Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 62
5 sao 5 / 5 ( 37 đánh giá )

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Chương 22

↓↓
"Trời nóng như thế này mà còn đi suối nước nóng ngâm mình cái gì. Biển xanh cát trắng nắng vàng, còn có mỹ nữ ở đấy mới là một nơi lý tưởng chứ!"

bạn đang xem “Khuynh Nhiên Tự Hỉ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hạ Hàm Thừa có chút bất đắc dĩ liếc nhìn bà xã: "Nhưng mà… anh chưa sắp xếp được thời gian nghỉ phép!"

"Anh không có nhưng em thì có, à còn con trai nữa chứ! Có đúng không con trai của mẹ?"

Hạ Khuynh lười biếng tựa vào thành ghế: "Con không rảnh."

"Hai người các người không để lại chút mặt mũi nào cho mẹ, bây giờ trong cái nhà này mẹ chẳng còn địa vị gì rồi~"

"Chỉ có mẹ mới dám nghĩ ra chuyện đi biển vào tháng 12."

"Mẹ chỉ không muốn bị lộ diện trước đám đông thôi mà. Tốt xấu gì mẹ cũng là một mỹ nữ đoan trang thùy mị, chỉ có tuổi tác hơi lớn một chút thôi…"

Hạ Hàm Thừa cau mày.

"đã lâu rồi mẹ không ra bãi biển nghỉ mát a~ còn tắm nắng nữa chứ." Lương San đang nói thì đột nhiên nghĩ đến cái gì, hai mắt rực sáng: "Tự Hỉ! Còn có Tự Hỉ nữa… đứa nhỏ này từ bé đến giờ chưa bao giờ được trông thấy cảnh biển đâu."

Tay Hạ Khuynh tay đang múc canh đột nhiên sựng lại.

Lương San ra sức năn nỉ chồng: "Ba nó à, mẹ sắp nhỏ muốn mang Tự Hỉ ra biển nghỉ mát…"

"Được rồi, vậy thì cùng đi!" Hạ Hàm Thừa không bao giờ chống lại được bà xã đại nhân: "Tự Hỉ nó cả ngày ở nhà quả thật rất buồn chán, nên để cho con bé đi ra ngoài thư giãn một chút, Năm ngoái Khuynh nhi vừa mua một biệt thự cạnh bờ biển nhìn cũng không tệ, vậy thì quyết định đến đó đi. Nếu thời tiết vẫn còn lạnh thì chúng ta sẽ bơi ở bể trong nhà."

Cụm biệt thự ven biển này là do Hạ Khuynh cùng Vương Thần và vài người bạn khác cùng mua lúc giá nhà đất tại đây đang xuống. Bản thân hắn rất ít khi đến đó, hầu như đều chỉ có Vương Thần đến đây nghỉ dưỡng.

Lương San sau khi chiếm được thế thượng phong thì thỏa mãn thở dài: "Để mẹ xem ngày thử, hay là chúng ta cùng gọi Tự Nhạc nữa nhé. A Khuynh con cũng phải đi."

Cảnh biển lãng mạn, sóng biển dập dìu, con trai mình và Tự Nhạc tràn đầy năng lượng, bikini hai mảnh quyến rũ, huyết khí sôi trào… hắc hắc!

Hạ Khuynh lãnh đạm từ chối: "Con không đi."

"…" Lương San bị con trai tạt một chậu nước vào mặt, bà thật không hiểu hai đứa nhỏ này cuối cùng đã xảy ra chuyện gì

"…được rồi, để mẹ đi hỏi ý kiến Tự Nhạc."

Sau khi dùng cơm xong, Lương San đến chỗ dì Quan nói chuyện bỏ lại hai cha con đang trầm mặc nhìn nhau.

Hạ Khuynh bên này thản nhiên múc canh, dù gì ba cũng không đặt hắn ngang hàng với vị mẫu thân đáng yêu kia.

Hạ Hàm Thừa tựa lưng vào thành ghế nhìn con trai, ngón tay gõ lên mặt bàn theo tiết tấu.

Lúc trước Lương San mang chuyện của Hạ Khuynh và Phó Tự Nhạc kể với ông, nhưng ông cảm thấy chuyện này không hề đơn giản nhưng bà xã đã nghĩ.

Dựa vào tính tình của con trai, nhắm đến cái gì thì nó sẽ chủ động tranh thủ không cần phải bày vẽ nhiều chuyện như vậy. Nhưng bất luận như thế nào thì ông vẫn tin vào ánh mắt của con trai.

…………

Lúc dì Quan gọi thông báo về chuyện nghỉ mát cho Phó Tự Nhạc, chỉ nghe cô hỏi: "Thiếu gia cũng đi sao?"

Dì Quan ậm ờ trả lời: "Phu nhân nói thiếu gia không rảnh."

Phó Tự Nhạc ở đầu dây bên kia nở nụ cười: "Để con hỏi ý kiến của chị một chút, chắc chắn chị ấy rất thích."

"Phu nhân còn hỏi con có thể cùng đi không?"

"Chắc là không, con còn có việc bận."

Phó Tự Nhạc dù muốn đi nhưng cũng chỉ nghỉ được một ngày. Chị cô còn tích trữ cả một núi quần áo bẩn chờ cô về nhà giải quyết, vả lại cô còn bận rất nhiều việc. Tuần sau không khí bắt đầu chuyển lạnh, chăn mền đều phải mang ra phơi nắng, cả trang phục cho mùa đông cũng phải chuẩn bị thật tốt.

Sau đó cô gọi điện thoại hỏi chị, Phó Tự Hỉ vừa nghe được đi chơi thì reo vui như một đứa trẻ nhỏ: "Tự Nhạc cho phép chị ra biển chơi à!"

"Ừ!" Phó Tự Nhạc bị niềm vui của Phó Tự Hỉ ảnh hưởng lây, giọng nói cũng dịu dàng rất nhiều: "Phu nhân nói khoảng hai ngày sau thì xuất phát. Ngày mai để em xin nghỉ phép trở về nhà thu xếp hành lí giúp chị."

"không cần đâu." Phó Tự Hỉ vui mừng hớn hở "Tự Nhạc, chỉ cần em dặn dò cái gì cần đem theo là được rồi, chị sẽ tự mình sắp xếp hành lí, chị là chị lớn trong nhà mà!"

"…" Phó Tự Nhạc không khỏi nhớ đến một câu nói của Hạ Khuynh ‘Mang cô ấy nuôi dưỡng thành một đứa trẻ nhược trí’, đột nhiên dâng lên cơn đau lòng "Ừ! Chị là người mà em yêu thương nhất!"

Phó Tự Nhạc dặn dò chị ghi lại đồ vệ sinh cá nhân, quần áo, thuốc men dự phòng v.v… sau đó để Phó Tự Hỉ tự mình bỏ vào vali.

Phó Tự Hỉ dùng bút ghi lại, sau đó làm theo rồi mang cho Phó Tự Nhạc kiểm tra lại một lần.

Cuối cùng sau khi xác định mọi chuyện đã đầy đủ và ổn thỏa thì mới yên tâm. Sau đó lại nhớ đến một vấn đề, không biết tối nay Hạ Khuynh có đến giúp mình tắm rửa hay không?

cô bắt chước gọi điện thoại cho hắn.

Bên kia vừa vang lên âm thanh trả lời, cô đi thẳng vào vấn đề: "Hạ Khuynh, đêm nay anh có đến giúp tôi lau mình không?"

Hạ Khuynh mất kiên nhẫn: "Em chạm vào miệng vết thương còn đau không?"

"không đau nữa."

"Vậy còn muốn tôi giúp em làm nữa à?"

"À, vậy thì để tôi tự làm."

"Ừ"

"À, vậy có thể sử dụng sữa tắm tạo bọt không?"

"…"

Hạ Khuynh một lát sau mới đáp lại: "Có thể."

"À, vậy thì tôi đi làm đây, Hạ Khuynh tạm biệt." Phó Tự Hỉ vui vẻ gác điện thoại.

Lại nói về bên này, tâm tình của Hạ Huynh đang rất tốt nhưng sau khi bị cuộc gọi này quấy rối, đầu óc hắn trở nên miên man bất định. Trong đầu hắn vẽ ra hình ảnh thân thể trắng trẻo nõn nà của Phó Tự Hỉ dính đầy bọt xà phòng, đường cong cơ thể thoắt ẩn thoắt hiện… Hầu kết hắn bắt đầu di chuyển, miệng đắng lưỡi khô, khí nóng dâng trào. Lẽ ra lúc nãy hắn nên hét vào điện thoại "Phó Tự Hỉ, đừng làm phiền tôi!" rồi cúp ngay mới đúng.

thật là, báo hại tâm ma của hắn lại bắt đầu rối loạn!


Chương trước | Chương sau

↑↑
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Vược

Vược

(khotruyenhay.gq) Và thêm một điều khác nữa, ấy là Vược có vợ đủ ba miền Bắc -

27-06-2016
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Một lời cảm ơn

Một lời cảm ơn

Lúc đó, nếu tôi có thể thì tôi đã mua cả tiệm ăn cho nó.Trước khi tôi nói được

30-06-2016
Lối thoát

Lối thoát

Hắn ngà ngà say, thất thểu, loạng choạng. Đời nghĩ còn gì thú hơn nữa, tiền bạc,

30-06-2016
Nhiều khi em muốn...

Nhiều khi em muốn...

Nhiều khi em muốn nói với anh rằng em nhớ anh, em nhớ anh nhiều lắm, nhưng lòng anh vẫn

30-06-2016

Old school Swatch Watches