Polaroid
Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 346
5 sao 5 / 5 ( 47 đánh giá )

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu - Chương 138 - Gọi tôi là nữ vương

↓↓
Uất Noãn Tâm cảm thấy kỳ quái mở mắt ra, Nam Cung Nghiêu nằm cách một khoảng, một tay chống đầu, cười đến vẻ mặt không có ý tốt. "Đánh lén một lần không đủ, còn muốn lần thứ hai. Uất Noãn Tâm, em rất tham lam nhỉ?"


Thực ra anh đã thức từ sớm rồi, nhìn cô rất lâu. Người nào đó ngủ rất ngon, giống như một đứa trẻ, dáng ngủ không dám khen tặng, vô cùng không an phận, cứ đá chăn hoài. Anh cũng rất khiên nhẫn, cô đá một lần, anh đắp lại cho cô một lần.


Nhìn thấy cô sắp tỉnh, đột nhiên rất tò mò phản ứng của cô, nên giả bộ ngủ.


Không nghĩ đến, cô dám lén lút hôn trộm anh.

bạn đang xem “Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tiểu sắc nữ!


A! Hôn trộm bị bắt được, còn có chuyện gì mất mặt hơn nữa không?


Mặt của Uất Noãn Tâm đỏ như mông khỉ, đốt nóng rực, vội vàng phủ nhận. "Tôi, tôi làm gì có..........làm gì có.............anh nói bậy bạ!"


"Vậy sao? Lúc nãy là miệng của ai chu như ruột già nhỉ........."


"Tôi mới khôn có?"


"Vậy đây là ai?"


Nam Cung Nghiêu đắc ý lắc cái di động, trên đó hiện lên rõ ràng ảnh Uất Noãn Tâm chu môi muốn hôn.


A............


Cái tên đại khốn khiếp này, tên đàn ông phúc hắc, anh chụp lúc nào vậy hả? Không có nhân tính!!!


Uất Noãn Tâm điên lên, "trả cho tôi!" cô nhào lên trước giật lấy di động, Nam Cung Nghiêu nhanh chóng phản ứng lại, cũng giật lại, giữ chặt cô trong lòng, không cho cô chạy. Nhưng Uất Noãn Tâm vẫn chạy thoát khỏi cái ôm của anh, nhảy xuống giường chạy thật xa.


"Em dám xóa?"


Cô hùng hồ đầy lý lẽ. "Anh dám xâm phạm quyền hình ảnh, tôi tại sao không dám!"


"Đừng để tôi bắt được em." Nam Cung Nghiêu nghiến răng nói câu uy hiếp, nhảy xuống giường đuổi theo cô. Cô nhanh nhẹn giống như một con thỏ, nhảy lên nhảy xuống, nhảy qua nhảy lại. Vừa bắt được, trong chớp mắt từ trong vòng tay của anh chạy thoát, còn đắc ý lè lưỡi về phía anh. "Anh đến bắt tôi đi, anh đến bắt tôi đi............"


Cho rằng anh không bắt được cô sao?


Ánh mắt Nam Cung Nghiêu nhíu lại, đoán chuẩn cô muốn nhảy xuống chạy trốn, nhào nhanh về phía trước, đè cô xuống ghế sofa, giữ chặt tay cô. "Còn muốn chạy nữa không?"


"Anh buông tay ra, tôi muốn xóa hình, này......."


"Dám trêu đùa tôi, muốn chịu phạt rồi." Anh vươn móng vuốt ra, luồng vào dưới nách cô, gãi ngứa cô. Uất Noãn Tâm ngứa không chịu nổi, cười "ha ha". "Đừng, đừng như vậy mà..........ngứa quá........." Cô sợ nhất người khác gãi ngứa cô, thở hổn hển hết hơi.


Nam Cung Nghiêu dừng lại. "Còn dám nữa không?"


"Không, không dám nữa......" Cô đáng thương cầu xin tha.


"Thật chứ?"


"Ưm, thật mà............anh tha cho tôi đi....."


Nam Cung Nghiêu lúc này mới bỏ qua cho cô, nhưng không nghĩ đến Uất Noãn Tâm phản công, đè ép anh ở dưới người mình. "Mau xin tha!"


Anh nhận thức được bản thân bị lừa, lại bị một cô gái ngu ngốc lừa, vừa tức vừa buồn cười. Người phụ nữ dám leo lên người anh kêu anh cầu xin, cô là người đầu tiên, lá gan cũng to nhỉ.


Anh cười như không cười, lông mày nhíu lên. "Kêu tôi cầu xin? Em chắc chắn!"


"Đương nhiên!" Cô ăn 'gan hùm mật gấu', sẵn sàng bất chấp giá nào. "Hiện tai anh bị tôi thu phục, còn không cầu xin?""Dứt khoát khiến tôi kêu em nữ vương, xin em dùng dây roi quất tôi, không phải tốt hơn sao?"


Thì ra anh thích tình tiết bạo lực, quả nhiên rất sắc rất bạo lực!


Cô ưỡn lưng thẳng, hất cằm lên, đa dạng. "Nào.......anh gọi tôi là nữ vương!"Nam Cung Nghiêu mỉm cười, ánh mắt lập tức trầm xuống, dứt khoát thốt ra ba chữ. "Làm không được!" Lập tức, xoay người đè cô dưới người, động tác nhanh nhẹn, như một con báo vồ mồi. "Nam Cung Nghiêu tôi vẫn không có thói quen để phụ nữ chinh phục!"


Báo đạo như vậy, cao cao tại thượng, bất trị, như một vị hoàng đế kiêu ngạo. Sức lực mạnh mẽ đáng kinh sợ kia, làm cho trong lòng Uất Noãn Tâm có một trận hỗn loạn, hai tay căng thẳng nắm chặt lại, đổ mồ hôi lạnh.


Anh cúi người dán sát vào vành tai cô, hô hấp nóng bỏng, nóng rực, trêu đùa vành tai của cô. "Tôi ở trên giường trước nay đều thích tư thế nam trên nữa dưới...........quyết không để phụ nữ khống chế........" Giống như lời nói ngọt ngào giữ tình nhân rót vào tai, vô cùng mập mờ nóng bỏng.


Uất Noãn Tâm nghiêng đầu cố gắng trốn tránh loại cảm giác nóng rực này. "Anh............anh đừng như vậy..........."


"Lúc nãy không phải rất kiêu ngạo sao? Bây giờ sao lại mềm nhũn vậy chứ? Không phải bảo tôi gọi em là nữ vương sao?"


Cô cười giễu, da đầu căng lên. "Đùa, đùa thôi mà, đừng tưởng thật......."


"Vừa hay là tư thế tôi thích, không bằng..........." Ánh mắt của anh chầm chậm chuyển xuống nơi đẫy đà của cô, rõ ràng có ý đồ gây rối.


"Anh, anh đừng gậy nữa.........ban ngày ban mặt, trời sáng trưng trưng..............anh văn minh chút đi............."


"Ai quy định làm tình chỉ có thể vào ban đêm hử?" Anh đột nhiên giữ lấy tay cô, đặt tại nơi phân thân cương cứng như sắt của chính mình, nóng rực hừng hực.


Gần đây hình như anh không chút ngại ngừng sao? Còn có thể hạ lưu hơn không?


Mặt Uất Noãn Tâm đỏ ửng, vôi vàng buông ra, anh cố ý đè lại, tiếp tục trêu chọc cô. "Có thể cảm nhận được khát vọng của nó không? Nó muốn em........"


Cô cười cực kỳ khó coi, lông mày nhíu lại. "Anh, anh không đến mức đói bụng ăn quàng chứ? Không phải anh nói không có hứng thú với tôi sao? Tiếp tục duy trì trạng thái không hứng thú đi........."


"Đàn ông đều dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, lúc tinh trùng lên não........tất nhiên không kiêng kỵ thứ gì............em như vậy..........." Anh dừng lại xem xét, rút ra kết luận. "Miễn cưỡng có thể chấp nhận!""Anh không cần miễn cưỡng chấp nhận bản thân........."


Nhìn thấy cô bị dọa thành bộ dạng như vậy, thực sự rất buồn cười. So với sủng vật nhỏ, thỉnh thoảng trêu đùa, vui vẻ vô cùng.


Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, bụng của người nào không đúng lúc 'ục ục' phản kháng, Uất Noãn Tâm rất xấu hổ. Muốn giả vờ người mất mặt không phải là bản thân mình, nhưng trong tình cảm này không thể rồi..............


Chương trước | Chương sau

↑↑
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Lưu Luyến Không Quên

Lưu Luyến Không Quên

Xuyên suốt câu chuyện là những yêu thương đang cần được tháo gỡ, những vướng mắc

20-07-2016 50 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Ám dục (18+) - Thánh Yêu

Giới thiệu: Anh, sở hữu một cuộc sống đẳng cấp, phụ nữ đẳng cấp, quyền lực

09-07-2016 147 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Không từ bỏ

Không từ bỏ

Sau đây là một câu chuyện có thật về cách Tổng thống Abraham Lincoln ứng xử trước

24-06-2016
Chỗ nào cũng nắng

Chỗ nào cũng nắng

Quá cái tuổi háo hức những món quà miệt vườn trong giỏ xách mẹ, mỗi bận bà lên

24-06-2016
Cỏ dại

Cỏ dại

Thôi. Anh không cần nói gì nữa đâu. Em hiểu hết. Anh cũng phải nghĩ gì cả. Em tôn

29-06-2016
Mưa tháng 8

Mưa tháng 8

Thế đấy, tình đầu tan vỡ, mới tình đơn phương tuổi 17 yên lặng nhưng tươi đẹp

24-06-2016
Li dị chán lắm

Li dị chán lắm

Audio - Bố và mẹ cùng dựng xe, bước nhanh đến chỗ hai đứa trẻ. Cà Rốt giật giật

01-07-2016
Như tiếng dương cầm

Như tiếng dương cầm

Chiếc dao chỉ có dấu vân tay của tôi và Dương Cầm. Tôi đủ lớn để hiểu được

28-06-2016