Insane
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 105 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 7

↓↓
Ông Đổng rất muốn kết thông gia với gia đình Tuyết Y nhằm tăng mạnh thế lực cho mình và có thêm nguồn vốn để dự án sắp tới của ông được suôn sẻ thế nên mới đề cập chuyện này đường đột và nhanh đến vậy. Tình hình này có lẽ phải dời dự án đấy lại thôi.


Ông Đổng dơ ly rượu lên đổi đề tài khác:


- Thôi nâng ly nào...Mong chúng ta sẽ có ngày trở thành người một nhà.


- Rất mong đến ngày đó – Ông Đình cũng cười nói thêm vào.

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tuyết Y mỉm cười nâng ly, cậu không thêm ý kiến gì


...Cùng lúc đấy...


- Cô Di nên biết thân phận mình là gì đi chứ. Sao cứ mãi bám theo Hàn thiếu của tôi thế.


Trong nhà vệ sinh nữ có 1-2 người nên Nhã Kỳ phải vừa soi gương trang điểm lại vừa nói để tránh gây chú ý.


Tử Di có muốn đi đâu cơ chứ. Cô im lặng không nói gì, Tử Di nghĩ chẳng nhẽ Nhã Kỳ chỉ vì mỗi việc này cũng gọi cô ra nói.


Nhã Kỳ nhìn qua gương thấy mặt Tử DI cứ dửng dưng như không nghe thấy câu nói của cô lại tưởng Tử Di đang trêu ngươi mình. Nhã Kỳ dừng tay đánh son lạil. Cô quay xang Tử Di cau mày:


- Này, cô điếc à?


Tử Di lại nhìn Nhã Kỳ làm cô ta nổi nóng, ngay lúc đó có người đi vệ sinh ra, Nhã Kỳ làm vẻ mặt bình thường đợi họ ra ngoài hết rồi mới nhìn rồi đưa tay nang cằm Tử Di lên ngắm nghía:


- Nhìn cũng nai quá chứ nhỉ. Ngoài cái bề ngoài thì chắc đã nát rồi chứ gì?- Nhã Kỳ buông tay cười khinh.


Đúng...Nhã Kỳ nói hoàn toàn đúng sự thật nên Tử Di chỉ cúi đầu cắn răng không nói gì. Cô tự thấy bản thân mình trả còn trong sáng gì nữa mà biện luận.


Nhã Kỳ tiếp:


- Bây giờ cô cút về được rồi đấy. Đừng có lúc nào cũng bám *** Hàn thiếu như thế.


Tử Di lý nhí:


- Nhưng Hàn thiếu chưa nói tôi về.


Nhã Kỳ quắc mắt:


- Ý tôi là ý Hàn thiếu. Nếu anh ấy nói gì thì cứ nói là tôi bảo cô về.


Tử Di gật đầu:


- Vâng.


- Kút đi. Ngứa mắt.


Nhã Kỳ đóng túi sách lại rồi quay mặt đi trước. Tử Di nghe theo, cô lang thang ra bên ngoài.


Nhã Kỳ vừa vào phòng ăn vừa vui vẻ :


- Mọi người đang nói gì mà vui vậy.


Ông Đình thấy Tử Di không vào theo, ông hỏi:


- Ơ cô thư ký kia đâu rồi.


Nhã Kỳ vội cười khỏa lấp:


- À...cô Di lúc nãy vô tình đụng vào người phục vụ làm đổ mỳ ý lên người nên nhờ con xin phép về trước rồi ạ.


- Ồ ra vậy. – Ông Đình cười gật gù.


Không nói nhưng cả hai ba con Tuyết Y đều biết Nhã Kỳ đang nói dối. Làm gì có chuyện trùng hợp vậy. Tuyết Y mặt vẫn điềm nhiên nhưng trong lòng hơi bực bội. Sao Tử Di chưa nghe lệnh cậu mà đã dám tự tiện bỏ về trước.


....


- Dừng...dừng xe lại.


Đang nhìn đường xá ban đếm trên xe, San Phong bỗng nhiên thấy bóng dáng của một người con gái rất quen. Cậu vội vàng mở cửa xe, chạy ngược lại hướng cô gái vừa đi bộ qua.


San Phong gọi to:


- Di 33...


Người đó không hề quay lại, cậu chạy nhanh đến, miệng cười tay đặt lên vai người đó rồi quay người cô gái ấy lại:


- Di...


Cô gái kia quay hẳn mặt lại.


O.M.G~ Một khuôn mặt kinh khủng khiếp trả liên quan đến Di 33 của San Phong cả lại còn già chát nữa chứ. Cậu cười nhẹ:


- Xin lỗi.


Nói xong San Phong vội vàng quay đi luôn. Trần đời cậu chưa gặp bản mặt nào như vậy cả, may được cái dáng nhỏ nhắn dong dỏng giống Tử Di. Cậu lắc đầu lẩm bẩm "Suýt thì ôm rồi." nghĩ thôi mà San Phong đã rùng mình.


- Huỳnh tổng...


Nghe thấy tiếng ai quen quen gọi mình từ sau lưng, San Phong quay phắt lại chạm ngay mặt Tử Di, cậu giật nảy người thụt người ra sau:


- Hết hồn...- San Phong vuốt ngực.


Tử Di hơi cười. Hình như mỗi lần thấy San Phong là cô cảm giác tâm trạng mình nhẹ nhõm hẳn đi.


- Anh đang làm chuyện gì xấu à mà giật mình.


San Phong xua tay:


- Không có. Ơ....- San Phong tự nhiên cười cười – Anh vừa nghĩ đến em là có thể gặp rồi. Chúng mình đúng là thần giao cách cảm...hehe.


San Phong đưa tay béo má Tử Di chẳng may đụng ngay chỗ bị thâm tím của Tử Di, cô suýt soa mình hơi dụt mặt lại.


San Phong tắt nụ cười, vì trời tối nên cậu nhìn không được rõ, thấy Tử Di nhăn mặt, San Phong cúi xuống gần mặt cô:


- Em sao vậy?


Tử Di xoa xoa má, cô lắc đầu:


- Không có gì.


San Phong kéo tay Tử Di lại gần shop quần áo gần đấy để có ánh sáng, cậu nhìn mặt Tử Di có vài vết bầm. Tự nhiên San Phong cảm thấy đau lòng, cậu đưa tay lên chặn ngực mình "Chết rồi...mình sao vậy..." San Phong lắc lắc đầu "Chỉ là vui đùa thôi mà...chẳng nhẽ mình lại thích...".


Thấy Tử Di cứ quay mặt xang phía khác không cho mình thấy, San Phong kéo mặt cô lại mình, trầm giọng nói:


- Hàn thiếu đánh em à?


Tử Di lắc đầu:


- Không có.


- Vậy là ai, em cứ nói đi ánh phải đòi lại công bằng cho em mới được.


- Em bị va vào cột thôi không có gì đâu. Ra chỗ khác đi, người khác đang nhìn kìa.


Tử Di bước đi, San Phong dựt mạnh tay cô lại. Cau mày nói:


- Là ai. Em nghĩ anh ngu đến nỗi em bảo gì cũng tin à. Có phải Hàn thiếu không?


- Không. – Tử Di cúi đầu.


- Hôm nay em không nói rõ anh không cho em về đâu đấy.


Tử Di nhìn San Phong. Cô thầm công nhận cậu lỳ thật, chuyện gì muốn là phải hỏi cho đến nơi đến chốn. Tử Di thở hắt ra:


- Nói anh cũng không biết.


- Thử nói xem nào.


- Là bạn của mẹ kế em.


- À....- San Phong chẹp miệng, mặt cậu giãn ra đôi chút – Là vợ của ông Thái Thịnh chứ gì.


Tử Di gật đầu. San Phong cười cười, cậu đổi ngay thái độ trong chớp mắt:


- Tưởng ai. Thế nào mai hai vợ chồng đó cũng đến gặp anh thôi.


San Phong mím môi lại nhìn Tử Di:


- Có đau không


o Không sao.


Tử Di gượng cười lắc đầu. San Phong đánh nhẹ lên đầu Tử D i:


- Cái con bé này...đúng là hiền quá thể đáng..


Tử Di ngẩng đầu lên nhìn San Phong. Cậu vừa nói cô là con bé à. Hơn được bao nhiêu tuổi mà dám nói thế. Tử Di đáp lại:


- Này, anh hơn em mỗi 3 tuổi thôi tưởng mình lớn lắm à.


San Phong bật cười:


- Biết đốp lại người khác từ bao giờ thế.


- Mới học của Huỳnh tổng thôi.


San Phong nhìn Tử Di cười cười, càng nhìn cậu lại càng thấy Tử Di rất đáng yêu, San Phong không kìm lòng được, cậu ôm chầm lấy Tử Di, miệng cười toe toét:


- Di 33 của mình đáng iêu quá...haha...


Tử Di hơi sựng n gười, sao cậu ta lại tự nhiên ôm người khác đến vậy,mà sao San Phong lại gọi cô là gì nữa. Tử Di đẩy người cậu ra:


- Anh vừa gọi em là gì đấy?


- Di


- Còn gì nữa?


- Di 33.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A là một truyện ngôn tình cổ đại có nội dung 18+ (truyện ngôn tình

22-07-2016 45 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Cá Mực Hầm Mật

Cá Mực Hầm Mật

Trích đoạn:Ở câu lạc bộ, Gun nổi tiếng là chưa từng qua lại với phái nữ, không

19-07-2016 48 chương
Cây Xương Sườn Thứ Hai

Cây Xương Sườn Thứ Hai

Trì Đông Chí có chút nhức đầu, Lương Hạ không có tiền đồ, cứ mãi ồn ào như

21-07-2016 53 chương
Bà Tư

Bà Tư

Mặt trời chưa kịp nhú lên khỏi đằng Đông thì bà Tư đã lom com chuẩn bị cho ngày

24-06-2016
Chỗ nào cũng nắng

Chỗ nào cũng nắng

Quá cái tuổi háo hức những món quà miệt vườn trong giỏ xách mẹ, mỗi bận bà lên

24-06-2016
Bản năng đàn bà

Bản năng đàn bà

Trời nhập nhoạng tối, trên chiếc cup 82 cũ kỹ, chị ngồi sau ôm chặt đứa nhỏ bây

28-06-2016
Hương lúa

Hương lúa

Lụa tựa lưng bên anh tút từng cọng rơm vàng óng hít hà mùi thơm của hoa đồng cỏ

28-06-2016
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh là một trong những truyện teen rất hay mà các bạn không nên bỏ

21-07-2016 120 chương
Về thăm thầy

Về thăm thầy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tiếng thầy

27-06-2016