
Khuynh Nhiên Tự Hỉ
Tác giả: Hoàng Kha
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 62


“Đừng nói mẹ không nhắc nhở con. Bây giờ có thể Tự Hỉ không biết cái gì gọi là cầu hôn, về sau con bé mà biết tuyệt đối sẽ cực kì cực kì buồn bã!”
Anh mỉm cười bí hiểm.
“Trước hết đoạt người tới tay mới gọi là thượng sách. Lãng mạn cái gì chứ, nếu cô ấy thích, về sau vẫn còn cơ hội.”
bạn đang xem “Khuynh Nhiên Tự Hỉ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
“Đúng là gỗ mục không thể đẽo gọt! Thật là lãng phí tâm ý tốt đẹp của mẹ. Ôi~ mẹ đau lòng quá…” Bà phàn nàn không dứt.
Anh vỗ vỗ bàn tay của mẹ đang khoác lên vai mình.
“Được rồi, mẫu thân đại nhân, chuyện của con và cô ấy phiền người đừng lo lắng. Trước hết con sẽ mang cô ấy đi đăng ký, còn những việc khác từ từ rồi sẽ tính sau.”
“Vậy… có phải Tự Hỉ sẽ chuyển qua đây?”
“Hai ngày này cứ để cô ấy ở cùng với Phó Tự Nhạc, chắc cô ấy cũng muốn ở bên đấy. Qua kì nhỉ xon sẽ mang cô ấy đến công ty chi nhánh gần lô đất vừa quy hoạch, cuối tuần sẽ trở về nhà.”
Lương San không hề ngờ được đôi vợ chồng son này đã nhanh chóng xác lập ra thế giới hai người, vẻ mặt kinh ngạc:
“Con định tự chăm sóc Tự Hỉ?”
“Chính cô ấy sẽ tự lo cho bản thân. Mẹ đừng xem, cô ấy như một đứa trẻ.”
Bà hơi choáng váng.
“Tự Hỉ không phải là trẻ con sao…”
Hạ Khuynh nhỉu mày.
“Con trai mẹ không mắc bệnh luyến đồng*.”
*Luyến đồng: người mắc hội chứng tâm lý sinh ra tình yêu với trẻ em (lolicon, shotacom)
Nhận thấy con trai bắt đầu không vui, Lương San vội nói:
“Vậy… con hãy chăm sóc nó thật tốt nhé!”
“Con biết.” Anh nói với một vẻ mặt rất thản nhiên.
“Cô ấy là bà xã của con.”
Bà thúc nhẹ cho anh một cái.
“Haha, thằng nhóc này,vẫn còn chưa lĩnh giấy chứng nhận đau nhé!”
Hạ Khuynh phì cười.
“Hai ngày sau con sẽ đóng một cái cọc chứng nhận lên cô ấy.”
Lương San trong lòng mừng thầm nhưng ngoài miệng vẫn chế giễu con trai:
“Con vẫn chưa đến thăm viếng bố mẹ vợ tương lại đâu đấy.”
“Con đã cùng Phó Tự Nhạc nói qua chuyện này, ngày mai sẽ đi.”
Anh biết ông bà Phó đối với Phó Tự Hỉ quan trọng đến nhường nào, dĩ nhiên không dám qua loa làm bừa.
“Vậy là tốt rồi, Tự Hỉ là một đứa trẻ ngoan. Mẹ rất hài lòng.”
Hạ Khuynh vuốt ve gò má của bà.
“Cảm ơn mẹ!”
Hạ Khunh đã nghe qua không ít phiên bản Cô bé Lọ Lem bị mẹ chồng ức hiếp, anh thật sự cảm thấy may mắn khi cha mẹ anh chưa từng có thái độ hà khắc hay coi trọng quan niệm môn đăng hộ đối như những gia đình khác.
…
Buổi sáng ngày hôm sau, hai chị em và Hạ Khuynh cùng đi viếng mộ. Năm đó giá cả đất chôn cất tại khu nghĩa trang này không đắt đỏ như hiện tại, nhưng cũng chẳng hề rẻ.
Phó Tự Nhạc đã chọn mai táng cha mẹ tại một khuôn viên nghĩa trang vùng ngoại thành.
Đến nơi viếng, chủ yêu vẫn là hai chị em trò chuyện với cha mẹ, Hạ Khuynh thì tỏ ra rất cung kính bái lạy.
“Con xin ra mắt bác trai, bác gái.”
Phó Tự Hỉ kéo tay anh giới thiệu với ba mẹ, sau đó còn lấy ra một tờ giấy mà mình đã chuẩn bị vào ngày hôm qua, kiểm tra lại một lần xem mình có sai chỗ nào không, mang mọi chuyện ra kể với ba mẹ, cuối cùng nghẹn ngào nói một câu.
“Ba mẹ, hai người trên thiên đường nhất định cũng phải thật hạnh phúc!”
Sau đó cô lại nhìn hai tấm di ảnh in trên bia mộ kia, khóc thút tha thút thít.
Ngược lại tâm trạng của Phó Tự Nhạc khá là bình tĩnh.
Hạ Khuynh xoa xoa hai má Phó Tự Hỉ.
“Về sau chúng ta sẽ thường đến thăm ba mẹ được không?”
“Được được.” Cô lau nước mắt.
“Chúng ta còn phải mang cục cưng đến gặp ba mẹ nữa.”
“Được, đều nghe lời em.”
Hạ Khuynh đối với đôi cha mẹ vợ chưa bao giờ gặp mặt cũng nhất mực tôn kính.
Bọ họ rất yêu thương Phó Tự Hỉ, không nỡ mang cô bào bệnh viện tâm thần, lại còn tận tâm tận lực dạy dỗ cô tốt như vậy.
…
Buối tối, Hạ Khuynh đi đến căn hộ nhà Phó gia, cùng Phó Tự Nhạc bàn việc đi đăng ký kết hôn, bảo cô đi lấy sổ hộ khẩu.
Phó Tự Nhạc thoáng kinh ngạc.
“Này, chuyện này có vẻ vội quá rồi đấy!”
Anh mỉm cười, kéo Phó Tự Hỉ qua bên cạnh.
“Hiện tại tôi đang công tác tại khu vực mới quy hoạch nên có mua một căn hộ gần đó cho tiện. Tôi muốn dẫn Phó Tự Hỉ đi cùng, cuối tuần lại mang cô ấy về nhà. Tôi cho cô ấy một danh phận chính thức thì ắt cô cũng an tâm, đúng không? Dù sao ở chung bất hợp pháp cũng không tiện lắm.”
Phó Tự Hỉ nhìn anh, lại liếc nhìn Phó Tự Nhạc, cảm thấy bản thân không nên lên tiếng, vì thế chỉ lẳng lặng lắng nghe.
Phó Tự Nhạc lại nhớ đến tin tức mấy ngày nay, nói:
“Ngày kia tôi nghe nói là một ngày đẹp tốt nhất trong năm, không chừng ngày hôm đó tại cục dân chính người ta đã xếp hàng thành rồng rắn.”
Thật ra cô cũng chẳng phản đối đề nghị của Hạ Khuynh, Khi anh chủ động đề cập, ngược lại cô rất an tâm.
Phụ nữ mơ tưởng đến Hạ Khuynh khẳng định không ít, nếu chị gái mình chỉ có thân phận bạn gái, nói thật, e rằng không hề có lực uy hiếp.
Nhưng khi đã có được mối quan hệ hợp pháp và sự ràng buộc của hôn nhân thì tốt hơn, tóm lại vẫn có chút gì đo không ổn.
“Không có việc gì, đi cửa sau là được.”
Hạ Khuynh đối với cái gọi là ngày đẹp ngày lành cũng chẳng quan tâm lắm, chỉ là trùng hợp lựa chọn ngay cái ngày kia.
Anh nghiêng sườn mặt nói với cô bé ngốc trong lòng.
“Bé cưng, em đã hiểu chưa? Chúng ta sẽ kết hôn, em sẽ gả cho anh.”
Phó Tự Hỉ vui mừng hớn hở gật gật đầu.
“Được, chúng ta sẽ kết hôn!”
Phó Tự Nhạc trông thấy bộ dáng cười ngây ngô của Phó Tự Hỉ, nở nụ cười yếu ớt.
“Hôn lễ cái gì vẫn còn chưa chuẩn bị xong mà!”
“Cái đó không vội, đợi khi thời tiết ấm áp sẽ tổ chức.”
Hạ Khuynh ngoài miệng trả lời Phó Tự Nhạc, nhưng ánh mắt lại nhìn chăm chú vào khuôn mặt tươi cười của Phó Tự Hỉ, thật si mê.
“Hạ Khuynh, khi kết hôn em muốn mặc một chiếc váy thật xinh đẹp!”
“Đương nhiên, bé cưng của anh phải đẹp nhất!”
Phó Tự Hỉ cười tít mắt.
Nếu không phải vì có Phó Tự Nhạc ở đây, Hạ Khuynh đã sớm mang giai nhân trong lòng đè ra hôn hít một trận!
…
Bởi vì sau kì nghỉ Phó Tự Nhạc có một kì thi, nên trước ngày nghỉ cuối cùng một ngày trở về trường.
Sau khi Phó Tự Hỉ dùng cơm trưa xòn thì Hạ Khuynh gọi đến báo cô đi đến nhà lớn. Cô bước tới cửa phòng sách của anh gõ gõ cửa, sau đó anh mpr cửa ra rồi đi vào.
Vừa nhìn thấy anh, cô cười tít mắt.
Anh cũng cười, nắm tay cô kéo qua.
“Bé cưng, qua đây.”
Cô bước đến ngồi xuống bên cạnh anh, theo hướng anh nhìn vào hình vẽ đang hiện thị trên màn hình vi tính.
Đây là bản vẽ thiết kế của một cặp nhẫn.
Thật sự không phải là anh không nghĩ đến chuyện cầu hôn. Nhưng trong suy nghĩ của anh, đây là chuyện riêng tư của hai người bọn họ, vì vậy cả một đám quần chúng vô vị vây xem thật sự không cần thiết.
Anh liếc thấy cô vẫn còn mặc áo khoác, thuận tay giúp cô cởi bỏ cúc áo.
“Em cởi áo khoác ra đi, mặc nhiều như vậy không sợ nóng à?”
Phó Tự Hỉ gật đầu, sau đó cởi áo khoác, giải thích:
“Bên ngoài gió rất lớn, lạnh lắm!”
Anh mang áo khoác của cô vắt lên sopha, điều chỉnh nhiệt độ điều hòa cao lên một chút, sau đó hỏi.
“Nào, em nhìn xem xem thích mẫu nào?”


Thúc Thúc Yêu Nghiệt Đừng Đến Gần
Trích đoạn:Khi Tô Lực Hằng muốn ngồi ăn cơm ở bên cạnh Liễu Uyển Nhi,Tử Quyên
Người Tình Của Yêu Râu Xanh
Người Tình Của Yêu Râu Xanh là câu chuyện kể về một cô gái rất ngây thơ hồn nhiên

Mẹ lưu manh, con thiên tài - Quỷ Miêu Tử
Văn án: Bảy năm trước, cô cưỡng bức hắn, giữ lại cho mình một đứa con. Bảy năm

Dưỡng Thú Thành Phi
Mời bạn cùng đọc truyện huyền huyễn Dưỡng Thú Thành Phi tại website thichtruyen, nhớ

Thời gian tươi đẹp - Đinh Mặc
Giới thiệu: Xưa nay giang sơn mỹ nhân, mấy ai được cả. Lệ Trí Thành, vị thiếu tá
Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
Giới thiệu: Không ngược quá trình, nhưng ngược kết quả... Kết quả như thế âu cũng
Đổi Chồng Cưng Chiều Em Đến Nghiện
Thật ra thì Đường Tố Khanh biết anh từ nhỏ đã chịu khi dễ, cho nên đối với

Cô Gái Zombie Đi Đâu Thế
Bạch Hi chưa bao giờ bị công kích như vậy nên mày nhíu chặt lại.Như vậy không
Em Có Tin Vào Định Mệnh?
Em Có Tin Vào Định Mệnh? là một truyện ngôn tình của tác giả Dư Lạc Thần, bạn có

Đọc truyện tranh Doremon chap 158 - Kính lúp đo tâm trạng
Nobita lại bị điểm kém, cậu muốn nói cho mẹ biết, loay hoay không biết lý

Vì ta vẫn còn cần có nhau trong đời
Có phải cậu muốn thách thức trái tim của tớ không Huy? Vậy thì cậu luôn thắng.

Đọc truyện tranh doremon chap 28: Xem chỉ tay chính xác 100%
Đọc truyện tranh doremon chap 28 - Xem chỉ tay chính xác 100% Bạn có tin vào việc

Đọc truyện tranh Ô Long Viện chap 66 - Cùng phường ăn cướp
Đọc truyện tranh Ô Long Viện chap 66 - Cùng phường ăn cướp. Đệ tử gầy bị bắt

Sài gòn ngày trở về
Ngày tốt nghiệp, rưng rưng nước mắt mừng mừng tủi tủi... *** Mừng vì đã hoàn

Vị Hoàng đế và chim ưng
Thế nhưng, những gì nhìn thấy trong hồ khiẽn nhà vua khiếp đảm. *** Thành Cát Tư Hãn

Cô dâu tuổi 18
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

Khi hotgirl yêu
Anh có biết vì sao em lại yêu anh không? Vì anh không bao giờ hứa! *** 17h45'... Mở cửa

Doremon chap 3: Bánh quy biến hình
Đọc truyện tranh Doremon chap 3: Bánh quy biến hình Cùng gặp lại Doremon chú mèo

Hai thằng con trai
(khotruyenhay.gq - Bài dự thi tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Điều quan