Là tiểu thư khuê các môn đăng hộ đối?
bạn đang xem “Kỳ Thật Cây Lim Có Thể Dựa ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Là một minh tinh xinh xắn đẹp đẽ?
Hay là người phong tình vạn chủng như gái hồng lâu?
Mãi đến khi Túc Kỳ xuất hiện.
Ngay từ lúc bắt đầu cô cho rằng Diệp Tử Nam chỉ là thấy mới mẻ, dù sao Túc Kỳ cũng không giống với những người phụ nữ bên cạnh anh ngày trước. Cô đẹp thì đẹp thật, nhưng quá đơn thuần, căn bản không thích hợp với anh.
Cô một mực chờ ngày bọn anh tách ra, nhưng chờ được lại là tin tức bọn anh kết hôn.
Cô vẫn nghĩ mãi không ra.
Tình tính Diệp Tử Nam cô cực kỳ hiểu rõ. Anh tỉnh táo, nhìn xa trông rộng, người khác vĩnh viễn không đoán được anh suy nghĩ cái gì.
Nhưng mà Túc Kỳ sao?
Đơn thuần, ngây thơ, mơ hồ, đơn giản giống như một tờ giấy trắng, khiến cho người khác liếc mắt một cái là có thể nhìn rõ, bọn anh căn không phải là người cùng đường, người phụ nữ như vậy cũng không thích hợp đứng bên cạnh anh, sẽ không trợ giúp cho anh được chút nào.
Cô từng có khi say rượu lỡ mồm, nói bóng gió hỏi qua Giang Thánh Trác.
Lúc ấy hiển nhiên Giang Thánh Trác cũng đã uống nhiều, không có điệu bộ không đứng đắn ngày trước, toàn thân mang theo ý có thể thông suốt hiểu rõ mọi sự việc, "Quá đơn giản, liền hai chữ, thoải mái."
Cô không hiểu, một chút cũng không hiểu, hỏi lại, nhưng Giang Thánh Trác cũng không chịu nói lại, chỉ là nhìn cô có thâm ý khác.
Cô cảm thấy hình như mình để lộ tâm tư, sau đó liền ngậm miệng không nói chuyện.
Về sau cô tiếp xúc rất nhiều với Túc Kỳ, rốt cuộc cũng hiểu rõ ý của Giang Thánh Trác.
Ở chung một chỗ với Túc Kỳ thật sự rất thoải mái.
Cô giương đôi mắt to đen tuyền sáng ngời cười với mình, cười rất chân thành trong sáng, những kiểu cười hư tình giả ý lộ ra trước mặt cô rất mệt mỏi thiếu sức sống.
Cô không có tâm cơ, không có kiêu căng, hiểu chuyện, đối với cô cũng rất khách khí, thỉnh thoảng đáy mắt lộ vài tia nghịch ngợm, khiến cho trái tim trong lòng đều ấm áp, không tự chủ được thích cô.
Cô cũng đã từng tiếp xúc với nhiều phụ nữ bên cạnh Diệp Tử Nam, những cô đó bụng đầy tâm cơ, trước mặt Diệp Tử Nam, khách khí lễ phép với cô, nhưng sau lưng Diệp Tử Nam lại vênh mặt hất hàm sai khiến cô, được sủng mà kiêu.
Thường ngày Diệp Tử Nam ở trên thương trường nhìn những người mang bộ mặt giả dối nghĩ một đằng nói một nẻo, về đến nhà vẫn còn muốn cùng với cô hai người đấu tâm cơ giở thủ đoạn, có lẽ chẳng ai mà chịu cho được, thế nên chọn lựa Túc Kỳ.
Lúc thang máy dừng lại Tô Dương thu hồi suy nghĩ, đi theo Túc Kỳ ra khỏi thang máy.
Tô Dương gõ gõ cửa văn phòng, giọng nói Diệp Tử Nam truyền ra, "Vào đi."
Túc Kỳ không yên theo sát sau lưng Tô Dương đi vào, nhưng lại thấy được có hai người.
Hình như lúc nãy bọn anh đang nói đề tài gì thú vị lắm, nụ cười vẫn còn ở trên mặt Diệp Tử Nam, nhưng đến khi nhìn thoáng qua cô, cứng đờ, sau đó biến mất không dấu vết.
Tô Dương cũng không nghĩ tới còn có người khác ở đây, cô chỉ đi xuống dưới một lát thôi mà.
Gần đây tính tình Diệp Tử Nam âm tình bất định, cô nhạy cảm khẳng định chắc có liên quan đến Túc Kỳ, cho nên mới cứng rắn lôi kéo Túc Kỳ đi lên, gặp mặt nói ra là được rồi, đỡ phải những người cấp dưới như bọn cô bị xui xẻo theo.
Xem ra, bây giờ cũng không phải là thời cơ tốt.
Dù sao cũng được huấn luyện nghiêm chỉnh, Tô Dương khẽ nói, nghe không ra có chút sơ hở nào, "Tổng giám đốc Diệp, Diệp phu nhân tới đây."
Diệp Tử Nam như có như không ừ một tiếng, không khí trong phòng lúc này cực kỳ xấu hổ.
Truyện được Edit bởi hancoi và đăng duy nhất tại: Diễn Đàn Lê Quý Đôn, mọi trang khác đều là hàng coppy không xin phép.
Đường Nhiễm Băng khẽ cười một tiếng, "Anh còn có việc, em đi trước đây. Chuyện vừa bàn quyết định như vậy đi."
Trên mặt Diệp Tử Nam lại xuất hiện nụ cười, "Được. Tô Dương, tiễn Nhiễm Băng ra ngoài giúp tôi."
Dường như trong lòng Túc Kỳ có móng vuốt sắc bén đâm vào, bởi vì xưng hô như vậy, thật sự mờ ám.
Chương trước | Chương sau