….
bạn đang xem “Lá Bài Cuối Cùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Mọi người xôn xao bàn tán, ngược lại làm nhạt đi bầu không khí Ngụy lão lục tạo ra vừa rồi, Ngụy lão lục nhìn Trương Trí Thành, lại nhìn Lâm Dược, mở miệng: “Ý của cậu em này, là muốn ký giấy sinh tử?”
Đại sảnh lặng ngắt, Lâm Dược chậm rãi cười nói: “Đúng vậy.”
Nói rồi, đứng lên, chậm rãi đi tới.
“Được, sảng khoái. Nhưng cậu em cũng phải nghĩ cho rõ, giấy sinh tử này nếu không ký, lát nữa cậu có thể không theo cược, ký rồi, thì chính là sống chết có số. Cậu em còn trẻ như thế, chỉ cần còn sống, luôn có thể làm lại.”
Hắn cười ha ha nói, vẻ tràn đầy thâm ý, Lâm Dược cũng gật đầu theo: “Đúng vậy, không còn mạng thì cái gì cũng không thể làm được, nhưng tôi không thể không ký mà.”
Ngụy lão lục nhìn anh em nhà họ Trương, cười càng hài hòa. Hắn khác với người khác, cứ điểm nằm ở tỉnh lân cận, coi như là láng giềng của nhà họ Trương, đối với cứ điểm của nhà họ Trương luôn chảy nước dãi, đương nhiên cũng dụng tâm nhất.
Chuyện xảy ra bên Cúc thành hắn không hẳn biết hết, nhưng về đại thể vẫn biết một chút. Vào hai tháng trước, hắn đã biết Lâm Dược rồi, nhưng lúc đó vẫn không để tâm gì, cho tới khi Lâm Dược và Daniau đấu một ván, hắn mới biết mình xém chút đã bỏ qua một con cá lớn.
Daniau không nói gì với hắn, nhưng lúc đó tại sòng bài có mấy trăm người, đương nhiên có người nói tình hình lúc đó ra. Tuy chỉ là một ván, nhưng nếu có thể thắng Daniau, thì không thể xem thường. Cho nên hắn lập tức an bài người đi tra xét Lâm Dược.
Thế lực của hắn tại Cúc thành không thể so sánh với nhà họ Trương, nhưng cuộc sống quá khứ của Lâm Dược không có gì khó tra. Cho nên tuy cảm thấy nghi hoặc tại sao Lâm Dược lại có kỹ thuật đánh bài cao như thế, kỹ thuật đánh bài của y là học từ ai, nhưng trên cơ bản, Ngụy lão lục xem xong báo cáo vẫn rất hưng phấn.
Nhìn từ phương diện nào đó, đây đều là anh em họ Trương cưỡng ép Lâm Dược, nhìn từ phương diện nào đó, đây đều là anh em họ Trương có lỗi với Lâm Dược.
Người như thế dễ lôi kéo nhất.
Daniau là cao thủ, nhưng cao thủ này không phải mình có thể khống chế, hắn giúp mình một lần hai lần, nhưng không thể thường xuyên đóng tại TQ. Mà nếu có thể lôi kéo Lâm Dược sang đây, vậy thì tốt nhất.
Nhưng đáng tiếc là, mấy hôm nay Lâm Dược đều ở tại Hạo Nhiên sơn trang, hắn thật sự không thể xuống tay.
Hắn đưa ra giấy sinh tử này, có yêu cầu của Daniau, có ý định muốn đàn áp những người khác, cũng có một điểm, là để yêu cầu Lâm Dược quang minh chính đại tới__ mạng thua đều là cho hắn, tự nhiên sẽ do hắn sử dụng.
Lúc này vừa nghe Lâm Dược nói kiểu đành chịu, Ngụy lão lục lập tức nghĩ tới liệu có phải Lâm Dược đang giở quẻ. Vừa nghĩ tới khả năng này, hắn hầu như muốn cười, người mời tới lại phản bội vào lúc này, sau này anh em họ Trương còn muốn lăn lộn thế nào nữa!
“Cậu em, vừa rồi tôi đã nói rồi, giấy sinh tử này ký hay không cũng tùy ý.” Nói xong, hắn vỗ vai Lâm Dược, ra vẻ tràn đầy hào khí, “Nếu cậu không muốn ký, cũng không có ai có thể miễn cưỡng cậu. Cậu là bài thủ, là người bán kỹ thuật bán tay nghề, không phải mạng, nếu tôi nói…”
“Trước kia, tôi luôn cảm thấy giấy sinh tử này đặc biệt khốc, vẫn luôn muốn ký, nhưng vẫn không có cơ hội, nếu lần này bỏ qua, ai biết sau này còn có thể gặp được không. Anh xem tivi đó, có cao thủ nào khi thi đấu mà không ký giấy sinh tử đâu? Giờ nếu không ký, vậy liền chứng minh tôi không phải là cao thủ. Anh nói xem, cao thủ như tôi, sao có thể không phải là cao thủ chứ?”
Không đợi hắn nói xong, Lâm Dược đã bắt lấy tay Ngụy lão lục đang vỗ vai mình, lắc mạnh hai cái: “Người khác đều gọi anh là lục ca, vậy tôi cũng gọi như thế nhé. Lục ca, cảm ơn anh, anh cho tôi cơ hội chứng minh mình là cao thủ. Vầy đi, tôi có một bất động sản tại Cúc thành, vị trí ở trung tâm, hồi trước là một cái giếng, đông ấm hạ mát, còn có một vườn nhỏ tư nhân, trong đó còn trồng một cây nho, đó là nho sữa, ra trái vừa to vừa ngọt, mỗi khi đến thu, con nít gần đó đều muốn tới nhà tôi hái nho. Nho của nhà họ Lâm chúng tôi, đã nổi tiếng ở gần đó, có luôn biển hiện, không phải tôi nói khoác, Lục ca sau này muốn lấy nho đi bán, tuyệt đối có thể.”
“Cúc thành tuy giá nhà rẻ, nhưng mấy năm nay không ngừng phát triển, vị trí nhà của tôi tương đối tốt, tương lai nhất định sẽ được khai phá, tôi thấy trên tivi đổ vương đều có định giá bất động sản của mình, căn nhà của tôi cũng đáng giá năm trăm ngàn… cho dù hiện tại không đáng, tương lai nhất định tới giá đó. Không thì lục ca, chúng ta ký chứng minh bất động sản đi? Để chứng minh tôi là cao thủ, lần này tôi nhất định phải cược toàn bộ thân thể gia sản!”
…
Một chuỗi nói xong, Ngụy lão lục tự nhiên là á khẩu, người bên dưới cũng trừng to mắt, đại sảnh an tĩnh, an tĩnh… quái dị không thể tả.
Cho tới khi một tiếng cười vang lên, sự yên tĩnh này mới bị phá vỡ, tiếp theo đó, là tiếng cười đủ dạng. Cười he he, cười hừ, cười giòn giã, không phúc hậu nhất là tên Mèo mập, hắn vừa cười vừa nói: “Lục ca, tôi thấy căn nhà này thật tốt, nếu anh có một chỗ bất động sản như thế, tôi đây mỗi năm thu tới đều tìm anh ăn nho!”
Chương trước | Chương sau