Hoàng tử lạnh lùng và cô bé lanh chanh - Sandy

Hoàng tử lạnh lùng và cô bé lanh chanh - Sandy


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 98
5 sao 5 / 5 ( 47 đánh giá )

Hoàng tử lạnh lùng và cô bé lanh chanh - Sandy - Chương 49 - Thăm bệnh

↓↓
Bây giờ cũng trưa rồi. Nó cũng đã hạ sốt còn khoảng 38 độ. Long, Duy vừa về đã vọt ngay lên phòng nó. Cứ tưởng hai tên đó tốt đẹp chi, hóa ra là vì Mi, Lam nghe tin nó bị bệnh nên mới chạy lên và hai tên đó tót lên trước để mở cửa.


Mi, Lam chạy ù vào trong, đứa thì nắm tay, đứa thì nắm chân miệng không ngừng hỏi "mày có sao không???" cứ như là nó vừa bị đụng xe không bằng. Khó chịu vì hành động quan tâm quá lố của hai con bạn, nó gắt


-Ê!! Tao bị sốt, hổng có bị liệt tay chân gì đâu, đừng có soi ở đó nữa, soi trên trán đây nè!!


Nó đưa tay chỉ chỉ trên trán, thế là hai con bạn nhào tới đứa thì sờ trán đứa thì sờ má. Làm nó như điên tiếc lên được. Hai con bạn nó thiệt là......

bạn đang xem “Hoàng tử lạnh lùng và cô bé lanh chanh - Sandy” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vừa định mở miệng chử-i cho hai con bạn một tăng thì một người khác bước vào cất tiếng


-Thôi hai đứa để cho Bảo Nhi nghỉ ngơi đi, con bé vừa hạ sốt mà


Mi, Lam liền gật đầu, quay lại cười với nó rồi bỏ ra ngoài. Ai vậy nhỉ?


-Ơ....... sao..... sao chị.... lại ở đây- là chị lớp 12 có gương mặt giống chị nó mà nó va phải sáng hôm qua. Đứng sau chị ấy là Quân


Quân tiến lên trước nhìn nó nói


-Không phải........ không phải chị ấy là bạn Nhi hả?


Nó quay qua nhìn chị ta, gương mặt đó, gương mặt của chị nó, nhìn chị ấy nó không thể nào lên tiếng nói rằng không phải được, bất giác miệng thốt lên


-Chị ấy là bạn Nhi


Rồi chị ấy quay sang nhìn Quân, Quân tự động đi ra ngoài. Lạ nhỉ? Sao Quân lại có vẻ nghe lời chị ấy răm rắp như vậy. Tuy có khác thường nhưng nó không để ý lắm.Chị ấy đến và ngồi bên cạnh nó. Đưa tay ra trước, miệng cười tươi và nói


-Chào nhóc, chắc nhóc chưa biết tên chị nhỉ! Chị là Võ Hoàng Yến, chúng ta làm quen nào ^___^


Nhìn bàn tay đang đưa ra trước mặt mình, nó lưỡng lự một lúc rồi cũng đưa tay ra nắm lấy bàn tay kia.


-Chắc chị cũng biết tôi rồi nhỉ!!


Nó có vẻ bướng bỉnh, Hoàng Yến cười rồi nói


-Biết rồi, nhóc đã khỏe chưa, được Phong chăm sóc thì chắc là khỏe rồi nhỉ


-Hứ!! Ai cần anh ta chăm sóc chứ!!


-Vậy à!! Vậy chị hỏi nhóc một lần nữa nhé!! Nhóc có thích cậu ta không? Nếu không thì đừng trách sao chị lại cướp đấy!!


-Tôi tên Nhi, chị đừng có kêu là nhóc nữa được không hả?- như lần trước nó lại lảng tránh.


-Ừ! Vậy coi như nhóc không thích nhé! Chị đi "câu" đây


Nói rồi chị ta bỏ đi một mạch để nó ở lại với tâm trạng cực kì khó chịu mà không biết tại sao. Nó không tin rằng mình lại thích hắn.Thích làm gì cái tên suốt ngày gây sự với nó, thích làm gì cái tên suốt ngày chỉ biết đâm chọt, lại còn mở miệng ra nói là không bao giờ thích nó nữa.


--------------------------PROFILE


Tên: Võ Hoàng Yến


Là du học sinh từ Mĩ về------------------------------


Quyết định ra khỏi giường, nó đi xuống nhà xem chị ta định làm gì. Lạ Nhỉ, mọi người đều vừa xem tivi vừa cười nói vui vẻ nhưng lại không thấy chị ta đâu. Chợt nghe tiếng động trong bếp, nó vội tiến lại..... Hóa ra là chị ta đang nấu ăn.


Rồi nó tiến lại chỗ Mi, Lam ngồi luôn. Nhưng..... nó cứ muốn xuống phụ chị ta thế nào ý!! Biết rằng không phải chị mình, nhưng mà nó vẫn cảm giác rất thân thuộc. Haizzz.... nhưng thôi, nó có biết nấu ăn đâu, xuống cũng không phụ được gì.


Mi, Lam đang ngồi xem ti vi, miệng nhâm nhi mấy cái bánh. Thấy nó tới lại đưa bánh cho nó, nhưng lại nhận về cái lắc đầu làm Mi hốt hoảng.


-Mày bị bệnh bao tử hả Nhi (ặc)


-Bao tử cái đầu mày- Mi bị Lam cốc vào đầu một cái rõ đau- bạn thân mà không biết gì hết. Nó bị bệnh là không chịu ăn gì đâu!!


-Ồ!!!- tên Long, với tên Duy từ đâu nhào tới rồi "ồ" lên một phát làm tụi nó giật bắn mình


Thế là mỗi tên bị nó cho ăn mỗi người một cái đạp. Nhưng mà không hề hấn gì hết, tại nó bị bệnh nên yếu xìu, chỉ đủ làm cho hai tên đó sợ mà biến đi chỗ khác thôi


-À, Nhi- Mi vừa nhai bánh vừa nói- thi đóng kịch High School Musical, mày đậu rồi đó


-HẢẢẢẢẢ........- Tiếng nó hét thất thanh


-Bình tĩnh, tao chưa nói hết........ mày chỉ đậu trong vai trò là người dự phòng thôi. Hehe!!- Mi cười nham nhở


-Hảả.......- lần này thì nhỏ hơn lần trước. Nếu như là người dự phòng thì sẽ có nguy cơ phải lên sân khấu....... ặc, lên trên đó chắc nó sợ mà xỉu tại chỗ mất. Lại một lần nữa đau khổ "Cầu trời cho bữa đó mọi người diễn đầu đuôi trót lọt, không bị trục trặc gì...... không thì con chết mất thôi!!!"


-À! Mà cho dù dự phòng thì mày cũng phải vào trong chỗ mọi người tập để còn nhớ, để nếu như có trục trặc thiếu người gì thì còn biết đường mà diễn


-Ax...... tao thù mày Miiiiiiiiiii- nó rít lên


Mi vừa nghe nó dứt câu đã co giò bỏ chạy, người bệnh mà lại đuổi đánh người đi thăm thì chỉ thấy ở nó thôi chứ không thấy ở chỗ khác đâu. Mãi cho đến khi cái đầu nó lại choáng váng một lần nữa thì nó mới chịu dừng.


Hoàng Yến đã dọn hết thức ăn lên bàn và Mi thẳng thế chạy thẳng tới bàn ngồi luôn. Từng người cũng lần lượt kéo vào bàn ăn. Mặc dù mệt bụng nhưng không hiểu sao nó vẫn cứ cố ăn, nó chỉ nghĩ rằng đây là thức ăn mà chị nó nấu cho nó nên không thể bỏ được.


-Này, nhóc bị bệnh mà, đừng cố ăn nữa, chị biết là chị nấu ngon nhưng ăn nhiều lỡ nhóc bị gì thì chị không chịu trách nhiệm đâu đấy!!


-Sao...... sao chị biết tôi không ăn nhiều được??- bất giác nó hỏi


-Ờ....... lúc nãy chị nghe Lam nói


Im lặng, nó không hỏi nữa, buồn quá, nó muốn Hoàng Mỹ là Bảo Ngân, là chị nó, nhưng không thể được. Hoàng Mỹ là Hoàng Mỹ, Bảo Ngân là Bảo Ngân, không thể nào Hoàng Mỹ là Bảo Ngân được.


Ăn uống xong xuôi, bữa nay nó giở chứng nhào xuống đòi rửa chén nhưng Hoàng Yến không cho thế là đành phải lếch xác đi lên


-Mi chơi game 3D không? (lại game)- Long phát biểu ý kiến


-Game 3D?? Đâu? Chơi sao?- Long hỏi trúng ngay sở trường của cô nàng, cô nàng mắt sáng rỡ hỏi tới tấp


-Game 3D chơi như vầy, mình sẽ đeo một cái mắt kiếng vào rồi mang giày và găng tay vào, chọn một nhân vật rồi cùng nhau đánh đá tiêu diệt bọn xấu. Chơi không!!


-Ồ, cái này được nè!!!- Nghe tới đánh, đá, đấm nó liền nhào ngay tới


Chương trước | Chương sau

↑↑
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật

Trích đoạn:Ở câu lạc bộ, Gun nổi tiếng là chưa từng qua lại với phái nữ, không

19-07-2016 48 chương
Muốn Nói Yêu Em

Muốn Nói Yêu Em

Trích đoạn:Trên đời này đứa nhỏ không cha không mẹ có rất nhiều, Tống Tiểu Tây

20-07-2016 43 chương
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật

Trích đoạn:Ở câu lạc bộ, Gun nổi tiếng là chưa từng qua lại với phái nữ, không

19-07-2016 48 chương
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Khi con gái 30

Khi con gái 30

Khi 20, say rượu lần đầu vì thất tình, khóc lóc vật vã thảm thiết. 30 tuổi, thảnh

27-06-2016
Những nỗi đau là gió

Những nỗi đau là gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hay gã

25-06-2016
Viên sỏi

Viên sỏi

Nhớ Cụ, mà chưa về được để thắp cho cụ một nén nhang, vì cuộc đời cứ kéo tôi

29-06-2016
Thằng Nghiện.

Thằng Nghiện.

Tô đau đáu nhìn vào làn khói trắng mê hoặc đang toả ra từ mồm thằng Phát Mặt Sẹo,

29-06-2016
Những điều còn lại

Những điều còn lại

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi cứ

25-06-2016

Insane