
Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu
Tác giả: Hoàng Kha
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 346


Cô tắm rửa sạch sẽ, giống như một con búp bê để cho nhà tạo hình giúp cô làm tóc, đổi quần áo, sau đó lặng lẽ ngồi lên xe, vội đi đến buổi tiệc.
Cô vốn không biết chủ nhân của buổi tiệc này là ai, chỉ cảm thấy không giống những bữa tiệc đã từng tham gia. Rất nhiều khách, nhưng ít thấy những thương nhân hay nhà chính trị xuất hiện trên TV, đa số là thanh niên, cũng không đặc biệt long trọng. Còn có vài thứ, cô cảm thấy rất quen mắt, nhưng không nhớ ra đã nhìn thấy ở đâu.
Nam Cung Nghiêu đi đến trước mặt cô, ý bảo cô quàng vào cánh tay của mình. Cô không còn cách nào, đành phải cùng anh đi từng bàn một kính rượu. Các đồng nghiệp trong phòng luật sư đều xuất hiện trong tầm mắt cô, cả người cô ngây ngốc, đứng yên tại chỗ.
bạn đang xem “Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Thượng Quan Miễu Miễu” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Nam Cung Nghiêu quay đầu lại, không tốt lành gì nở một nụ cười với cô. "Quên nói với cô, đây là tiệc kỷ niệm của công ty."
"Anh......." Uất Noãn Tâm tức thành giận, rõ ràng anh đã sắp xếp cái bẫy này, cố ý tính toán với cô. Cô vội vàng muốn chạy, Nam Cung Nghiêu lại đè mạnh bã vai của cô, cô không thể nhúc nhích. Người ngoài nhìn vào, vẻ mặt anh ôn hòa, nụ cười dịu dàng, đối cô chăm sóc đầy đủ. Chỉ có bản thân cô mới biết, anh ôm lấy bả vai của cô dùng biết bao nhiêu sức, gần như muốn chặt đứt cô.
"Sao nào? Sợ tình nhân cũ của cô nhìn thấy sao?" Anh cố ý thách thức cô, vẻ mặt rất đắc ý. "Yên tâm, anh ta không đến."Anh kéo mạnh cô đến dãy bàn của phòng luật sư. "Giới thiệu với mọi người một chút, đây là vợ tôi!"
Các nhân viên đều đồng loạt đứng dây, vừa ngạc nhiên vừa cảm thán vẻ đẹp của cô. Uất Noãn Tâm sợ các cô nhận ta, cúi thấp đầu xuống, tránh né ánh mắt của mọi người.
"Cô là thiên kim thị trưởng, tổng tài phu nhân của chúng tôi! Quả nhiên đẹp như lời đồn, không, còn đẹp hơn nữa....." Trần Nhiên ca ngợi thái quá. "Xin chào, tôi là Trần Nhiên của phòng luật sư, rất vinh hạnh được gặp cô."
Để tránh không thất lễ, Uất Noãn Tâm đành ngẩng đầu cười với cô ấy. "Xin, xin chào!"
"Ây, cô nhìn rất giống một người đồng nghiệp của chúng tôi nha...."
Uất Noãn Tâm sợ đến run rẩy, vội rút tay về.
Trần Nhiên cho rằng bản thân nói sai, vội sửa lời. "Ơ, không không không, là đồng nghiệp của chúng tôi nhìn rất giống cô đó! Đương nhiên, cô ấy không đẹp được như cô nha, nhìn kỹ lại, cũng không giống lắm, tôi nhìn nhầm rồi...."
Uất Noãn Tâm mỉm cười rất miễn cưỡng, may mắn bản thân có hóa trang, so với bình thường không giống nhau. Vừa nghĩ thừa lúc Lương Cảnh Đường chưa đến, vội vàng chạy trốn.
Nhưng...........
"Luật sư Lương, anh đến rồi, bên này bên này!"
Tim của Uất Noãn Tâm hoàn toàn dừng lại, vội vàng quay lưng lại, cả người con rúm lại rất chặt.
Trên mặt của Nam Cung Nghiêu mang theo nụ cười, trong mắt viết đầy tính toán, hiện lên một ánh sáng lạnh lẽo. Cô vẫn muốn chạy phải không? Cô cho rằng cô có thể chạy thoát sao?
"Luật sư Lương. Vị này là tổng tài phu nhân đại danh đỉnh đỉnh đó nha!" Trần Nhiên vội nói.
"Xin chào! Tôi là Lương Cảnh Đường." Anh vươn tay ra, cô lại quay lưng lại với anh.
"Như vậy khó tránh khỏi quá thất lễ đó!" Nam Cung Nghiêu lạnh lùng cười, đi đến bên tai của Uất Noãn Tâm, cố ý lớn tiếng nói. "Còn không chào hỏi với nhân viên đắc lực nhất của công ty chúng ta sao?"
Lương Cảnh Đường cũng có chút kỳ quái, nhưng vẫn luôn nở nu cười, nhẫn nại chờ đợi.
Uất Noãn Tâm gấp đến sắp khóc, chẳng lẽ thực sự phải đi đến bước này sao? Cô đã từng nghĩ sẽ thẳng thắn với anh, nhưng không phải dùng cách này!
Đang gấp không biết nên làm như thế nào mới tốt, đột nhiên bị phục vụ đụng phải, rượu đổ lên người cô, cô theo bản năng lùi lại, theo quán tính xoay người lại.Cả khuôn mặt liền bày ra trước mặt của Lương Cảnh Đường.
Muốn trốn, đã không còn kịp nữa rồi.
Bốn mắt nhìn nhau.
Cô sợ hãi, không biết làm sao.
Ánh mắt của Lương Cảnh Đường từ kinh ngạc biến thành tức giận, cuối cùng trở thành tuyệt vọng. Không dám tin, tổn thương nhìn cô, môi trở nên trắng bệch, cả người không còn sức, giống như bị trống rỗng.
"Luật sư Lương, anh làm sao vậy?" Trần Nhiên bị sắc mặt của anh dọa sợ, lúc nãy không phải vẫn tốt sao?
Sắc mặt của tổng tài phu nhân cũng rất không phù hợp nha!
"Không, không có chuyện gì, tôi còn có việc, tôi đi trước đây!" Lương Cảnh Đường không biết chính mình còn có thể làm được gì, chỉ muốn chạy trốn khỏi nơi này.
"Luật sư Lương....."
"Lương....." Uất Noãn Tâm lập tức đuổi theo, bị Nam Cung Nghiêu giữ lại.
Đối với kết quả này, hiển nhiên anh rất mãn nguyện, nụ cười đắc ý, lại như mũi tên băng tuyết lạnh giá. "Bây giờ đuổi theo, còn kịp sao?"
"Không cần anh lo!" Uất Noãn Tâm hạ thấp giọng, giãy khỏi tay anh, đuổi theo.
"Lương Cảnh Đường, anh đợi đã.......đợi đã.....nghe em giải thích........"
"Đừng có đi theo tôi!" Sự dịu dàng của anh phát ra tiếng gào thét đau đớn, đưa lưng về phía cô, như một con thú tức giận vì bị thương nặng, phản kháng sự đến gần của cô. "Coi như tôi cầu xin em, đừng đi theo tôi!"
Anh vốn không biết nên đối mặt với cô như thế nào, bước nhanh rời khỏi, lên thẳng xe, chạy như bay.
".............." Tay của Uất Noãn Tâm rụt về, nắm chặt lại, móng tay đâm vào trong da thịt, ánh mắt chua xót đau đớn, nhưng không đau bằng con tim. Người cô không muốn tổn thương nhất là anh, cố gắng muốn trốn tránh, cuối cùng lại tổn thương anh bằng cách tàn nhẫn nhất, là cô đáng chết!
"Không phải rất quan tâm anh ta sao? Sao không đuổi theo nữa hả?" Giọng chế nhạo của Nam Cung Nghiêu từ phía sau vang lên.
Uất Noãn Tâm tức giận, xông lên phía trước định cho anh một cái tát, nghiến răng nghiến lợi. "Nam Cung Nghiêu, anh là đồ khốn nạn!"
Tay bị anh nắm lại dừng ở trên không trung, anh khinh thường hất ra, lạnh lùng chất vấn cô. "Là tôi khốn nạn, hay là cô không biết xấu hổ hả? Đừng có quên, từ lúc bắt đầu, là cô giấu diếm thân phận với anh ta. Kết cục của ngày hôm nay, đều do cô tạo thành!"
Lời nói tàn nhẫn của anh lăng trì tim của Uất Noãn Tâm, cô không cách nào cãi lại. Anh nói đúng, là cô lừa gạt tổn thương Lương Cảnh Đường, người đáng chết là cô!"Từ trên mặt ý nghĩa nào đó mà nói, là tôi giúp cô." Anh không e ngại bản thân nói bao nhiên lời tàn nhẫn, chỉ muốn nhục nhã cô. "Cô có thể chờ mà xem, khi anh ta biết cô là phụ nữ có chồng, còn có thể đối với cô thật lòng hay không." Anh kiêu ngạo cười lạnh vài tiếng, bỏ cô cả người đứng yên tại chỗ, ngạo mạn rời khỏi.....



Tình yêu tuổi teen - Such_as_life
Giới thiệu: Hắn tên là Huy...là hot boy trường tôi.bằng tuổi và học lớp 11a1 Hắn
Anh Không Thích Thế Giới Này Anh Chỉ Thích Em
Trích đoạn:Cô ấy nói: “Cậu không biết à? Năm nào trường C và trường mà F đang
Đổi Chồng Cưng Chiều Em Đến Nghiện
Thật ra thì Đường Tố Khanh biết anh từ nhỏ đã chịu khi dễ, cho nên đối với
Soái Ca, Em Đến Đây Để Anh Ngược
Soái Ca, Em Đến Đây Để Anh Ngược là một truyện ngôn tình ngược của tác giả Song
Đổi Chồng Cưng Chiều Em Đến Nghiện
Thật ra thì Đường Tố Khanh biết anh từ nhỏ đã chịu khi dễ, cho nên đối với
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật
Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay được đăng

Có một người như thế - Dahlia Lio
Trích đoạn: ... Năm ấy cô 23 tuổi, cô chẳng có gì ở cái tuổi đó. Cách đó một

9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc
Nữ Vương Dẫm Đạp Anh Đi
Khi cả hai người đến với nhau, chuyện tình đẹp như tranh vẽ. Về sau bất đồng quan

Nếu như anh chỉ có một mình
"Nếu như anh chỉ có một mình, anh có chờ em không? Nếu như anh chỉ có một mình, anh

Khi tình đầu trở lại
Trên thế giới này, mỗi ngày mỗi giờ ta gặp qua biết bao nhiêu người, có người trở

Bởi vì cuộc đời này thật ngắn
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn: "Rồi sẽ qua hết, phải

Bác sếp ấy
(khotruyenhay.gq) Câu chuyện có thật về một người lãnh đạo... *** Bác làm sếp lâu

Nữ Vương Trở Về Tổng Giám Đốc Chớ Trốn
Cốt truyện nhẹ nhàng, tình tiết không quá nhanh khiến người đọc dễ dàng chiêm

Lạc lối
Tôi là ai? Tôi từ đâu đến? Tháng ngày hôm nay đã là bao nhiêu rồi? Tuyết vẫn còn rơi

Ngày về
Nghĩ lại ngày trước lúc còn mang trong mình nhiều ước mơ, hoài bão chỉ muốn vẫy vùng

Cốc chanh muối
Anh quay số: "Tôi đã mặc hết một lượt những chiếc áo được em thắt sẵn cavat

Ngày hai đứa là vợ chồng
Chồng gặp vợ lần đầu tiên vào một buổi tối trăng sao sáng vằng vặc. Vợ đang

Sa Pa không cô đơn
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") "Chào." Cô