Insane
Hoàng tử lạnh lùng và cô bé lanh chanh - Sandy

Hoàng tử lạnh lùng và cô bé lanh chanh - Sandy


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 98
5 sao 5 / 5 ( 136 đánh giá )

Hoàng tử lạnh lùng và cô bé lanh chanh - Sandy - Chương 73

↓↓
Bước đi về phía trước, Duy chán nản. Khó lám cậu mới dám quyết định tỏ tình với Lam, vậy mà bây giờ lại nhận lại một câu không muốn gặp nữa. Kêu một chiếc taxi, ngồi mãi không thấy Duy nói gì bác tài xế quay lại hỏi


-Cậu muốn đi đâu?


-À....... Nhà thờ đối diện trung tâm mua sắm thành phố


Chiếc xe nhẹ lăn bánh. Duy thuộc đạo chúa. Những lúc buồn cậu thường tìm đến nhà thờ, nơi có cha giúp đỡ cho cậu khi cậu mắc lỗi. Có lẽ đến đây mới có thể giúp cho cậu thanh thản được.

bạn đang xem “Hoàng tử lạnh lùng và cô bé lanh chanh - Sandy” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Chiếc xe đổ trước cổng. Duy bước bào trong, hôm nay cha sứ đang làm lễ cho người khác. Đành đi dạo sau nhà thờ vậy. Nhà thờ ở đây có vườn hoa hướng dương rất đẹp, chúng được các tu sĩ chăm chút từng ngày và cũng từng do tay Duy tưới nước. Duy yêu chúng vì chúng như niềm vui của Duy, Duy vui thì cây tươi, Duy buồn thì cây héo. Hôm nay cây có vẻ như rũ xuống vì nỗi buồn của Duy


Chợt nghe tiếng thút thít của ai đó, Duy vội loay hoay tìm. Nhìn về phía cây sồi già, một cô gái đang ngồi trên chiếc xích đu cạnh đó nước mắt ngắn dài. Không mất nhiều thơi gian để Duy nhận ra Lam, hình bóng mà cậu luôn nghĩ về mỗi ngày


Tiến lại và ngồi xuống bên cạnh. Duy không biết cách dỗ con gái, Duy chưa từng phải dỗ con gái nín khóc bao giờ. Mặc dù cậu rất muốn hỏi tại sao Lam lại nhắn tin như vậy nhưng thôi, cứ để Lam khóc hết đi đã.


Lam cứ ngồi khóc, nhỏ cúi mặt nhìn vào chiếc điện thoại, nhìn vào dòng tin nhắn. Nhỏ cũng chẳng biết mình khóc bao lâu rồi nữa, và nhỏ cũng chẳng để ý có ai đó đã đến ngồi bên cạnh mình. Cứ mỗi lần nghĩ tới hình ảnh lúc Duy ôm người con gái kia thì nhỏ lại òa lên.


Duy lúng túng, vội lấy một chiếc khăn tay đưa cho Lam (sến). Duy chỉ buông ra được một câu nhỏ xíu


-Đừng khóc nữa.........


Giật mình, Lam quay phắt qua. Vừa nhìn thấy Duy nhỏ đã đưa tay lên lau hết nước mắt như để che dấu, để cho người khác không biết mình đang khóc, quay mặt đi chỗ khác, nhỏ nói với giọng lạnh lùng


-Sao anh biết tôi ở đây mà đến? Anh đến đây làm gì chứ??


-Lam bị sao vậy? Có chuyện buồn sao?


Chợt cười một cái đầy chua chát, nhỏ quay qua nhìn thẳng vào mắt Duy


-Còn hỏi nữa sao? Anh đang giả vờ đấy à? Hay người ta đi rồi nên lại tìm tới tôi để mời đi chơi cho đỡ buồn?


Duy ngớ mặt, cậu chẳng hiểu Lam đang nói gì. Nhưng cậu hiểu một điều ở đây là: Lí do Lam khóc là vì Duy. Nhưng dù thế nào thì cũng phải làm rõ chuyện này, để Duy còn nói những gì mình ấp ủ bấy lâu nay. Duy không muốn kéo dài nữa, dù thế nào thì hôm nay phải nói với Lam


-Lam đang nói gì vậy? Tại Duy mà Lam khóc sao? Duy đã làm gì sai sao?


-Đừng giả vờ như không biết chuyện gì nữa!- nhỏ quát lên, nước mắt lại chảy..... nhỏ không nghĩ là mình lại yêu Duy nhiều đến vậy- Chẳng phải anh đã có người yêu rồi sao? Anh ôm cô ta ngay giữa đường. Sao chứ? Bây giờ lại đến tìm tôi. Anh đang định bắt cá đấy à? Tôi không muốn gặp anh nữa!


Nói rồi nhỏ vội đứng lên bỏ chạy


Hóa ra là vậy. Chỉ tại cái ôm, ôm cô em làm gì để bây giờ như vậy. Thật là!! Không thể để Lam đi được, Duy vội chạy theo. Nhỏ chạy khá nhanh.


Vừa xuống khỏi chiếc xe bus, nó vội tìm cái nhà thờ. Sau một hồi lò mò tìm đường, cuối cùng nó cũng tìm thấy. Vừa định vọt vào trong thì đã thấy Lam chạy ra với tốc độ tên lửa (~_~!), tay thì lau đi nước mắt, chưa kịp mở miệng gọi Lam lại thì nó đã nghe người khác làm rồi. Duy từ trong chạy theo, miệng í ới gọi tên Lam. Nó chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra và cũng vội ba chân bồn cẳng chạy theo


Khoảng cách của Lam và Duy ngày càng xa. Nhỏ chạy thật nhanh vì muốn trốn tránh, nhưng Duy quyết rồi, không thể để mọi chuyện ngày càng nghiêm trong được, phải làm rõ và nói với Lam. Dồn hết sức chạy nhanh hơn, Duy chộp được nhỏ


-Lam hiểu lầm rồi, nghe Duy giải thích đi, nghe Duy giải thích đã!!


Mặc cho Duy nói nhỏ vẫn cung tay liên hồi, cố tìm cách đẩy Duy ra. Giữ nhỏ thật chặt, Duy lại hét thật to


-Đó là em gái, là em họ của Duy!! Là em họ!!


Lam khựng lại, Duy nói là em họ. Là em họ sao?? Không thể như vậy, em họ thì làm sao lại có thể ôm nhau như vậy chứ? Nhỏ vẫn không tin, hất tay Duy ra, nhỏ lại hét


-Đừng cố biện hộ nữa!! Em họ mà lại cười nói vui vẻ rồi lại ôm nhau sao? Anh nghĩ tôi là con ngốc à??


-Vì chiều nay con bé phải bay đi du học, nên Duy mới ôm chào tạm biệt nó. Duy đã nhờ con bé giúp Duy.............


Duy lại ngập ngừng, Lam không nói, nhỏ vẫn đang tiếp tục chờ Duy giải thích. Lấy trong túi ra một chiếc hộp nhỏ, Duy mở ra và đưa trước mặt Lam


-Duy nhờ con bé mua giúp cái này


Nhỏ thấy hai chiếc nhẫn được làm đơn giản nhưng cách điệu, nhỏ mở to mắt. Vậy là Duy nói thật sao? Nhỏ không nói được gì, đầu cúi xuống như biết mình đã sai


Thấy vậy, Duy vội tận dụng thời cơ, tháo ngay chiếc nhẫn đeo vào cho Lam..........


-Thôi chết! Không vừa!!


Nó đứng từ xa để xem tình hình nãy giờ, vì nó nghĩ nên để hay người đó giải quyết, nhưng người đâu mà nhiều chuyện thấy gớm. Cả đám người vậy lại như xem tạp kĩ (~_~) làm nó không thấy được gì. Cố gắng chen vào trong đám đông


Duy lôi sợi dây ra, cũng may là cô em họ đã chuẩn bị trước, vội xỏ chiếc nhẫn vào bên trong sợi dây và đeo cho Lam. Khẽ cúi xuống nói thật khẽ vào tai nhỏ


-Duy yêu Lam!!


Hồn Lam như lơ là trên mây, không ngờ rằng Duy cũng yêu nhỏ. Không biết nên nói gì, nhỏ chỉ ngước lên nhìn Duy, Duy đưa cho nhỏ thêm một sợi dây cùng chiếc nhẫn khác. Nhỏ hiểu, như vậy thì nhỏ không cần nói, chỉ cần nhỏ đeo cho Duy có nghĩa là nhỏ đồng ý.


Chần chứ một chút, nhỏ nhận lấy sợi dây và đeo vào cổ cho Duy. Duy mừng rỡ, ôm nhỏ quay một vòng, đám đông hú lên như sở thú. Nó bịt chặc tai nhăn nhó nhưng miệng vẫn cười vì mừng cho con bạn.


Hai kẻ kia nãy giờ mãi lo hiểu lầm- giải thích- yêu...... mà không để ý thấy đám đông, nghe mọi người xì xầm lúc này cả hai mới đỏ mặt. Những cô gái thì nhìn rồi thở dài "Ước gì mình cũng được như vậy!!" Nó chỉ lắc đầu nhìn mấy con nhỏ ngán ngẩm.


Thôi thì người ta yêu nhau rồi, nó ở đây làm gì nữa, đi về thôi. Và vội bắt ngay chiếc xe bus vừa chạy tới, nó leo lên và trở về nhà. Lòng thầm vui vì hiện giờ hai con bạn của nó đã được hạnh phúc rồi. Còn nó thì sao? Chán thật!!


Vừa bước vào trong nó đã thấy tên Long ngồi trên ghế salong cầm điện thoại bấm bấm rồi lâu lâu lại cười cứ như tự kỉ. Nhìn là nó biết tên Long đang nhắn tin cho Mi rồi.


Vội chạy lại chỗ Long, nó lại hỏi chuyện lúc sáng


-Này! Lúc sáng anh với anh ta có bị gì không? Có bị bọn đó đánh trúng phát nào không?


-Hả? Chuyện gì?...........À....... Không sao hết- tên Long chợt gãi gãi đầu rồi cười


-Vậy không có chuyện gì hết sao?


-Ừ


-Vậy anh ta bị cái gì vậy? Sao lại bỏ về trước?


Nhìn mặt nó nhăn nhó, tất nhiên là Long biết kế hoạch đó rồi, chỉ có một mình nó là không biết thôi. Và trong chuyện này rõ ràng Phong là kẻ thua cuộc. Long chỉ khẽ lắc đầu và buông ra một câu


-Không biết nữa!!


Chán nản bước lên phòng, lại khẽ nhìn sang phòng hắn. Chẳng hiểu hắn gặp chuyện gì nữa.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Giáo Sư Thường Dịu Dàng

Giáo Sư Thường Dịu Dàng

Giáo Sư Thường Dịu Dàng là một truyện ngôn tình sủng kể về một anh chàng mang trong

22-07-2016 10 chương
Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi

Hệ Thống Sủng Phi là một truyện ngôn tình sủng có nội dung khá hấp dẫn mà các bạn

23-07-2016 103 chương
Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Văn án: Tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em đúng là ngốc

15-07-2016 75 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Nàng

Nàng

Tôi đang ở tiệc cưới. Và tôi say. Say không phải vì rượu. Tôi chắc chắn. Rượu chỉ

24-06-2016
Tán Gái Ở Nhà

Tán Gái Ở Nhà

Tên truyện: Tán Gái Ở NhàTác giả: thientoi2Thể loại: Truyện VOZ, Tư Vấn, ReviewTình

18-07-2016 28 chương
Hắc Miêu

Hắc Miêu

Phùng Tất Đắc là học trò, thường trú ở quận Hoàn Kiếm, bình sinh chuộng hư danh,

27-06-2016
Hai sắc hoa tigon

Hai sắc hoa tigon

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016