Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 346
5 sao 5 / 5 ( 103 đánh giá )

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu - Chương 133 - Em đang ám chỉ tôi

↓↓
Uất Noãn Tâm nhìn cô bé rời đi, vẻ mặt thương xót thở dài. "Là một tiểu thiên thần thật đáng yêu, nếu sau này có thể sinh ra một đứa con gái xinh đẹp như vậy thì tốt biết mấy....."


Nam Cung Nghiêu bất ngờ hỏi một câu: "Em đang ám chỉ tôi sao?"


Uất Noãn Tâm chưa hề nghĩ đến mặt đó, bị anh nói như vậy, khuôn mặt bỗng nhiên đỏ bừng. "Tôi, tôi mới không có.....anh tự mình đa tình!" Nhưng mà, nếu như được di truyền từ gen của anh, con trai nhất định sẽ thông minh và đẹp trai, con gái cũng sẽ rất xinh đẹp. Chỉ cần không di truyền tính tình xấu của anh, những thứ còn lại đều tốt đẹp!


Hở. Cô làm sao lại bắt đầu nghĩ ngợi lung tung rồi.

bạn đang xem “Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Anh có sinh con hay không, vẫn còn là một ẩn số. Cũng có thể, đột nhiên uống phải thuốc gì đó, phân chia hữu cơ, sinh ra đời sau.


Cho dù anh có con bằng phương pháp bình thường, cũng không phải cùng với cô!


"Tốt nhất không phải!"


".........." Cô há hốc mồm, không biết nên nói tiếp câu gì, bầu không khí đột nhiên trở nên ngượng ngùng.


"Cho em!"


Đột nhiên nhét vào một đóa hồng.


Tuy rằng biết rõ là cho chính mình, nhưng Uất Noãn Tâm vẫn có chút không biết nên làm sao. Hoài nghi nhận lấy, đỏ mắt hỏi nhỏ: "Tại sao lại đột nhiên nghĩ đến tặng hoa?"


"Đừng hiểu lầm, tôi chỉ không muốn để cho cô bé thất vọng thôi."


"Ồ!" Uất Noãn Tâm không rõ anh đang mạnh miệng hay đang nói lời thật lòng, có chút không vui nói: "Nhìn không ra, anh cũng có lòng thương người quá nhỉ. Tôi còn tưởng anh không thích trẻ con....."


"Đừng tỏ vẻ bản thân hiểu rõ tôi." Nam Cung Nghiêu rất bình tĩnh nói ra câu nói đó, tuy nhiên trong đó không có ý trách mắng hay châm chọc cô. "Tôi không ghét trẻ em, ngược lại, còn rất thích!"


"Thực sự nhìn không ra......" Ngoài chuyện vừa rồi, anh còn xoa đầu cô bé rất dịu dàng, lúc đó mới phát hiện, thì ra trong trái tim lạnh lẽo của anh, cũng có một phần ấm áp như vậy.


Anh nói đúng, cô không nên cứ tỏ ra bản thân rất hiểu anh, muốn khẳng định rất nhiều việc là đúng. Lòng anh quá sâu, bây giờ cô không thể nhìn ra, sau này cũng khó có thể nhìn ra.


"Vậy....anh thích con trai hay con gái?"


"Đều thích! Một nam một nữ càng tốt."


"Tham lam thật......"


Anh mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng đẹp đẽ. Đứng dậy xoa đầu cô, đầu óc cô trống rỗng, không hiểu tại sao đột nhiên anh lại vui vẻ đến vậy."Em ở đây đợi một lát."


"Ờ....." Uất Noãn Tâm mất mát nhìn anh, nghĩ lại chuyện nực cười chính mình vừa nói lúc nãy. Nhưng mà, anh cười nhìn rất đẹp, nụ cười xuất phát từ trong lòng, rất sáng lạn. Nếu như anh có thể luôn luôn cười như vậy, thế giới này nhất định rất tốt đẹp.


Vài giây sau, một chiếc xe ngựa cổ điển chạy đến, dừng ở trước mặt cô. Cô có chút bất ngờ nhìn anh nhảy xuống xe. "Anh đào đâu ra chiếc xe ngựa này vậy? Xuyên không sao?"


"Em cứ coi như xuyên không đem đến đây đi! Lên xe!"


Ngồi lên xe ngựa, tinh thần của Uất Noãn Tâm bùng nổ kích động.


"Làm sao đây? Tôi vui đến mức muốn thét to lên."


Trên thực tế, cô không quan tâm có bị Nam Cung Nghiêu coi thường hay không, vươn hai cánh tay ra vui vẻ thét to lên. "Paris....tôi yêu nơi này......I Love Paris!" Kích động đến nhảy lên nhảy xuống, liên tục lắc cánh tay của Nam Cung Nghiêu. "Tôi vui quá đi mất, vô cùng vô cùng vui vẻ.....cám ơn anh nhé!"


Không nghĩ nhiều đến bất cứ điều gì, hôn một cái thật mạnh lên khuôn mặt anh.


Nam Cung Nghiêu mỉm cười. Không cần biết sau này hai người họ xảy ra bất cứ chuyện gì, có lẽ anh có thể sẽ tổn thương cô một lần nữa, anh vẫn hy vọng cô có thể nhớ rõ buổi hoàng hôn này, nhớ rõ khoảnh khắc cô đã từng vui vẻ, khi bên anh.


Uất Noãn Tâm phấn khởi rất lâu rất lâu, mới dừng lại, dựa vào ghế xe, có chút mệt mỏi.


"Nếu mệt, ngủ một chút đi."


"Nhưng tôi luyến tiếc cảnh đẹp của Paris."


"Nếu như thích, ngày mai có thể đến đây nữa."


"Thật sao?" Hai mắt cô sáng lên, sau đó trở nên ảm đảm. "Cơ hội như thế này không có nhiều, cuối cùng chúng ta vẫn phải trở về." Cô cũng không muốn nghĩ bi quan, nhưng đây chắc hẳn cũng là lần cuối cùng hai người họ cùng nhau xuất ngoại.


"Đừng nghĩ nữa, dựa vào vai tôi ngủ một lát đi!'


Nhìn thấy cô do dự, hình như có chút sợ anh, anh đỡ lấy đầu cô, dựa thẳng vào vai anh. Cô từ từ nhắm đôi mắt lại, khóe môi bị ánh sáng màu vàng chiếu nhuộm, nụ cười hạnh phúc ngọt ngào.


Đúng vậy! Như những gì anh nói, đừng nghĩ nữa, có rất nhiều việc nghĩ tới nghĩ lui, chỉ tự rước phiền phức vào mình. Chuyện sau này, để sau này hẳn nói, cô chỉ muốn mang cảm giác trong phút giây này, mùi hương phản phất trên đại lộ Champs-Élysées, nhịp tim đập ổn định của anh, hô hấp ổn định, tất cả mọi thứ, ghi nhớ thật kỹ vào trong đầu, mãi mãi không quên.


Hành trình suốt một ngày quá đầy đủ, khiến cho Uất Noãn Tâm mệt lã. Về đến nhà, ngã thẳng lên giường, say sưa đi vào giấc ngủ. Nửa đêm tỉnh lại, nhìn vào đồng hồ, mười hai giờ. Muốn ngủ tiếp, nhưng không cách nào ngủ được. Nên ngồi dậy, tìm đĩa CD phim mua hồi sáng. Hiệu ứng âm thanh vô cùng tốt, không thua gì rạp chiếu phim. Cô làm ổ trên ghế sofa, xem , một bộ phim trắng đen thời xưa, nhưng lại có cảm giác rất riêng.


Xem được một nửa, người giúp việc gõ cửa, nói thiếu gia biết cô chưa ăn tối, bảo cô ấy mang thức ăn lên. Cô không cảm thấy đói chút nào, khéo léo từ chối, tiếp tục chăm chú coi phim.


Không được bao lâu, lại có người đến gõ cửa.


"Tôi thực sự không đói, nếu đói tôi sẽ từ mình tìm đồ ăn, cám ơn!"


Cửa lại vang lên hai tiếng gõ, giọng nói trầm ổn của anh cách một cánh cửa truyền đến. "Là tôi!"


Nam Cung Nghiêu? Nửa đêm nửa hôm, anh đến đây làm gì?


Uất Noãn Tâm chỉ muốn đuổi khéo anh, mở he hé cửa, rõ ràng muốn chặn anh ở ngoài cửa. "Cám ơn ý tốt của anh, tôi không đói!"


"Em đang làm cái gì? Thập thò lén lút!"


"............" Cô thập thò lén lút chỗ nào chứ? "Tôi đang xem phim." Đương nhiên phải tắt đèn rồi! Nếu mở đèn, làm gì còn không khí thần bí nữa.


Anh không nói gì, một câu cũng không, quay người bỏ đi.


Uất Noãn Tâm nhíu mày lại, nửa đêm nửa hôm chán đến phát điên, không có việc gì làm sao?


Thật là một người kỳ lạ!


Lắc đầu, quay trở về xem phim tiếp.


Nhưng chưa được vài phút, cửa lại vang lên.....


Chương trước | Chương sau

↑↑
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Muốn Nói Yêu Em

Muốn Nói Yêu Em

Trích đoạn:Trên đời này đứa nhỏ không cha không mẹ có rất nhiều, Tống Tiểu Tây

20-07-2016 43 chương
Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi

Lãnh Cung Thái Tử Phi là truyện ngôn tình cổ đại cung đình được đăng tải miễn phí

20-07-2016 131 chương
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu

Giới thiệu: Diệp Xuân (17 tuổi) : nữ nhân vật chính, là một người hiền lạnh nhưng

14-07-2016 97 chương
Dưỡng Thú Thành Phi

Dưỡng Thú Thành Phi

Mời bạn cùng đọc truyện huyền huyễn Dưỡng Thú Thành Phi tại website thichtruyen, nhớ

24-07-2016 199 chương
Kế hoạch cua trai

Kế hoạch cua trai

- Tao sẽ cua chàng, bằng mọi giá. Đừng ngăn cản tao. Tôi nói gần như hét vào mặt con

28-06-2016
Bóng ma trên đê

Bóng ma trên đê

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện kinh dị số 1) Cũng như sáng nay, ông

27-06-2016
Lạc Lối Mê Cung

Lạc Lối Mê Cung

Đây là một truyện teen thuộc thể loại Twilight Saga đồng nhân, xuyên không, huyền

21-07-2016 12 chương
Giọt nước mắt cám ơn

Giọt nước mắt cám ơn

"Bác tài, đây là lợi tức của yêu thương, xin bác nhận lấy. Cái vốn vô giá thì vĩnh

30-06-2016
Đôi bạn nhiều chuyện

Đôi bạn nhiều chuyện

Audio - Huy nè? Dì ghẻ có ghẻ thật không ? - Thảo ngu quá! Môi đỏ, mắt xanh, da trắng,

28-06-2016
Gõ cửa trái tim

Gõ cửa trái tim

Phần hai của "Hiểu nhầm trái tim". (khotruyenhay.gq) Sau những "hiểu nhầm", nơi trái tim ai

27-06-2016

pacman, rainbows, and roller s