XtGem Forum catalog
Hoàng Hậu Xấu Xí

Hoàng Hậu Xấu Xí


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 91 đánh giá )

Hoàng Hậu Xấu Xí - Chương 09

↓↓
"Thật, ngoan, đừng khóc, con khóc mẹ rất đau lòng." Nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt con gái, trên dung nhan tái nhợt của Dư phu nhân hiện lên một nụ cười lúm đồng tiền xinh đẹp. "Nói cho mẹ nghe, mấy ngày nay con đã đi nơi nào? Là ai giúp con khôi phục thành (hà để nguyên văn án vì ko biết nên dùng từ gì) như vậy?" Là ai đã nhìn ra diện mục thật sự của Kính Nhi, sau đó tiết lộ hết chân tướng sự thật mà nàng tốn bao tâm tư ẩn giấu đi?

bạn đang xem “Hoàng Hậu Xấu Xí ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"Kính Nhi đã bái một sư phụ, là sư phụ giúp Kính Nhi giải độc. Trừ sư phụ ra, không ai biết thân phận của Kính Nhi, mẹ không cần phải lo lắng." Nàng sợ hãi nhìn liếc nhìn phụ thân bên cạnh, đây là lần đầu tiên nàng nhìn phụ thân ở khoảng cách gần như vậy, không biết phụ thân có phải vẫn còn rất ghét nàng hay không?

"Kính Nhi." Vu tướng quân khẽ gọi, không bất ngờ khi thấy nàng trợn to mắt nhìn mình. "Con mấy ngày qua có khỏe không?" Dù sao cũng là cốt nhục của chính mình, hắn muốn tuyệt tình đối với nàng là không có khả năng, mà thường ngày đối với đè nén tình cảm cũng theo lần mất tích này mà chịu rất nhiều đau khổ.

"Rất. . . . . . Rất tốt." Phụ thân bất ngờ quan tâm làm Vu Kính vừa mừng vừa sợ, nhưng đồng thời cũng rất sợ hãi, sợ tất cả chẳng qua chỉ là một giấc mộng; mà sau khi tỉnh mộng, trừ thất vọng gấp bội ra, cái gì cũng đều không có.

"Ngươi. . . . . . Thật sự là Kính Nhi? Xấu xí. . . . . . Kính Nhi?" Vu Phù Dung còn chưa dám tin tưởng, cô nương đẹp như thiên tiên trước mắt là muội muội Kính Nhi nàng xem thường nhất.

"Ừ, ta là Kính Nhi."

"Lão gia, Vương Thượng đến, Vương Thượng đến!" Gia đinh vội vội vàng vàng chạy vào thông báo.

Mọi người nghe thấy, trong lòng cả kinh.

"Vương Thượng?" Vu tướng quân không kịp ngẫm nghĩ tại sao Vương Thượng có thể tới, đã vội vàng đứng dậy đi nghênh đón, "Hương Lan, Phù Dung, mau cùng cha đến đại sảnh đi cung nghênh Vương Thượng."

"Không cần, Vu tướng quân."

Dứt lời, Long Tiếu Thiên một thân Tử Sam (quần áo màu tím) đã đi vào bên trong phòng của Dư phu nhân, nhất thời trong phòng trở nên cực kỳ nhỏ hẹp chật chội.

"Tham kiến Vương Thượng, Vương Thượng vạn an. Vi thần không biết Vương Thượng quá bộ đến hàn xá, không kịp thời cung nghênh, mong Vương Thượng thứ tội." Vì sao Vương Thượng lại đến vào lúc này?

"Bình thân, Bổn vương chẳng qua là . . . . . ."

"Chờ ta một chút! A ——"

Phanh một một tiếng, một thiếu niên chạy quá nhanh, đến nỗi đã quên vượt qua ngưỡng cửa mà ngã rạp xuống đất.

"Hắn" không phải là ai khác, chính là người luôn vội vàng hấp tấp lại nghịch ngợm luôn làm cho người khác nhức đầu Long Thiên Vũ; mà thói quen được nhận "Đại lễ" của nàng Long Tiếu Thiên cũng không có ý tứ ra tay giúp đỡ, chẳng qua là ở bên cạnh nhìn.

"Ách. . . . . . Công. . . . . . Công chúa điện hạ, người không có sao chứ?" Nhận ra thân phận của thiếu niên, sắc mặt Vu tướng quân lập tức trở nên quái dị. Trước kia nghe nhi tử thuật lại, để cho hắn đối với vị công chúa cao ngạo bày trực giác xây lên 12 vạn phần phòng bị.

"Có chuyện, đương nhiên có chuyện." Vốn là đang nằm dài trên mặt đất Long Thiên Vũ bỗng chốc nhảy dựng lên, trên mũi vẫn còn chảy máu. Nàng kéo ống tay áo tùy ý lau đi máu mũi, hung thần ác sát nói: "Gọi nữ nhi của ngươi ra cho ta!" Hoàn toàn là một bộ dạng "Trả thù".

Nữ nhi?

Vu tướng quân còn chưa kịp mở miệng trả lời, chỉ nghe thấy giọng nói của Kính Nhi.

"Sư phụ!"

Thoáng chốc, vốn là khuôn mặt hung thần ác sát lập tức biến thành khuôn mặt tươi cười sáng lạng cơ hồ chói mắt hơn cả ánh mặt trời.

"Kính Nhi!" Long Thiên Vũ giang hai tay, tính toán ôm trọn người đang chạy tới, không nghĩ tới nàng ôm lại là Tiểu Bạch Hồ, "Ly Ly?" Nó tới xem náo nhiệt gì? Nàng lại không muốn ôm nó, nàng muốn ôm là Kính Nhi.

"Tiếu Thiên!" Vu Kính nhào vào trong ngực Long Tiếu Thiên, hành động này dọa sợ người nhà mới vừa gặp lại.

Tiếu Thiên! Nàng ấy lại có thể đại bất kính gọi thẳng tục danh của Vương Thượng?

Cảnh tượng kế tiếp càng làm mọi người sợ tới mức há to mồm, quên phải phản ứng như thế nào.

"Tại sao nàng lại khóc nữa?" Long Tiếu Thiên dịu dàng lau đi nước mắt trên mặt Vu Kính, đau lòng ôm nàng thật chặt. Đến bây giờ, lòng của hắn mới dám để xuống lo lắng sợ hãi vì nàng, hoàn hảo nàng thật sự ở chỗ này.

"Mẹ bị bệnh, đều là bởi vì Kính Nhi mất tích, là Kính Nhi hại mẹ ngã bệnh." Không biết tại sao, vừa nhìn thấy hắn, nước mắt Vu Kính ngược lại rơi càng lợi hại; mà chuyện trước kia buồn bã vì bị giam đều bởi vì bệnh của mẫu thân mà quẳng ra sau đầu, nàng chỉ muốn tìm người dựa vào, mà hắn là người mà nàng tín nhiệm nhất.

"Đừng lo lắng, mẹ nàng sẽ khá hơn."

An ủi của Long Tiếu Thiên giống như kỳ tích làm dịu tâm tình bất an của Vu Kính.

"Tại sao chàng biết thiếp ở chỗ này?" Vu Kính đột nhiên nghĩ đến chuyện này, hắn không biết thân phận của nàng mới phải, vì vậy nàng nhìn Long Thiên Vũ bên cạnh.

"Đừng nhìn ta, ta cái gì cũng không nói." Long Thiên Vũ vội vàng phủi sạch quan hệ, tính toán đánh chết cũng không thừa nhận.

"Nhưng mà cũng chỉ có sư phụ biết mà thôi." Vu Kính hoàn toàn không tin.

"Đừng lo lắng, tất cả có ta." Long Tiếu Thiên càng thêm ôm chặt Vu Kính, hắn biết nàng đang sợ cái gì.

"Nhưng là. . . . . ."

"Không có nhưng nhị gì hết, nàng về sau có thể thản nhiên làm Vu Kính, ai cũng không thể giấu nàng đi nữa." Hắn muốn nàng vui vẻ, mà bóng ma trong lòng nàng hắn sẽ vì nàng mà làm cho nó biến mất.

"Vương Thượng, này. . . . . ." Vu tướng quân buồn bực không hiểu nhìn bọn họ, không cần phải nói cũng biết tâm Vương Thượng đã buộc chặt trên người Kính Nhi, mà mới vừa rồi theo lời Kính Nhi nói sư phụ của nàng là công chúa điện hạ! Chẳng lẽ, trong thời gian mất tích Kính Nhi đều ở trong cung? Như vậy cô gái bên cạnh Vương Thượng trong lời nói của con trai trước khi bị phái tới biên cương chính là Kính Nhi?

"Thiên Vũ, muội tới giải thích." Sau khi giao nhiệm vụ cho muội muội, Long Tiếu Thiên liền cầm lấy tay Vu Kính đi xem Dư phu nhân.

"Muội giải thích?" Việc này liên quan gì tới nàng. . . . . . Được rồi! "Vu tướng quân, thật ra thì chuyện này rất đơn giản, con gái ngươi Kính Nhi, là đồ nhi Bổn cung mới vừa thu nhận, cũng là Vương Phi tương lai của Vương Huynh. Như vậy, ngươi hiểu chưa?" Hô, giải thích xong.

"Vương. . . . . . Vương Phi!"

Chương trước | Chương sau

↑↑
Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Khi lướt qua nhau - Sênh Ly

Văn án: Anh là một người con trai như thế, cứng nhắc, không thích giao du, đượm vẻ u

09-07-2016 1 chương
Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu

Đại Sói Hoang Ôn Nhu là một truyện ngôn tình sủng kể về một cô tiểu thư đã đến

21-07-2016 10 chương
Tiêu Dao

Tiêu Dao

Cuộc đời có những khúc mắc, những khúc quanh mà chắc chắn ai cũng phải vượt qua, vui

22-07-2016 12 chương
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Đeo chuông miệng mèo

Đeo chuông miệng mèo

Vì mèo mà cuộc sống họ nhà chuột trở nên khó khăn. Ngày nào chuột cũng bị mèo săn

24-06-2016
Đĩ hay là gái bao?

Đĩ hay là gái bao?

Tôi cặp kè với hai người đàn ông cùng một lúc. Họ chu cấp cho tôi thừa thãi tiền

30-06-2016
Gió lạnh miền Nam

Gió lạnh miền Nam

"An có thể... chạm tóc Kỳ được không?" *** Hết tiết học đầu tiên mới thấy An

25-06-2016