trên ghế vàng, chắc chắn là Hoàng đế cùng Hoàng hậu Huy quốc.

Quá trình thành thân nàng đã nắm rõ nên không hề để xảy ra một chút sai sót.

Hôn lễ thuận lợi tiến hành.

Xong xuôi, nàng được đem đến Đông cung chờ, còn Thái tử mà nàng chưa hề gặp mặt vẫn đang ở bên ngoài xã giao.

Vân Lang thân là khách quý, tự nhiên đứng ở vị trí tốt nhất xem xét hôn lễ, hắn không cười, cũng không đau thương, chỉ là nhìn, chỉ nhìn như vậy.

Hôn lễ vừa xong, hắn sẽ lập tức về nước.

Lần sau gặp lại, không biết là bao lâu nữa.

Hỉ phòng được trang trí ấm áp hoa mỹ, khắp nơi đều là khăn lụa màu đỏ, 2 chữ song hỉ vàng chói, trên bàn là nến hồng, kể cả có không chấp nhận, nhưng việc nàng đã lập gia đình là chuyện thực.

Long Y Hoàng cũng không khẩn trương, trước khi Thái tử đến, nàng tự do ở trong phòng dạo qua một vòng, vừa lòng ngồi tại bàn, không có một điểm khẩn trương chưa được thấy trượng phu.

Lão ma ma đi tới, cười mập mờ không rõ, trong tay đang cầm một quyển sách nhỏ, một mực cung kính tiêu sái đến trước mặt Long Y Hoàng, đầu tiên là hành lễ, sau đó đem sách mở ra.

Hai mặt đều là hình vẽ, nói đúng ra, đều là dạy tân nương sinh hoạt vợ chồng như thế nào– xuân cung đồ.

Nếu là đại gia khuê tú bình thường, vừa nhìn thấy hình vẽ, nhất định sẽ đỏ bừng mặt, sau đó ngượng ngùng cự tuyệt, rồi lại nhịn không được tò mò việc sinh hoạt vợ chồng.

Long Y Hoàng nhìn thoáng qua nội dung, lập tức không có hứng thú.

Hoàng thất cũng tương đối bảo thủ, chuyện này cũng không dám vẽ quá thật, xuân cung họa nóng bỏng hơn, kích thích hơn nàng cũng đã xem, thậm chí cũng từng xem người biểu diễn, nhìn lại thấy rõ ràng chỉ là lường gạt trẻ con, khóe miệng lóe lên một nụ cười lười nhác.

Lão ma ma lật vài tờ, Long Y Hoàng liền không nhịn được, phất tay bảo nàng đi, kết quả Lão ma ma còn tưởng rằng là tân nương tử thẹn thùng, cười trộm một tiếng, từ từ lui ra ngoài.

Một lát sau, đột nhiên có một cung nữ khẩn trương chạy tới, kéo Long Y Hoàng, dùng sức đem nàng hướng tới trên giường nhấn một cái, nhưng lại không có làm rơi khăn hỉ xuống, xong việc, chạy lấy người.

Long Y Hoàng bị nàng ta làm cho bực mình, đang chuẩn bị đứng lên lần nữa, đột nhiên truyền đến tiếng mở cửa.

Chắc Thái tử trở về đi.

Long Y Hoàng cau mày, suy nghĩ thoáng cái, lúc này mới nhớ ra tên Thái tử, Phượng Trữ Lan, thái tử Huy quốc, Phượng Trữ Lan.

Khăn hỉ không phải được một bàn tay to, ôn nhu cẩn thận nhấc lên, mà là bị một kiếm lạnh lẽo xẹt qua, cắt thành vài mảnh, rơi xuống trước mắt nàng giống như lá cây trời thu.

Nam tử trước mặt, một thân hồng y, vóc người đĩnh đạc, trên tay cầm một thanh kiếm lạnh lẽo, không thích hợp xuất hiện trong ngày đại hỉ tân hôn này.

Sắc mặt của hắn rõ ràng không tốt, cùng so sánh với Vân Lang chỉ có hơn chứ không kém, chỉ khác một điều, với Long Y Hoàng, có thêm vài phần oán hận.

Long Y Hoàng thoáng cái liền nhận ra hắn, hắn chẳng phải là nam tử bắt nàng từ hôn nhưng không thành hay sao.

Phượng Trữ Lan.

Nhìn kiếm khí một lát, nàng cười một tiếng: “Chúng ta lại gặp mặt, Thái tử điện hạ.”

“Thấy ta, ngươi không giật mình sao.” Phượng Trữ Lan hướng về phía Long Y Hoàng bước hai bước, kiếm trong tay cũng không hạ xuống.

Hắn nắm chặt kiếm, không hề thương tích đến Long Y Hoàng, nhưng đem hết kim hồng bảo thạch trên trán nàng chặt đứt.

“Trước khi lập gia đình, nếu chưa gặp qua trượng phu, chỉ cần có một hành vi khác thường với nam nhân khác, người kia nhất định phải thú nữ nhân đó, cho nên ta không giật mình, nếu không phải ta không muốn trở thành quả phụ, hôm đó xác của ngươi đã phơi tại bãi đất hoang rồi.”

“Ngươi biết chuyện đó?”

“Không, là mẫu thân ta nói cho ta.”

Ban đầu lúc nương nói, dùng khẩu khí oán độc trơ mắt nhìn ba huynh muội bọn họ, sau khi sự việc đã xảy ra liền bổ sung: “Nếu là lúc ấy ta không có gặp cha ngươi! Thì sẽ không phát sinh chuyện tiếp theo, lại càng không có ba tiểu quỷ các ngươi!”

“À, xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng, ngươi cần phải biết chúng ta muốn làm gì nha.” Phượng Trữ Lan bỏ kiếm xuống, vẻ mặt rất là miễn cưỡng cùng không nhịn được, giống như nàng là thứ thực vật hắn ghét nhất, tay lung tung cởi áo, đi đến giường: “Vậy ngươi còn chờ cái gì, chúng ta nhanh lên một chút kết thúc, ta một khắc cũng không muốn ở chỗ này.”

“Không muốn?”

“Cũng chỉ có đêm nay mà thôi, ta khuyên ngươi tốt nhất nắm chắc thật tốt cơ hội, bởi vì, ta không bao giờ một lần nữa đi vào phòng của ngươi, cũng không muốn liếc mắt dù chỉ một cái.” Hắn vừa nói, một bên cởi y phục hơn phân nửa, sau đó nhìn Long Y Hoàng: “Ngươi ngồi đó làm gì? Nhanh lên một chút cởi quần áo đi .”

“Không thích thì không cần miễn cưỡng, như vậy ai cũng khó chịu.” Sắc mặt nàng trở nên khó coi.

“Chẳng lẽ không phải miễn cưỡng? Muốn ta thú một người không thích làm chính phi, bức bách ta cùng nàng sống cả đời, chẳng nhẽ không phải miễn cưỡng? Ta đúng là không thích ngươi, thậm chí rất ghét ngươi, Long Y Hoàng.” Hắn lạnh lùng gọi tên nàng.

“Không có người cầu ngươi nhất định phải làm việc này, ngươi không thích ta thì không nên đụng vào ta.”

“Ta cũng không muốn đụng ngươi, nhưng, ta lại càng không muốn vì người ta ghét mà cắt đứt ngón tay lấy máu tại giường.”

Long Y Hoàng sững sờ, xoay người nhìn thoáng qua giường ở phía sau, ở giữa là một cái khăn tơ lụa màu trắng, không cần phải nói cũng biết là đang làm gì.

Nàng đứng lên, cầm lấy dao nhỏ trên mặt bàn, thậm chí không có do dự, hơi dùng sức cắt qua cổ tay, huyết đỏ sẫm lập tức rơi từng giọt từng giọt xuống khăn trắng, giống lạc hồng đêm đầu tiên của nữ nhân.

“Ngươi vừa lòng chưa?” Nàng hỏi, hạ tay xuống, giấu ở trong tay áo, thậm chí không quan tâm đến vết thương trên tay.

“Nếu chỉ làm vậy, người ngoài nhất định dễ dàng nhìn ra sơ hở, thái tử phi cao quý không đến nỗi nhỏ mọn như vậy chứ.” Phượng Trữ Lan tiếp tục kích thích nàng.

Long Y Hoàng cười lạnh, vén tay áo bên trái lên, lộ ra thủ cung sa màu đỏ tươi: “Ý ngươi là cái này?”

Tay phải nắm chặt con dao, lập tức đâm xuống!

Tuy đau nhức, Long Y Hoàng không hề nhăn mặt, dùng lưỡi dao rút ra!

“Thật sự là được mở rộng tầm mắt, nguyên lai ngươi cũng không có chán ghét như vậy, cũng biết nguyên tắc cơ bản nhất.”.Phượng Trữ Lan vui vẻ, vỗ vỗ tay, nói: “Thật là một nữ tử cá tính, bất quá đáng tiếc, chỉ cần ngươi một ngày còn là Thái tử phi, ta còn oán hận ngươi một ngày, từ hôm nay trở đi, ta sẽ không vào gian phòng ngươi một bước, nếu có việc, ngươi có thể gọi người chuyển cáo cho ta. Nhưng, ngàn vạn lần đừng xuất hiện trước mắt ta.”

Giọng hắn đến phút cuối chợt lạnh như băng, tiếng vỗ tay quẩn quanh trong căn phòng, mang theo lạnh lùng cùng châm chọc.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phép Màu

Phép Màu

Phép Màu là cuốn tiểu thuyết ngôn tình hài hước về một cặp vợ chồng trẻ vừa

22-07-2016 16 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn

Ôm Em Đi, Diệp Tư Viễn là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình mình thấy rất hay nên chi

21-07-2016 120 chương
Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa

09-07-2016 74 chương
Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính

Trăng Trong Kính kể về một cô bé không biết vì nguyên nhân nào mà thân thể lại trôi

20-07-2016 23 chương
Bố của con gái

Bố của con gái

Một người bố, có thể với tất cả mọi người nó cũng như bao người bố khác trên

30-06-2016
Chàng trai buổi sáng

Chàng trai buổi sáng

Nàng gọi chàng là Chàng trai buổi sáng của nàng, bởi vì chàng chỉ xuất hiện ở đó

25-06-2016
Vẫn sẽ là anh và em

Vẫn sẽ là anh và em

Định mệnh đã sắp đặt trong trái tim anh chỉ mang một hình bóng... *** 17 năm

23-06-2016
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tên truyên: Truy ĐuổiTác giả: Nhan Tiểu NgônChuyển ngữ: Lạc Dương (QT, google,

20-07-2016 74 chương
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Mẹ ơi, ba đâu?

Mẹ ơi, ba đâu?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Ngồi

27-06-2016

XtGem Forum catalog